Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 870

Bạch y nam tử hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói:

- Đóa hoa từ nhỏ sống trong nhà kính, một khi tiến vào cuồng phong mưa bạo bên ngoại, bất luận hắn trưởng thành khả quan thế nào, cũng sẽ tàn lụi trong nháy mắt.

- Địa Cầu chính là nhà kính của hắn, mặc dù tiến bộ khả quan nhưng thiếu hụt kinh nghiệm... Thời gian của chúng ta đã không còn nhiều nữa, hắn chính là hi vọng duy nhất của chúng ta.

Bạch y lão giả càng không giải thích được, buồn bực một hồi lâu mới hỏi:

- Vậy ý của ngươi là không giúp, mặc kệ tự do phát triển?

- Giúp, lần này nếu không giúp hắn, chỉ sợ hắn sẽ ghi hận chúng ta cả đời.

Sắc mặt của bạch y nam tử vốn lãnh đạm bất chợt cười khổ một tiếng, than thở:

- Nhưng cho dù ra tay giúp, cũng phải có hạn độ.

- Vậy cho hắn thêm ba tháng chuẩn bị.

Bạch y lão giả hiểu ý tứ trong lời nói của bạch y nam tử, sau khi khẽ vuốt cằm, nhẹ nhàng bước ra phía trước một bước nhỏ, vung vẩy phất trần, một đạo bạch quang mông lung trong nháy mắt hóa thành quang điểm đầy trời, như cuồng phong cuốn về hướng viên tinh cầu màu lam phía trước.

......

- Tại sao có thể như vậy?

Khi Xích Mi Quỷ Đế trở lại địa phủ chuẩn bị binh mã trở về thế giới bổn nguyên nhất thời trợn tròn mắt, hắn ngơ ngác nhìn hai tay của mình, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì không thể tin.

Xích Mi Quỷ Đế mặc long bào màu tím, sắc mặt âm trầm lại một lần nữa phát động oanh tạc đối với hàng rào không gian, nhưng sau mọi cố gắng, hàng rào không gian vốn có thể dễ dàng xé rách giống như bị tầng tầng bảo vệ khóa chặt, bất kể hắn phát lực như thế nào, cũng không thể xé rách.

Phía dưới thân thể của hắn, một mảnh lệ quỷ, ác quỷ đông nghịt, số lượng thậm chí có thể lên đến trăm vạn tên đã sớm tụ họp, đợi Xích Mi Quỷ Đế xé rách hàng rào không gian sẽ giống như thủy triều phóng mạnh về thế giới bổn nguyên.

Nhưng theo thời gian, Xích Mi Quỷ Đế vẫn không làm ra cử động gì, khiến đám lệ quỷ, ác quỷ mênh mông từ từ nôn nóng, tiếng vang thê lương kinh thiên động địa.

Lần này, Xích Mi Quỷ Đế trở lại Địa phủ, chỉ triển lộ một chút thực lực Quỷ Đế đỉnh cấp của mình đã dễ dàng chỉnh hợp toàn bộ địa phủ. Lần này số lệ quỷ, ác quỷ tụ tập ở đây, chỉ tính ác quỷ có thực lực quỷ vương cao cấp đã hơn ba trăm tên.

Còn số ác quỷ, lệ quỷ từ quỷ vương cao cấp trở xuống quả thực khó có thể tính toán, nhất là quỷ vương sơ giai, càng không thể hình dung.

Tất cả lệ quỷ, ác quỷ đều trông đợi có thể đi theo Xích Mi Quỷ Đế tiến vào thế giới bổn nguyên, từ đó xây dựng cơ sở tạm thời trong thế giới bổn nguyên, sống cuộc sống thống trị hạnh phúc gấp nghìn lần vạn lần trong địa phủ.

Tất cả lệ quỷ, ác quỷ ở đây đều mong mỏi Xích Mi Quỷ Đế có thể nhanh chóng mở ra hàng rào không gian, nhưng hơn một giờ đã trôi qua, đáp lại bọn họ lại là một tiếng than nhẹ vô lực của Xích Mi Quỷ Đế:

- Tất cả giải tán đi.

Bình nguyên vốn vô cùng ồn ào từ từ yên tĩnh lại, ngoại trừ tiếng gió rung động vù vù, tất cả lệ quỷ, ác quỷ đều không hẹn mà cùng ngậm miệng lại.

Tản mát? Tản đi nơi nào? Không phải nói hôm nay chính là ngày địa phủ tiến công thế giới bổn nguyên sao? Không phải nói đến thế giới bổn nguyên là có thể nô dịch người sống từ đó tiêu dao tự tại sao? Không phải nói...

- Đế Tôn.

Một gã quỷ vương đã bước vào đỉnh cấp cả gan, cẩn thận lên tiếng hỏi:

- Ta... Chúng ta không đến thế giới bổn nguyên sao?

- Chuyện có biến, tản mát trước đã.

Sắc mặt của Xích Mi Quỷ Đế cũng vô cùng khó coi, hắn bị nhốt trong không gian thứ nguyên hơn năm nghìn năm, làm sao có thể không biết nguyên nhân mình không cách nào xé mở hàng rào không gian là cái gì? Địa phủ, lại bị vị thần kia hạ phong ấn.

Chết tiệt, đây cũng là kiệt tác của vị thần nhàm chán kia sao? Trong lòng Xích Mi Quỷ Đế tức giận mắng không ngừng, nhưng thần sắc trên mặt cũng từ từ bình tĩnh lại, bởi vì hắn đã nhận ra, phong ấn này giống như chỉ là vị thần tiện tay bày ra, cũng không cung cấp bất kỳ năng lượng ngoại lai nào.

Nói cách khác, đợi đến khi năng lượng phong ấn bị tiêu hao không còn, hắn vẫn có thể mang theo đại quân ác quỷ xông vào thế giới bổn nguyên, đây có lẽ chính là tin tức tốt duy nhất?

Lạnh lùng nhìn lướt qua tên quỷ vương đỉnh cấp đứng ra hỏi thăm, Xích Mi Quỷ Đế không có bất kỳ ý giải thích nào, sau khi bỏ lại tám chữ kia liền trực tiếp biến mất vô ảnh vô tung.

Lưu lại mấy trăm vạn quỷ vật mở to đôi mắt ti hí, sau một hồi lâu, bọn họ mới bất đắc dĩ lựa chọn trở về các, kiên nhẫn chờ đợi lệnh triệu tập của Xích Mi Quỷ Đế.

......

- Ba tháng sau, đạo phong ấn này sẽ sụp đổ vì năng lượng hao hết.

Trong tinh không, bạch y lão giả khẽ nghiêng người, hỏi bạch y nam tử:

- Đủ chưa?

- Không sai biệt lắm.

Bạch y nam tử khẽ trầm ngâm chốc lát, trong lúc bất chợt nhớ lại chỗ kỳ dị của Cửu Tiêu Thần Cách, hai mắt tỏa sáng:

- Đối với hắn mà nói, chuyện này thật sự có thể xem là một kỳ ngộ, Cửu Tiêu Thần Cách tổng cộng sắp đặt mười tám đạo cấm chế, dựa theo tiến độ trước mắt của hắn, muốn phá bỏ toàn bộ cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách sợ là cần năm sáu năm, nhưng nếu lần này xử lý thích đáng...

- Không sai.

Bạch y lão giả cũng khẽ vui mừng, gật đầu nói:

- Đợi đến khi toàn bộ cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách khai hỏa, căn nhà kính này có thể vứt đi không cần.

- Thật không biết ban đầu sư tôn nghĩ như thế nào mà bố trí đạo cấm chế ly kỳ này.

Làm như nghĩ tới chuyện gì, bạch y nam tử bật cười nói:

- Nhưng, cho dù hắn mở ra tất cả cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách, cũng chỉ là chạm đến ranh giới của vị thần mà thôi.

- Trước đây, bởi vì cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách không cách nào toàn diện mở ra, căn nhà kính Địa Cầu chính là địa điểm hắn trưởng thành tốt nhất, nhưng nếu lần này thật sự mở ra tất cả cấm chế của Cửu Tiêu Thần Cách, căn nhà kính này quả thật có thể vứt đi không cần.

- Vũ trụ vô biên vô hạn mới là hành trình cuối cùng của hắn.

- Địa Cầu chỉ là sân chơi tích lũy tư cách của hắn mà thôi.

Bạch y nam tử và bạch y lão giả nhìn nhau cười một tiếng, thân thể nhất thời giống như vỡ vụn, hóa thành tàn phiến đầy trời, vô ảnh vô tung biến mất.

Nhưng không phải là toàn bộ biến mất, mà là biến mất phần lớn, còn có một đạo tàn phiến dùng tốc độ kinh khủng gấp mấy chục lần tốc độ ánh sáng bay về hướng viên tinh cầu xanh thẳm phía trước.

Khi Diệp Dương Thành vừa rời khỏi học viện Cù Châu, bất chợt cảm giác trên bầu trời đột nhiên truyền đến một trận uy áp vô cùng khổng lồ, gấp vô số lần uy áp hắn có thể sinh ra.

- Vị thần?

Cảm nhận được trận áp lực này, còn chưa kịp lên xe, sắc mặt Diệp Dương Thành nhất thời đại biến, khi hắn ngẩng đầu theo bản năng nhìn lên bầu trời, một mảnh nhỏ không biết tên gần như trong suốt đã mạnh mẽ đụng vào trán của hắn, trong nháy mắt sáp nhập vào đầu óc của hắn.
Bình Luận (0)
Comment