Chương 680:
Sự chú ý của anh đổ vào Nam Lăng nên không để ý tới nhà họ Đường nữa, chạng vạng tối, chiếc BMW màu đỏ của Đường Nhược Tuyết xuất hiện ở cổng phòng khám.
So với sự cô độc lúc trước, lúc này bên người Đường Nhược Tuyết có bảy tám vệ sĩ vây quanh, dần dần hiện ra phong thái của Đường Môn mười ba chỉ phòng.
“Tổng giám đốc Đường, hoan nghênh, hoan nghênh”
Diệp Phi cười cười, nghênh đón cô vào sảnh sau: “Hôm nay sao lại tới đây? Không bận rộn sao?”
“Muốn bận thì cũng đã bận xong rồi, không bận xong cũng không vội bận”
Đường Nhược Tuyết chào hỏi Thẩm Bích Cầm và những người khác, sau đó cô chống tay lên bàn, vẻ mặt lạnh lùng đe dọa Diệp Phi: “Ngược lại anh, anh đúng là trốn đi rất nhanh đó”
“Ngày gặp nạn cũng không an ủi tôi, cũng không gọi điện thoại cho tôi, anh độc thân đều dựa vào thực lực đó”
Cô đá nhẹ vào người Diệp Phi, rồi ngồi xuống ghế sô pha đối diện, một chút oán hận hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp.
“Tổng giám đốc Đường, cô đang vu oan giá họa cho tôi đó”
Diệp Phi rót một tách trà cho Đường Nhược Tuyết, xoa xoa bắp chân, bất đắc dĩ nói: “Tôi vẫn không được người của Đường Môn hoan nghênh. Đường Hy Phụng và Đường Thi Yến đã chết. Tuy tôi không trực tiếp giết họ, nhưng cái chết của họ có liên quan đến tôi”
“Nếu tôi ở lại hiện trường không đi, hoặc là ở bên cạnh cô, những người Đường Môn kia sẽ nghĩ như thế nào?”
“Hoặc là cảm thấy tôi đang kích thích thân kinh của bọn họ, hoặc là cho rằng cô thông đồng với tôi giở trò, cũng có thể tung đồn rằng hung thủ là do người nhà họ Đường gia của cô sắp đặt”
“Vì thế tôi có thể lăn càng xa càng tốt, để không làm cho người của Đường Môn cảm thấy khó chịu”
“Hai ngày nay tôi không gọi điện thoại cho cô là vì biết em đang thượng vị, còn rất nhiều việc bận bịu, dù có thời gian thì cô cũng phải ngủ bù, làm sao tôi có thể quấy rầy cô được chứ?”
Diệp Phi nói ra lý do của mình: “Khi nào cô ổn định, tôi nhất định sẽ đi tìm cô mà”
“Một là ăn mừng, hai là ôm đùi”
“Tổng giám đốc của Công ty Thiên Đường chẳng là gì cả.
Đường Môn mười ba chỉ phòng là một cái đùi vàng đó, phụ trách hơn 600 con cháy và hàng chục công ty.”
Diệp Phi nói đùa: “Tôi mà ôm chắc thì cả đời này không phải lo lắng”
“Miệng chó không phun được ngà voi.”
Đường Nhược Tuyết hừ lạnh, khuôn mặt xinh đẹp vẫn nghiêm nghị, nhưng giọng điệu dần dịu đi: “Tuy nhiên thật sự là có rất nhiều việc. Cần phải thu xếp người tiếp quản công việc của công ty Thiên Đường, tổ chức một cuộc họp của mười ba chỉ phòng, còn bận rộn với việc di dời nữa.”
Cô không khỏi xoa đầu, ánh mắt càng thêm mệt mỏi, lúc trước còn là con rối, muốn khống chế thực quyền tranh giành một chút lợi ích cho bố mẹ.
Nhưng bây giờ thực quyền nằm trong tay, cô thấy áp lực rất lớn, công việc còn gấp hàng chục lần trước kia, lại phải gánh chịu những nghi ngờ từ bên trong dòng tộc.
Cô có chút nhớ quá khứ, nhưng cô biết mình không thể quay lại, cho dù cô có buông tay thì bố mẹ cô và Đường Môn cũng sẽ không cho cô bỏ gánh.
Nghe thấy Đường Nhược Tuyết đi đến Long Đô, Diệp Phi nhẹ giọng nói: “Khi nào thì rời đi?”
“Nhiều nhất là một tuần, tôi sẽ chuyển đến Long Đô”
Đường Nhược Tuyết vắt chéo chân, tạo thành vòng cung hoàn mỹ: “Con cháu mười ba chỉ phòng căn bản đều ở Long Đô, tôi phải đến đó sớm để chủ trì đại cuộc”
“Nói cho cùng, tôi không giống Đường Hy Phụng, người có tiền thì có uy. Bà cụ có thể dùng gậy đánh người ta, nhưng tôi thì chỉ cần nhấc chân thôi, chắc sẽ bị ngàn người chỉ trích”
“Hơn nữa anh cũng biết vị trí hiện tại của tôi chỉ là một viên đạn bọc đường.”
“Bọn người bác cả cũng không thật lòng muốn tôi lên nắm quyền, bọn họ chỉ là muốn ổn định lòng người và lợi ích mà thôi”
“Vì lẽ đó, nếu tôi không giải quyết tốt mọi phương diện, ngọt ngào lúc này sẽ biến thành năm đấm lớn”
Cô hiển nhiên đã sớm nhìn ra bản chất của sự việc, liền nhìn về phía Diệp Phi cười: “Vì thế chúng ta cũng không còn nhiều thời gian rồi.
Cô còn một điều nữa chưa nói là muốn ổn định tình hình càng sớm càng tốt và xem có cơ hội khởi động lại dự án Núi Vân Đỉnh không.