CHƯƠNG 1000
“Bẩm cậu chủ, đội lục soát thành phố T đã tìm được thi thể của Liệp Ưng, hiện nay đang định dùng đường hàng không quay về Yến Kinh!” Thủ hạ cung kính tiến lên báo cáo.
“Ừm, biết rồi.” Vương Văn Hạo đặt chén trà xuống. Có vẻ như giờ phút này, anh ta thản nhiên không gì sánh được. Hết thảy đều nằm trong sự khống chế.
Vương Văn Hạo chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng vung ống tay áo, sau đó đi ra ngoài với thần tình lạnh nhạt… Anh ta muốn nói tin tức này cho ông nội… để ông nội có thể an tâm…
…
thành phố T, vùng trời trên gò núi ở ngoại ô.
Hai chiếc máy bay trực thăng xoay quanh giữa không trung, thi thể của Liệp Ưng được kéo lên chậm rãi… Sau khi nhìn thấy tận mắt cỗ thi thể của Liệp Ưng được vận chuyển vào trong trực thăng, nội tâm đám người mới thật sự thở phào nhẹ nhõm… Hoàn thành nhiệm vụ này, một tai họa ngầm đáng lo nhất trong gia tộc cũng có thể bị xoá bỏ…
Trên máy bay trực thăng, mấy nhân viên công tác bắt đầu dùng dụng cụ điện tử chậm rãi kiểm tra đo lường cỗ thi thể lạnh như băng của Liệp Ưng…
“Kỳ lạ, thời điểm Liệp Ưng chết, vì sao thi thể không bị hủy diệt?” Trong lòng đám nhân viên mang theo nghi hoặc… Liệp Ưng là lợi khí siêu cấp sát phạt của nhà họ Vương, trước mỗi lần xuất hành làm nhiệm vụ cũng sẽ mang theo trang bị tự huỷ trong cơ thể… Một khi Liệp Ưng gặp chuyện không may, trang bị này sẽ lập tức hủy diệt thân thể anh ta… tiêu hủy toàn bộ chứng cứ. Thế nhưng vì sao thi thể của Liệp Ưng lại hoàn hảo không tổn hại gì?
Chậm rãi quét dọc theo thi thể của Liệp Ưng… từ dưới chân lên đến đầu…
Đột nhiên! Đôi mắt của Liệp Ưng mở lớn!
“A!” Nhân viên công tác sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, thân thể trực tiếp run rẩy!
Cả đám người ở đây cũng hoàn toàn chấn động! Tất cả mọi người đều đột ngột bị dọa sợ! Một người chết… sao có thể mở mắt?
Bỗng nhiên, một nhân viên kịp phản ứng! Anh ta hoảng sợ chỉ vào con mắt mở trừng trừng của Liệp Ưng!
“Đây… Đây là!” Không đợi anh ta nói xong…
Con “mắt” của Liệp Ưng lập tức phát nổ!
“Ầm…” Một âm thanh kinh thiên vang lên! Máy bay trực thăng nổ tung giữa không trung!
Ánh lửa ngập trời!
Chiếc trực thăng bên cạnh cũng không có cách nào trốn tránh, trực tiếp bị ngọn lửa nuốt chửng… Ngay sau đó… hai chiếc máy bay trực thăng rớt thẳng xuống mặt đất…
“Ầm!” Trên đỉnh gò núi nhỏ, tiếng nổ kịch liệt quanh quẩn! Khắp núi rừng đều chấn động! Ánh lửa hừng hực dấy lên!
Vô số thành viên bị lửa cắn nuốt… có nhiều người bị xác máy bay trực tiếp đập thành thịt nát… Hiện trường vô cùng thê thảm!
Đám nhân viên làm việc nằm mơ cũng không ngờ! Thiết bị tự bạo trong thân thể của Liệp Ưng… lại bị Trần Xuân Độ đặt vào con mắt bên phải… Mục đích là để đề phòng có người trộm thi! Mà Trần Xuân Độ cũng không ngờ… có người đến trộm thi thật… hơn nữa còn khiến thiết bị tự bạo phát nổ!
Nhà họ Vương ở Yên Kinh, phòng của ông cụ Vương.
Sau khi Vương Văn Hạo báo tin tức tốt cho ông nội, rốt cuộc trái tim treo lơ lửng của ông cụ mới yên ổn rơi xuống.
Sau khi chúc ông nội ngủ ngon, Vương Văn Hạo chậm rãi rời khỏi căn phòng.
“Báo! Cậu chủ! Có chuyện xấu xảy ra rồi!” Đột nhiên có một người làm la hét chạy tới.