Sau đêm hôm ấy Triệu Phương An chưa từng gặp lại Bạch Diệp Thanh, nghe mấy cung nữ kể lại nàng nhốt mình trong phòng nhiều ngày liền không biết vì lý do gì, hoàng thượng cùng hoàng hậu đã khuyên nhủ hết lời nhưng vẫn không thay đổi.
Nghe thấy vậy Triệu Phương An lại thấy đau lòng, chỉ vì cô mà khiến Bạch Diệp Thanh phải khổ tâm đến vậy, đủ để Triệu Phương An hiểu được tình cảm của nàng đối với mình lớn như nào. Tình cảm thì chỉ nên dành cho một người thôi, mà Triệu Phương An lại dành hết cho Bạch Diệp Nhan rồi.
" Nhan nhi.... Nhan nhi...." Triệu Phương An đã gọi mấy câu mà Bạch Diệp Nhan vẫn ngồi thẫn thờ.
" Ách... Ngươi gọi ta?" Bạch Diệp Nhan giật mình.
" Có chuyện gì sao? Dạo này luôn ngồi bất động như người không hồn vậy?" Triệu Phương An để ý gần đây Bạch Diệp Nhan làm gì cũng đờ thẫn thờ, làm cái gì cũng không chú tâm vào.
" Không có gì, chúng ta mau tiếp tục chọn y phục cho tối nay" Bạch Diệp Nhan nhận ra mình đang chọn y phục cho yến tiệc tứ quốc tối nay, mà lại không chăm chú.
Tối nay, trong cung có yến tiệc lớn, tứ quốc họp mặt để chuẩn bị cho hội thao, năm nay sẽ tổ chức ở Bạch Quốc nên bắt đầu từ hôm nay hoàng thượng cùng các quan đại thần đều rất bận rộn, thực chất là cả Bạch Quốc đều bận rộn vì có rất nhiều người từ nơi khác đến. Người hầu trong cung lúc nào cung chạy qua chạy lại, dù làm bao nhiêu cũng không hết việc.
Buổi tối, hoàng cung thật nhộn nhịp, các quan đại thần từ khắp các nơi đều đến Bạch Quốc tham dự yên tiệc, lớn nhất thì phải kể đến tứ Đế. Bạch Đế, Chu Đế, Thanh Đế, Huyền Đế ngồi riêng một bàn lớn nhất trên đỉnh điện, các quan đại thần ngồi hai bên cung điện, ở giữa là những nữ nhân đẹp nhất được tuyển chọn để vào cung hát múa.
Vì Bạch Diệp Thanh không tham dự nên Triệu Phương An cũng không được vào yến tiệc, ban đầu Bạch Diệp Nhan cũng không muốn tham dự nhưng Bạch Đế nói trong yến tiệc này sẽ bàn chuyện hôn sự của cô nên Bạch Diệp Nhan bị ép phải đi.
Vậy nên dù hoàng cung có náo nhiệt thì Triệu Phương An cũng chỉ có thể ngồi thơ thẩn ở ngự hoa viên đi tới đi lui, thỉnh thoảng sẽ ngồi ở gần phòng của nhị công chúa, mặc dù có chuyện gì xảy ra thì công việc của Triệu Phương An vẫn là cận thần bảo vệ nhị công chúa nên cô không thể lơ là.
----------------------------------
" Xem ra cơ hội của chúng ta sắp đến rồi" Một hắc y nhân đứng trên mái nhà nói với một nữ nhân mặc đồ đen.
" Huynh đừng vội mừng quá, mặc dù là cơ hội lớn nhưng cũng rất nguy hiểm, nếu ta bất cẩn phụ thân sẽ không tha thứ" nữ nhân kia nói.
Hai hắc y nhân đứng thăm dò yến tiệc, lập tức bị Triệu Phương An đi lang thang qua nhìn thấy.
" Ai?" Triệu Phương An hô lên.
Hai hắc y nhân bị tiếng gọi kia làm giật mình rồi nhanh chóng chạy thoát, nam y nhân vì võ công cao hơn nên kinh công qua mái nhà nhanh chóng chạy thoát, nữ nhân kia khi nhảy qua mái nhà kia liền bị Triệu Phương An dùng cầu lửa ném trúng khiến nữ nhân đó xuyên qua mái nhà rơi xuống phòng của Bạch Diệp Thanh.
Trước khi rơi xuống nữ nhân đã nhanh chóng nói với nam nhân kia.
" Đừng lo cho ta, mau chạy đi"
Nam nhân định chạy lại giúp nhưng vì câu nói kia và Triệu Phương An cũng đã đuổi gần tới liền cắn răng chạy tiếp.
Không nghĩ Triệu Phương An có ngày sẽ kinh công được, nhờ vào Chu Tước mà sức khỏe cùng sức bật của cô mạnh hơn rất nhiều lần. Nhận thấy hắc y nhân đó rơi xuống phòng của của Bạch Diệp Thanh, Triệu Phương An chẳng nghĩ ngợi gì chạy thật nhanh vào phòng của nàng.
" Diệp Thanh, ngươi có thấy ai rơi xuống đây không?" Triệu Phương An thở dốc hỏi.
" Trốn thoát rồi" Bạch Diệp Thanh nhanh chóng và dứt khoát nói.
Nhanh như vậy đã nhanh chóng trốn thoát được, xem ra mấy tên này thật khó đối phó. Không bắt được hai tên thích khách này Triệu Phương An có chút giận dữ, đã gần như vậy mà còn để chúng thoát.
" Diệp Thanh ngươi có sao không?" Nói mới nhớ Triệu Phương An vào phòng Bạch Diệp Thanh chỉ thấy căn phòng tối om, nàng không đốt đèn, nghe theo thanh âm thì có lẽ là đang trên giường.
" Ta không sao, ngươi lui ra đi"
" Diệp Thanh đã mấy ngày nay ngươi nhốt mình trong phòng rồi, đừng vì ta mà hao tổn sinh lực" Triệu Phương An áy náy nói.
Im lặng...
Không thấy người kia trả lời, Triệu Phương An liền thở dài lui ra ngoài.
" Ngươi ra được rồi" Đợi Triệu Phương An đi khỏi, không lâu sau Bạch Diệp Thanh cất tiếng nói.
Từ sau khung thay đồ đi ra một nữ nhân ôm ngực, mặt nhăn nhó.
Lúc này Bạch Diệp Thanh đốt đèn lên, nhìn nữ nhân ấy, là người của Hắc Đạo Hội. Bạch Diệp Thanh lúc này mới khó hiểu rằng tại sao mình lại cứu người của Hắc Đạo Hội.
" Ta nợ cô một mạng" Nữ nhân kia đau đớn nói.
" Mau đi không sẽ có người tới" Có lẽ Bạch Diệp Thanh cũng đơn giản vì không muốn động thủ bây giờ, hơn nữa cô không muốn đánh nhau với người đang bị thương.
Nữ nhân kia chỉ gật gật đầu, sau đó trốn ra ngoài, trước khi đi liếc trộm Bạch Diệp Thanh một cái rồi chạy nhanh ra ngoài. Nữ nhân đó biết Bạch Diệp Thanh là chủ nhân Bạch Hổ nhưng lại không muốn lấy mạng nàng trái lại cảm thấy hứng thú.
Trong yến tiệc.
" Chu Đế, lời đình ước của chúng ta năm đó ông còn nhớ chứ?" Bạch Đế uống say, sực nhớ lại chuyện hôn sự của con gái liền quay sang hướng Chu Đế nói.
" Ách.....vẫn nhớ.... Nhưng...." Chu Đế lần này đến yến tiệc thực chất trong lòng không mấy vui vẻ bởi vì Chu Quốc đang xảy ra chuyện không hay.
" Nhan nhi cũng đã đến tuổi tuyển phu, ta nghĩ đây là lúc thích hợp nhất để chúng ta thực hiện hôn ước cho hai đứa nhỏ" Bạch Đế cười hà hà, nâng ly rượu lên một hơi uống hết.
"Chuyện này chúng ta nên đợi hội thao kết thúc rồi tính" Chu Đế cố gắng kéo dài thời gian, vốn dĩ tam hoàng tử trong một lần đi chữa bệnh ở xa liền bị bọn Hắc Đạo Hội ám sát đến nay vẫn chưa thấy tung tích đâu. Ấn ký Chu Tước chưa biến mất, có nghĩa là tam hoàng tử còn sống, Chu Đế đã huy động những cận thần và binh lính giỏi nhất ở trong cung tìm kiếm nhưng vẫn chưa có tin tức gì.
Hội thao tứ quốc sắp đến, nếu chuyện này mà lộ ra ngoài thì Chu Quốc sẽ bị một trận náo loạn ảnh hưởng đến hội thao. Chỉ còn cách tìm tam hoàng tử về càng sớm càng tốt, Chu Đế chưa bao giờ để tam hoàng tử lộ mặt ra ngoài cũng vì sức khỏe của nhi tử mình.
" Lẽ ra yến tiệc lớn như vậy, lão nên đưa tam hoàng tử cùng đi để đôi phu thê gặp mặt nhau một lần mới phải ." Thanh Đế nói.
" Nhi tử ta vốn thể trạng rất yếu, đợi hội thao kết thúc liền đưa đến ra mắt" Chu Đế chỉ biết cười trừ.
Bạch Diệp Nhan cùng huynh cả ngồi chung một bàn với hoàng tử công chúa nước khác cười nói rất vui vẻ. Nàng hôm nay đã uống rất nhiều, tưởng rằng có thể gặp được tam hoàng tử Chu Quốc để nói rõ về hôn ước kia nhưng hắn ta lại không tới, vậy nên Bạch Diệp Nhan đã uống thật nhiều rượu để quên đi lời mà phụ hoàng mình đã nói.
Lát sau nàng cáo lễ mọi người trở về phòng mình vì nhận ra mình đã lỡ uống quá say rồi, Triệu Phương An sẽ không vui khi thấy nàng như vậy.
Lảo đảo trở về, Bạch Diệp Nhan may mắn gặp Triệu Phương An ở trên đường. Triệu Phương An thấy Bạch Diệp Nhan say đến không biết trời đất là gì thì có chút giận nàng vì không nghe lời nhưng vẫn nhanh chóng đưa nàng về phòng.
---------------au-------------
Chương sau sẽ có H nha :3
Hôm trước sau khi làm Thanh nhi làm đau khổ, đêm đó Au mơ thấy người yêu mình đi yêu người khác, chẳng khác nào trải qua cảm giác của Thanh nhi :((
Đau lắm