CHƯƠNG 999
Thi thể của Liệp Ưng liên luỵ đến rất nhiều thứ, hầu như sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn gia tộc. Cuối cùng hôm nay cũng tìm được thi thể anh, rốt cuộc tảng đá treo trong lòng mọi người cũng có thể rơi xuống!
“Tiêu huỷ tại hiện trường… hay là mang về Yến Kinh?” Một gã nhân viên hỏi.
“Mang về Yến Kinh! Lão gia chủ muốn tận mắt nhìn thấy thi thể bị tiêu hủy, lúc đó mới có thể yên tâm!” Chỉ huy nói.
Vì vậy sau khi kiểm tra tỉ mỉ và xác nhận, bọn họ dùng sợi dây treo thi thể của Liệp Ưng lên giữa không trung, chậm rãi kéo lên chiếc trực thăng ở trên cao.
…
Mấy nghìn cây số bên ngoài Yến Kinh, một trận giết chóc máu tanh đang diễn ra.
Hoàng hôn chạng vạng tối giống như bị kéo dài vô tận! Âm thanh của đạn lửa nặng nề cắt qua hư không!
Ngay sau đó, tất cả những người thân xung quanh Liệp Ưng đều bị tập kích giết chết! Phàm là cái tên có dính dáng đến hai chữ ‘Liệp Ưng’ sẽ hoàn toàn bị xóa sổ… Tối nay máu tươi tràn ngập… Tại mảnh đất Yến Kinh này… mùi máu lặng lẽ không một tiếng động lan tỏa…
Một cô bé còn nhỏ trốn trong tủ quần áo, gương mặt tràn đầy kinh hãi trở nên trắng bệch… Ngay sau đó cửa tủ quần áo bị mở ra… Một thanh súng lạnh lẽo nhắm thẳng vào đầu thiếu nữ!
Giờ khắc này, sắc mặt cô bé càng thêm trắng bệch!
“Đừng! Van xin anh! Đừng mà! Con bé vẫn còn là con nít! Van xin các người tha cho con bé!” Người mẹ quỳ rạp xuống đất không ngừng dập đầu với đám người áo đen bịt mặt, hy vọng bọn họ có thể buông tha cho con của mình! Đây vẫn chỉ là một đứa trẻ chín tuổi mà thôi!
Sắc mặt đám người đồ đen vô cùng lạnh lùng, không hề đồng cảm chút nào, giống như những người máy máu lạnh vô tình!
Cô bé nhỏ hoảng loạn run rẩy, thừa dịp sát thủ không chú ý, cô bé hốt hoảng chạy trốn, muốn thoát khỏi nơi này…
“Vù!” Một viên đạn lửa cắt không khí lập tức bắn vào sau ót cô bé…
“Aa!” Người mẹ đau lòng hét lên chói tan, cô ta hoàn toàn sụp đổ! Tận mắt nhìn thấy con mình bị người ta dùng súng bắn chết… Điều này khiến tinh thần cô ta hoàn toàn sụp đổ!
“Tại sao lại giết con bé… nó vẫn chỉ là một đứa trẻ… một đứa trẻ con thôi mà!” Người mẹ cố hết sức lôi kéo quần áo của sát thủ, lại bị sát thủ đá mạnh một cước!
Bọn sát thủ lạnh lùng vô tình nhìn chằm chằm cô ta, âm thanh như địa ngục hầm băng: “Muốn trách… thì trách ba của nó… Ai bảo nó là con gái của Liệp Ưng…”
“Vù!” Một viên đạn lửa cắt ngang bầu trời đêm, mang theo đốm lửa mãnh liệt… bắn vào chính giữa mi tâm của người mẹ!
Đồng tử của người mẹ kịch liệt co rút, mang theo vẻ không cam lòng, dữ tợn và bi thảm… cô ta chậm rãi ngã xuống vũng máu…
Máu nhiễm đỏ toàn bộ bầu trời đêm. Trên mảnh đất Yến Kinh phức tạp rắc rối này… trận máu tanh tối nay… đã định trước chỉ là một góc của núi băng… Máu của một con kiến hôi bình thường sao có thể được quan tâm? Đây chỉ là một bọt sóng nhỏ trong trận sóng gió kéo dài vô tận mà thôi…
Một đám người mặc đồ đen đạp lên máu tươi quét ngang qua tất cả các thi thể, sau khi xác nhận toàn bộ đều đã chết, bọn họ đặt thi thể lên một cái thùng đựng hàng của xe tải… Ngay cả các bộ phận của thi thể bị đứt ra… bọn họ cũng muốn tiêu hủy sạch sẽ… Như vậy đúng là chết không có chỗ chôn! Thậm chí về sau, đống thi thể này cũng không có chỗ an táng…
Ban đêm, tại nhà họ Vương.
Cậu chủ cả Vương Văn Hạo đang ngồi trong phòng, đôi mắt thâm thúy không gì sánh được, anh ta khẽ nhấp một ngụm hồng trà trong chén. Nhìn như thanh tú tuấn lãng nhưng giữa mi tâm vẫn lộ vẻ sát phạt sắc bén. Quyết định thật nhanh, nên chém thì chém, đây chính là thủ đoạn của anh ta… cũng là nguyên nhân toàn thể Vương gia có thể trở thành gia tộc đứng đầu ở thành phố này… Đây là một nơi tàn sát đầy máu tanh! Người thắng làm vua!
Nhưng đúng lúc này, một gã thuộc hạ vội vàng tiến lên.