Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2718

Chương 2718:

Mà bây giờ, Dương Chấn dùng cảnh giới Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong, lấy thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong có thể kiên trì lậu như vậy dưới tay cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đã là một kỳ tích rồi.

Dường như cao thủ áo đen cũng bất kiên nhãn, lạnh giọng nói: “Ranh con, nếu cậu chỉ có chút thực lực này thì tôi không nương tay nữa đâu, chuẩn bị chịu chết đi!”

Đối phương vừa dứt lời, khí thế võ thuật trên người lập tức tăng vọt.

Dương Chấn cảm nhận được khí thế của đối phương càng thêm khủng bố, sắc mặt vô cùng khó coi. Anh cứ tưởng vừa rồi đối phương đã bộc phát toàn bộ sức mạnh, bây giờ mới biết ông ta vần đang nhường mình. Lúc này mới là trạng thái mạnh nhất của đối phương.

“Rốt cuộc ông là ai? Tại sao lại muốn giết tôi?”

Dương Chấn nghiến răng nghiến lợi nhìn chăm chằm sát thủ nói tiếp: “Dù sao nơi này cũng là phủ thành chủ Miêu Thành. Muốn giết tôi chắc chắn phải có thân phận đặc biệt, ông là cao thủ của phủ thành chủ phải không?”

Cao thủ áo đen cười lạnh, châm chọc nói: “Sao hả? Cậu biết mình sắp chết trong tay tôi nên muốn từ bỏ chống trả rồi sao? Muốn biết thân phận của tôi trước khi chết chứ gì?”

Dương Chấn cười lạnh: “Dù có phải chết tôi cũng sẽ không từ bỏ! Huống hồ tôi sẽ không chết đâu!”

Cao thủ áo đen cười lạnh hỏi: “Vậy sao?”

Ngay sau đó, bóng dáng của ông ta đã biến mất.

Con ngươi của Dương Chấn đột nhiên co rút lại, không ngờ mình không thể bắt kịp dấu chân của đối phương. Giây phút ấy, anh bỗng cảm giác được nguy cơ to lớn chưa từng có.

Theo phản xạ có điều kiện, anh bắt chéo tay trước ngực che chắn.

“Bịch!”

Thế nhưng anh vấn không thể bảo vệ được chính mình. Ngay khi anh đan tay vào nhau đã trúng phải một chưởng ở khe hở giữa hai cánh †ay, năng lượng khủng bố đánh bay cả người anh đi.

“Bịch bịch bịch!”

Cơ thể Dương Chấn nặng nề va vào một gốc cây, khiến nó đổ rạp xuống. Sau khi đập gãy hai gốc cây, anh mới ngã xuống đất.

“Phụt!”

Dương Chấn phun ra một ngụm máu, khí thế võ thuật trên người giảm mạnh.

Anh thấy ruột gan của mình đều bị đảo lộn, lông ngực bị thương nặng khiến anh khó thở.

Anh giãy giụa bò dậy, hai chân run rẩy.

Lần này, cao thủ áo đen không vội vàng tấn công anh nữa, là bước từng bước về phía anh.

Dương Chấn nhìn chăm chằm đối phương, điên cuồng vận hành Chiến Thần Quyết. Chỉ là vết thương của anh quá nặng, công pháp chẳng có bao nhiêu tác dụng.

Hiện giờ, anh chỉ có thể dựa vào huyết mạch cuồng hoá.

Cao thủ áo đen đi tới vị trí cách Dương Chấn khoảng bốn năm mét, bỗng dừng bước nhìn chăm chăm anh: “Bây giờ tôi muốn giết cậu rất đơn giản, giống như giãm chết một con kiến.

Không phải cậu vừa nói cậu sẽ không chết sao?”

Dương Chấn căn chặt răng, đôi mắt đỏ sậm chứa đầy sát khí.

“Người sở hữu huyết mạch cuồng hoá thì đã sao? Cũng chỉ như vậy mà thôi! Nói thật lòng, mẹ cậu chuyển huyết mạch cuồng hoá lên người cậu đúng là lãng phí của giời!”

“Có phải cậu cảm thấy bây giờ mình còn trẻ đã có được tu vi Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong là thiên phú cực kỳ xuất chúng rồi không?”

Bình Luận (0)
Comment