Chí Tôn Vô Sỉ Hệ Thống

Chương 5 - Đông Phương Nguyệt.

Hạo Nguyệt đế quốc là một trong tám quốc gia phương bắc Thiên Mệnh đại lục, lãnh thổ rộng mênh mông. Đông giáp với Vô Tận hải, bắc giáp với U Ám rừng rậm, tây giáp với Hỏa Quốc, Thanh Thạch Quốc, nam giáp với Thiết Xa quốc, có thể nói địa hình hiểm trở, quanh năm chinh chiến liên miên.

Buổi trưa, trong một tiểu viện ở Hạo Nguyệt Thành, kinh đô của Hạo Nguyệt đế quốc.

-Hô....

Lâm Thiên Vũ thở dài một hơi, trong lòng hối hận muốn chết. Không biết hôm qua ăn lộn cái gì mà sáng sớm nay Lâm Thiên Vũ lại điên rồ đi gọi Fiora dậy kèm cặp luyện kiếm để bồi dưỡng cảm tình. Lâm Thiên Vũ nhớ lại:

Gà vừa gáy. Đứng trước cửa phòng của Fiora, Lâm Thiên Vũ hô.

-Fiora, fiora.

“Két.tt” Tiếng cửa mở ra, đập vào mặt Lâm Thiên Vũ là một bóng hình xinh đẹp như tiên giáng trần, vẫn hình bóng đấy, hình bóng mà đêm qua Lâm Thiên Vũ đã yy bao nhiêu lần trong mộng đấy.

Fiora ngái ngủ bước ra nhìn Lâm Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi:

-Công tử, sáng sớm gọi ta có chuyện gì không.

Thấy Fiora vẫn ngái ngủ Lâm Thiên Vũ hơi chùn lòng, nhưng vì có thể thực hiện giấc mộng đêm qua, Lâm Thiên Vũ liền hừng hực khí thế, mặc kệ cô gái đối diện đang ngái ngủ ngáp ngắn ngáp dài nói:

-Ta muốn luyện kiếm, mà không biết bắt đầu từ đâu lên gọi nàng dậy chỉ ta, dù gì nàng cũng là cao thủ dùng kiếm.

Fiora nhìn hắn đầy hoài nghi, từ lúc đầu tiên nhìn thấy Lâm Thiên Vũ, nàng đã biết hắn là một công tử ca chính hãng, nhưng mặc kệ như thế nào hay vì lý do gì, nếu hắn đã muốn nàng chỉ dạy thì Fiora cũng chiều hắn ,Fiora hỏi lại để xác định:

-Công tử chắc chứ?

-Ta chắc chắn.

Lâm Thiên Vũ đáp lại đầy kiên định. Và lấy ra Ngạo Thiên Kiếm.

Nhìn thanh kiếm trên tay Lâm Thiên Vũ, Fiora con ngươi co rụt lại. Nàng bắt đầu tin Lâm Thiên Vũ muốn luyện kiếm. Ra đến luyện võ đường Nàng bảo:

-Công tử diễn luyện kiếm pháp mình đã biết đi.

Lâm Thiên Vũ cầm ngạo thiên kiếm lên, diễn luyện những chiêu thức của Thiên Kiếm Quyết. Mỗi chiêu đều sát khí dữ dội, lại toát ra vẻ cao ngạo coi trời bằng vung.

Nhìn xung quanh kiếm khí tàn sát khắp nơi, lại nhìn kiếm kỹ Lâm Thiên Vũ sử dụng, mỗi chiêu, mỗi thức đầy huyền bí. Fiora như lạc vào trong đó. Nàng thành danh nhờ kiếm lên không phải kẻ không biết hàng, kiếm kỹ tinh diệu như thế, kiếm ý cao ngạo như thế càng nhìn nàng càng hãm sâu vào.

Thế là từ sáng sớm đên bây giờ, đã qua 3 canh giờ, Lâm Thiên Vũ múa đi múa lại không biết bao nhiêu lần Thiên Kiếm Quyết. Lâm Thiên Vũ thề tuyệt đối không có lần sau.

Rùng mình thoát ra hồi ức, Lâm Thiên Vũ nhìn bên cạnh Tiểu Nhu mặt đầy quan tâm, quăng cho nàng ánh mắt tỏ vẻ hắn vẫn bình thường.

Tiểu Nhu sáng sớm hôm nay đã đến phòng Lâm Thiên Vũ thấy hắn không có trong phòng, hỏi thăm vài hạ nhân trong phòng mới biết Lâm Thiên Vũ đến đây.

Khi đến đây, nhìn thấy thiếu gia nhà mình luyện kiếm mà mồ hô rơi như mưa, Tiểu Nhu định chạy lại, nhưng lại bị Fiora ngăn chặn, còn nữa là Tiểu Nhu sợ nàng chạy đến sẽ khiến thiếu gia phân tâm tẩu hỏa nhập ma.

Thế là nàng đành nhịn lại dù trong lòng Tiểu Nhu nàng như dao cắt, bây giờ thấy Lâm Thiên Vũ không sao, Tiểu Nhu mới triệt để bỏ lỗi lo trong lòng xuống.

-Fiora, từ sáng đến giờ cũng luyện kiếm mấy canh giờ rồi, hay ta đưa nàng đi dạo phố quen thuộc một chút Hạo Nguyệt Thành.

Chỉ thấy Lâm Thiên Vũ đứng trước mặt Fiora vẻ mặt đầy xum xoe nói.

Nhìn Lâm Thiên Vũ, Fiora có xúc động muốn bật cười, nhìn hắn như ăn phải quả đắng, nàng cũng không đành lòng đành chiều ý hắn: - Ừm.

Xuyên qua dòng người đông đúc , tổ hợp ba người Lâm Thiên Vũ khá làm người chú ý, Lâm Thiên Vũ anh tuấn tiêu sái, Tiểu Nhu xinh đẹp đầy thân thiện như em gái nhà bên, Fiora khuynh quố, khuynh thành, mị hoặc tận xương. Bỗng có một âm thanh không hài hòa vang lên:

- ai ui, đây chẳng phải Lâm công tử sao?

Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Lâm Thiên Vũ quay đầu lại, thấy đi đến ngoài ba con hàng Lâm Ngạo, Nhị Hoàng Tử với Dương khang thì có thể là ai? Mà giọng nói nương nương đó ngoài Dương Khang ra thì cả cái Hạo Nguyệt thành này đâu có ai có thể phát ra được.

Chưa đợi Lâm Thiên Vũ tiếp lời Lâm Ngạo đã mở miệng nói:

-Đường đệ, hôm nay có hứng thú đi ra dạo phố sao?

Lâm Thiên Vũ nhíu mày đáp đầy trêu tức:

-Ta có hứng thú hay không thì có liên quan không? Đừng thấy người sang bắt quàng làm họ.

-Ngươi....!

Lâm Ngạo á khẩu, chợt bên cạnh Nhị Hoàng Tử đi lên đứng trước mặt Fiora lên tiếng:

-Cô nương, tại hạ là nhị hoàng tử của đế quốc, không biết có thể làm quen với cô nương không?

Nhị Hoàng Tử thề, cô gái trước mặt này là cô gái mà Nhị Hoàng Tử hắn từ khi sinh ra đến giờ thấy là người đẹp nhất. Hai mắt hắn nhìn đăm đăm nàng, Nhị Hoàng Tử thiếu chút nữa nhãi rớt đương trường.

Nhìn Nhị Hoàng Tử, Lâm Thiên Vũ kéo fiora vào lòng và quay qua nói với nàng:

-Chúng ta đi.

Fiora là người thông minh, sao lại không hiểu Lâm Thiên Vũ muốn buồn nôn nhị hoàng tử. Dù ngại ngùng nhưng vẫn để Lâm Thiên Vũ ôm eo đẫn đi.

-Đứng lại.

Dương khang hô, hắn thấy Nhị Hoàng Tử chú ý đến cô gái bên cạnh Lâm Thiên Vũ, mà Lâm Thiên Vũ lại quay người bước đi, nên Dương khang hắn mới hô to, cơ hội nịnh nọt tốt như thế này sao hắn có thể bỏ qua.

Thấy Lâm Thiên Vũ dừng bước, Dương khang chạy vội lên nhìn Fiora nói:

-Cô nương, cô có biết đó là ai không? Là nhị hoàng tử của đế quốc đấy? Nhị hoàng tử coi trọng cô không biết là phúc bao nhiêu đời.

Rồi quay qua Lâm Thiên Vũ lại nói:

-Lâm Thiên Vũ, nhị hoàng tử coi trọng cô nương bên cạnh ngươi, ngươi còn không mau đưa nàng cho Nhị Hoàng Tử.

-Oành.,.....!

Lâm Thiên Vũ không nói gì, trả lời dương khang là một nắm đấm khiến hắn bay xa đập mặt trên đường cái, hơi thở thoi thóp. Với lực chiến đạt đến Võ Sư của hắn, để đập bay một Dương Khang tứ tinh Võ Đồ mà nói thì trả khác đập con kiến là bao.

Nhìn Dương Khang máu me be bét, như con chó chết nằm trên đường, Nhị hoàng tử Hạo Nguyệt Thanh Sơn hai mắt co rụt, khí tức Đại Võ Sư nháy mắt bộc phát, tức giận nói:

-Đánh chó phải ngó mặt chủ, Lâm thiếu có vẻ không để nhị hoàng tử ta vào mắt nhỉ?

Lâm Thiên Vũ không thèm để ý quay mặt bước đi, khi đi còn nói vọng lại một câu:

-Đừng chọc ta, nếu không ta không những đánh chó mà cả chủ của nó ta cũng đánh.

Nhìn bóng lưng Lâm Thiên Vũ, hai tay nhị hoàng tử bóp chặt phát ra âm thanh “khanh khách” , mắt đầy sát khí. Nói với bảo tiêu trong bóng tối:

-Khiêng Dương khang về.

[Đinh, vì ký chủ xảy ra xung đột với Hạo Nguyệt gia, tiếp xúc đến ẩn tàng nhiệm vụ, làm ẩn tàng nhiệm vụ phát động]

[Đinh, nhiệm vụ của ký chủ là trong 3 năm, diệt đi Hạo Nguyệt gia, đưa Lâm gia lên ngai vàng, phần thưởng: Rút thưởng x 3, Triệu hoán x 3, 10000 bạc]

Hệ thống công bố nhiệm vụ không làm Lâm Thiên Vũ ngạc nhiên lắm, nhưng nội dung nhiệm vụ làm hắn phải giật mình. Không phải Lâm Thiên Vũ sợ, mà là hắn cũng không muốn làm quá với hoàng gia, dù gì đó cũng là nhà ngoại hắn, đương kim hoàng đế vẫn còn là đại cữu cữu của Lâm Thiên Vũ hắn.

Đi trên đường phố, thấy cũng đã đến giờ cơm trưa, Lâm Thiên Vũ vứt buồn bực sau đầu thầm nhủ “ tới đâu hay tới đó” quay qua nói với Fiora , Tiểu Nhu hai nàng: - đi Thiên Phượng Lâu.

Phượng Thiên lâu là một tòa lâu 3 tầng , nằm ở phía đông Nguyệt Hồ.

Trong Hạo Nguyệt thành, Phượng Thiên Lâu cũng rất có tiếng tăm. Nổi tiếng bởi phong thủy hữu tình và những món ăn ngon.

Không ai biết Phượng Thiên Lâu đứng sau lưng là ai, đầy bí ẩn. Nhưng cũng không cho phép ai xúc phạm đến nó.

Trước đây trong Hạo Nguyệt Đế quốc không chỉ có 5 đại gia tộc, ngoài Hạo Nguyệt gia, Lâm gia, Tần gia, Trầm gia, Kim gia còn một nhà nữa là Phong gia. Mà phong gia trước đây 5 năm cũng đã bị diệt tộc, không ai biết vì sao, chỉ nghe thoang thoáng là đại thiếu gia của Phong gia xích mích với Phượng Thiên Lâu, rồi dẫn đến họa diệt tộc.

Mặc kệ mọi lời đồn, Phượng Thiên Lâu như bình thường hoạt động, trầm lặng coi như thầm thừa nhận. Hay hoàng gia im lặng, mỗi việc xảy ra đều khiến Phượng Thiên Lâu phủ lên một tầng thần bí.

Ngồi ở cửa sổ lầu 2 của Phượng Thiên Lâu, từ cửa sổ nhìn xuống dòng người bên dưới nhưng Lâm Thiên Vũ hồn du trong lòng, lúc nãy nhìn thông tin nhiệm vụ Lâm Thiên Vũ mới nhớ ra hắn quên mất chức năng thương thành mà hệ thống đã mở khi hắn đạt võ giả.

[ Đà xá cổ đế hỏa, sản sinh nơi nham tương, tự sinh ý thức, tu luyện thành đế. Giá bán: 12000 bạc]

[Thôn Thiên Phệ Địa quyết: thôn phệ thiên địa vạn vật, công pháp Đế Cấp, giá bán: 10000]

.

.

.

.

.

[Huyết Khí đan: đan dược chữa thương, mặc kệ có thương thế gì, phục dụng liền khỏi trong chốc lát, giá bán: 100 bạc ( lưu ý, không có tác dụng cho tổn thương phần hồn)

[Hoàng Thiên Đan: trợ giúp võ vương đột phá lên Võ Hoàng, không ảnh hưởng căn cơ. Giá bán: 300 bạc]

[ Vương Linh Đan: Đấu vương dùng, tu vi tăng 1 sao , không để lại di chứng, một người nhiều nhất dùng 3 viên, giá bán: 150 bạc]

[Đinh, bất cứ vật phẩm gì hệ thống cũng có, chỉ sợ ký chủ không đủ bạc]

Nhìn trong thương thành, Lâm Thiên Vũ thầm nhủ hệ thống nghịch thiên, đồ gì cũng có rồi hỏi: - Hệ thống, bạc làm sao có.

Đánh chết Lâm Thiên Vũ cũng không tin bạc trong thương thành là bạc người thường dùng để tiêu pha. Như để chứng minh suy nghĩ của Lâm Thiên Vũ hệ thống vang lên:

-[Đinh, bạc ký chủ sẽ được nhận khi hoàn thành nhiệm vụ, và mỗi lần tăng lên đại cảnh giới, ngoài ra không có hình thức gì có thể nhận được bạc , nhiệm vụ hệ thống sẽ ẩn tàng, chỉ phát động khi ký chủ tiếp xúc đến]

Lâm Thiên Vũ không ngờ bạc lại khó kiếm đến vậy, nhìn số bạc ít đến đáng thương của mình, Lâm Thiên Vũ hắn có xúc động muốn bảo Fiora đi diệt hoàng cung. Có Fiora tại thì dù 3 cái đế quốc Hạo Nguyệt hắn cũng có thể diệt.

Nghĩ đến đây, Lâm Thiên Vũ nhìn sang Fiora với ánh mắt tràn đầy nóng bỏng.

Khi Lâm Thiên Vũ nhìn Fiora như muốn ăn tươi nàng, thì cũng trong một góc khuất của tiểu lâu cũng đang có ba bóng người thân hình quyến rũ có nồi có lõm mang khăn che mặt nhìn chằm chằm 3 người Lâm Thiên Vũ, bỗng thiếu nữ che mặt mặc áo tím ở giữa, con ngươi co rụt lại mở miệng nói với hai thiếu nữ bên cạnh:

-Quá kinh khủng, thông báo xuống dưới, điều tra thân phận 3 người kia, nhưng không được phép đắc tội.

Tiểu Mai đầy ngạc nhiên quay qua nhìn tiểu thư nhà mình, lần đầu tiên nàng thấy tiểu thư nhà mình có vẻ nghiêm túc đến vậy, mơ hồ còn cảm nhận được đôi chút sợ sệt trong giọng nói của tiểu thư.

Đông phương nguyệt mồ hôi đầm đìa, nàng là thiên tài số một số hai của gia tộc Đông Phương mới 18 tuổi mà tu vi đã đạt đến Võ Vương nhất tinh, nhưng chỉ một cái liếc mắt như có như không của Fiora khiến tim nàng như dừng đập.

Chỉ khi đứng trước lão tổ Đông Phương Phá Thiên của gia tộc mới có cảm giác như vậy. Mà lão tổ tu vi đã đạt đến Võ Tông

Đông Phương Nguyệt dám khẳng định thiếu nữ xinh đẹp lấy Lâm Thiên Vũ làm đầu kia dù tu vi không bằng lão tổ của gia tộc nàng nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Thay vì hiếu kỳ về thiếu nữ, Đông Phương Nguyệt càng hứng thú với Lâm Thiên Vũ hơn.

Là người như thế nào mà có thể có một cao thủ như vậy đi bên cạnh. Nàng nhìn về phía Lâm Thiên Vũ, Càng nhìn càng thấy hắn bí ẩn.

Dùng bữa xong, nhóm 3 người Lâm Thiên Vũ vừa bước ra khỏi Phượng Thiên Lâu, Fiora đã mở miệng nói:

-Công tử, Phượng thiên lâu không đơn giản.

-Làm sao?

Lâm Thiên Vũ hiếu kỳ. Nhìn Lâm Thiên Vũ, Fiora nói nhẹ:

-Ba Võ Vương sơ giai, một Võ Vương trung giai.

[ Đinh, phát hiện thiếu nữ thần bí, nhiệm vụ: điều tra thân phận đường sau Phượng Thiên Lâu, thưởng: 1000 bạc, ngẫu nhiên triệu hoán x1, nhiệm vụ 2 : Ôm mĩ nhân về: vì ký chủ gợi lên thiếu nữ thần bí hiếu kỳ, yêu cầu ký chủ dùng mọi cách lấy được mỹ nhân tâm, Thưởng : 5000 bạc. Ngẫu nhiên rút thưởng x1, Triệu hoán x1.)

Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu, Lâm Thiên Vũ dở khóc dở cười, lúc nãy hắn cũng chú ý đến 3 thiếu nữ trong góc khuất, tuy đều mang khăn che mặt nhưng vóc người quyến rũ Lâm Thiên Vũ cũng đã thấy.

Nhưng hệ thống cũng không thể giao nhiệm vụ bừa được chứ, nhỡ đâu thiếu nữ đó dáng người ma quỷ nhưng khuân mặt lại như khủng long thì chẳng phải hỏng một đời thanh danh của hắn sao?

[ Đinh, hệ thống chắc chắn thiếu nữ đó đẹp]

Như để đáp , lại hệ thống khẳng định vang lên, Lâm Thiên Vũ cũng không hoài nghi hệ thống, với hắn thì nhìn xuyên qua khăn che mặt là không được, nhưng hệ thống dám khẳng định thì chắc chắn sẽ đẹp. Đây là kinh nhiệm sau bao năm đọc tiểu thuyết của Lâm Thiên Vũ.

Quay đầu nhìn Phượng Thiên lâu, Lâm Thiên Vũ thở nhẹ: - Tùy duyên đi.

Bình Luận (0)
Comment