Cánh cửa kia hé ra một khe hở, du hồn lao tới dồn dập quay đầu bỏ trốn giống như gặp phải một thứ gì vô cùng đáng sợ.
Chớp mắt, biển du hồn tựa như thủy triều rút về sau.
Hiện tượng này khiến Trần Duệ kinh hãi, du hồn dù chết cũng không sợ không ngờ lại bị hù cho chạy!
Ngay sau đó, Trần Duệ liền cảm giác được một cỗ khí tức kỳ dị tỏa ra từ "cánh cửa" kia. Tốc độ lan tràn của loại khí tức này không hề nhanh nhưng khi Trần Duệ có ý muốn né tránh thì lại phát hiện ra bản thân mình đã bị cỗ lực lượng huyền ảo cổ xưa này bao phủ.
Trong tích tắc, tuyên cổ, vĩnh sinh, bất hủ... đủ các loại ý niệm đồng thời hiện ra trong đầu Trần Duệ. Hắn lập tức không thể nào bảo trì trạng thái "tiềm hành" được nữa.
Ngay tích tắc vừa hiện thân, hắn cảm thấy hai đạo nhuệ khí sắc bén như đao rơi vào người. Vừa quay đầu lại, Trần Duệ liền đối mắt với Satan.
Trong mắt Satan có một chút kinh ngạc, phần nhiều là sát cơ băng hàn. Không sai, đúng là nhân loại này! Năm đó hắn mới chỉ là một con kiến hôi cấp ma đế, không ngờ hiện tại đã đạt tới trình độ cấp bán thần, còn có thể thi triển bí kỹ ẩn giấu cả một ngụy thần (phân thân) như hắn. Đáng giận hơn là hắn không hề phát hiện ra!
Đây cũng không phải vấn đề mấu chốt! Kẻ có thể vào vùng đất U Phù, trừ những cường giả siêu giai mình phái đi hiệp trợ Tiffany ra thì chỉ còn một loại người, đó chính là thủ hạ dưới trướng đối thủ cũ của hắn - Sariel!
Một giây sau, loại khí tức cổ xưa huyền ảo kia hơi biến đổi. Trần Duệ cảm nhận được một cỗ hấp lực không thể kháng cự được truyền đến, cả người liền tiến vào bên trong cánh cửa.
Những kẻ chung số phận đó còn có Tiffany, Keleisha, Enkuite và vô số du hồn chưa kịp đào tẩu.
Ngoại lệ duy nhất chính là Satan, phân thân của hắn ngày càng ảm đạm. Nhìn thân ảnh Trần Duệ dần tan biến, bên môi Satan nở nụ cười lạnh, ánh mắt kia giống như đang nhìn một cái xác tiến vào lò thiêu.
Không lâu sau, phân thân này "bùm" một tiếng nổ tung thành hư vô.
Cánh cửa thần bí kia hút vào du hồn cuối cùng, sau đó lại dần đóng lại, tan biến trong không khí. Dường như vừa rồi không hề có chuyện gì xảy ra, ở đây chỉ là một vùng không gian vắng lặng không có gì đặc biệt. Chỉ có những du hồn đang chạy tứ tán nơi xa mới chứng thực được chuyện vừa rồi là thật.
Sau khi bị nuốt vào cánh cửa, Trần Duệ còn chưa kịp nhìn rõ chung quanh liền cảm thấy cả thân thể lẫn linh hồn đều đồng thời run lên. Toàn bộ lực lượng, đặc biệt là sinh mệnh lực và tín ngưỡng lực nhanh chóng trôi đi mất, ngay cả tinh giáp trên người cũng dần mỏng manh.
Trần Duệ thất kinh, toàn lực vận chuyển quốc độ chi lực với ý muốn kháng cự lại. Ai ngờ hắn lại không thể chống nổi, tinh giáp, kể cả Nộ Vương khải được xưng là đồ phòng hộ mạnh nhất kia cũng bị lực lượng quỷ dị cắn nuốt.
Trong lòng nảy ra một ý, Trần Duệ vội triệu hồi phân thân Tu La, hợp làm một thể rồi thu lại lực lượng Cực Tinh Biến. Cùng lúc này, bên thân hắn mơ hồ hiện ra một hắc động. Lực lượng cắn nuốt của hắc động bù trừ với lực lượng cắn nuốt trong không gian nhưng cho dù hắn dung hợp với Tu La thi triển hắc động thì vẫn không thể nào tiêu trừ hẳn hấp lực quỷ dị kia. Có điều, lực hút cũng chậm hơn trước rất nhiều.
Trần Duệ cuối cùng cũng có được cơ hội thở dốc. Hắn vội vận chuyển siêu cấp hệ thống, lấy tín ngưỡng chi lực và sinh mệnh chi lực trong tinh hệ bổ sung vào lực lượng bản thể bị trôi mất.
Tín ngưỡng chi lực và sinh mệnh chi lực của một tinh hệ là vô cùng kinh người, cho dù trôi mất một bộ phận cũng có thể nhanh chóng bổ sung lại, tiêu hao chân chính không hề lớn. Trần Duệ rất nhanh đã thích ứng được với lực lượng cắn nuốt kia, sau đó mới đưa mắt nhìn rõ hoàn cảnh chung quanh.
Hỗn Độn chi giới, đúng như tên gọi, đập vào mắt là một mảnh hỗn độn, mơ hồ không rõ. Chẳng qua vì có lực cắn nuốt tồn tại mà thân thể hắn vẫn không tự chủ được di động về phía trước, rất giống như bị thứ gì đó hấp dẫn, căn bản không thể nào kháng cự.
"A!" Tiếng kêu thảm thiết chói tai truyền tới từ phía sau. Là Keleisha! Thân thể nàng đã bắt đầu tan vỡ từng phiến.
Tình trạng của Enkuite cũng không tốt hơn bao nhiêu. Tuy hắn là bán thần đỉnh phong, quốc độ và sinh mạng lực đều hơn xa Keleisha nhưng cũng không chịu nổi loại loại tiêu hoa kia. Tín ngưỡng khải giáp trên người đã sớm biến mất, không dùng được lâu nữa. Hai người sẽ rất nhanh bị vỡ vụn.
Không chỉ là Enkuite và Keleisha, đám du hồn cũng như thế. Thân thể du hồn bị hút lên phía trước nhanh chóng trở nên ảm đạm. Đây là hủy diệt chân chính, không cách nào ngưng tụ thành mảnh vụn pháp tắc, cũng không thể nào trọng sinh được.
Trừ Trần Duệ, chỉ còn một người có thể bảo trì lãnh tĩnh trong hoàn cảnh thế này, đó chính là Tiffany.
Làn da Tiffany óng ánh phát sáng, tuy sinh mệnh lực cũng bị trôi đi mất nhưng nàng đã sớm có chuẩn bị, thân thể không hề có dị trạng gì. Trần Duệ nhìn ra, đây không phải lực lượng của Tiffany mà là tác dụng của một kiện đạo cụ đặc thù nào đó. Đạo cụ này được dùng bí pháp để tạo ra một không gian lưu trữ lượng lớn sinh mệnh lực và tín ngưỡng lực, cho nên bản thân Tiffany không hề bị ảnh hưởng.
Chẳng qua trữ lượng của đạo cụ cũng có hạn định, một khi bị cạn kiện thì sinh mạng Tiffany cũng bị hút hết.
Sau khi mở ra cánh cửa, Tiffany đã thoát khỏi trạng thái vô ý thức. Nàng phát hiện ra Trần Duệ đang nhìn mình liền quay đầu ra nhìn lại. Tuy có chút kinh ngạc khi đối phương không hề có dị trạng gì nhưng cũng không để ý quá nhiều.
Ngắn ngủi chưa tới mười phút, sinh mệnh lực của Keleisha hoàn toàn hao hết, cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa, cả người hóa thành một đống tro tàn. Tuy nàng tâm cơ thâm trầm nhưng đứng trước sức mạnh tuyệt đối vẫn không có năng lực phản kháng.
Người bị tan thành tro tiếp theo là Enkuite, sau đó các du hồn cấp bán thần cũng tan biến hết. Không gian lớn như vậy cuối cùng chỉ còn chừa lại Trần Duệ và Tiffany. Cả hai vẫn tiếp tục bị lực hấp dẫn kỳ lạ kia hút bay về phía trước.
Lại qua hai giờ nữa, Tiffany quay đầu nhìn. Phát hiện Trần Duệ vẫn không hề có việc gì, trong mắt nàng cuối cùng cũng để lộ sự kinh ngạc. Người này chắc hẳn là đối thủ đi tranh giành ngân tráp, hắn cũng giống mình có đạo cụ đặc thù nào đó. Nhưng đạo cụ của nàng là do lão sư Satan tiêu phí cái giá lớn tự tay sáng chế, uy lực khẳng định phải hơn xa đối phương. Chỉ cần đối phương hao tổn hết lực lượng của đạo cụ thì cuối cùng hắn chỉ còn con đường chết.
Trần Duệ không hề biết cách nghĩ của Tiffany, hắn vừa mới thi triển Tinh Không chi môn lại thu được nhắc nhở: "Lực lượng của chưởng khống giả không đủ, không thể nào xuyên thấu không gian ngoài cấp S đã được phong tỏa."
Không gian cấp S?
Lúc đầu xuyên vào thế giới nhân loại, hắn từng nhận được nhắc nhở là không gian cấp A. Tuy không hiểu rõ cách phân chia tầng thứ này lắm nhưng hắn có thể khẳng định Hỗn Độn chi giới "ngoài cấp S" đã vượt xa ma giới và nhân giới.
Lúc ở vùng đất U Phù, hắn đã thử mở Tinh Không chi môn, không ngờ vừa đi qua cái "cánh cửa" kia một phát là đã không thể thi triển được rồi. Xem ra muốn rời khỏi thế giới này cần nghĩ biện pháp khác.
Lực cắn nuốt phía trước đột nhiên tăng cường. Trần Duệ và Tiffany đồng thời run lên, giống như thân thể mình đã xuyên qua tầng bình trướng nào đó. Sau đấy, trước mắt hai người sáng ngời, hỗn độn đầy trời vừa rồi hoàn toàn tan biến, trong mắt xuất hiện một trường cảnh hoàn toàn mới.
Đây là một không gian vũ trụ rộng lớn vô bờ. Phía xa xa, những tinh cầu chậm rãi di chuyển, thật giống như tinh hệ của siêu cấp hệ thống nhưng so với tinh hệ thì nó phải lớn hơn vô số lần. Cảnh tượng trước mắt Trần Duệ lúc này cứ giống như là một vụ trụ hoàn chỉnh.
Những cảm giác như tuyên cổ, vĩnh sinh, bất hủ... lại xuất hiện lần nữa, và còn nồng nặc hơn vô số lần. Đi cùng với nó chính là tốc độ lực lượng bị trôi mất càng nhanh hơn.
Trần Duệ khẽ nhíu mày, đây chắc hẳn mới thật sự là thế giới Hỗn Độn. Lực hút đã biến mất, hiện tại hắn đã có thể tự do phi hành trong không gian này. Ngân tráp chắc hẳn là ở nơi nào đó trong Hỗn Độn chi giới, vấn đề là cuối cùng thì nó ở nơi nào? Không thể nào đi tìm từng cái tinh cầu chứ? Vũ trụ này vô biên vô tận, cho dù hắn có thể dựa vào siêu cấp hệ thống tồn tại tới mấy chục vạn năm thì cũng vẫn chỉ là mò kim đáy biển.
Trần Duệ vừa suy nghĩ vừa đi theo bên người Tiffany.
Tiffany như lâm đại địch nhìn nam nhân xa lạ này. Nàng lúc trước vẫn ngủ say trong quan tài cho nên đâu có biết tên "Raikkonen" này chính là người của "đội Satan". Hơn nữa, Trần Duệ cũng không phải Raikkonen chân chính.
Tiffany tuy cảnh giác nhưng cũng không dám tùy tiện động thủ. Mặc dù nàng nhận được sự tẩy luyện của pháp tắc chi lực khi mở cửa, thu hoạch không hề nhỏ, tùy thời có thể đột phá tới cấp quốc độ nhưng thực lực của kẻ này hiển nhiên là hơn xa cường giả cấp quốc độ phổ thông. Nếu như ngang ngạnh chiến đấu với hắn ta, nàng không phải đối thủ.
"Tiffany tiểu thư, không cần khẩn trương, thực ra... chúng ta là bạn cũ." Trần Duệ thử nói, không gian này không hề có trở ngại gì trong việc truyền âm.
Tiffany không lên tiếng, sự cảnh giác trong mắt càng đậm.
"Còn nhớ chuyện ở tầng bốn Tàng Thư lâu chứ?" Trần Duệ lắc đầu: "Chính là ta mang nàng ra ngoài đấy."
"Là ngươi à?" Tiffany nhíu mày, đưa mắt nhìn đã thấy khuôn mặt của Trần Duệ phát sinh biến hóa, quả nhiên đã biến về cái người cứu nàng trước kia.
Sắc mặt Tiffany hơi buông lỏng nhưng không hề bỏ đi cảnh giác tận trong lòng: "Ngươi... làm sao lại tới chỗ này?"
"Hai mục đích." Trần Duệ khẽ cười: "Thứ nhất là tìm một món đồ. Thứ hai là bình an đưa nàng về."
Tiffany trực tiếp bỏ qua "mục đích" thứ hai, ngầm cười lạnh, quả nhiên vì ngân tráp! Nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng với nàng, không cần biết người này có lai lịch gì, nàng cũng không thể để hắn thành công!
Lòng Tiffany càng cảnh giác thì khuôn mặt lại càng thản nhiên. Nàng không hề nói gì thêm, ánh mắt nhìn về nơi xa, thân thể bỗng dưng chấn động.
Trần Duệ thuận theo ánh mắt của nàng, vừa nhìn rồi cũng phải động dung.
Một thứ gì đó vô cùng thần bí trôi nổi ở nơi xa.
Dường như là một khối thân thể hình người.
Cảm giác đầu tiên mà thân thể này cho Trần Duệ là "lớn".
Rất lớn, vô cùng lớn, thậm chí... lớn vô bờ bến.
Thực ra khoảng cách của Trần Duệ và Tiffany tới "nhân thể" này rất xa nhưng cho dù là xa, khi nhìn vào vẫn cảm thấy to lớn vượt quá tưởng tượng.
Lạ một cái này thân thể này không hề có chút sinh tức nào, dường như đã tử vong, hoặc đang sa vào ngủ say.
Trong chớp mắt nhìn đến thân thể kia, Trần Duệ và Tiffany không hẹn mà cùng sinh ra cảm giác run rẩy tận sâu trong linh hồn. Giống như bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nào, họ đều muốn ngẩng đầu nhìn cái "xác" này.
Dựa vào lực lượng của siêu cấp hệ thống, Trần Duệ dần ngăn lại dị trạng linh hồn này. "Cái xác" kia dường như ẩn chứa uy năng vô tận mà không một loại ngôn ngữ nào có thể miêu tả và hình dung được. Thậm chí ánh mắt kia chỉ hơi đảo qua là có thể hoàn toàn hủy diệt hắn.
Trần Duệ nhịn không được rùng mình một cái, vô ý thức liền vận chuyển phân tích chi nhãn. Vừa dùng phân tích chi nhãn, hình thái của cái xác kia đột nhiên phát sinh biến hóa, nó biến thành vô số vì sao, hay chuẩn xác hơn thì là một cái tinh hệ!
Một tinh hệ hoàn chỉnh, hoặc có thể nói là một vũ trụ nhỏ!