Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 359

“Anh lén nói riêng cho em biết thôi nhé, công ty dược Bách Hoa đang chuẩn bị đánh một trận lớn, không chỉ thâu tóm công ty dược Bá Vương, còn nghiên cứu ra một loại sản phẩm mới: “Tên sản phẩm tạm thời giữ bí mật, nhưng phòng nghiên cứu nói hiệu quả khả quan vô cùng, vừa ra mắt, nhất định sẽ lũng đoạn thị trường thuốc đắt tiền”

 

“Nếu như em có thể thuận lợi vào công ty dược Bách Hoa, đến lúc đó công ty phất lên một cái, em cũng sẽ kiếm lợi không nhỏ”

 

Trong lúc nói chuyện, Lý Đan rốt cuộc cũng ôm một chai Brandi trở về, nụ cười trên mặt mang vẻ khinh bạc, giống như vừa làm chuyện rất đắc ý.

 

Tôn Yên Nhiên oán trách một câu: “Sao bây giờ mới trở về? Chỉ chờ mỗi rượu này của anh thôi đấy”

 

Đường Kỳ Kỳ mới vừa buông ly rượu xuống, Hồng Quân liền mở chai rượu Brandi rót cho cô, sau đó bưng ly rượu lên cười nói: “Nào, Kỳ Kỳ, ly này, chúc em thật nhiều may mắn”

 

Đường Kỳ Kỳ khoát tay lia lịa: “Anh Quân, em thua, em uống hết nổi rồi, thật sự không thể uống nữa”

 

Hồng Quân trơ tráo không cười: “Đây có là gì đâu? Chỉ là mấy ly rượu mà thôi.”

 

“Được rồi, không thể uống cũng không thể uống nhiều, uống xong ly rượu Brandi này, chúng ta dừng lại, được chưa?”

 

“Ly rượu của anh cũng đưa lên rồi, em không thể bắt anh để xuống chứ?”

 

“Hơn nữa đây là rượu Brandi có thể so với Bourgogne đấy, mấy trăm ngàn một chai, đã mở ra rồi mà đóng nắp lại thì uống không ngon nữa đâu”

 

“Kỳ Kỳ, mấy người bạn đều đang nhìn anh đây, em không chịu nể mặt anh, anh thật khó mà làm người.”

 

Hắn giơ cao ly rượu.

 

Ba cô gái Tưởng Đình Đình và đồng bọn của Hồng Quân hùa theo nhao nhao lên.

 

“Kỳ Kỳ, không sao, uống một ly nữa”

 

“Cậu cũng sắp trở thành trợ lý chủ tịch rồi, không luyện tửu lượng một chút coi sao được?”

 

“Yên tâm đi, chúng mình thấy cậu khỏe lắm, uống say cũng không sao”

 

Diệp Phi khế cau mày.

 

“Kỳ Kỳ, nào, uống ly rượu này, sau này ở Bách Hoa, ở Trung Hải, có anh Quân che chở cho em.”

 

Hồng Quân võ ngực, ra vẻ anh chỉ cân dậm chân một cái thì ở Trung Hải có ba ngàn con trâu chiến nhau hăng máu cũng phải xụi lơ, rồi sau đó còn cố ý hạ thấp giọng mở miệng: “Thậm chí bây giờ anh có thể nói cho em biết, vị trí trợ lý chủ tịch, chắc chắn là của em”

 

“Anh và tổng giám đốc Thẩm rất thân với nhau, hai bên thân như người nhà, còn nữa, trợ lý thứ nhất của chủ tịch, Công Tôn Thiến, chính là do anh tuyển vào”

 

Lời này vừa nói ra, Tưởng Đình Đình cùng Trương Phỉ Phỉ đều há hốc mồm ô a không dứt.

 

Trong mắt tất cả các cô đều tràn ngập sùng bái: “Anh Quân, quan hệ của anh cứng như vậy sao.”

 

Đường Kỳ Kỳ cũng sửng sốt, Hồng Quân trâu bò như vậy?

 

Trợ lý thứ nhất của chủ tịch cũng có thể quyết định?

 

Mặc dù đều là trợ lý chủ tịch, nhưng chữ “thứ nhất có khác biệt rất lớn, đồng nghĩa với người này là liên lạc cao cấp, nhân vật vô cùng quan trọng đối với Tổng giám đốc Thẩm, còn quản lý cả bộ phận trợ lý.

 

“Nếu không phải thì sao?”

 

Hồng Quân phun ra đầy mùi rượu: “Như không phải nhờ anh đánh tiếng, một con ranh con, dựa vào cái gì có thể làm người thân tín của Tổng giám đốc Thẩm?”

 

“Công Tôn Thiến là một bà con xa của tôi, bình thường cũng không hay liên lạc gì mấy nhưng người ta đã lên tiếng nhờ vả thì tôi không thể phớt lờ như không biết được.”

 

“Tôi thấy cô ấy cũng có chút tài mọn bèn đề cử với Tổng giám đốc Thẩm Yên đôi lời”

 

“Kết quả thì mọi người cũng thấy hết rồi đó, bây giờ Công Tôn Thiến tiếng tăm lừng lẫy, chuyện gì Tổng giám đốc Thẩm Yên cũng để cho cô ta làm, sắp thành cánh tay phải dưới một người nhưng trên vạn người rồi đấy”

 

“Các cô cũng yên tâm hết đi, sau này sẽ có cơ hội cả thôi mà”

 

Hồng Quân hăng hái thể hiện sự tài giỏi của mình với bọn Đường Kỳ Kỳ, ai không biết còn tưởng gã ta mới là ông tổng của công ty dược Bách Hoa.

 

Diệp Phi suýt bật cười, anh vội vàng uống ngụm soda để ngăn bản thân mình lại.

 

Cảm giác chán ghét của anh với Hồng Quân đã vơi đi khá nhiều và bây giờ gã ta chẳng khác gì một con khỉ đang biểu diễn cho mọi người cùng xem, anh không ngờ có người lại chém gió thành bão được thế này.

 

“Anh Quân tài giỏi thật đó.”

 

Tưởng Đình Đình nhìn Hồng Quân với đôi mắt sáng lấp lánh.

Bình Luận (0)
Comment