Tuy nói yêu cầu mà học viện võ thuật dành cho giáo viên rất nghiêm khắc, tuyệt đối không cho phép giáo viên đánh học viên, nhưng lại cho phép học viên và học viên tranh luận!
Điều này cũng tạo cơ hội cho Lữ Thanh Dương trả thù.
Lứa học viên đầu tiên của học viện võ thuật có rất nhiều người tài.
Mà có một vài người còn có lai lịch khó lường, đến cả Andre cũng không dám đắc tội!
Chỉ cần khiến nỗi căm hận của những người này dành cho Tiêu Chính Văn tăng cao, Lữ Thanh Dương không tin Tiêu Chính Văn có thể sống sót.
Hơn nữa, trong học viện võ thuật còn xây dựng hẳn một sàn đấu võ, đặc biệt dành riêng cho những vụ tranh đấu giữa các học viên với nhau.
Cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao gây nên sóng to gió lớn trong khu vực sân đấu võ thì những trận pháp bao bọc quanh đó cũng sẽ khiến những khu vực khác không bị ảnh hưởng.
“Ngược lại tôi nghe nói, tên Tiêu Quân Lâm này đã đắc tội với Lữ Thanh Dương ngay hôm đầu khai giảng, hơn nữa, Lữ Thanh Dương vốn định đuổi học cậu ta, kết quả là bị lãnh đạo học viện bác bỏ!”
“Cho nên Lữ Thanh Dương thấy mất mặt, muốn giết gà dọa khỉ!”
Một vị giáo viên tóc vàng mắt xanh đứng bên cạnh nói với các giáo viên khác.
“Ừ, có thể lắm! Nhưng lỡ đâu Tiêu Quân Lâm biết được chiêu hiểm này của ông ta, không nhận Linh Huyết Đan thì chuyện này thành trò cười lớn mất!”
Ngay cả Linh Huyết Đan cũng không dụ được người ta thì sau này Lữ Thanh Dương cũng không thể lăn lộn ở học viện võ thuật được nữa!
Lúc này, không chỉ các giáo viên đang nhìn Tiêu Chính Văn.
Mà ánh mắt của tất cả học viên cũng đồng loạt đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn.
Quyết định tiếp theo của anh có thể sẽ là quyết định liên quan đến số mệnh của anh!
“Lữ Thanh Dương, quà tặng quý giá như vậy mà đưa cho một học viên thì có phải hơi long trọng quá không, theo tôi thấy, chi bằng giao cho một trong số mấy người giáo viên chúng tôi đi!”
“Thứ đồ này mà tặng cho học viên thì đúng là không phù hợp, hơn nữa, mấy hôm nữa bọn họ phải vào tòa trận pháp, đưa loại đan dược nâng cao thực lực này cho ai thì cũng không công bằng với các học viên khác!”
Một giáo viên tên Jack bước ra khỏi đám đông, đề nghị với Lữ Thanh Dương.
Ông ta không tham lam viên Linh Huyết Đan kia, mà quả thật là không muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn bỗng dưng bị biến thành đối tượng đả kích, cuối cùng rơi vào cảnh chết thảm ở học viện võ thuật!
Mấy học viên có lai lịch khó lường ở học viện võ thuật nếu đã cố tình chĩa mũi dùi về phía Tiêu Chính Văn, sợ rằng Tiêu Chính Văn không thể sống nổi qua một tháng ở đây!
“Thầy Jack à, tôi thấy hình như ông lo lắng hơi quá rồi, ban nãy tôi cũng đã nói, thanh kiếm này chỉ về phía ai thì hôm nay người đó là người may mắn, sao tôi nuốt lời được chứ?”
Lữ Thanh Dương mỉm cười phản bác.
Không đợi Jack lên tiếng tiếp, Tiêu Chính Văn đã thuận thế phất tay, chiếc hộp bằng gỗ đàn hương kia bay thẳng về phía anh.