"Đây là..." Chu Diệp ngây ngẫn cả người.
Chỉ cần suy nghĩ một chút, liền có thể hiểu ra ngay.
Hắn đã đọc đến tận ba ngàn cuốn tiểu thuyết, không viết được sách thì cũng biên được đấy.
Cách nói này, ngữ điệu này hắn có thể cảm nhận được một sự thân quen đến không tưởng.
Hắn cố lấy laị bình tĩnh, liền cũng có thể lý giải được cái điểm tích lũy vạn năng quỷ dị này, khẳng định nó đến từ việc hấp thu tinh hoa nguyệt tinh chuyển hóa mà thành.
Cái này cũng làm cho Chu Diệp cảm thấy nhẹ lòng hơn.
Hắn không sợ chỉ mang đến hiệu quả nhỏ bé, mà sợ nó không mang đến hiệu mới chết tiệt đấy.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn đắm chìm ở trong quá trình tu luyện.
Một tia nguyệt tinh đang ngưng tụ không ngừng bị Chu Diệp hút vào trong cơ thể, nhưng quỷ dị thay những tia nguyệt tinh này tiến vào trong cơ thể hắn liền biến mất không thấy, giống như nó chưa từng tồn tại vậy.
Cái này vốn rất thần kỳ, cũng là công lao của hệ thống nha.
Cứ mỗi mười phút trôi qua thì điểm tích lũy vạn năng lại một lần nữa đưa đến số liệu khác nhau.
Cái này khiến hắn yên tâm hơn phần nào.
Thời gian dần dần trôi qua, cuối cùng điểm tích lũy vạn năng chết tiệt kia mới tới số 1, thì bảng hệ thống mới phát sinh biến hóa.
'Huyết mạch: Cỏ dại'.
'Tu vi cảnh giới: Không'.
'Cảnh giới thân thể: Cỏ dại không dễ giẫm chết'.(+)
'Công pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (Nhập môn)'.
'Huyền kỹ' Không'.
'Điểm tích luỹ vạn năng: 1'.
'Số lần rút thưởng: Không'.
Chu Diệp dùng đầu gỗi nghĩ cùng biết cái dấu + này khẳng định có ý tứ để tăng trưởng.
Nhưng Chu Diệp không biết làm cái quái gì mới có thể để nó tăng lên đây.
Hắn liền duỗi ra bàn tay à mà không lá non mới đúng, hướng về phía điểm ở trước mắt kia, nhưng khốn nạn thay hắn căn bản không cách nào đụng đến a.
Hắn liền thử nghĩ ở trong lòng, bắt đầu la lớn.
"Thăng cấp."
Cũng không có dấu hiệu nó sẽ phản ứng a.
"Tăng lên."
Lời nói vừa mới dứt thì bảng hệ thống lập tức có biến hóa.
Tiêu hao 1 điểm tích lũy vạn năng, Nhục Thân cảnh giới lại có biến hóa tăng lên một hạng.
'Nhục Thân cảnh giới: Thối Thể nhất trọng'.
Không ngờ Nhục Thân Cảnh giới trong nháy mắt đã biến hóa thành một, đồng thời trong cơ thể Chu Diệp tuôn ra một cổ lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này hướng về khắp nơi trong thân thể hắn mà chạy qua.
Sau khi thân thể được cổ lực lượng chảy qua, dường như nó đang cường hóa thân thể Chu Diệp trở nên thêm mềm dẻo, cơ thể cũng cao lên một thước.
Chỉ một thoáng qua, cỗ lực lượng tuyệt vời đã tiêu tán không thấy, chỉ đệ lại một cỗ lực lượng yếu ớt trong thân thể Chu Diệp.
Chu Diệp cẩn thận cảm thụ cổ lực lượng yếu ớt trong cơ thể kia, cũng chỉ biết bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Bản thể hắn được lão cẩu thiên ưu ái, vừa sinh ra là một gốc cỏ dại, cùng so với sinh khác cũng yếu ớt hơn phân nữa. Cho nên, Chu Diệp đối với cỗ lực lượng yếu đến tàn phế này, căn bản không đem lại tác dụng gì a.
Ngay cả người bình thường, hắn cũng đánh không lại nha.
Nói trắng trợn ra, người khác chỉ cần tiện tay cũng đủ đem hắn từ trong đất rút ra rồi.
Hắn nghĩ tới đây thôi, mà cảm thấy thương tâm, cảm nhận được lão cẩu thiên kia ưu ái với mình quá mà.
"Trên bảng kia rõ ràng có ghi huyết mạch, vậy ta hoàn toàn có thể chuyển đổi huyết mạch để trưởng thành". Chu Diệp cũng chỉ biết tự an ủi mình.
Nhưng hắn vẫn tiếp tục tu luyện a.
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Phía chân trời hiện lên từng tia trắng xóa, từng sợi nắng trong ban mai xuyên thấu tầng mây, chiếu rọi khắp đại lục.
Ở trong không khí còn có một chút sương mù, tạo thành một bầu không khí cực kỳ mát mẻ.
Theo đó, trên người Chu Diệp treo lên một giột sương óng ánh.
"Lách tách."
Giột sương theo phiến lá rơi xuống đất, khiến chiếc lá theo đó lung lay.
Chu Diệp đang đắm chìm trong tu luyện cũng theo đó mà bừng tĩnh lại, cảnh giác nhìn xung quanh sau đó mới thở ra một hơi buông lỏng.
Chu Diệp một đêm tu luyện, điểm tích lũy vạn năng cũng tăng lên rất nhiều.
'Điểm tích lũy vạn năng: 5.'
Như vậy liền có thể tăng lên Nhục Thân cảnh giới.
Hắn không do dự chút nào, mà đưa ra quyết định.
Tăng lên.
Chu Diệp vậy mà cũng không gặp bất luận bình cảnh nào, cứ theo đó mà tăng lên.
Cũng tiêu hao hết 2 điểm tích lũy vạn năng .
'Nhục Thân cảnh giới: Thối Thể nhị trọng'.
Tiêu hao 3 điểm tích lũy vạn năng.
'Nhục Thân cảnh giới: Thối Thể tam trọng.
"Lốp bốp."
Lập tức trên người Chu Diệp truyền ra một trận âm thanh giòn tan, thân hình lần nữa trở nên cao lớn, gốc rễ theo đó cũng trở nên mạnh mẽ hơn, chiếc lá non cũng trở nên cứng cáp.
Chu Diệp lại tiếp tục tu luyện.
...
Bên vách núi có một cái sân nhỏ.
Quanh tiểu viện được một hàng rào gỗ cao ba thường vây lại, bên trong tiểu viện có một khu trồng thực vật.
Trong khu đó có hoa có cỏ.
Một người to lớn mặc trường bào màu xanh từ bên trong tiểu viện đi ra, bên cạnh hắn còn có thêm một con hưu trắng.
Một người một hưu cứ thế hướng về vách núi mà đi.
"U~u~".
Hưu trắng nhảy nhót lên hai bước, nhìn xuống đám cỏ dại phía dưới, có chút không thích liền lắc đầu.
Nó lại nhảy thêm hai bước.
Bỗng nhiên, chú hưu trắng chú ý đến tia nắng ban mai kìa chiếu đến một gốc cỏ dại, nhánh lá theo gió chập chờn trong ánh mai.
Lập tức, hai mắt nó sáng lên như chiếc đèn o tô, kêu to lên một tiếng, liền nhảy cà tưng tới gần ngọn cỏ đó.
Ngay lúc này, Chu Diệp đang tu luyện bỗng chốc cảm giác được một mùi không thơm, đôi mày hơi nhướng lại.
Đột nhiên, bên tai hắn có một âm thanh lớn vang đến.
Hắn lúc này giống như đang trong tận thế.
Mở mắt ra nhìn.
Đối diện mình cũng là một đôi mắt to lớn.
Chu Diệp lúc này như đang nằm mơ a.
Trước người hắn, có một con hưu màu trắng, đỉnh đầu nó còn có thêm một cái sừng trắng muốt, trên người khoác lên một bộ lông trắng như tuyết. Trên bộ long có những đường vân giống như những đám mây, tỏa ra một khí tức ôn hòa.
Nó là một con hưu trắng xinh đẹp, hiền hòa.
Nhưng trong mắt Chu Diệp, cái con mẹ này lại là ma quỷ a.
Hắn đang nhìn con hưu trắng khốn nạn hé miệng mà cắn tới hắn.
Chẳng lẽ, mọi sự chỉ mới bắt đầu với một ngọn cỏ như hắn, cứ bị con mẹ này kết thúc như vậy a.
Chu Diệp hoàn toàn tuyệt vọng.
"Khoan đã." Tên người mặt to đã nhất thời mở miệng ngăn cản con hưu trắng lại.
Con hưu trắng cũng đang chuẩn bị cắn thì lập tức dừng động tác lại, tựa hồ có chút không hiểu mà quay đầu ngơ ngắn nhìn về phía người to kia, nó tựa như muốn hỏi lại.
'Vì cái gì mà ngươi ngăn ta ăn điểm tâm a'.
Tên người mặt to nhìn thấy Chu Diệp bị kinh sợ, mà sau đó đưa tai đặt tới đỉnh đầu hưu trắng.
"Ân, đây là một ngọn cỏ đã có linh trí, ngươi cũng không thể ăn bậy a."
Một bên hắn xoa đỉnh đầu hưu trắng, một bên nhẹ giọng giải thích.
Con hưu trắng cũng nửa tin nửa ngờ mờ nhìn Chu Diệp, nó phải đi quanh hắn hai vòng mới tạm thời xác nhận là thực a.
Nó đã xác nhận ngọn cỏ này đã sinh linh trí.
"U~"
Trong miệng con hưu trắng nhất thời truyền ra một tiếng hưu minh.
"Tốt, đi thôi, còn có việc phải làm a."
"U~" Hưu trắng nghe vậy, cũng nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó, Chu Diệp nhìn thấy tên người to cứ thế mà ngồi trên lưng con hưu trắng kia.
Còn kinh dị hơn nữa, con hưu trắng cứ nhảy cà tưng đi trên vách núi kia.
Bộ dạng này, khác nào nó đang muốn đi thăm anh diêm vương đâu cơ chứ.
Khỏe miệng Chu Diệp co giật liên tục, cũng không biết trong đầu con hưu này chứa cái gì a. Không lẽ lúc nhỏ đầu nó bị kẹt cánh cửa ta.
Nhưng hắn cũng chỉ biết thở dài, trong miệng lập tức phun ra hai chữ.
"Em nó."
Con hưu trắng cứ nhảy trên vách sườn nũi, dưới bốn cái chân nó là dãi mây mù, từ xa nhìn lại cư như nó đang đạp mây mà đi.
Nó nhảy một bước, đã ngoài trăm thước.
"Thần kỳ như vậy cơ à."
Chu Diệp không nhịn được mà cũng phải nuốt xuống ngụm nước bọt.
Lúc này hắn mới nhớ, bản thân đang ở trong cái thế gì cơ đấy.
Sau một phen chỉnh sữa lại đầu óc, thì hắn cũng xác nhận cái thế giới này đâu có giống bình thường cơ chứ.
Có thể để cho tên mặt to này thu làm tọa kỵ, thì một ít bản sự ắt hẳn cũng không có đi.
"Cố gắng tiếp tục tu luyện."
Hắn nhắm mắt tĩnh tâm, cùng nhẩm mạc pháp quyết trong đầu.
Lực lượng nhật tinh vốn cao hơn nguyệt tinh mấy lấy, cho nên quá trình hấp thu cũng trở nên nhanh hơn mấy lần.
Mặt dù nhật tinh thuộc tính hỏa, đối với thân thể Chu Diệp sẽ gây ra một số tổn thương nhất định, nhưng chịu ít tổn thương mà hấp thụ được lực lượng cũng đáng a.
Huống chi, bên người hắn còn có một hệ thống khủng a, căn bản Chu Diệp không quan tâm cho lắm đến Nhật Tinh chi lực đang thiêu đốt thân thể mình.
Cái này thì có gì mà phải đắn đo a.
"Điểm tích lũy vạn năng + 0.1"
Cứ mỗi lần qua năm phút, điểm tích lũy vạng năng lại một lần nữa tăng lên.
Tốc độ này cũng rất nhanh a.
Một căn giờ hắn có tăng lên 1.2 điểm đấy.
Chỉ không qua mấy giờ, hắn lại có thể tăng tiến cảnh giới.
Những sợi rễ trên người Chu Diệp đang không ngừng đâm vào hấp, hấp thu lấy thổ dưỡng để duy trì sinh hoạt bình thường.
Hắn vốn đã không cần ăn, không cần uống cũng chẳng cần phải đi ngủ, nên thời gian của hắn có rất nhiều đấy.
Hắn vốn dùng toàn bộ thời gian đặt vào quá trình tu luyện này rồi.
Dù sao, Chu Diệp cũng chỉ là một cây cỏ bình thường, không có gì để làm nên rất nhàm chán, ngoại trừ tu luyện thì hắn biết làm gì cơ chứ.
Điểm tích lũy vạng năng cứ theo thời gian trôi qua mà không ngừng tăng trưởng.
...
Trên bầu trời.
Hưu trắng đang đạp mây mà chở người mặt to đi về phía trước, những cảnh vật lướt qua nhìn bằng mắt thường đã không rõ ràng.
Người mặt toi vuốt ve phần gáy hưu trắng, cười nói, "Cái tên gia hỏa nhà ngươi, cũng đừng ham chơi mà đem thảo tinh kia cho vào bụng đấy nhé."
"Ô ô ~"
Hưu trắng gật đầu bên trong ánh mắt nó tràn ngập sự nghiêm túc, phảng phất như đang muốn nói, "Ta vốn là hưu nghe lời đấy."
Người mặt to khẽ cười nói, "Trên núi cũng chỉ có ta và ngươi, cũng có nhiều lúc nhàm chán a. Bây giờ có thêm thảo tinh, dùng để giải buồn cũng không tệ."
Hưu trắng nghe vậy, hai mắt nó đã sáng lên.
Nó lúc này vô cùng hưng phấn, tốc độ di chuyển cũng tăng lên không ít.
Trên người con hưu, người mặt to cũng cười nhẹ, quay đầu nhìn lại một chút, thấy một gốc cỏ dại đang chập chờn trong gió.
...
Trong lúc hoàng hôn.
Bên vách núi.
Chu Diệp vẫn một mực tu luyện, không có chút lười biếng nào.
Nếu như sinh mệnh không có hồi kết, Chu Diệp có cảm giác mình có thể tu luyện như thế này cho đến vạn kiếp a.
Điểm tích lũy trên bảng hệ thống lúc này đã tiếp cận đến số 10, chỉ bất quá Chu Diệp vẫn mãi trầm luân trong tu luyện, không có để ý qua.
Trong lúc đêm khuya, một trận gió mát thổi tới, làm thân thể Chu Diệp khẽ run rẩy lên một cái, mất chợt mà tỉnh lại.
Lúc này, bảng hệ thống đã có biến hóa.
'Huyết mạch: Cỏ dại'.
'Tu vi cảnh giới: Không'.
'Cảnh giới thân thể: Thổi Thể tam trọng (+)'.
'Công pháp: Tiểu Thanh Hư Kinh (Nhập môn, (+)'.
'Huyền kỹ' Không'.
'Điểm tích luỹ vạn năng: Không'.
'Số lần rút thưởng: Không (+)'.
Nhục Thân cảnh giới đã tăng lên nhất nhiều, Tiểu Thanh Hư Kinh đã cũng có thể tăng lên nhất nhiều, số lần rút thưởng cũng có thể gia tăng.
Trong ba có thể chọn một.