Cỏ Dại Ta Cũng Có Hệ Thống

Chương 3 - Ngươi Không Được Qua Đây A!

*Dịch: Diệt Đế

Ta tạm thời không cần phải tăng Nhục Thân cảnh giới lên nữa.

Tốc độ tu luyện bây giờ của cũng đã không chậm nữa, cũng nên để điểm tích lũy vạn năng vào cái khác a.

Ánh mắt Chu Diệp nhanh chóng đặt ở phía trên Tiểu Thanh Hư Kinh cùng số lần rút thưởng.

Sau một hồi đắn đo, Chu Diệp có cảm giác bản thân vẫn nên tăng Tiểu Thanh Hư Kinh lên là tốt nhất.

Nguyên lai, kiếp trước từ nhỏ đến lớn hắn như bị sao chổi dí đuôi, mỗi khi rút thăm chúng tuổi đến một lần trúng cũng không có, hắn thật sự cảm giác vận khí của mình bị chó cắn mất rồi.

Cho nên, hắn mới cảm thấy việc tăng tâm pháp Tiểu Thanh Hư Kinh vẫn là tốt nhất.

Tiêu hao hết 10 điểm tích lũy vạn năng, thì hạng tâm pháp mới có biến hóa.

'Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (Tiểu thành).'

Sau khi tâm pháp chỉ một cái chớp mắt đã tăng lên, khiến Chu Diệp cũng hoảng hốt không thôi.

Chỉ trong ngắn ngủi một cái chớp, lĩnh ngộ Chu Diệp đối với Tiểu Thanh Hư Kinh đã tăng lên không ít, cứ như vậy mà tiến vào cảnh giới tiểu thành a.

Móa, cái hệ thống này, nó kinh khủng như vậy sao ?

Chu Diệp bắt đầu đắm chìm vào tu luyện, hắn muốn thử xem sau khi đạt tới cảnh giới tiểu thành Tiểu Thanh Hư Kinh sẽ mang đến công dụng gì.

Trên cánh tay, à mà phải nói lá cây mới đúng, dưới ánh nắng chói chang thì tốc độ tu luyện của hắn cũng đã nhanh hơn gấp đôi. Mới mới có hai phút đồng hồ, thế mà hắn đã tích lũy được 0.1 điểm tích lũy vạn năng.

Cảm giác được tốc độ tu luyện tăng như vậy, trong lòng Chu Diệp cũng mãn nguyện, chọn tăng tâm pháp vẫn hợp lý hơn nha.

Có lẽ, với tốc độ như vậy thì việc đến cảnh giới hóa hình, cũng không cần đến mấy chục năm đâu a.

Một đêm cứ trôi qua nhanh như thế.

Người mặt to cùng hưu trắng vẫn chưa lần nào trở về, mà cũng không biết bọn họ đã ra ngoài làm gì a.

Chu Diệp sau một đêm tu luyện, điểm tích lũy vạn năng cũng đã tăng nhiều thêm không ít.

Đã đủ cho Nhục Thân cảnh giới tăng lên hai lần.

4 điểm tích lũy vạn năng cũng theo đó bị tiêu hao.

'Nhục Thân cảnh giới: Thối Thể tứ trọng.

5 điểm tích lũy vạn năng bị tiêu hao.

'Nhục Thân cảnh giới: Thối Thể ngũ trọng.'

Một cỗ lực lượng cường đại lần lượt xuất hiện, nó chảy khắp thân thể của Chu Diệp.

Thân thể hắn đã được cường hóa siêu cấp a.

Giống như đã chạm vào một tầng gông xiềng sinh mệnh nào đó, một khi phá được sẽ đạt tới cấp độ mới mẻ.

Chu Diệp giờ đã xem như một gốc cỏ dại không tầm thường nha.

Hắn vẫn còn lưu giữ những thói quen của nhân loại, sau một khoảng thời gian dài tu luyện, hắn vô thức duỗi người ra một cái.

Hắn cứ bất động một chỗ còn tốt, một khi khẽ động thì đã suýt xảy ra chuyện lớn.

Hắn cũng chỉ mới động đậy, thì sợi rễ ở chỗ bùn đã rung chuyển mà lộ ra một sợi rễ trên mặt đất.

"Con em nó."

Chu Diệp vội vàng cúi người xuống, dùng hai nhánh cỏ dại không ngừng đem đất xung quanh lấp sợi rễ kia lại, như đem sợi rễ kia chôn xuống mặt đất.

Lúc này hắn vẫn còn hoảng sợ nha.

Đây là tự bản thân hắn đem mình rút ra khỏi mặt đất.

Móa, quá kinh khủng, chỉ hơi kém ợ ra rắm a.

Trong cơ thể Chu Diệp vẫn có một dòng năng lượng ấm áp, nhưng cái cỗ năng lượng này cũng không khiến Chu Diệp có được một tia cảm giác an toàn.

Hắn trước sau cũng chỉ ở Thối Thể Ngũ trọng a.

Trước sau vẫn không đánh lại một người thường, có khi bị người ta một tay cũng kéo đầu hắn lên a, vậy thì an toàn cái rắm a.

Chu Diệp cũng chỉ đành thở dài, tiếp tục đắm chìm trong tu luyện.

Chạng vạng tối, hươu trắng cùng chở người mặt to quay trở về.

Người mặt to quay đầy nhìn ngay chỗ Chu Diệp đang tu luyện, trên mặt hiện rõ ra nét tươi cười.

Hắn vỗ vỗ đỉnh đầu hưu trắng, sau đó đi bộ hướng thẳng về phía tiểu viện.

Lúc này, hươu trắng nhảy cà tưng tới chỗ gần Chu Diệp.

Dưới chân nó vẫn còn đám mây vờn quay, nên trong lúc di chuyển không phá ra một động nào, vẫn không quấy nhiễu đế quá trình tu luyện Chu Diệp.

Cự ly càng lúc được rút ngắn, hươu trắng đã tiến đến bên cạnh Chu Diệp.

Chu Diệp vẫn đang trầm mê trong tu luyện thì có cảm giác không đúng, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều mà tiếp tục tu luyện.

Hươu trắng nhẹ nhàng ngửi ngửi lên người Chu Diệp, trong mắt nó lúc này hiện ra vẻ do dự, tự nghĩ lại một chút, rốt cuộc cũng mở miệng ra.

Trái tim Chu Diệp đột nhiên đập loạn cả lên, có cảm giác không ổn liền mở mắt ra, nhìn thấy cái miệng rộng đến chỉa vào người mình.

"Con em ngươi a."

Chu Diệp bị dọa cho linh hồn cũng kém chút bay đi.

Hắn cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, liền theo bản năng co giò mà chạy.

Hươu trắng đột nhiên thấy Chu Diệp co giò bỏ trặng, mắt nó xém chút nữa đã lồi cả ra.

Cảnh tượng ở trong mắt nó lúc này, một gốc cỏ dáng dấp bình thường thế mà tự rút những sợi rễ mình lên, những sợi rõ lên chĩa trên mặt đất, bước đi như bay.

Hình ảnh khủng bố ảnh cũng khiến nó ngây ngốc a.

Người mặt to chưa đi vào trong tiểu viện cũng quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, lông mày hắn hơi nhíu lại, rồi trên mặt lại hiện ra ý cười.

Chu Diệp đang cố chạy bán sống bán chết.

Lúc này, hắn mới cúi đầu nhìn những sợi rễ dưới chân.

"Xong, kiểu này ta chết chắc rồi."

Mặc dù hắn chạy thoát được con mụ hươu kia, nhưng trên mặt lại không có chút hy vọng nào a.

Trong đầu hắn đã mặc định sẵn, cây cỏ mà thoát khỏi thổ dưỡng thì chắc chắn ngỏm à.

Hươu trắng cũng đang nhảy cà tưng phía sau, nó cùi đầu nhìn Chu Diệp lúc này, trong mắt nó hiện lên một tia cổ quái.

Chu Diệp thấy thể cũng không thèm nhúc nhích nữa.

Sống chết mặc bây, muốn làm gì ta thì làm, Diêm Vương hôm nay cũng sẽ gọi tên ta mà thôi.

Hươu trắng hé miệng cánh lên một nhánh cỏ của Chu Diệp, ngậm hắn trở về vị trí cũ.

Nhưng nó dịu dàng như thế nhưng động tác thì thô bạo thôi rồi, nó kéo cánh tay Chu Diệp đau muốn chết a.

Hươu trắng lại đem Chu Diệp đặt xuống đất, nâng một chân lên mà đạp lên trên một sợi rễ của hắn.

"Con em ngươi, có cần phải ra tay độc ác như vậy không !"

"Rầm!"

"Đau !"

Cứ mỗi một cước hươu trắng dẫm xuống, đem từng sợi rễ Chu Diệp lùn sâu vào trong thổ nhưỡng.

Sau một hồi dẫm đạp Chu Diệp, nó tự nhìn lại kiệt tác của mình, mà rất ư là hài lòng, gật đầu không thôi.

Sau đó nó liền trong tâm trạng vui sướng mà co giò nhảy đi.

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, khiến thân thể Chu Diệp đung đưa trong gió, cảnh bình yên như thế vẫn không cách nào giúp hắn lấy lại tinh thần.

Sau một lát, Chu Diệp đành thở dài.

"Mệnh của ta thật khổ !"

Hươu trắng đã trở lại trong đình viện, đi vào một nơi hẻo lánh tràn ngập đủ loại hoa cỏ.

Nó tùy ý chọn một cây hoa hồng màu trắng sương không chút khách khí liền cắn nhai nuốt xuống.

Bên trong tiểu đình, có những bàn ghế đá.

Người mặt tô ngồi trên ghé đá thưởng thức uống trà, nhìn thấy hươu trắng sau khi ăn đóa hoa hồng kia trở về, tay hắn cầm chén trà ngọc mà run rẩy một cái.

...

Trong đêm khuya.

Lúc này, trạng thái của Chu Diệp cũng không tệ lắm, cũng đã khôi phục được phần nào a.

Trãi qua sự việc ngày hôm nay, hắn cũng phát hiện ra bản thân có thể không cần thổ nhưỡng mà vẫn có thể sinh tồn bình thường.

Suy nghĩ đến việc này, Chu Diệp cũng bắt đầu nghiêm túc tu luyện.

Trong lúc tu luyện, điểm tích lũy vạn năng cũng đang không ngừng tăng lên.

Trong đình viện, người mặt to cũng không có nghỉ ngơi, mà hắn lẳng lặng dưới ánh trăng nhìn Chu Diệp tu luyện, mà âm thâm gật đầu.

Cây cỏ dại nhìn vậy, mà cũng rất cố gắng a.

Cũng đáng để một phen hắn bồi dưỡng.

Sáng sớm ngày hôm sau.

Dựa theo kinh nghiệm của Chu Diệp, 6 điểm lích lũy vạn năng đã có thể đem Nhục Thân cảnh giới tăng lên thành Thối Thể lục trọng.

Nhưng ở trong tình huống lại có chút không đúng a.

Điểm tích lũy vạng năng của hắn đã có 8 điểm, nhưng vẫn không có đả động được đến việc tăng cảnh giới lên.

Cũng không biết đã xảy ra tình huống gì.

"Có phải Thối Thể lục trọng so với ngũ trọng mạnh hơn quá nhiều, vậy cũng cần thêm nhiều điểm tích lũy vạn năng hơn nữa ?" Chu Diệp suy đoán trong đầu.

Hắn cũng không có cách nào tiếp xúc với người mặt to kia, chỉ có thể tự bản thân suy đoán lấy thôi.

Nghĩ vậy, hắn lại tiếp tục nhắm mắt tu luyện.

Hôm nay, người mặt to cũng khá nhàn nhã.

Hắn ngồi bên trong tiểu đình viện, trên bàn ngọc đã chất đầy bàn cờ, những bộ cờ Hắc Ngọc cùng Bạch Ngọc, có giá trị cũng không nhỏ a.

Hắn một bên uống tách trà nhỏ, một bên đánh cờ trên bàn, cái này rất dễ chịu nên thời gian nhẹ nhàng trôi qua.

Nhưng Hươu trắng ngược lại với người mặt to kia, nó đối với những thứ này không có chút hứng thú nào, trong mắt hiện lên sự lanh lợi mà chạy tới nơi hẻo lánh ngoài sân nhỏ.

Người mặt to cũng chú ý đến động tác của hươu trắng, trên mặt cũng tràn đầy sự bất đắc dĩ nha.

"Đừng ăn những cây quan trọng, chọn những cây bình thường thôi."

Hươu trắng nơi xa nghe vậy, cũng kêu to lên vài tiếng biểu thị cho mình đã hiểu rõ.

Nó đang ăn một gốc cây toàn thân tỏa ra lam sắc, tản ra khí mát mẻ.

Khóe miệng người mặt to liền co giật lên.

Bất quá, cái này cũng đã trở thành thói quen mất rồi.

...

Điểm tích lũy vạn năng đã đạt tới 10 điểm.

'Huyết Mạch: Cỏ dại.'

'Cảnh giới tu vi: Không.'

'Cảnh giới nhục thân: Thối Thể ngũ trọng (+).'

'Tâm pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (Tiểu thành).

'Huyền kỹ: Không'.

'Điểm tích lũy vạn năng: 10.'

'Số lần rút thưởng: Không (+).'

Chu Diệp nhìn thấy có thể tăng cảnh giới Nhục Thân, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến dòng rút thưởng, trực tiếp tăng cảnh giới Nhục Thân lên.

Điểm tích lũy vạn năng liền tiêu hao 10 điểm, cảnh giới Nhục Thân cũng đã trở thành Thối Thể lục trọng.

Nó tăng lên chỉ trong một nháy mắt.

Trong cơ thể hắn lại cổ lực lượng cường bạo, nó lần nữa cường hóa thân thể Chu Diệp.

Lần này, thân hinh Chu Diệp cũng không phát sinh bất kỳ biến hóa nào, nhưng nhìn hắn đã mạnh mẽ hơn nhiều, đồng thời cũng trở nên mềm dẻo hơn.

Bất quá, những cái này cũng không có gì đáng để nói a.

Hắn vẫn rất dễ dàng về thăm anh Diêm Vương a..

Ngay lúc Chu Diệp phát sinh biến hóa thì cũng chi phối sự chú ý của người mặt to.

"Tốc độ tu luyện cũng không nhanh lắm, nhưng mỗi lần đột phá lại ở tình trạng đỉnh phong, cái này cũng có chút ý tứ a." Người mặt to cười nhạt một tiếng, cũng tiếp tục đánh cờ.

Hươu trắng cũng chú ý sự biến hóa của Chu Diệp/

Nó liền minh hươu lên hai tiếng đầy hưng phấn.

Bỗng nhiên, nó nhảy lên một phát, nhảy từng bước hướng về Chu Diệp.

Nghe được âm thanh 'Thùng thùng' truyền đến, Chu Diệp quay đầu lại, sắc mặt lập tức biến hóa.

"Ngươi không được qua đây a !"

Bình Luận (0)
Comment