Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1045

Chương 1045

Ngón tay xinh đẹp sạch sẽ cởi cúc áo khoác, sau đó anh bước ra khỏi xe.

Anh lấy một cái xẻng sắt từ cốp xe ra.

Bắc Minh Quân nương theo ánh sáng của đèn xe, bước thẳng đến một tấm bia mộ đổ nát. Đây là một bia đá không có khắc tên.

Trên tấm bia chỉ đục một ký hiệu vặn vẹo, kỳ lạ của Đức Quốc xã trong chiến tranh thế giới thứ hai.

Đôi mắt sáng quắc như mắt chim ưng của Bắc Minh Quân dưới ánh đèn chiếu rọi toát ra ánh sáng rét lạnh.

Anh nhíu mày im lặng vài giây, sau đó lập tức vung xẻng lên, đục vào đất trước bia mộ, cật lực đào…

Gió đêm lướt qua, bụi cây vang lên xào xạc.

Trong bầu không khí u ám ngưng tụ hơi lạnh thấu xương.

Đột nhiên trong màn đêm âm u vang lên một tiếng “meo”, bóng một con mèo vụt thoáng qua.

Dây thần kinh của Bắc Minh Quân căng ra, sau đó anh đào nhanh hơn.

Một lúc sau, khuôn mặt sắc sảo và góc cạnh của anh đã lấm tấm mồ hôi.

Đất được đào ra từng chút bằng xẻng, dần dần lộ ra bí mật chôn giấu dưới bia mộ …

Đúng lúc này “reng” một tiếng, tiếng chuông chói tai xuyên thủng bầu trời đêm, điện thoại trong túi anh vang lên.

“A lô? Mày rất thích chơi trò này sao? Có chuyện gì thì cứ nói rõ một lần cho ông đây biết!” Giọng nói trầm thấp của Bắc Minh Quân gần như gầm lên!

“Ha ha ha ha…” Bên kia phát ra tiếng cười hả hê và điên cuồng: “Sao thế, một Bắc Minh Quân vốn tao nhã, bình tĩnh xưa nay lại cũng có lúc phát cáu sao? Vị này thật sự không giống cậu hai của nhà họ Bắc Minh mà tao biết nhỉ? Ha, ha, ha…”

“Ít nói nhảm đi! Mày có gan thì ra đây đấu với tao một trận!” Bắc Minh Quân cắn răng gầm nhẹ.

“Đánh một trận?” Đối phương hừ mũi coi thường: “Bắc Minh Quân, mày nghĩ làm vậy thì có thể bù đắp được mười hai năm tù tội, không thấy ánh sáng mặt trời của tao sao? Tao nói cho mày biết, mày đừng có mơ. Lần này, tao chắc chắn tao sẽ khiến cho mày bồi thường gấp đôi!”

“Bồi thường?” Bắc Minh Quân hừ lạnh vẻ xem thường: “Tao không nợ mày bất cứ thứ gì? Năm đó mày ngồi tù là đáng tội. Lần này mày đốt công trình “Ánh”, đúng là tay chân rất sạch sẽ, khiến cảnh sát không tìm được cái đuôi của mày. Nhưng nếu mày lại bí quá hóa liều lần nữa thì tao thề bằng mọi giá tao sẽ cho mày vào tù với bản án chung thân!”

“Chặc chặc, giọng điệu rất ngang tàng. Cậu hai Bắc Minh, vậy tao sẽ chờ!” Đối phương chặc lưỡi nói: “Nghe nói, mày có hai đứa con trai sinh đôi rất đáng yêu…”

Ánh mắt Bắc Minh Quân lóe lên!

“Ha ha ha, chớ sốt sắng, tao chỉ cảm thán một chút mà thôi. Sao Bắc Minh Quân mày lại tốt số như vậy chứ? Có vô số phụ nữ một lòng một dạ vì mày, bây giờ lại có người nối nghiệp, đúng là khiến người khác mơ ước…”

“Tao cảnh cáo mày, nếu mày dám động đến một sợi tóc của con trai tao thì chắc chắn mày sẽ không gánh nổi hậu quả đâu!” Trên đốt ngón tay của Bắc Minh Quân nổi lên gân xanh, từng đợt rét lạnh xông thẳng vào tim.

“Ồ, cậu hai Bắc Minh cũng có lúc sợ hãi à?” Đầu dây bên kia cười tự phụ: “Tao chỉ tò mò một chuyện. Mày thế mà bỏ mặc không cưới mẹ của hai đứa con trai mày, lại khăng khăng đòi cưới người phụ nữ đã bị hủy hoại dung nhan. Tao đúng là nhìn không ra mày là người chung tình như vậy đấy!”

Bình Luận (0)
Comment