Edit: Phạm Mai
Thần Tịch ở một bên nghe giọng điệu vị Tiểu công chúa kia biến hóa, trong lòng âm thầm buồn cười, chẳng lẽ sức quyến rũ Bắc Đường Quân Liên thật sự lớn như vậy? Mắt lé xem một chút, ngũ quan xinh xắn tuấn mỹ thanh tú Bắc Đường Quân Liên luôn chọc người phạm tội, một đôi mắt phong lưu đào hoa mê người, sóng mắt lưu chuyển, lóe ra quang mang giống như hồ ly, đương nhiên, giờ phút này chỉ sợ Cung Phi Linh không nhìn ra ánh mắt hồ ly đó, chỉ có thấy tuấn mỹ của hắn.
Khóe môi gợi lên một nụ cười thật vui vẻ, việc này chơi đùa thật vui.
Chỉ nghe Bắc Đường Quân Liên rất tiếc hận nói: “Vừa rồi rõ ràng chúng thảo dân nói muốn những vị trà là chiêu bài của quán rượu, nhưng trưởng quầy lại đưa lên hai ly trà hoa tuyết liên lên cho hai vị bằng hữu, mà thảo dân cùng Tứ đệ thì sao, cũng chỉ có dâng trà hoa mẫu đơn, công chúa, người hãy phân xử, hai đại nam nhân tuấn mỹ như chúng thảo dân, uống trà hoa mẫu đơn thì giống cái gì đây? Hắn không phải rõ ràng khinh thường hai người thảo dân sao?”
“Nghe qua thấy chưởng quầy thực vô lễ.” Cung Phi Linh trừng mắt nhìn chưởng quầy liếc mắt một cái, “Sao ngươi có thể chiêu đãi khách nhân như thế?”
Chưởng quầy có chút muốn xíu nói: “Tiểu công chúa, đây là bọn họ hiểu lầm thảo dân, trà hoa tuyết liên chỉ có hai chén, vì vậy thảo dân mới an bài cái khác...... Không nghĩ khiến cho hiểu lầm. Đang muốn giải thích một phen, kết quả bọn họ lại còn nói vị cô nương này là Xích Dương công chúa, còn nói trong trà có độc muốn thảo dân thử trà, thảo dân nhất thời phẫn nộ mới phản bác hai câu, kết quả chưa nói được hai lời, vị khách nhân này đã cho thảo dân hai bạt tai, còn một cước đem thảo dân đá đi ra ngoài, thiếu chút nữa làm bị thương Tiểu công chúa a!”
Cung Phi Linh sửng sốt, Xích Dương công chúa, Nhị hoàng tỷ? Giương mắt nhìn một chút, không có a, người nào?
Bắc Đường Quân Liên vội vàng giải thích nói: “Tiểu công chúa, chúng thảo dân quả thật là cùng Xích Dương công chúa cùng nhau đến!”
“Vậy nàng đâu?”
Bắc Đường Quân Liên khó xử nhìn mọi người liếc mắt một cái, giống như gặp nạn nói không ra lời, Cung Phi Linh thì nghĩ là hắn nói dối. Bất quá nhìn ở diện mạo hắn xuất sắc như vậy, nàng liền đại nhân đại lượng đi.“Được rồi, chuyện này các ngươi đều có không đúng, không bằng liền huề nhau đi, về sau hai người các ngươi hãy tới phủ của ta làm việc đi, đừng đi gạt người!”
Ha?
Vân Thanh Ngân ở một bên không hé răng cúi đầu uống trà, ân...... Kỳ thật Trà hoa mẫu đơn cũng không tệ, đương nhiên, nhưng ngay sau đó hắn không còn nghe ra vị của trà nữa.
Bởi vì người sáng suốt đều nhìn ra được đây là Tiểu công chúa coi trọng sự tuấn mỹ của Bắc Đường Quân Liên cùng Tiêu Băng, đi làm việc ở phủ công chúa. Ha ha, là làm Thị Lang đi!
Tại sao công chúa nữ tôn quốc lại cứ có hứng thú đi thu thập mỹ nam cơ chứ?
Tiêu Băng lãnh lãnh nhìn Cung Phi Linh liếc mắt một cái: “Không có hứng thú.”
Cung Phi Linh lại bị Tiêu Băng chọc giận. Nhưng nàng lại cảm thấy nam nhân như vậy có cá tính, nếu như lấy những người trong phủ chi biết đi lấy lòng nàng, có cá tính hơn, cho nên nàng thật đúng là luyến tiếc nói lời nói nặng, “Đây là bản công chúa mệnh lệnh!”
Bắc Đường Quân Liên cũng khó xử nói: “Tiểu công chúa, không phải chúng thảo dân không chịu, chỉ là chúng thảo dân đã muốn có thê chủ a!”
Cái gì!
Thiếu chút nữa Tiểu công chúa đứng không vững, hai cái mĩ nam xuất sắc như vậy vì sao lại bị người khác chiếm đi trước. Nàng cắn cắn môi.“Vậy thì các ngươi hãy kêu thê chủ các ngươi đến đây, ta nghĩ nàng nhất định sẽ nguyện ý đưa các ngươi đến công chúa phủ làm việc.”
Thần Tịch nghe những lời này bả vai hơi run run, rất khôi hài. Những người đó nói nàng ở Hạ quốc đoạt Bắc Đường Quân Liên, là một vị công chúa điêu ngoa, nhưng bây giờ nàng nhìn thấy, Cung Phi Linh này có thể sánh với sự điêu ngoa của bản tôn đi, sự điêu ngoa của bản tôn chỉ đáng hư danh nha!
Dù có điêu ngoa thế nào, cũng chỉ đoạt một mình Bắc Đường Quân Liên, nhưng Tiểu công chúa này, một lúc liền muốn hai người, nam nhân đã có thê chủ cũng muốn cướp!
Cực phẩm a!
Bắc Đường Quân Liên cũng không có nghĩ tới Cung Phi Linh sẽ nói ra lời như vậy, hắn gãi gãi đầu, nhìn về phía Thần Tịch: “Công chúa, người đừng xem phong cảnh nữa, Tiểu công chúa còn chưa có nhìn thấy người đâu!”
Một câu kéo đến sự chú ý của nhóm người Tiểu công chúa.
Thần Tịch nghe vậy mới chậm rãi xoay người, cười nhìn nhóm người Tiểu công chúa.
Ngay từ đầu Cung Phi Linh không tin, bởi vì màu tóc không đúng, nhưng chờ thời điểm Thần Tịch hoàn toàn quay sang, nàng choáng váng, tuy rằng không có gặp vài năm, nhưng, cặp kia màu lam kia, khuôn mặt kia, nàng vẫn nhận được, “Ngươi -- ngươi thật sự là Nhị Hoàng tỷ!”
Thần Tịch khẽ mỉm cười: “Đúng vậy, tỷ muội chúng ta đã lâu không gặp.”
“Ngươi -- ta......”
“Khó có dịp chúng ta đi tới trà lâu này, có muốn ngồi chung hay không?”
Cung Phi Linh nghĩ đến lời mà khi nãy chính mình mới nói, nháy mắt mặt liền đỏ, cũng không biết phải giải thích như thế nào mới tốt.
Phía sau nàng một cái nam tử khiêm tốn hướng Thần Tịch hành lễ, nhẹ giọng nói: “Lan Khê gặp qua Xích Dương công chúa, vừa rồi Tiểu công chúa chỉ nói giỡn mà thôi, hy vọng Xích Dương công chúa không cần để ở trong lòng.”
Thần Tịch đánh giá hắn liếc mắt một cái, thiếu niên này thoạt nhìn cũng rất tuấn tú, bất quá mỹ nam bên cạnh này hơn biết bao nhiêu, nàng miễn dịch.“Ngươi là?”
“Lan Khê là phu thị chi nhất của Tiểu công chúa.”
“Nga, ngươi không sai, tri kỷ. Yên tâm, ta sẽ không đem việc nhỏ kia để ở trong lòng.”
Sắc mặt Tiểu công chúa quẫn bách, trừng mắt nhìn Bắc Đường Quân Liên cùng Tiêu Băng liếc mắt một cái, “Tại sao hai người các ngươi lại không nói ngay từ đầu, hại ta hiểu lầm!”
Bắc Đường Quân Liên tươi sáng cười: “Là chúng thảo dân không tốt, thảo dân biết đã vài năm Tiểu công chúa không thấy công chúa nhà chúng ta, cho nên chỉ nhìn thấy bóng dáng nên không nhận ra là thật bình thường.”
Thần Tịch vẫy vẫy tay, ôn nhu nói: “Tốt lắm, đều là người quen, không cần so đo nhiều như vậy, bất quá chưởng quầy này xác thực đáng giận, dám khinh thường nhóm phu thị nhà bản công chúa, nên đánh!”
Vừa mới gây ra náo loạn như vậy, Cung Phi Linh cũng không tiện mở miệng nói cái gì.
Chưởng quầy vừa nhìn thấy tình hình này, nhất thời ủ rũ, hắn vốn nghĩ đến Thần Tịch chỉ là vị phu nhân hay linh tinh gì đó, thế này mới đố kỵ mỹ mạo Bắc Đường Quân Liên nên muốn làm cho nhân gia nghẹn khuất, không thể tưởng được...... Lật thuyền trong mương a!
Tiêu Băng lãnh hừ một tiếng, nhìn nhóm người sai vặt liếc mắt một cái, “Như thế nào, không nghe thấy Xích Dương công chúa nói gì sao, tha đi xuống đánh!”
“Vâng.” Nhóm người run run kéo chưởng quầy đi xuống.
Thần Tịch xem mấy người bên cạnh Cung Phi Linh liếc mắt một cái, trong đó còn có một người là Hoàng Phủ Đông Dã, không thể nghĩ tới bọn họ đi cùng một nhóm.
Cung Phi Linh nhìn những người trên bàn Thần Tịch một cái, bên người nhân gia đều là mĩ nam, bên người nàng cũng không tệ, nhưng nếu đem so sánh liền thua một bậc, ghen tị a, “Nhị Hoàng tỷ, bàn của người đã muốn đầy người, bọn muội nên ngồi cách vách đi! Như vậy cũng có thể tâm sự cùng nhau.”
“Hảo, tùy muội thích.” Thần Tịch hảo tính tình trả lời nàng.
Hoàng Phủ Đông Dã nhìn Thần Tịch liếc mắt một cái, ngạo nghễ hỏi: “Đại ca của ta đâu, vì sao hắn không có hồi kinh?”
“Hắn có việc, về sau tất nhiên sẽ trở về.”
“Hừ, chỉ sợ ngươi cố ý, nói cho ngươi, không cho Đại ca của ta trở về hắn cũng sẽ không coi trọng ngươi!”
Ách!
Thiếu niên này vì sao lại nói như vậy đây? Thần Tịch nhăn mặt nhíu mày, “Quy củ của ngươi so với Đại ca ngươi kém nhiều lắm, thật sự làm nhục gia phong Hoàng Phủ gia.”
“Ngươi --”
Tiêu Băng ngăn lại hắn, “Hoàng Phủ công tử, thỉnh chú ý thái độ của ngươi, công chúa chính là công chúa, ngươi là thần tử!”
Hoàng Phủ Đông Dã trừng mắt Thần Tịch, Thần Tịch cũng hướng hắn cười nhẹ, một chút cũng không thèm để ý tức giận của hắn. Thái độ như vậy làm cho hắn cảm thấy rất kì quái, hình như nha đầu này thay đổi rất nhiều……
“Thần Tịch, không bằng đổi cái địa phương ăn cơm đi, thời gian trôi qua thật nhanh, đã đến buổi trưa.” Vẫn không nói gì Sở Mục Hàm mở miệng.
Thần Tịch nhìn Cung Phi Linh liếc mắt một cái: “Tam Hoàng muội, muốn đi cùng nhau sao?”
“Không cần, Nhị Hoàng tỷ có bằng hữu, lần sau muội tìm tỷ là tốt rồi.” Cung Phi Linh cảm thấy thời điểm đối mặt Thần Tịch một chút cũng không tự tại, ý cười nhàn nhạt của nàng làm cho nàng có một loại cảm giác thực xa lạ.