Chốn Hư Vô

Chương 63

Từ lúc Hồ Lăng tiếp thu lối tư duy của Triệu Cương, thì cô đã hoàn toàn buông thả bản hân. Cô thành công phân liệt nhân cách, đối xử với Triệu Cương và ViVer như hai người khác nhau, không chỉ là toàn tâm phối hợp tuyên truyền, có lúc thậm chí cả cô cũng ship theo nữa kìa.

Nếu nói hai người đàn ông có làm gì đó, thì họ cũng chẳng có làm gì cả, chủ yếu là một mình đồng chí Triệu Cương biểu diễn, thỉnh thoảng Bạch Minh Hạo cũng phói hợp chơi game trò chuyện gì đó thôi.

Nhưng vì Bạch Minh Hạo là “nhân vật thuộc tính” đặc biệt – thực lực mạnh, rồi còn có cả một câu chuyện sau đó, nên người xem dễ dàng bị dẫn dắt.

Thiết kế nhân vật cho hai người này, chắc là câu chuyện giữa một tiểu thiếu gia ấm áp non tay và một đại thần có quá khứ u ám thăm thẳm không lường được.

Đừng nói, có sức hút lắm đó.

Cho nên có đôi khi Hồ Lăng xem mà bị thu hút vào luôn, cô thường muốn họ cùng chơi game với nhau. Nhưng mà Triệu Cương người ta bảo là, mấy cái như thế không được nhiều, phải chầm chậm thôi, thỉnh thoảng phát cho chút hint, hiệu quả sẽ còn rõ ràng hơn nữa.

Sự thật đúng là như thế luôn, cách hai ba hôm họ lại chơi chung một lần, mỗi lần số lượng quà đều tăng đáng kể. Mà ViVer cũng rất biết cách tự tạo “hint đen tối”, ví dụ như bình thường cậu ta hay chơi phụ trợ như Lulu, Janva, Soraka, nhưng từ sau khi chơi với, thì ngày thường bắt đầu luyện tập chơi Thresh, Nautilus, Braum.

Trong live stream của cậu ta có một phú bà đổi luôn ID – “Hóa ra Bạch thần thích phụ trợ có năng lực à?” Mỗi ngày đều gửi quà rất là vui vẻ.

Người xem biết hai người họ đi làm ở cùng một công ty, thường hỏi ViVer ngày thường tiếp xúc với Bạch Minh Hạo cảm thấy thế nào, ViVer nói mình không dám trò chuyện với cậu ấy là mấy.

Mỗi lần đến lúc này, Hồ Lăng đều cảm thấy mình đã bị tẩy não rồi, rồi xóa hết tất cả những gì xảy ra vào nửa đêm sau khi họ off stream, cái cảnh tưởng mà một đám ngồi cùng nhau rồi ăn uống bóc phét.

Thậm chí fan còn lập một cái Super Topic về couple của họ, còn có người chuyên cắt ghép video, rồi đăng tải lên các trang mạng. Mặc dù khí chất giữa Triệu Cương và ViVer không giống nhau, nhưng cậu ta cũng được coi như là một người đẹp trai, thêm cả ngoại hình của Bạch Minh Hạo rất khá, cá nhân xuất sắc, cứ cắt đại thành video, thì nói thật cũng ra gì phết. Thậm chí có một thời gian Hồ Lăng còn đi tìm Bạch Minh Hạo để hỏi, hai người họ có phải là phim giả tình thật không.

Bạch Minh Hạo ôm lấy cơ thể cao gầy của cậu, dựa vào ghế nở nụ cười bất lực.

Mấy hôm nay Triệu Lộ Đông đi công tác, Hồ Lăng “phòng không gối chiếc”, rãnh rỗi không có gì làm, nên đã gia nhập vào group nội bộ fan couple chủ chốt, thử xem có chen một tay vào được không.

Tối ngày hôm đó, cô nói chuyện với fan trong group, mấy trăm cô gái nửa đêm nửa hôm ship chết đi sống lại, còn vẽ ảnh 18+ hay là viết fic các thứ. Hồ Lăng đọc nội dung thì cảm thấy mấy cô này đắm đuối quá rồi, nên nhắn vào trong đó: “Có thể là họ chỉ là bạn tốt thôi?”

Lập tức có người nhảy ra phản đối.

Cô gái đắm đuối 1: “Xem ra là chị gái chưa từng yêu đương hỉ, rõ ràng như vậy mà vẫn nhìn không ra.”

Hồ Lăng: “Tôi cảm thấy tất cả mọi phản ứng của Bạch thần đều rất là bình thường mà, chỉ là kiểu đối xử với bạn bè thân thiết thôi…”

Cô gái đắm đuối 2: “Không bình thường, tôi thử hỏi bạn trai thẳng của tôi rồi, những phản ứng mà anh ta dành cho Tiểu Vi bạn bè bình thường sẽ không có.”

Hồ Lăng tự kiểm điểm bản thân, có phải là cô bất carn bỏ lỡ cảnh tưởng quan trọng nào rồi không, nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra.

Cô gái đắm đuối 3: “Tôi cảm thấy chắc là Bạch thần đang ở giai đoạn muốn yêu mà không dám yêu…”

Cô gái đắm đuối 1: “+1! +1! Người chị em cô cũng cam thấy vậy à?! Chỉ đơn thuần là anh ấy không dám yêu thôi được chưa! Trước đây anh ấy từng làm sai, bây giờ gặp ViVi cứ như ánh mặt trời nho nhỏ, chẳng biết tâm lý khó chịu đến cỡ nào nữa!!! Haiz, cần phải có người xuất hiện để kích thích anh ấy một chút, nếu không thì suốt cuộc đời anh ấy cũng không dám hành động.

Nửa đêm thanh vắng, dưới sự tẩy não của các shipper, Hồ Lăng cùng phát điên theo luôn. Nửa đêm nửa hôm cô lấy một cuốn sổ nhỏ ra, thiết kế cho Triệu Cương và Bạch Minh Hạo chút nội dung này, chút tình tiết kia.

Vì cuối tháng nền tảng live stream sắp có chương trình hoạt động, nên Hồ Lăng chuẩn bị nhân cơ hội này gặt một đám hẹ…. không, phải là chuẩn bị một đợt hot.

Hồ Lăng nghĩ hết một loạt các tình tiết, thậm chí còn kéo cả Triệu Cương đến để suy nghĩ cùng.

Hồ Lăng suy tư nói: “Thật ra tôi cảm thấy, hai người cứ kéo dài thời gian, thì người xem cũng sẽ cảm thấy chẳng thú vị. Tôi đã nghiên cứu xong rồi, bây giờ nội dung được cưng nhất nhóm là cái dễ hút fan nhất, vào những lúc thích hợp thì sẽ cho xuất hiện thêm nhân vật mới, để push cậu lên.”

Triệu Cương nghĩ ngợi, nói: “Cũng được, vậy còn muốn tìm thêm ai nữa? …. Dưa Leo?”

Hồ Lăng lắc đầu: “Không được, vẻ ngoài của 0 không thích hợp, ngốc nghếch quá, hơn nữa cậu ấy là kiểu ốm yếu giống Lão Bạch, không thích hợp.” Cô phân tích, “Phải tìm một người không giống với Lão Bạch ấy.”

Không giống với Bạch Minh Hạo à, vậy thì phải hơi cao to mạnh mẽ một chút.

Hồ Lăng phóng tầm mắt quan sát hết cả cái WHY X, một đám thiếu niên nghiện net chẳng có ai đáng để thật sự gọi là “cao to mạnh mẽ”, nếu mà là chọn hạc giữa bầy gà, thì A Tân cũng tàm tạm.

Cô gọi A Tân đang coi chương trình xem mắt của người già đến, mở một cuộc họp nho nhỏ với cậu.

A Tân ngồi nghe một lúc nhưng vẫn chưa hiểu gì.

“Chị, rốt cuộc là chị cần em làm gì?”

Hồ Lăng chỉ vào Triệu Cương, nói: “Cậu làm vài động tác thân mật với cậu ta chị xem thử.”

A Tân suy nghĩ khoảng mười giây, rồi ngồi kế Triệu Cương, giơ tay khoác lấy vai cậu ta, chống tay lên, cười hề hề với Hồ Lăng nói: “Được không?”

Hồ Lăng: “Emmmmmmmmm……..”

Đúng là có khoác vai rồi á, nhưng mà cảm giác không đúng lắm.

Chủ yếu là do nhìn A Tân kiểu tươi sáng ngốc nghếch quá, trên người cậu còn thiếu chút hương vị.

Cơ thể phải cao to, rồi còn phải có sức hấp dẫn khiến người khác sinh ra hoan tưởng tình yêu nữa kìa… không thể không nói, cuối cùng trong đầu Hồ Lăng hiện lên một người, đó chính là người một ngày nữa sẽ quay về, là ông chủ Tiểu Triệu của cô.

Cũng ngay lúc này, Hồ Lăng bắt đầu với chương ba của công cuộc lưu lạc – “Tự tạo nghiệt”.

Cô nói cho Triệu Cương nghe về người được chọn này. “Ừm…” mặt mày Triệu Cương bình tĩnh, mặc dù cậu chỉ gặp Triệu Lộ Đông mỗi một lần vào ngày đầu tiên, nhưng mà “người đẹp nhìn cái là nhớ”, cậu có ấn tượng cực kỳ sâu sắc về Triệu Lộ Đông. “Chị nói ông chủ đó hả? Xét về mọi phương diện thì anh ấy là người thích hợp nhất, nhưng anh ấy không thể nào đồng ý làm cái trò này đâu.”

Chắc chắn là anh không chịu đâu.

Hồ Lăng nói: “Chuyện này tuyệt đối không được nói rõ với anh ấy, mọi thứ cậu vẫn cứ như trước, còn về anh ấy thì giao cho tôi.”

Triệu Cương vẫn còn hơi do dự.

“Nhưng chuyện này không nói rõ thì cũng khó để phối hợp mà.”

Hồ Lăng vung tay.

“Phải tự nhiên thì mới hiệu quả! Yên tâm, giao cho tôi là được rồi!”

Buổi trưa ngày hôm sau, ông chủ Triệu kết thúc chuyến công tác, quay về tiệm.

Vừa vào cửa, nghênh đón một nụ hôn gió của Hồ Lăng.

Triệu Lộ Đông cười nói: “Anh về rồi đây.” Khi anh đi công tác chỉ mang ít đồ, chỉ mang một cái ba lô, hết sức đơn giản. Sau khi về thì ngồi với Hồ Lăng ở quầy thu ngân một lúc, sau đó nói nhỏ: “Em lên tầng đợi anh, anh đi tắm cái đã.”

Hồ Lăng ngoan ngoãn lên lầu đợi.

Hồ Lăng kéo anh ôm hôn nồng nhiệt một lúc.

“Bên chỗ anh thế nào rồi?” Hồ Lăng ôm anh hỏi.

“Cũng kha khá rồi, đến lúc đó duyệt qua hợp đồng nữa là xong.” Chắc là hành trình lần này khá thuận lợi, tâm trạng của Triệu Lộ Đông rất tốt, ôm Hồ Lăng lên đùi, hỏi: “Còn em ở nhà?”

“Cũng tốt lắm đó.”

Ánh mắt của Triệu Lộ Đông đầy ý vị sâu xa.

“Ổn không?”

Hồ Lăng: “Hả? Đương nhiên là ổn rồi, làm sao thế?”

Anh cười nói: “Mọi người lại đi theo con đường tà ma nào rồi?”

Hồ Lăng biét, chắc chắn là khi anh đi công tác ngoại tỉnh đã có coi live stream của tiệm rồi.

Hồ Lăng nói: “Làm gì mà con đường tà ma chứ, đợi chốc nữa em đem sổ sách cho anh xem, tiền tháng này có thể dọa anh hết hồn đó!”

Triệu Lộ Đông giơ tay sờ cằm cô, nói nhỏ: “Sao mà anh dễ bị dọa hết hồn vậy chứ hả?”

Anh đi suốt mấy hôm, thật sự là Hồ Lăng có hơi nhớ giọng nói mà mỗi khi nói chuyện sẽ khiến cả người cô run nhè nhẹ. Cô ôm lấy anh, hôn nhẹ lên phần tóc còn hơi ẩm ướt của anh, nói: “Làm sao có thể, có gì mà Triệu Tổng chưa từng thấy chứ, em đây chỉ là tưới nước mà thôi!”

Cô hết sức cưng nựng anh, hôn hít anh, nói thì là tiểu biệt thắng tân hôn, ngoài ra thì cô còn một kế hoạch đang đợi thực thi nữa.

Thật ra Triệu Lộ Đông cũng chẳng quan tâm mấy chuyện của bên live stream, từ lúc bắt đầu là Huyên Tử, đến Dưa Leo, rồi đến Bạch Minh Hạo, cho dù là Triệu Cương bây giờ, mặc dù là anh vẫn còn nghi ngờ phong cách live stream của cậu ấy, nhưng anh cũng chưa từng nghĩ đến việc nhúng tay vào.

Triệu Lộ Đông đi công tác mấy ngày thì cũng hơi mệt rồi, Hồ Lăng để cho anh ngủ nghỉ đã, Triệu Lộ Đông ôm lấy cô không chịu buông.

“Ngủ với anh.”

Hồ Lăng chậc một tiếng: “Em còn phải giám sát live stream nữa.”

“Không thiếu chút này đâu.” Triệu Lộ Đông nói với giọng lười biếng. Anh ôm eo Hồ Lăng, nằm ngã ra đó, rồi lật người lại, ôm người nằm ở đó. Hồ Lăng giãy dụa mấy cái mang tính tượng trưng, rồi thuận thế từ bỏ việc giãy dụa. Cô nằm cạnh anh, bấm điện thoại.

Triệu Lộ Đông nhắm mắt, vừa mơ màng vừa nói: “Khi nào dọn đến đây sống?”

Hồ Lăng: “Đợi cuối tháng kết thúc hoạt động rồi em nói với bố mẹ.”

“Nói thế nào?”

“Thì công khai thôi, không phải anh cũng đã bàn bạc xong với bên kia rồi hả?”

Triệu Lộ Đông nhúc nhích, nhích người qua chỗ cô, không biết từ lúc nào đã vùi mặt vào lòng cô. Một tay Hồ Lăng ôm đầu anh, một tay tiếp tục bấm điện thoại.

Qua một lúc sau, anh lầm bầm: “Không thì em nói tăng ca đi, đợi qua đợt này rồi lại nói với bố mẹ…”

“Còn đợi cái gì nữa hả?”

Anh buồn ngủ để nổi không mở nổi mắt, giọng nói càng lúc càng nhẹ, Hồ Lăng phải nhích người qua gần hơ, mới nghe rõ anh đang nói gì.

Triệu Lộ Đông: “Anh muốn mua nhà đã rồi hẳn nói với bố mẹ… cũng có cái để đảm bảo…….”

Nói rồi lại nói, anh ngủ mất tiêu rồi.

Hồ Lăng nghe mà ngơ ngác, cúi đầu nhìn anh. Cuối cùng cô nhíu nhíu mày, điểm nhẹ lên đầu mũi anh, nói nhỏ: “Đồ điên, nghĩ nhiều thế.”

Cô nằm đó bấm điện thoại, cứ bấm rồi bấm, rồi lại lặng lẽ bật cười.

Nhưng mà…. Nhà cửa ấy à, tương lai chắc chắn phải mua rồi.

Chậc, cái gì cũng cần tiền hết!

Hồ Lăng vững lòng tin, bắt đầu thực hiện kế hoạch trong thầm lặng.

Ban đầu cô để cho Triệu Cương thỉnh thoảng nhắc đến Triệu Lộ Đông vào những lúc cậu ta live stream, nhân vật mà cô thiết kế cho Triệu Lộ Đông là – đàn ông thẳng như thép trầm lặng ít nói lười biếng.

Cũng không khác với hình tượng người thật là bao.

Sau khi nhắc đến mấy lần, Hồ Lăng lại sắp xếp cho Triệu Lộ Đông vô tình xuất hiện trước ống kính mấy lần: ví dụ như lúc Triệu Cương live stream, thì để anh mở cử, sau đó Hồ Lăng cố ý gọi Triệu Lộ Đông đến hành lang để tìm cô.

Sau mấy lần xây dựng hình tượng ôm tỳ bà che nửa mặt*, múc độ quan tâm của người xem live stream dành cho ông chủ này cũng tăng cao.

*Tay ôm tỳ bà che nửa mặt: Lời bài thơ Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị.

Nhóm fan chính đã lục lại video họ tham gia thi đấu PUBG khi trước để xem.

Khi mà mức độ quan tâm đã đủ rồi, Hồ Lăng sắp xếp lần “biểu diễn” đầu tiên cho Triệu Lộ Đông.

Nguyên nhân biểu diễn là ViVer gặp “sự cố” nhỏ khi live stream.

Vì hiện nay phòng live stream vẫn chưa hoàn toàn được sửa chữa xong, trên tường dán miếng xốp cách âm, lớp ngoài cùng vẫn còn chưa gia công xong. Trong lúc ViVer live stream, bỗng nhiên một miếng xốp trên tường bên phải bị rớt… đương nhiên, đây là kết quả mà Hồ Lăng mất cả buổi trưa để mày mò.

ViVer thấy như thế, lập tức bỏ game để đi sửa. Nhưng mà tay chân của cậu ta không được linh hoạt, sửa cả một lúc lâu mà vẫn không được gì. Mục bình luận cứ lục tục, không hì gọi Bạch Thần đến giúp sửa đi.

Bên chỗ Bạch Minh Hạo thì fan cũng đang bình luận điên cuồng.

Bạch Minh Hạo nói bằng giọng bất lực: “Mấy cái trò thủ công này tôi không có rành đâu.”

A Tân đi ngang qua quầy thu ngân thấy bình luận trên máy tính, lập tức vén áo chuẩn bị đi sửa tường, nhưng đã bị Hồ Lăng ngăn lại.

“Đừng!” Ngoài ra cô đã sắp xếp công việc rồi, cô dẫn dắt cậu. “Chuyện là, cậu giúp chị chút với, ra cửa hàng tiện lợi mua cho chị một túi hạt dưa.”

“Em sửa xong rồi đi cũng được, như thế này chẳng phải là làm lỡ buổi live stream à?”

“Không đâu mà, nhanh nhanh lên!”

“Ồ….”

A Tân cũng không biết tại sao mà tự dưng Hồ Lăng lại muốn cắt hạt dưa như vậy, lập tức đi mua cho cô.

Cậu vừa đi, Hồ Lăng lập tức gửi tin nhắn cho Triệu Lộ Đông, nói đúng lúc A Tân đang bận, bảo anh đến giúp đỡ một việc gấp lắm.

Chửng bao lâu sau, ông chủ Triệu đi ra khỏi văn phòng, đầu tiên là đến nhà kho tìm hộp dụng cụ, sau đó đi thẳng vào phòng live stream của ViVer.

Hồ Lăng nhìn trên màn hình máy tính, Triệu Lộ Đông vừa đi vào phòng, ViVer cứ như giật mình vậy, lập tức xin lỗi.

“Ông chủ… không phải là tôi cố ý đâu ….”

Triệu Lộ Đông lắc lắc đầu: “Không sao, không liên quan đến cậu.” Anh đi đến ngay tường, chỉ chỉ vào chỗ đó. “Cậu cứ live stream tiếp đi.”

ViVer cẩn thận ngồi vào vị trí của cậu, có lẽ là do có ông chủ đến, cậu không dám nhiều lời như trước đây nữa. Thỉnh thoảng còn bấu vào ghế của mình, lặng lẽ quay đầu nhìn Triệu Lộ Đông.

Triệu Lộ Đông không nói nhiều, ngồi xổm ở đó mày mò, chừng mười phút lã đã sửa xong rồi. Giữa lúc đó anh còn hơi dừng lại, nhìn vào vết tích còn lại trên miếng xốp, quay đầu hỏi Triệu Cương: “Cậu có từng động vào bức tường này không?”

Mặt mày ViVer vô tội, nhẹ nhàng lắc đầu.

“Không có mà…”

Đúng thật là không có, cậu thầm nói, cái này là do Hồ Lăng dở xuống.

Triệu Lộ Đông ừm một tiếng, cũng không hỏi thêm gì nhiều.

Nhưng mà anh không biết, từ khi anh bước vào phòng, thì mục bình luận đã bùng nổ rồi.

Hồ Lăng ngồi ở quầy thu ngân ôm đầu gối, xem live stream đến nổi máu nóng bốc đầu.

Chủ yếu là do mặt mũi tướng tá của Triệu Lộ Đông khá là xịn, mặt mày ấy à, mặc dù không đẳng cấp, nhưng mà tướng anh vừa cao vừa ốm, thêm cả việc anh lên hình góc hẹp, mái tóc hơi dài và bộ đồ đen, không ngờ lại khiến người ta nhìn vào lại là một anh đẹp trai. Còn thêm cả ưu thế vốn có của anh nữa – giọng khoảng rộng, âm giọng thấp, giọng của anh qua micro cao cấp cảu ViVer, anh nói mấy câu giọng trầm là đã cực kỳ bắt tai rồi.

Mục bình luận khen ngợi liên tục, ai cũng bảo ông chủ đẹp trai quá.

Mặc dù bình thường Hồ Lăng cũng cảm thấy Triệu Lộ Đông rất khá, nhưng mà dù sao thì cũng chỉ là mình nghĩ thôi, mà một đám người đều nghĩ như vậy, vậy thì chất lượng khác hẳn rồi.

Quà cáp bay đầy màn hình.

Hồ Lăng ôm mặt, cúi đầu cười trộm.

Còn chưa đợi cho cô mừng thầm, thì đã có người đi từ sau đến gõ đầu cô rồi.

“Ây ya!” Cô kêu lên một tiếng, quay đầu lại, người đàn ông cô vừa cảm thán khi nảy đang ôm cánh tay đứng đằng sau cô.

Triệu Lộ Đông hơi dựa vào cái ghế ở quầy thu ngân, vừa ngang đến hông anh. Anh mặc quần áo rộng rãi, anh dựa như vậy, lại đúng ngay eo của anh. Anh trụ bằng một chân, một chân thì đặt nhẹ lên trước, cả ngươi tối đen, bổ mắt cực kỳ.

Người tình trong mắt hóa Tây Thi, cộng thêm cả mục bình luận khi nảy, Hồ Lăng đang rất kích động, mắt cô thiếu điều lấp lánh như ánh sao thôi.

“Ông chủ!” Cô khoanh hai tay trước ngực, “Anh đẹp trai quá đi!”

Triệu Lộ Đông không bị dính thính này, hơ hơ vài tiếng.

“Hồ Lăng, em làm cái quỷ gì vậy?”
Bình Luận (0)
Comment