Trong lòng Triệu Phong thoáng giật mình, có chút thất thần, nhìn qua quyển sách mỏng trong tay mình.
Hắn không ngờ rằng, trong thư phòng của Bán Thần, lại có liên quan đến học thức bí ẩn về “Bát Đại Thần Mâu”.
Chẳng qua.
Quyển sách này rất mỏng, nội dung bên trong cũng ít đến mức đáng thương.
Không giống “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”, một quyển sách dầy, có phân tích khá toàn diện về khởi nguyên lịch sử và năng lực đặc thù của một ít chủng
tộc.
Dù vậy.
Triệu Phong cũng hết sức kích động.
Mắt trái của hắn, rất có thể là một loại Mâu Thần, Đệ Cửu Mâu Thần.
Mang theo loại tâm tình như vậy, Triệu Phong bắt đầu từ từ mở ra “Bát Đại Thần Mâu”.
- Sau Hỗn Độn Thái Cổ, tiếp đó là thiên địa Phạm Trụ mới hình thành, vũ nội đã sinh ra Bát Đại Thần Mâu…
Tâm thần Triệu Phong, lập tức bị nội dung trong sách hấp dẫn.
Theo như những gì sách viết, Bát Đại Thần Mâu cực kỳ đặc thù, vượt qua trời đất.
- … Bởi vì tính đặc thù của nó, cho nên Bát Đại Thần Mâu cũng không được xếp vào “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”.
- Bằng không, mỗi một loại Mâu Thần, ít nhất cũng phải được xếp vào hai
mươi vị trí đứng đầu trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, thậm chí là là mười vị
trí đứng đầu, cũng sẽ phát sinh sự biến hóa.
Triệu Phong nhìn đến đây, trong lòng liền minh bạch.
Bát Đại Thần Mâu quá mức đặc thù, vận chuyển cùng một nhịp thở với thiên địa Phạm Trụ.
Bởi vậy.
Bát Đại Thần Mâu và Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, ít nhất là có quan hệ ngang hàng, thậm chí càng đặc thù hơn.
Trong ách, cũng có phân tích suy luận liên quan đến năng lực của Bát Đại Thần Mâu.
Mặc dù đối với Bán Thần mà nói, Bát Đại Thần Mâu vẫn là tồn tại trong truyền thuyết.
Bát Đại Thần Mâu, theo thứ tự là: Luân Hồi Thần Mâu, Thời Không Thần
Mâu, Mệnh Vận Thần Mâu, Tử Vong Thần Mâu, Sinh Mệnh Thần Mâu, Phá Diệt
Thần Mâu…
Từ tên gọi của chúng, không khó để nhìn ra năng lực.
Bát Đại Thần Mâu, đều liên quan tới những thứ bản nguyên, căn bản nhất của thiên địa Phạm Trụ.
Bất luận là Luân Hồi, Thời Không, hay là Vận Mệnh, đều là những thứ tương đối trừu tượng.
Ví dụ như Thời Không Thần Mâu, đại biểu đối với thời gian, chính là khống chế tuyệt đối.
Bởi vì có liên quan tới năng lực của “Bát Đại Thần Mâu”, nên Triệu Phong xem rất nghiêm túc.
Trên thực tế.
Trong sách có rất nhiều suy đoán và phân tích về năng lực của Bát Đại Thần Mâu.
Triệu Phong đặc biệt nghiêm túc phân tích năng lực của “Tử Vong Thần Mâu”.
- Tại trước mặt Tử Vong Thần Mâu, tất cả sinh linh, đều mất đi quyền nắm giữ sinh tử, cho dù là Thiên Giai Thần Vị đi nữa.
Triệu Phong nhìn đến đây, trong lòng không khỏi phát lạnh.
Tại “Mạt Chương” của Bát Đại Thần Mâu, Triệu Phong còn nhìn thấy mấy chữ, đó chính là “Tổ Đồng Chí Cao”.
- Theo truyền thuyết, Bát Đại Thần Mâu tụ hội, có thể gọi ra “Tổ Đồng
Chí Cao”, có thể cải thiên hoán địa, xây dựng lại trật tự vũ trụ.
Chí cao? Tổ Đồng?
Tâm linh Triệu Phong chấn động.
- Thế nhưng, một khi Tổ Đồng Chí Cao mở ra, vạn vật trên thế gian đều sẽ tan biến. Nghe đồn, tất cả mọi sự vật trong thiên địa, đều là giấc mộng của Phạm Thiên (*). Một khi Tổ Đồng mở mắt ra, giấc mộng đó sẽ tan vỡ.
(*) Vị thần sáng thế
Nhìn đến đây, Triệu Phong không khỏi sởn cả tóc gáy.
Việc này cũng khiến người khác thấy mà kinh hãi rồi.
Vạn vật thiên địa, đều là một giấc mơ, mà Tổ Đồng Chí Cao, một khi mở
mắt, sẽ khiến giấc mộng phá diệt, hết thảy mọi thứ đều không còn tồn tại nữa.
Đương nhiên.
Theo như những gì trong sách trần thuật, điều này cũng chỉ là một truyền thuyết mà thôi.
Từ khi Phạm Trụ sinh ra cho tới nay, Tổ Đồng Chí Cao còn chưa bao giờ xuất hiện qua.
Bát Đại Thần Mâu, cũng không có gọi Tổ Đồng Chí Cao ra.
Trong sách, cũng có phân tích, liên quan tới suy đoán về “Đệ Cửu Thần Mâu”.
- Chín là số lớn nhất, trong thiên địa Phạm Trụ, hẳn là còn thiếu Đệ Cửu Thần Mâu. Có lẽ, chín con mắt hợp nhất, mới có thể giám chứng được tính chân thực của “Tổ Đồng Chí Cao”.
Nhìn đến đây.
Cũng là nhìn đến dòng chữ cuối cùng trong quyển sách “Bát Đại Thần Mâu” mỏng manh.
Triệu Phong thở dài một hơi.
Bát Đại Thần Mâu quả thật quá mức thần bí, phảng phất siêu nhiên tất cả.
Cho đến nay.
Triệu Phong vẫn không nhìn thấy bất kỳ Mâu Thần nào, ngay cả chủ nhân của Bán Thần Di Viên, cũng đều chưa từng thấy qua.
Xem xong “Bát Đại Thần Mâu”, Triệu Phong bình ổn lại nỗi lòng, bắt đầu lật xem phía dưới quyển sách.
Tàng Thư Phòng, vẫn còn bốn năm ngày nữa, mới có thể xem xong toàn bộ.
Mục tiêu của Triệu Phong chính là xem hết toàn bộ Tàng Thư Phòng.
Cho đến nay.
Cũng chưa có bất kỳ một thiên tài nào, hoàn thành được kỷ lục này.
Trong Bán Thần Di Viên, kỳ ngộ rất nhiều, mà trong Tàng Thư Phòng, lại chỉ có thể thu được một ít học thức.
Hơn nữa, những thứ học thức này, ở trong Chân Vũ Thánh Địa, phần lớn cũng có thể tìm đọc được.
Không một ai nguyện ý bỏ ra hai phần ba thời gian ở nơi này, dùng để đọc sách cả.
Nhưng Triệu Phong lại là một ngoại lệ.
Hắn tu luyện “Vạn Niệm Thần Quyết”, nhất tâm đa dụng.
Còn nữa, tâm tình của hắn rất tĩnh lặng, cho nên mới sinh ra một tia hứng thú đối với Tàng Thư Phòng.
Hai ngày tiếp theo.
Triệu Phong vừa đọc sách, vừa sử dụng “Xích Hỏa Liên”, dùng để tham tu các loại “Xích Diệt Phong Lôi” càng cao cấp hơn.
Ý cảnh Vương Giả, có tốc độ thúc đẩy lĩnh ngộ rất lớn.
Ngày thứ bảy sau khi tiến vào “Tàng Thư Phòng”, mức độ tìm hiểu Xích
Diệt Phong Lôi của Triệu Phong, đã đạt được hai, ba phần mười.
Trong lòng bàn tay của Triệu Phong, hiện lên ột đám Phong Lôi màu đỏ rực, xen lẫn trong đoàn Tử Diệt Phong Lôi.
- Xích Diệt Phong Lôi, lĩnh ngộ được hai, ba phần mười, Nửa bước Vương
Giả bình thường, ở trước mắt ta, căn bản không có khả năng chống lại.
Triệu Phong chậm rãi nói.
Xích Diệt Phong Lôi, không chỉ có lực phá hoại càng mạnh hơn, mà còn có thuộc tính bỏng rát kéo dài.
Trong vô hình, Xích Diệt Phong Lôi sẽ tạo thành thương tổn gấp mấy lần bình thường đối với mục tiêu.
Triệu Phong tin rằng, dưới một lần tao ngộ “Lôi Chấn”, cho dù bị khắc
chế thì mình vẫn có thể dùng Xích Diệt Phong Lôi để chiếm ưu thế.
Trên thực tế.
Nếu như Triệu Phong chỉ né tránh, sau đó sử dụng Đồng thuật Hồn đạo để
đối phó với Lôi Chấn, đối phương căn bản cũng không có sức chống đỡ.
Chẳng qua trước mắt, Triệu Phong vẫn phải bảo lưu thực lực nhất định.
Theo thời gian trôi qua.
Bất cứ thời khắc nào, Triệu Phong vẫn chú ý đến tình huống bên phía “bãi tha ma” kia.
Bãi tha ma.
Tiểu Tặc Miêu ẩn nấp tại một góc sườn núi hoang vu, dáng vẻ hết sức cẩn thận.
“Bán Thần tinh huyết” lưu ly vàng nhạt, trôi nổi trên một cái lăng mộ to lớn.
Ba đại thiên tài Vương Giả đều ngăn cản lẫn nhau, không ai chịu từ bỏ.
Lăng mộ to lớn này, có phạm vi trăm trượng, nằm ở chính giữa bãi tha ma.
Bãi tha ma này khắp nơi âm u lạnh lẽo, vĩnh viễn bị bóng tối bao phủ, còn có một luồng lực lượng nguyền rủa vô hình.
Trên không trung.
Thỉnh thoảng có một số oán linh mạnh mẽ bay đến, lộ ra cái miệng lớn như chậu máu, răng nanh và cánh tay xương trắng bệch, có một số oán linh
khi còn sống, chính là Vương Giả, Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Nếu như đám thiên tài Thánh Địa bình thường, tiến vào sâu trong bãi tha
ma như vậy, cho dù có sống sót trốn ra, cũng sẽ bị lột xuống một lớp da.
- May mắn là Tiểu Tặc Miêu, nếu là những mục tiêu bị nô dịch khác, e
rằng đã sớm chết bởi bàn tay của Oán Linh và nguyền rủa rồi.
Triệu Phong chậm rãi nói.
Hắn lưu Tiểu Tặc Miêu lại, bám sát Bán Thần tinh huyết, cũng có dụng ý nhất định, cũng đề phòng các loại tình huống hỗn loạn.
Tiểu Tặc Miêu ở trong bóng tối, khí tức và thân hình dung nhập vào trong màn đêm hư không, ẩn mình trong một phương diện huyền bí.
Tay nó cầm “Ảnh Sát Đế Nhận”, chính là Thánh Khí của Ảnh Sát đạo, giống
như một vị vua không ngai trong bóng tối, những lực lượng nguyền rủa đến gần người, đều bị đánh tan.
Phành phành phành...
Ba đại thiên tài Vương Giả, chiến lực đều đạt tới cấp độ Vương Giả,
chiến đấu với nhau, những oán thu và lực lượng nguyền rủa kia, đều bị
đánh văng ra ngoài.
Ngoại trừ ba đại thiên tài Vương Giả ra, còn có một số ít thiên tài
Thánh Địa, như cấp bậc Thập đại thiên tài, cũng có thể bám trụ trong bãi tha ma này.
Hoặc là, có huyết mạch mạnh như Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, hoặc năng lực tương tự Thần Linh Nhãn, khiến Quỷ Thần lui tránh.
Giang Phàm cũng nằm trong số đó, trên người hắn tản ra huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, có thể xua đuổi lực lượng nguyền rủa.
Hoặc là, một vài thiên tài sở trường về nô dịch quỷ vật tà đạo, cũng có thể sinh tồn một quãng thời gian trong bãi tha ma này.
Ngoài ra.
Một vài thiên tài Thánh Địa bình thường, sau khi tiến vào bãi tha ma,
căn bản không có cách sinh tồn, một số thì thoát thân được, còn một số
thì bỏ mạng trong bãi tha ma.
Triệu Phong không khỏi vui mừng vì bản thân tạm thời không xen vào.
- Chờ khi ba đại thiên tài Vương Giả đánh mệt, ý thức và linh tính của
Bán Thần tinh huyết, cũng suy giảm rất lớn, lúc đó mới chính là thời cơ
thích hợp để ta xuất thủ.
Triệu Phong âm thầm tính toán.
Chẳng qua.
Tu vi thực lực đạt đến cấp độ thiên tài Vương Giả, lực lượng trong người, gần như là hùng hậu vô tận.
Dù sao, bọn hắn cũng đều đứng trên đỉnh phong cấp độ Đan Nguyên Cảnh.
Đan Nguyên Cảnh, chính là “chất lượng” chân nguên nhảy vọt, đặc biệt là
Đại Đan Nguyên Cảnh, không chỉ có thể dễ dàng hấp thu nguyên khí thiên
địa, mà còn có thể dẫn động lực lượng thiên địa vũ trụ.
Qua một ngày nữa.
Bán Thần tinh huyết dưới sự ngăn cản của ba đại thiên tài Vương Giả, đột nhiên xuất hiện tình huống vi diệu, chui vào trong lăng mộ to lớn kia.
- Bãi tha ma, lăng mộ trung tâm.
Ba người Nam Cung Thánh, Mộng Hi, Ôn Lạc An, đồng loạt biến sắc.
Lăng mộ trung tâm, chính là một trong những vùng đất cấm kỵ trong Bán Thần Di Viên.
Trước kia, mỗi lần di viên mở ra, căn bản không có người nào có thể thoát ra được từ lăng mộ trung tâm.
Đương nhiên, cũng rất hiếm có người dám tiếm vào lăng mộ trung tâm.
Bên trong bãi tha ma, ngoại trừ hung hiểm ra, bản thân cũng không có bao nhiêu kỳ ngộ để theo đuổi.
- Truy!
Thanh niên sáng ngời hơi dừng lại một chút, sau đó lại nhanh chóng áp sát.
Hắn có lòng tin rất mạnh mẽ đối với huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng của mình.
Một đạo hư ảnh huyền ngân, còn nhanh hơn hắn một bước, đã tiến tới phía trước lăng mộ trung tâm.
- Không hổ là Nam Cung Thánh.
Trong âm thầm, thông qua thị giác của Tiểu Tặc Miêu, Triệu Phong không hỏi cảm khái trong lòng.
Theo hắn phân tích.
Trong ba đại thiên tài Vương Giả, “ngạnh thực lực” của Nam Cung Thánh, chính là mạnh nhất.
Sự cường đại của hắn, không phải dựa vào huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc
Bảng, cũng không phải dựa vào ngoại lực như dị thú Vương Giả.
Nam Cung Thánh thai nghén ý chí Vương Giả, tu vi tiếp cận Vương Giả,
thiên phú không gian và chiến kỹ truyền thừa, đều đạt tới tình trạng
không thể tưởng tượng nổi.
Thể chất Không Linh Thể, khiến cho hắn có độ phù hợp với thiên địa càng cao hơn.
- Lần này mở ra di viên, chiến lực của thiên tài Thánh Địa cũng đứng
trên đỉnh cao thiên cổ. Cho dù là cấm địa, cũng có thể xông vào.
Mộng Hi sau lưng Ôn Lạc An, chính là người thứ ba tiến vào lăng mộ trung tâm.
- Ôn Lạc An.
Mộng Hi vừa cất bước, chợt truyền âm đến thanh niên sáng ngời phía trước.
- Có gì chỉ giáo?
Thanh niên sáng ngời đuổi sát Nam Cung Thánh và Bán Thần tinh huyết.
Trong thông đạo của lăng mộ.
Nam Cung Thánh thi triển không gian thân pháp, lại lần nữa đuoroi kịp Bán Thần tinh huyết, ngăn cản nó lại.
- Ngươi và ta liên thủ, trước tiên giải quyết Nam Cung Thánh, sau đó hãy thương nghị việc phân chia Bán Thần tinh huyết.
Mộng Hi mở miệng nói.
Nội tình về thanh niên sáng ngời, nàng cũng biết được đôi chút.
Ôn Lạc An có thể tiến vào Bán Thần Di Viên, chính là mượn nhờ lực lượng của Thiên U Thánh Tông.
Hai người, càng thích hợp làm minh hữu hơn.
- Được.
Thanh niên sáng ngời đáp ứng.
Đối với chiến lực khủng bố và năng lực không gian của Nam Cung Thánh, hắn cũng cảm thấy đau đầu vô cùng.
- Giết!
Hai người thương nghị xong xuôi, lập tức không chút do dự, giết thẳng tới phía Nam Cung Thánh.
Làn da toàn thân Thanh niên sáng ngời, giống như kim loại, kim quang lập lòe, đại thủ hoàng kim đánh về phía Nam Cung Thánh.
- Không gian Mộng Yếm.
Mộng Hi nghiên người lách qua, một tầng mộng quang mông lung, rót vào không gian bốn phía.
Lực lượng Mộng Yếm thẩm thấu hiện thực, chiến lực của Mộng Hi đại tăng,
biến không thể thành có thể, tóc và cánh tay, đồng thời duỗi dài gấp hai ba lần, tấn công về phía Nam Cung Thánh.
Loại năng lực này, phá vỡ rào cản thực tế, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
- Hừ!
Nam Cung Thánh cười lạnh một tiếng, bên ngoài thân thể chập chờn một
tầng huyền ngân trạch, không giản phảng phất như gợn sóng ảo giác.
Phành phành phành...
Hai đại Vương Giả liên thủ công kích, khiến cho thân hình Nam Cung Thánh lay động, bí kỹ không gian phòng ngự quanh người, có chút không ổn
định.
Vào thời khắc mấu chốt này.
Một con méo nhỏ lông xám bạc, chợt dung nhập vào màn đêm hư không trong
thông đạo của lăng mộ, trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ u ám.
Cùng lúc đó.
Hình dáng một con mắt hư vô mơ hồ, đột nhiên hiện ra trong bóng tối.