Chức Nghiệp Tử Linh Pháp Sư Của Tôi

Chương 19

Chương 19: Dao Găm

Hai đứa quyết định thử thách một obelisk to hơn, giờ Jay đã cấp 6. Anh chuẩn bị sẵn mấy tinh thể nạp điện để buff, còn necrotic ring thì cứ thả lơ lửng để ăn thêm 5% bonus phòng thủ.

“Chỉ còn Muffin vẫn cấp 1 thôi. Không lâu nữa cả bọn sẽ lên cấp 2 hết, với hai con dao găm xương mỗi tay thì khỏi bàn.”

Jay khẽ cười lạnh, tưởng tượng cảnh một thằng xui xẻo nào đó chọc giận anh. Ba con xương trơ trơ vô cảm, cao ngang vai, mắt thì xanh lét như chuột, mọc sừng, cầm tới sáu con dao găm lao vào đâm liên hồi. Và đó là chưa tính tới việc Jay có thể tự mình xông vào chiến. Đối thủ cùng cấp mà gặp cảnh này thì chẳng còn hi vọng.

Đi thêm một đoạn, họ gặp một obelisk to hơn. Ba feeble creature vừa lóp ngóp tiến lại thì cái cột phóng ra liền hai con Bayring cấp 4. Jay vẫn giữ thế thủ, đứng che Anya trong khi để mấy con xương lao vào xử lý một Bayring trước khi nó kịp nạp năng lượng.

Mỗi feeble creature cầm 2 dao găm xương, riêng Muffin thì chỉ có một. Cả đám đồng loạt đâm có thể gây 23 sát thương, nếu đánh trúng tinh thể thì chí mạng, có thể lên tới 46 sát thương – nghe đã thấy phê.

Jay phân tích tình hình:

[Bayring – Cấp 4] 

Loại: Hiện tượng – Bình thường 

HP: 104/150 

[Kỹ năng] 

[Coil] (Thụ động) – Thân ngoài xoay như cánh quạt, tăng sát thương cận chiến và tốc độ nạp tinh thể. 

[Discharge] – 5 sát thương điện, 5% tỉ lệ choáng 2 giây. Sau khi nạp tinh thể thì phóng chiêu hủy diệt. Thời gian nạp: 20 giây. 

[Graze] – 5 sát thương ma sát/giây, làm chậm tốc độ xoay → nạp lâu hơn. Nếu mục tiêu chạm >5 giây thì bị bỏng, ăn thêm 50% sát thương. 

[Sacrifice] – Đâm lõi tinh thể vào kẻ địch, mất 5 máu nhưng gây 20 sát thương. Nếu tinh thể đã nạp thì gấp đôi. 

[Mô tả] 

Chẳng ai biết mấy thứ này là cái quái gì. Chúng mọc ra từ obelisk – nhà tụi nó chăng? Hay chỉ là cơ chế phòng thủ cổ xưa? Ai mà biết, chắc cũng chẳng bao giờ biết. 

Jay gõ gõ cằm tính toán: “Khoảng 4 giây nếu tất cả đâm trúng tinh thể, còn không thì tối thiểu cũng 7 giây. Đủ để xử trước khi cả hai con nạp xong... À, có vẻ tụi nó rút xuống còn 20 giây thật.” Anh cười khúc khích: “Khó nhằn đấy… cho người khác thôi.”

Thế mà đột nhiên, hai con Bayring bay vọt cao hơn, ra khỏi tầm với của đám xương cao ngang vai.

“Chết tiệt… thế này thì phiền rồi.”

Jay lập tức cho Muffin rút về che trước mặt mình, còn hai con xương cấp 2 thì đứng chắn cho Anya – lỡ con nào bắn được thì còn có cái khiên hứng. Anh hô lên:

“Bắn hạ một con đi để còn xử!”

Vèo! Một mũi tên của Anya cắm thẳng vào lõi tinh thể của Bayring. Nó rơi cái bịch xuống. Jay suýt chửi thề, vừa bất ngờ vừa khoái:

“Ôi trời, cô nàng bắn phát nào chuẩn phát đó. Không biết là do chức nghiệp hay do luyện tay không…”

Con Bayring rơi ngay trước mặt, 4 dao găm xương đợi sẵn, chọc lia lịa vào lõi tinh thể.

“Ăn chết tiệt này!” – Jay nói, khi ra đòn kết thúc.

Nhưng ngay khi con đầu gục xuống, con thứ hai phát sáng dữ dội, lao thẳng xuống chuẩn bị bắn. Jay hét lên:

“Nó sắp bắn, coi chừng!”

Bất thình lình, một giọng Vua-Thần cổ xưa vang lên:

“PROSTRATE!”

Một luồng gió xoáy quanh chân Anya, không khí căng cứng như bị đè nén. Cô đã kích hoạt skill chức nghiệp độc đáo: [Ashwind’s Accuser].

“Được đấy.” Jay lần này không giật mình, mà còn thấy phấn khích. Con Bayring như bị hút vào trọng lực hố đen, rơi phịch xuống đất, quay vòng yếu ớt trước khi gần như bị nén bẹp. Jay nghĩ bụng:

“Ra đây là số phận của kẻ không chịu cúi trước vua.”

Anh chẳng buồn động tay, để minions kết liễu gọn lẹ.

“Dễ hơn mình nghĩ chút, nhưng nếu tụi nó cứ bay cao thì mình chịu thua luôn.” – Jay lẩm bẩm.

Anya chỉ gật gù: “May mắn là mũi tên tôi đủ để làm choáng chúng.”

Rồi hai người tiếp tục đánh, phối hợp nuột hơn. Với tốc độ giết Bayring cấp 4 chỉ trong 4 giây, họ dư sức vượt mặt mấy phiêu lưu gia cùng cấp khác – bọn kia còn chật vật với Bayring cấp 2. Jay thầm nghĩ:

“Chức nghiệp necromancer của mình đúng là imba chết tiệt. Đến cái chức nghiệp độc đáo của Anya còn thấy phèn khi so với mình.”

Sau vài trận, Anya cũng lên cấp, thậm chí còn hé lộ thêm một skill bí mật: hóa thành khói rồi dịch chuyển 10 mét. Jay thừa hiểu vì sao cô không tung ra sớm – không phải chiêu tấn công, nên chẳng giúp được mấy khi cần nạp tinh thể. Nhưng anh ghi nhớ kỹ, bởi giờ anh coi bất kỳ ai cũng là đối thủ tiềm năng.

Cuối cùng, Jay chốt: “Chúng ta ở đây lâu rồi, chắc bên ngoài sắp tối. Đi thôi, tôi chẳng muốn lạc trong rừng ban đêm đâu.”

Anya gật đầu, nhưng nói thêm: “Tôi sẽ báo cáo lại với Sullivan. Kỹ năng và chức nghiệp của anh cũng sẽ phải báo… nhưng yên tâm, chỉ Sullivan và tôi biết.”

Jay chỉ đáp “Ok”, nhưng trong lòng rủa thầm. Anh biết mình chẳng là đồng minh gì, chỉ là công cụ để con gái guild master cày level. Và giờ, Jay vẫn phải giả vờ biết ơn – để giữ ảo giác được đối xử ngang hàng.

Một vòng tròn đỏ hiện dưới chân Anya, cô rời dungeon trước. Jay cũng bước vào, hủy triệu hồi lũ xương. Lạ thay, mấy con dao găm xương không biến mất mà rơi lăn ra.

“Huh… Không uổng công, không lãng phí.” – Anh nhặt nhạnh hết rồi mới để vòng đỏ kéo mình ra khỏi dungeon, mắt nhắm nghiền, tận hưởng cảm giác không trọng lực.

Bình Luận (0)
Comment