Chương 908
“…” Lần này Cố Tịch Dao không giãy dụa, chỉ là hơi không đành lòng quay đầu lại nhìn Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết, cuối cùng đi theo bước chân của Bắc Minh Quân biến mất ở trong sân của tứ hợp viện.
Dư Như Khiết ngã vào trong ngực của Mạc Cẩm Thành mà khóc, đau đến nỗi không muốn sống…
”Cẩm Thành, ông nói cho tôi đi, có phải là Quân nó không tha thứ cho tôi không? Cẩm Thành…lòng tôi rất đau…lúc trẻ, tôi cứ nghĩ bản thân thực sự hận Quân cứ như vậy, nhưng năm tháng dần trôi đi, hận ý biến mất, mới phát hiện ra thì ra không thể dứt bỏ, là đứa con của mình…tôi thực sự rất muốn bù đắp cho nó…đáng tiếc là quá muộn rồi…Cẩm Thành, nói với tôi đi, có phải là quá muộn rồi không…”
Khuôn mặt già nua của Mạc Cẩm Thành bi thương, dịu dàng lau đi nước mắt của Dư Như Khiết, lắc đầu: ”Như Khiết, đừng lo, tôi sẽ nghĩ cách…cho dù Quân không thích thú gì việc làm người kế thừa của tôi thì nhất định có cách khác để bù đắp…”
”Hu hu…Cẩm Thành, sao số phận lại luôn trêu ngươi tôi như vậy chứ? Khó lắm chúng ta mới ở bên nhau, trong lòng lại luôn bị cảm giác áy náy tra tấn…”
”Đừng nghĩ đến những chuyện đó, Như Khiết. Đó không phải lỗi của bà, nếu nói là sai thì tôi cũng sai. Chỉ trách là tôi quá yêu bà…không thể chịu đựng được cảnh bà sống ở nhà Bắc Minh như vậy…Như Khiết, nếu phải trách một người thì trách tôi đây này. Đừng đau lòng nữa, một ngày nào đó Quân cũng sẽ tha thứ cho bà thôi….”
Bỗng nhiên
Phanh!
Một tiếng súng vang lên trên không ở tứ hợp viện!
Có điều tiếng súng này không phải từ súng săn của Mạc Cẩm Thành, mà đến từ một hướng nào đó không rõ!
”A, Cẩm Thành…” Dư Như Khiết thét chói tai.
Viên đạn sượt qua bên cạnh Mạc Cẩm Thành ghim vào thân cây!
Trong chốc lát, bảo vệ của Tam Trúc Bang nhanh chóng bảo vệ Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết.
Bang bang bang!
Một trận đấu súng kịch liệt diễn ra.
Bắc Minh Quân nắm tay Cố Tịch Dao, vừa bước ra khỏi cửa hai người đã nghe thấy tiếng súng, lập tức chấn động!
”Dì Như Khiết…”
Cố Tịch Dao hoảng sợ, theo bản năng xoay người đi vào…
”Chết tiệt! Em muốn đi đâu!” Bắc Minh Quân dùng sức túm cô lại!
”Bọn họ gặp nguy hiểm đó…” Cô nhất thời hoảng loạn, trong đầu hiện lên một suy nghĩ, đó là…
Không hi vọng dì Như Khiết xảy ra chuyện!
Mặc dù năm đó quả thực dì Như Khiết có lỗi với Bắc Minh Quân nhưng bà ấy vẫn là mẹ của anh!
Cố Tịch Dao không hi vọng tương lai anh hối hận!
Không nghĩ nhiều, cô bỗng nhiên tránh khỏi Bắc Minh Quân, quay lại sân sau.
”Dao Nhi…” Vẻ mặt Bắc Minh Quân căng thẳng, nhanh chóng đi sau cô.
Nào biết, Cố Tịch Dao vừa mới đến sân sau, bỗng nhiên…
Phanh!
một viên đạn không hề báo hiệu lao thẳng về phía cô…