Dịch: Đức Thành
Lưu Phong nhìn Lam Hiên Vũ, nghiêm túc nói: "Cảm ơn ngươi. Nếu không có ngươi thì có lẽ ta cùng mập mạp cũng đã sớm bị lớp thiếu niên năng động đào thải. Không có ngươi chúng ta cũng không có khả năng đi tới bước này. Là ngươi mang chúng ta vượt mọi chông gai, đi tới Sử Lai Khắc Học Viện tiếp nhận khảo hạch. Đối với chúng ta thì việc này đã sớm vượt quá năng lực bản thân. Khảo hạch cá nhân có nghĩa thế nào thì ta cũng hiểu rõ, nhất định ta sẽ tận dụng hết khả năng mà cố gắng. Dù có thất bại ta cũng không hối hận, đó là bởi vì năng lực của mình còn chưa đủ. Nên ngươi cũng không cần lo lắng cho ta, nếu quả thật ta thi không đậu thì đó cũng là vấn đề của chính ta. Ngươi phải cố gắng cho thật tốt, nhất định phải cố gắng thi đậu, ta tin ngươi nhất định sẽ làm được. Ta không biết mập mạp nghĩ thế nào, nhưng ta thấy mình cứ cố gắng hết sức, coi như không thi đậu thì cũng không phải hối hận. như vậy là đủ rồi."
Tiền Lỗi mở trừng hai mắt: "Phong tử, ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ thi không đậu ta sẽ trách Hiên Vũ hay sao? Ngày hôm qua ta tu luyện cũng không phải là tu luyện uổng phí, hiện tại có một chút tư tưởng mới rồi. Hơn nữa, ai biết khảo hạch cá nhân là cái gì đây? Nói không chừng sẽ là so tài ngủ đó chứ, vậy khẳng định ta sẽ đạt quán quân!"
Nhìn nụ cười tự tin lại hiện trên mặt hai người này, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy có chút vô lực, thực sự là lần đầu tiên hắn có cảm giác này. Vì cho tới nay hắn vẫn luôn bằng vào trí tuệ, năng lực chỉ huy cùng sự tăng phúc đặc thù mà mang đồng bạn tiến thẳng một đường về phía trước, đã lấy được thành tích quán quân hải tuyển, hắn cũng từng vì vậy mà đắc chí.
Thế nhưng giờ khắc này hắn mới hiểu được, khi bọn hắn không có thực lực tuyệt đối liền phải khó khăn mà đối mặt với những tình huống trước mắt. Không có thực lực cường đại, có nghĩa là tất cả đã không còn nằm trong khả năng khống chế của bản thân. Mà Lam Hiên Vũ lại vô cùng không thích loại cảm giác không cách nào khống chế cục diện này.
Ngày hôm qua ba trăm người, cho tới hôm nay chỉ còn lại có một trăm bốn mươi bảy người ở lại... Không đúng! Là một trăm năm mươi người.
Bởi vì ngay lúc Lam Hiên Vũ cảm thấy có chút vô lực, hắn đột nhiên thấy được ba thân ảnh quen thuộc. Chính là ba đối thủ của bọn hắn ngày hôm qua. Lý Hãn, Lý Bân cùng Gia Vũ. Lúc này ba người đang đứng cách đó không xa cùng Lăng Y Y. Nhìn về phía bọn hắn bên này, ánh mắt ba người đều có chút phức tạp, nhưng lại không hề có chút địch ý.
Không phải bọn hắn bị đào thải rồi sao? Làm sao bây giờ vẫn còn chưa về? Chẳng lẽ Sử Lai Khắc Học Viện cảm thấy trận đấu ngày hôm qua có vấn đề rồi?
Trong lúc Lam Hiên Vũ đang âm thầm suy nghĩ, Lăng Y Y đã mang theo ba người kia đi tới.
"Hôm nay là thi đấu cá nhân, lát nữa những người khác đi theo giám thị mà lựa chọn hạng mục thi đấu của mình. Lam Hiên Vũ, ngươi đi theo ta một lát đã." Lăng Y Y nói.
Tất nhiên Tiền Lỗi cùng Lưu Phong cũng nhìn thấy ba người kia, trong lòng bọn hắn không khỏi xiết chặt, không hẹn mà cùng mà hướng ánh về phía Lam Hiên Vũ.
Lam Hiên Vũ nói: "Không có chuyện gì đâu. Các ngươi cố gắng lên, ta đi trước."
Tuy Lam Hiên Vũ cũng không biết Lăng Y Y muốn dẫn mình đi làm gì, nhưng có những phân tích của Quý lão sư từ ngày hôm qua, trong lòng hắn vẫn có chút phỏng đoán, khả năng lớn nhất là bắt bắt lặp lại tình huống ngày hôm qua, xác nhận tính đặc thù của hắn.
Năm người bước lên một cỗ Hồn Đạo ô tô, Lăng Y Y tự mình lái xe, trực tiếp liền hướng vào trong học viện mà đi, tốc độ xe nhanh vô cùng. Đối với tốc độ thì năng lực thích ứng của Lam Hiên Vũ là rất mạnh, cũng không có phản ứng gì lớn, ma ba người Lý Hãn lại bị dọa cho nhảy dựng, vội vàng nắm chặt dây an toàn.
Lam Hiên Vũ ngồi ở vị trí phụ lái, đám người Lý Hãn ngồi ở phía sau. Thực ra ngay từ đầu Lăng Y Y vẫn luôn quan sát phản ứng của bọn hắn. Nhìn Lam Hiên Vũ vẫn mang sắc mặt như thường, trong nội tâm nàng không khỏi xem trọng hắn thêm vài phần, bởi vì không phải ai cũng có thể thích ứng loại cảm giác đột ngột gia tốc thế này.
Rất nhanh xe đã dừng trước một tòa lầu dạy học, Lăng Y Y nói: "Các ngươi đi theo ta."
Mọi người đi vào lầu dạy học, bên trong dùng màu xanh lá cùng màu trắng làm chủ, tươi mát mà tràn đầy khí tức thiên nhiên, cảm giác như muốn hòa lẫn với sinh mệnh năng lượng nồng đậm của Sử Lai Khắc Học Viện. Bốn người đi theo Lăng Y Y, cũng không có ai trao đổi gì. Ba người Lý Hãn thì thỉnh thoảng lại liếc về phía Lam Hiên Vũ một chút, còn Lam Hiên Vũ lại là nhìn thẳng không chớp mắt.
Rất nhanh bốn người đã được dẫn tới một nơi khá giống phòng học, bên trong đặt một đài đài mô phỏng khoang thuyền màu trắng bạc, có chút giống với mô phỏng khoang thuyền của Thiên La học viện, lớn hơn một chút.
"Bốn người các ngươi vào mô phỏng khoang thuyền đi, cứ dùng tài khoản đăng nhập ban đầu của mình là được." Lăng Y Y thao tác một lát, rất nhanh, bốn đài mô phỏng khoang thuyền đã chậm rãi mở ra.
Bốn người đều thường xuyên tiến vào mô phỏng khoang thuyền tu luyện, tự nhiên đã rất quen thuộc với thứ này, tất cả đều đồng loạt bước vào.
Hẳn là muốn thí nghiệm trong mô phỏng trong khoang thuyền rồi? Lam Hiên Vũ thầm nghĩ. Thí nghiệm một lát cũng tốt, chính hắn cũng chưa có thời gian cảm thụ chi tiết về tình huống ngày hôm qua, lại tới một lần, vừa vặn cảm thụ một lát xem đến cùng là thân thể của mình đã xuất hiện biến hóa như thế nào, tại sao lại có thể làm cho Võ Hồn của đối phương mất hiệu lực.
Cửa khoang khép kín, không có quá trình chờ đợi như trong những mô phỏng trong khoang thuyền bình thường, Lam Hiên Vũ phát hiện, chỉ trong nháy mắt mình đã vào trong Đấu La trong thế giới rồi. Đương nhiên không phải tòa thành của Thiên La học viện, mà là một nơi hoàn toàn lạ lẫm. Đây một cánh rừng, ít nhất chung quanh là rừng rậm, mà chỗ của hắn, chính là một mảnh mặt cỏ rộng lớn. Hắn vừa mới xuất hiện, Lý Hãn, Lý Bân, Gia Vũ cùng Lăng Y Y cũng liền xuất hiện ngay sau đó.
Lăng Y Y nói: "Tình huống trên lôi đài của các ngươi ngày hôm qua có chút đặc thù, học viện quyết định thêm một lần khảo thí đối với các ngươi. Lam Hiên Vũ, lát nữa ta sẽ để bọn hắn công kích ngươi như ngày hôm qua, ngươi cũng dùng phương thức như cũ để ngăn cản, để xem công kích của bọn hắn có còn mất hiệu lực hay không."
"Vâng."
Quả nhiên là thế này, Lam Hiên Vũ thầm nghĩ.
Ba người Lý Bân liếc nhìn nhau, tâm tình hiện tại của bọn hắn có chút phức tạp, hoặc là nói, từ lúc chấm dứt trận đấu ngày hôm qua thì tâm tình của bọn hắn vẫn rất phức tạp. Bọn hắn hoàn toàn không rõ mình đã thua thế nào, nhưng hiện tại bọn hắn lại có chút chờ mong xuất hiện tình huống ngày hôm qua. Trận đấu đó chắc chắn đã thua, đây là điều không thể thay đổi. Nhưng nếu lát nữa không xuất hiện lại tình huống đó, vậy có nghĩa là bọn hắn sẽ không còn chút cơ hội làm lại nào nữa. Ngược lại, nếu vẫn có thể như ngày hôm qua thì việc đó liền chứng minh Lam Hiên Vũ có có thể khắc chế phe mình, cho nên thua cũng không phải là vấn đề của bọn hắn, bọn hắn liền có cơ hội tiếp tục tham gia khảo hạch.
Mang theo tâm tình phức tạp như vậy, ba người đồng thời phóng xuất Võ Hồn.
Lam Hiên Vũ cũng lại phóng thích một tầng băng tam giác ra mà ngăn cản như lúc trước. Ánh trăng mọc lên từ trên biển, kiếm ngư nhờ biển mà sinh tồn, cơn sóng gió động trời bắt đầu đập vào mặt.
Lần này ba người Lý Hãn đã toàn lực ứng phó, thế nên ngay lúc tầng sóng vừa tời thì tầng băng của Lam Hiên Vũ đã ngăn không nổi rồi. Trong Đấu La thế giới, bọn hắn tự nhiên sẽ không có nguy hiểm gì tới tính mạng, Lam Hiên Vũ dứt khoát không sử dụng ra Võ Hồn dung hợp kỹ, cứ để tùy ý cho tầng sóng biển trùng kích lên người mình, sau đó tập trung tư tưởng mà cảm thụ tình huống thân thể.
Quả nhiên có biến hóa xuất hiện
Ngay trong nháy mắt cơn sóng động trời vừa tiếp xúc với thân thể của hắn, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm giác được, vòng xoáy kim ngân cũng không có thay đổi gì, nhưng dường như trong tinh thần chi hải của mình lại có thêm một vòng nhàn nhạt màu vàng. Vòng sáng vàng này chỉ là một thoáng rồi biến mất, cũng không xuất hiện khí tức đặc biệt cường đại gì. Nhưng ngay trong nháy mắt nó vừa xuất hiện, tất cả sóng biển đều đột ngột tiêu tán không còn một mảnh, không còn lấy một chút dấu vết. Mà bên phía đối diện, võ hồn của Lý Hãn cùng Gia Vũ lại lập tức biến mất, tình huống y hệt ngày hôm qua đã xảy ra. Lăng Y Y ở bên cạnh mà quay lại toàn bộ quá trình, đồng thời nghiêm túc quan sát đến mọi biến hóa của Lam Hiên Vũ.
Từ mặt ngoài nhìn qua thì có vẻ Lam Hiên Vũ cũng không có gì khác biệt, chỉ đơn giản là khi tầng sóng biển tiếp xúc với thân thể của hắn liền lập tức biến mất, ngay cả một chút dấu vết cũng không có để lại.