Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 83

CHƯƠNG 83

Sự tình đến ngày thứ hai, tựa hồ còn phát triển tệ hơn.

Tập đoàn tài chính Côn Luận ở quốc nội có địa vị số một, bình thường một cái hắt hơiđều có thể khiến cho toàn bộ điền sản cùng dệt nghiệp rung chuyển, tài đại khí thô như vậy, cơ hồ là lũng đoạn địa vị tập đoàn tài chính, muốn phong sát một công ty quả thực rất đơn giản tựa như bóp chết một con kiến.

Giới giải trí hướng tới là một cuộc chiến danh lợi ngư long hỗn tạp, minh tinh ngăn nắp xinh đẹp cũng có không ít châu báu cùng quần áo hàng hiệu, mà Kỳ gia trong dệt nghiệp căn bản không ai có thể lay động, nó nắm giữ quyền đại lý đại đa số những trang phục phẩm bài Trung Quốc của quốc tế, những phẩm bài tại quốc nội có lực ảnh hưởng tương đối lớn.

Không chỉ như thế, tài chính Kỳ gia còn thẩm thấu đến điện ảnh và truyền hình nghiệp, quảng cáo nghiệp mỗi một lĩnh vực, có thể nói, nếu ai có thể cùng tập đoàn tài chính Côn Luân hợp tác chẳng khác nào được vô tư, mà quảng cáo đại ngôn hơn ngàn vạn hàng năm của Kỳ gia cũng làm đông đảo minh tinh chạy như vịt, cho nên tập đoàn tài chính Côn Luân vẫn luônlàm toàn bộ giới giải trí cùng giới thời trang như chong chóng đo chiều gió, căn bản không người nào dám đắc tội.

Hiện giờ, chủ tịch Kỳ lão gia công khai phong sát giải trí Lưu Bạch của tôn tử mình, này không thể nghi ngờ cho mọi người một tín hiệu vô cùng rõ ràng:

Kỳ Phong đã trở thành khí tử (đồ vứt đi) Kỳ gia, không phải là đại thiếu gia đứng ở đỉnh, vinh hoa một thân của Kỳ gia nữa.

Khi đại thụ không cần che chắn gió cho tiểu thụ, không ai sẽ ngốc hồ hồ buông ra đùi đại thụ, mà chạy đến tiểu thụ phía dưới để bị đông lạnh. Cho nên không ít công ty hợp tác với giải trí Lưu Bạch trước kia, thậm chí đã ký hợp đồng bây giờ lại sôi nổi xé bỏ hợp đồng, tình nguyện trả tiền bồi thường cũng không dám đắc tội tập đoàn tài chính Côn Luân, trên thương trường sợ nhất là người không thức thời, vạn nhất làm sai, thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Kỳ gia, sẽ tán gia bại sản, không ai nguyện ý cả.

Lưu Bạch vài năm này nhanh chóng phát triển lớn mạnh, đã thành công ty giải trí số một số hai trong toàn bộ giới giải trí, cho nên tự nhiên mời chào một minh tinh đại bang đại hồng đại tử, mà bởi vì quan hệ của Kỳ Phong cùng tập đoàn tài chính Côn Luân, đại đa số nghệ sĩ đều có chỗ tốt, không ngừng thẩm thấu quảng cáo cùng điện ảnh và phim truyền hình, hiện giờ toàn bộ đều nhận được thông báo ngưng hẳn hợp đồng, mà những nghệ sĩ không nhận được thông báo cũng âm thầm hối hận, nghĩ mình chọn sai công ty.

Nhìn thấy Kỳ gia lãnh khốc vô tình chèn ép giải trí Lưu Bạch như thế, Kỳ Phong không thể chống đỡ ngoại giới đượcvài ngày, đãcó tin đồn đóng cửa phá sản, trong lúc nhất thời toàn bộ công ty cao thấp nghị luận sôi nổi, những người không trụ được áp lực, nghệ sĩ có ý đồ tìm kiếm phương pháp tự bảo vệ mình đã đề xuất với Lưu Bạch việchủy bỏ hiệp ước, trong vòng vài ngày, công ty đã tổn thất mười mấy nghệ sĩ hồng bài, thỏ khôn tử chó săn phanh, làm ngoại giới một mảnh thổn thức.

Cùng lúc đó, trên mạng lại đột nhiên tuôn ra một đoạn video.

Trong video tựa hồ là hiện trường quay phim, hình ảnh có chút hôn ám nhưng có thể thấy rõ mặt, một đoạn dài dòng táo điểm, màn ảnh chợt lóe, Kỳ Phong trảo cổ áo Hàn Chiêu ép trên tường dùng sức đánh, mà Hàn Chiêu đã bị đánh đến miệng mạo huyết, vẫn không dừng.

Một đoạn video tuôn ra, khiến cho một mảnh ồ lên, anh em trong nhà cãi cọ nhau, ca ca bất mãn đệ đệ soán quyền, để hả giận mà dùng quyền cước, tựa hồ càng thêm xác minh Kỳ Phong đã bị”Thất sủng”tại Kỳ gia.

Kỳ Phong thất thế, ý nghĩa Hàn Chiêu càng thêm danh lợi.

Một đạo diễn nhiều lần lấy được giải thưởng quốc tế lớn, lại sắp trở thành người thừa kế tập đoàn tài chính lớn số 1 tại quốc nội, phong cảnh vô hạn như vậy đổanh ta lên nơi đầu sóng ngọn gió, đồng thời cũng phủng《 Manh âm 》 b đại hồng đại tử, còn chưa chiếu phim cũng đã ồn ào huyên náo.

Theo dòng chảy, Lạc Khâu Bạch trong phim cũng là lần đầu đột phá vai nhân cách phân liệt, đã được không ít người xem khen ngợi, đồng thời giúp hắn đưa tới vô số nhân khí, nhưng này đó lại làm cho hắn lần đầu phản cảm như vậy.

Từ trên xe xuống dưới, Lạc Khâu Bạch đã bị rất nhiều phóng viên vây quanh, nửa bước khó đi, tất cả mọi người đều muốn hắn nói chuyệnvềhai huynh đệ Kỳ Phong cùng Hàn Chiêu.

“Làm bạn tốt của Kỳ Phong cùng ‘Đối tượng Scandal’, lúc này anh thấy thế nào?”

“Anhhợp tác với Hàn Chiêu có biết anh ta là nhị thiếu Kỳ gia không?”

“Kỳ Phong cùng Hàn Chiêu có như nước với lửa không? Nếu cho anh chọn, anh sẽ lựa chọn Kỳ Phong sự nghiệp nguy cơ, hay là Hàn Chiêu nổi bật chính kính?”



Loại vấn đề này làm Lạc Khâu Bạch lần đầu lãnh mặt trước mặt truyền thông, trước kia cho dù là đối mặt với gièm pha hắn đều có thể thời khắc nhớ rõ mình là một nghệ sĩ, muốn bảo trì phong độ mỉm cười, nhưng hiện tại hắn vừa nghe người khác dùng khẩu khí bỏ đá xuống giếng nói Kỳ Phong, giống như giây tiếp theo nếu nói y không có đồng nào, hỏa khí áp đều áp không trụ, lạnh như băng mở miệng, “Mấy vấn đề này mọi người hẳn là đến hỏi Kỳ gia mà không phải tới tìm tôi, mặc kệ sự nghiệp của Kỳ Phong thật sự gặp được bình cảnh, tôi đều sẽ cố gắng giúp anh ấy, cứ như vậy, thỉnh mọi người nhường một chút.”

Lược hạ lời này, hắn đeo kính râm lập tức đi vào trong Tinh Huy, vệ sĩ cùng trợ lý vây quanh hắn, những phóng viên vẫn truy mãnh cũng rốt cuộc không thể mở miệng của hắn.

Biến cố mấy ngày nay Lạc Khâu Bạch đều xem ở trong mắt, giải trí Lưu Bạch hiện giờ gặp loại chuyện này, Kỳ Phong không có phương pháp phân thân, liên tiếp vài ngày đều không có về nhà, đều ăn ở công ty, mà Lạc Khâu Bạch cũng bởi vì chuyện này nên bị paparazzi dính chặt, trừ công việc căn bản không cách nào ra ngoài, thế cho nên mấy ngày nay hai người chỉ có thể gọi điện thoại giải tương tư.

Thẳng đến ngày hôm nay nhìn thấy video gọi là “Anh em trong nhà cãi cọ”, còn có những nghệ sĩ sôi nổi đổi nghề, Lạc Khâu Bạch thật sự ngồi không yên, trực tiếp từ trong nhà đến Tinh Huy.

Hắn một khắc cũng lười trì hoãn, trực tiếp lên thang máy đến tầng chót, đẩy ra cửa văn phòng Trịnh Hoài Giang.

Trịnh Hoài Giang nhìn thấy hắn phi thường kinh ngạc, ngừng tay ngẩng đầu nói, “Sao cậu lại tới đây? Sáng nay không phải có chương trình sao?”

Lạc Khâu Bạch không tiếp lời, trực tiếp lấy ra một tập văn kiện đặt ở trước mặt Trịnh Hoài Giang, chấp nhất lại kiên định nói, “Tôi muốn giải ước.”

Một câu làm Trịnh Hoài Giang sửng sốt, anh ta gắt gao cau mày, lộ ra biểu tình hoang đường, “Cậu đùa cái gì vậy? Cậu cùng Tinh Huy còn có một năm hợp đồng, lúc này giải ước cậu muốn đi đâu? Hơn nữa tôi mới vừa giúp cậunhận 3 bộ điện ảnh 2 bộ phim truyền hình, hợp đồng đều ký, cậu hiện tại giải ước không chỉ phải bồi thường hợp đồng cho công ty, nhưng lại muốn đem vài phim điện ảnh và phim truyền hình cùng thù lao quảng cáo tất cả đều tặng không cho Tinh Huy, cậu điên rồi sao?”

“Tôirất thanh tỉnh.” Lạc Khâu Bạch nhíu nhíu khóe miệng, rốt cục lộ ra điểm cười, nhưng ánh mắt lại sáng quắc nhìn Trịnh Hoài Giang nói, “Thù lao toàn bộ đưa cho công ty.”

“Tinh Huy giúp tôi rất nhiều, tôi cảm ơn rất nhiều, nhưng tôi nhất định phải giải ước.”

Nhìn Lạc Khâu Bạch thần sắc nghiêm túc, Trịnh Hoài Giang mới xác định hắn tuyệt đối không nói giỡn, nhu nhu thái dương, anh ta tựa hồ hiểu được ý của Lạc Khâu Bạch, nhịn không được nói, “Khâu Bạch, hiện tại không phải lúc hành động theo cảm tình, cậu phải hiểu rõ, Lưu Bạch ngã, Tinh Huy chính là độc nhất vô nhị, cậu hiện tại giải ước, về sau sẽ chôn vùi rất nhiều cơ hội, cậu đang đỏ như vậy, hà tất phải lấy tiền đồ của mình ra nói giỡn?”

Lạc Khâu Bạch đứng thẳng thân thể cười cười, trong mắt xếch tất cả đều là thần thái chắc chắn, “Lưu Bạch sẽ không ngã, trước kia không về sau lại càng không.”

Hiểu được như vậy, Trịnh Hoài Giang cũng hiểu được ý của Lạc Khâu Bạch, nhịn không được thở dài, “Cậu chừng nào thì có thể làm tôi tĩnh tâm? Tôi đã gặp qua người vìbà xã hài tử kiếm tiền, chưa thấy qua người vì lão bà hài tử tán gia bại sản.”

Hợp đồng giải trừ, Lạc Khâu Bạch thành người tự do, hắn thậm chí chi tiết điều khoản quy tắc đều không có nhìn, bồi thường tổn thất xong, liền mang theo tiền để dành nhiều năm như vậy đi đến Lưu Bạch.

Cùng lúc đó, trong phòng hội nghị tên tầng chót giải trí Lưu Bạch, hội nghị hơn 3 giờ vẫnchưa chấm dứt.

“… Vừa rồi lại có ba nghệ sĩ giải ước, đồn đãi cũng càng ngày càng thái quá, cổ phiếu trong công ty đã bị đánh sâu vào, đến hiện tại vẫn phập phồng không ổn định…”

Thư ký đi tới hồi báo tình huống, nghe đến tin tức không tốt, toàn bộ trong phòng hội nghị đều lộ ra biểu tình mặt co mày cáu, mà ngồi chính giữa Kỳ Phong lại vẻ mặt đạm mạc, như hoàn toàn không đem chuyện này để ở trong lòng, mặt không đổi sắc gật gật đầu, ngửa cằm nói với mọi người còn tranh luận không ngớt “Tiếp tục.”

“Kỳ tiên sinh, tôi cho rằng hiện tại chuyện cần làm khi đang đứng mũi chịu sào, chính là tập trung toàn bộ cổ phiếu trong công ty để ổn định tài chính, khôi phục tín nhiệm của dân chúng với Lưu Bạch, nếu không cổ phiếu sẽ còn dao động xuống, tương đương nói cho mọi người công ty đang rung chuyển, lung lay sắp đổ, đến lúc đó lời đồn càng nhiều thêm.”

“Không sai Kỳ tiên sinh, tôi cũng cho là như vậy. Tuy rằng Kỳ gia xa lánh cùng chèn ép, chúng ta sẽ bị ảnh hưởng, nhưng có một chút thương cơ sẽ không thể lưu lại, chỉ cần chúng ta tích cực liên hệ ngân hàng sẽ còn người hợp tác khác, tôi tin sẽ có người nguyện ý hợp tác với chúng ta, như vậy nghệ sĩ sẽ có công việc mới, đối với chúng ta cũng trọng thập tin tưởng, đến lúc đó tự nhiên có thể mời chào càng nhiều nghệ sĩ.”

“Mời chào nghệ sĩ có ích lợi gì, thanh danh của tập đoàn tài chính Côn Luân có thể vang dội hơn chúng ta, nếu vẫn luôn cùng bọn họ không đội trời chung, chịu thiệt nhất định là chúng ta. Theo tôi thấy, làm cái gì cũng không bằng Kỳ tiên sinh ngài trở về cúi đầu với Kỳ lão gia, dù sao là ông cháu, có cái gì sầu oán không giải được?”

Lời một cổ đông nói làm không khí nháy mắt ngưng trệ đến băng điểm, Kỳ Phong bán híp mắt, đồng tử thâm sắc nhìn không ra hỉ giận, trên mặt lại nhất phái thong dong.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không ít người sôi nổi trừng cổ đông nói chuyện ngu ngốc kia, biết rõ hiện tại Kỳ gia đã cùng Kỳ Phong nháo phiên, còn nói như vậy.

“Nói xong?”Y trầm giọng mở miệng, con ngươi sắc bén đảo qua mọi người.

Có thể là thanh âm của y quá trầm thấp, vừa rồi những người đang lải nhải toàn bộ đều ngậm miệng lại.

Kỳ Phong mặt không đổi sắc khép lại văn kiện, “Nếu nói xong, tôinói.”

“Thứ nhất, tài chính công ty có hạn, cùng với lấy ra một khoản tiền lớn đi ổn định cổ phiếu hư vô mờ mịt, không bằng lưu trữ đến mức thấp nhất. Thứ hai, ngân hàng cùng đồng bạn hợp tác trước kia, nếu hiện tại lựa chọn ngưng hẳn hợp tác, như vậy lại đi trao đổi cũng không hữu dụng. Thứ ba, đây là ân oán của tôi cùng Kỳ gia, cùng các vị không quan hệ, hiện tại điều mọi người cần phải làm là yên lặng theo dõi kỳ biến, không cần cố ý nhúng tay.”

“Được, tôi chỉ nói như vậy thôi, tan họp.”

Một câu làm hiện trường sửng sốt vài giây đồng hồ, tiếp một mảnh ồ lên.

Công ty đã bị đánh áp lung lay sắp đổ, lúc này nếu còn không tìm cách cứu lại, chẳng lẽ phải chờ tới công ty bị Côn Luân nghiền áp sao?

“Kỳ tiên sinh, ngài rốt cuộc nghĩ như thế nào, chẳng lẽ muốn buông tha Lưu Bạch sao?”

“Đúng vậy, chúng tôi đều tin tưởng ngài, nhưng lại không muốn nhìn vương quốc ngài một tay thành lập bị sụp đổ, ngài làm như vậy rốt cuộc là sao?”

Tất cả mọi người đứng lên, Kỳ Phong nhíu lông mày, cười cười, Lưu Bạch là lễ vật y đưa cho Lạc Khâu Bạch, làm sao có thể bởi vì một chút đả kích mà buông tha.

“Các người cứ làm là được, cái gì cũng không cần hỏi, Lưu Bạch sẽ không ngã, tôi cam đoan.”

Lúc này đây là tranh đấu của y cùng lão gia, cùng người bên ngoài không có bất cứ quan hệ nào, y không muốn Lưu Bạch cùng mọi người trong công ty bị chôn theo, cho nên hết thảy đều phải để y tự tay giải quyết.

Y luôn luôn chán ghét giải thích, cho nên nói xong lời này xoay người đi ra khỏi phòng họp, lưu lại cấp dưới hai mặt nhìn nhau.

Vào thang máy, y lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoạicho tâm phúc, “Tài khoản còn bao nhiêu tiền?”

“Được, từ hôm nay trở đi cậu mỗi ngày cầm 10 triệu, sau đó tìm vài công ty nhỏ đầu tư, quy mô càng nhỏ càng tốt, kêu bọn họ cầm tiền đi mua cổ phiếu Côn Luân, mua xong lập tức tung giá thấp ra.”

“Đúng, bất kể phí tổn thế nào, có thể mua bao nhiêu thì mua.”

Điện thoại đầu kia cấp dưới nghe được hết hồn, nhưng cũng không hỏi nhiều, đáp ứng xong lập tức đi chấp hành.

Mới vừa tắt điện thoại, y xoay người đi vào văn phòng, thư ký lại đột nhiên vội vã gõ cửa tiến vào, “Kỳ tiên sinh, Lạc Khâu Bạch hiện tại ngay dưới lầu, cậu ấy nói, cậu ấy nói…”

Kỳ Phong sửng sốt một chút, không nghĩ tới thê tử lại tới công ty, lúc này hắn không làm việc chạy đến nơi đây làm gì?

“Cậu ấy nói gì?”

“Cậu ấy nói hiện tại muốn theo chúng ta ký hợp đồng.”

Một câu làmđồng tử Kỳ Phong co rút lại một chút, tiếp hai lời chưa nói trực tiếp xuống dưới lầu.

Lúc này Lạc Khâu Bạch đứng ở dưới quầy tiếp tân Lưu Bạch, nhìn quét bốn phía, so sánh với nơi phồn vinh trước hắn tham gia 《 Nhạc động toàn cầu 》, lúc này lạnh lùng hơn rất nhiều, mà ngay cả các fan luôn luôn thích tới nơi này giúp vui cũng không thấy bóng dáng, toàn bộ đại sảnh trống trơn, có vẻ có chút tiêu điều.

Các cô nàng ở quầy tiếp tân nghe hắn đến, kinh ngạc nửa ngày không nói gì, một người hoài nghi hắn không phải bởi vì quan hệ với lão bản mà tới đây vui đùa chứ, hay là buổi sáng chưa tỉnh ngủ mới nói hồ đồ như vậy.

Nếu không phải chuyện phát triển không ngừng, đại minh tinh hồng thấu nửa bầu trời đột nhiên từ bỏ lão đông gia thực lực hùng hậu, chạy đến công ty Lưu Bạch tiền đồ kham ưu làm gì?

Lúc này, Kỳ Phong đã từ trong thang máy đi ra, liếc mắt một cái liền thấy được Lạc Khâu Bạch đang đứng tại chỗ, đi nhanh lên một cái bắt được cánh tay của hắn, thậm chí đều không có quan tâm ở đây còn có người, khẩu khí không vui nói, “Em chạy đến nơi đây hồ nháo cái gì? Về Tinh Huy đi.”

Liên tiếp vài ngày hai người đều không gặp mặt, Lạc Khâu Bạch hướng y giơ giơ hộp trong tay mình, nháy mắt mấy cái nói, “Anh muốn đuổi em đi sao?”

“Em cùng Tinh Huy đã giải ước, nếu anh không cần em, em thật sự không có nhà để về.”

Lời này nói tương đối đứng đắn, người chung quanh cũng không khả nghi, nhưng dừng ở trong lỗ tai Kỳ Phong không phải ý tứ này, này hoàn toàn là thê tử thăm dò y, đổi cách làm nũng. Cũng không nhìn bây giờ là trường hợp nào, thật sự là thị sủng mà kiêu nhượng người không biết làm thế nào.

Lỗ tai Kỳ Phong có chút đỏ lên, than mặt, hoàn toàn không nhìn bên cạnh còngiám đốc nhân sự nghe nói Lạc Khâu Bạch đến ký hợp đồng cố ý tới, thấp khụ một tiếng nói, “Tùy em, muốn ký hợp đồng liền đi theo anh.”

Nói xong y giúp Lạc Khâu Bạch cầm đồ trong tay, lưu lại công nhân cùng giám đốc đang trợn mắt há hốc mồm.

Y… Bọn họ vừa rồi nhìn thấy gì? Kỳ Boss, giúp Lạc Khâu Bạch cầm đồ, hơn nữa đích thân cùng hắn ký hợp đồng, đây là đãi ngộ Thiên Vương lão tử cũng không có a!

Cửa phòng làm việc “Răng rắc” một tiếng đóng cửa.

Kỳ Phong lập tức đem Lạc Khâu Bạch đặt ở trên cửa, không đợi hắn mở miệng liền ngăn chặn bờ môi của hắn.

Lạc Khâu Bạch đã sớm biết như vậy, cười tủm tỉm ngửa đầu hôn trả lại, một bên liếm môi nam nhân vừa cười nói, “Em rất nhớ anh.”

Một câu làm nam nhân đỏ mặt, tiếp nóng nảy thầm mắng vài tiếng, càng dùng sức áp hắn vào trong ngực, hung mãnh gặm, thở hổn hển hỏi hắn, “Em tại sao tới? Rất hồ nháo.”

Tiếng nước chậc chậc vang lên, Lạc Khâu Bạch bị hôn trên mặt cũng trồi lên một tầng đỏ ửng, cười nói”Như thế nào… Anh không cảm động? Em chính là bồi thường vài ngàn vạn cho Tinh Huy, cố ý đến tìm nơi nương tựa.”

Kỳ Phong liếc hắn một cái, hàm bờ môi của hắn chậm rãi liếm, một lát sau không nói gì,”Ân” một tiếng.

Y sẽ không nói cho thê tử, tim của y đến bây giờ còn còn đập nhanh, từ khi nhìn thấy Lạc Khâu Bạch mang theo đồ vật xuất hiện ở trước mặt y, y hô hấp không vững vàng.

Quá đáng… Thê tử của ysao có thể tốt với y như vậy.

Nhiều ngày không thấy, chỉ trông vào điện thoại nghe một chút thanh âm củađối phương là không đủ, hiện giờ rốt cục đụng đến thân thể ấm áp, hai người tùy thời đều tùy ý ôm hôn trong phòng làm việc, rõ ràng chỉ có vài ngày không thấy đã có chút hương vị tiểu biệt thắng tân hôn.

Hai người ôm nhau, hôn mệt liền nghỉ ngơi, tiếp lại không biết là ai chủ động trước, môi trong chốc lát lại đụng phải nhau, lúc này không cần thân thể tiếp xúc, thậm chí đầu lưỡi đều không có đi vào, chỉ lẳng lặng như vậy cũng đã thập phần thỏa mãn.

Chờ đến khi cả hai thở hổn hển, Lạc Khâu Bạch nằm ngửa trên ghế sô pha, Kỳ Phong giống con vật to lớm ghé vào ngực hắn.

Lạc Khâu Bạch tùy tay rút ra hợp đồng đã bị hai người áp nhăn, cả nội dung đều không nhìn đã tùy tiện ký lên, trầm mặc một hồi mới mở miệng hỏi, “Sự tình của công ty thực phiền toái sao?”

Kỳ Phong không nhẹ không nặng hừ một tiếng, tựa hồ không đem việc này để ở trong lòng.

“Lão gia cùng Hàn Chiêu bên kia… Anh định làm như thế nào?”

Kỳ Phong cười lạnh một tiếng, “Làm như thế nào? Anh đương nhiên muốn những gì thuộc về anh, lão gia vô duyên cớ vô cớ làm chuyện quá giới hạn như vậy, không phải để kích thích anh sao, bất quá anh cũng không xem cậu ta là đệ đệ, lão nhân gia ông ta muốn bức anh trở về cũng phải xem anh có nguyện ý hay không.”

Lạc Khâu Bạch nhấp hé miệng, có chút lo lắng, “Nhưng trên tay anh chỉ có 45% cổ phần công ty, liền tính cùng lão gia cân sức ngang tài, cũng lấy không được quyền phát ngôn của Kỳ gia, hơn nữa hiện tại Lưu Bạch đúng là đang cần tiền, cục diện đối với anh thực bất lợi, hơn nữa…”

Nói tới đây hắn đột nhiên chống lại ánh mắt mỉm cười của Kỳ Phong, tiếp sửng sốt một chút, “Chẳng lẽ… Anh đã nghĩ tới biện pháp đối phó lão gia?”

Kỳ Phong nhíu lông mày, tựa hồ là chấp nhận, đem chuyện vừa rồi tại phòng họp cùng chuyện phân phó với cấp dưới đều nói cho hắn.

Lạc Khâu Bạch nghe xong nghi hoặc lại khiếp sợ hít một hơi, đưa tay sờ sờ trán Kỳ Phong, “Anh… Anh không phát sốt đi? Anh đem toàn bộ tiền của mình đều cầm đi mua cổ phiếu Côn Luân, tung ra giá thấp cả tiền vốn cũng không bảo đảm, này hoàn toàn là hành vi tự sát tổn nhân bất lợi kỷ.”

Kỳ Phong nhướng mày hỏi ngược lại, “Ai nói anh lấy tiền của mình?”

“Trong sổ sách của anh không phải tiền của anh còn có thể là…” Nói tới đây Lạc Khâu Bạch như là đột nhiên kịp phản ứng, tiếp ánh mắt đều sáng, “Số tiền này không phải là tiền hoa hồng anh tại Kỳ gia được chia sao?”

Kỳ Phong câu khóe miệng, lộ ra một tia biểu tình “Hiếm khiem thông minh như vậy”, “Lão gia hiểu được ý nghĩa của Lưu Bạch với anh, cho nên mới xuống tay với nó, làm cho anh không thể không vận dụng tiền hoa hồng từ cổ phần của công ty Côn Luân đi trợ giúp công ty, đến lúc đó một khi anh làm, liền sẽ như không đáy, đem tất cả tiền của anh tiêu hao hết. Cứ như vậy ông ta sẽ biết công ty là uy hiếp của anh, càng sẽ tìm cách tách rời Lưu Bạch, thẳng đến khi anh cúi đầu. Ông ta đích xác thông minh, nhưng anh cũng không ngốc, làm sao có thể để ông ta nắm bím tóc của anh?”

“Nhưng anh mua cổ phiếu Côn Luân lại bán với giá thấp, không phải là giống không đáy, một ngày nào đó sẽ hao hết sao?”

Côn Luân nhiều năm tích góp từng tí một, tài sản so với Lưu Bạch nhiều lắm, nếu cùng ông đánh “Tư bản chiến”, Kỳ Phong căn bản không phải đối thủ.

Kỳ Phong gợi lên một tia tươi cười châm chọc, “Chính là lấy tiền Kỳ gia đánh Kỳ gia không phải rất có ý tứ sao?”

“Anh muốn lấy tiền cứu công ty, được mất vẫn là một công ty, chính là lấy tiền phá cổ phiếu Côn Luân, nhượng lão gia cùng cổ đông nội loạn, cái anh nhắm đến chính là toàn bộ Kỳ gia.”

Nói xong y sờ sờ môi Lạc Khâu Bạch, lộ ra tươi cười, “Chồng em cho tới bây giờ không mua bán lỗ vốn.”

Nam nhân luôn luôn hỉ giận không hiện ra, đại đa số thời gian đều lạnh như băng giống tảng đá, hiện giờ đột nhiên lộ ra biểu tình kỹ càng tính toán như thế, lập tức làm Lạc Khâu Bạch nở nụ cười, ở trong lòng thầm mắng một câu “Nhìn anhđắc ý kìa”, tiếp thấu đi lên cắn bờ môi của y.

*****

Lạc Khâu Bạch đột nhiên cùng lão đông gia giải ước, lấy thù lao cực thấp, rất nhanh cùng Lưu Bạch ký hợp đồng, mà còn đem 90% tài sản toàn bộ nhập vào tân đông gia, tức tốc đóng 4 bộ phim truyền hình giá siêu cao cùng 1 bộ phim tài chính hùng hậu của Hollywood《 Chiến tranh sử thi 》, đồng thời còn như không muốn sống nhận10 quảng cáo đại ngôn.

Này đó điện ảnh và truyền hình cùng quảng cáo đều là nhân mạch khi Lạc Khâu Bạch rời đi Tinh Huy tích góp từng tí một, mặc kệ hắn ở công ty nào, đạo diễn cùng nhà sản xuất đều điểm danh hắn, cho nên hắn cũng thành “Chậu châu báu”của toàn bộ giải trí Lưu Bạch.

Từ số một Tinh Huy, chuyển đến Lưu Bạch tràn ngập nguy cơ, ý nghĩa hắn sẽ bị Côn Luân thực lực hùng hậu xếp vào “Sổ đen phong sát “, đây đối với một minh tinh như mặt trời ban trưa mà nói, hiển nhiên là một quyết định phi thường ngu ngốc, nhưng là tin tức hắn đổi công ty tại giới giải trí truyền ra, tất cả mọi người hiểu được, Lạc Khâu Bạch đây là đang giúp bạn không tiếc cả mạng sống.

Trong lúc nhất thời, hình tượng trượng nghĩa của hắn xâm nhập thân tâm, đưa tới nhiều người đồng lòng cùng người xem nhất trí tán dương, ngược lại giải trí Lưu Bạch đoạt đến không ít tân hiệp ước.

Trên mạng đối với chuyện này càng nghị luận sôi nổi, những hủ nữ đang ẩn núp trên các đại diễn đàn lại rục rịch, kê huyết hào: “Nhìn Kỳ Phong cùng Lạc Khâu Bạch tôi lại tin tưởng tình yêu, anh anh anh!”

Kỳ Phong cùng tập đoàn tài chính Côn Lôn mâu thuẫn, cũng không giảm bớt theo thời gian.

Lưu Bạch tuy rằng bị thương nặng, trừ Lạc Khâu Bạch cùng diễn viên cực cá biệt còn đang quay bên ngoài, nghệ sĩ khác không phải ăn không ngồi chờ cũng là đổi công ty khác, nhưng Kỳ gia phong tỏa cũng chỉ trong một thời gian ngắn, lại không thể bức Lưu Bạch vào tử lộ.

Tất cả mọi người đang chờ thủ đoạn tiếp theo của Kỳ gia, kết quả tập đoàn tài chính Côn Luân lại chậm chạp không có động tác, ngoại giới đều bắt đầu đoán, rốt cuộc là gia tôn lưỡng có chuyện gì đó, Kỳ gia lại làm đến loại trình độ này, lại không ai biết gần đây tập đoàn tài chính Côn Luân cũng không yên ổn.

“Cổ phiếu công ty đã bị ảnh hưởng rất lớn, cổ phiếu càng đi xuống, đã liên tục hơn nửa tháng không có dấu hiệu ấm lại.”

Cấp dưới đứng ở một bên hội báo công tác, lão gia tựa vào đầu giường, ho khan vài tiếng, “Điều tra ra là xảy ra chuyện gì không?”

“Hiện nay có thể xác định chính là công ty đầu tư nhỏ Tứ gia, bọn họ dùng đại lượng tài chính mua cổ phần công ty Kỳ gia, sau đó lấy giá cực thấp bán tháo, hành vi như vậy đã được duy trì một đoạn thời gian, cho nên cổ phiếu Côn Luân đại rung chuyển.”

Lão gia thở hổn hển một hơi, tiếp lại ho khan vài tiếng, dùng khăn tay lau vài tia tơ máu.

Cuối xuân thời tiết dễ dàng phát bệnh, bệnh tình ông đột nhiên tăng thêm, mấy ngày nay thậm chí không cách nào xuống giường nổi.

Ông nhắm mắt lại trầm khẩu khí, ném khăn taysang một bên, run run rẩy rẩy cười lạnh một tiếng, niệm ra một cái tên “Kỳ Phong” .

“Nhiều năm lịch lãm như vậy trên thương trường, xem ra tất cả đều là uổng phí, lúc này còn ngây thơ cho rằng dùng loại chiêu số tổn nhân bất lợi kỷ này có thể xoay chuyển? Quả thực là tự chui đầu vào rọ.”

Nói đến kích động ông lại kịch liệt ho khan vài tiếng, một bên vỗ ngực một bên nhắm mắt lại.

Bên cạnh cấp dưới rủ mi nói, “Lão gia kia chúng ta hiện tại phải làm gì? Chẳng lẽ để thiếu… Kỳ tiên sinh tiếp tục cao mua thấp bỏ? Kia công ty càng thêm nguy cơ.”

Lão gia khoát tay, “Không cần phải xen vào, kệ nó, phương thức tự chịu diệt vong này căn bản chống đỡ không đến vài ngày.”

Lấy một công ty giải trí tiểu tư bản muốn tổn thương Côn Luân căn bản chính là kiến càng lay cổ thụ (lấy trứng chọi đá). Giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, thương trường thay đổi trong nháy mắt, cũng không phải là nơi tiểu hài tử chơi đùa, Kỳ Phong rốt cuộc vẫn còn non.

“Nhưng ban giám đốc cùng vài vị cổ đông đã bởi vì cổ phiếu cuồng ngã mà có ý kiến, hơn nữa dù sao Kỳ tiên sinh cũng nắm 45% cổ phần công ty trong tay, đến lúc đó công ty chia hoa hồng chẳng phải là lại cho anh ấy tiếp tục đánh sâu vào đại bàn công ty sao?”

Lão gia cười nhạo một tiếng, “Lần chia hoa hồng sau còn phải chờ nửa năm, cậu cảm thấy tiền trong tay nó có thể duy trì đến lúc đó sao? Nó nguyện ý đốt tiền, liền bồi nó, khi nó mệt Côn Luân sẽ lấy lại hết vốn gốc, đến lúc đó ta mới hạ thủ.”

Cấp dưới không nói gì thêm nữa, gật đầu đáp ứng sau do dự một chút mở miệng nói, “Lão gia, còn có một việc, Hàn thiếu gia đã đợi ở cửa rất lâu, ngài hiện tại có tiện gặp anh ấy không?”

Lão gia lúc này nhíu mày, cầm khăn tay ho khan vài tiếng, trầm giọng nói, “Kỳ gia không có thiếu gia họ Hàn, về sau chỉ cho gọi Hàn tiên sinh, nhớ kỹ chưa?”

Thuộc hạ gật đầu, lão gia phất phất tay, nhắm mắt lại nằm vào trong chăn, “Được rồi … Khụ, cậu gọi nó vào đi.”

Răng rắc một thanh âm vang lên, Hàn Chiêu đi đến.

Anh ta lãnh mặt nhìn Kỳ lão gia, không chút để ý nói, “Kỳ lão tiên sinh, ngài có chuyện tìm tôi?”

Kỳ lão gia cả ánh mắt đều lười mở, “Ân” một tiếng chậm rãi mở miệng, “Hàn Chiêu, có chút việc ta nghĩcon hẳn là hiểu được, ta cho con tiến vào Kỳ gia nhưng không có nghĩa là con có thể nhúng tay vào chuyện Kỳ gia, hảo hảo cầm 5% cổ phần công ty ta cho con, con nguyện ý xài như thế nào đều không hề gì, nhưng chuyện của công ty vẫn là ta định đoạt, con bây giờ không có tư cách nhúng tay, chờ đến khi Tiểu Phong trở về, nó cũng là anh con, con phảibiết trên dưới, nhớ kỹ chưa?”

Hàn Chiêu bán híp mắt, gắt gao nắm chặt tay, trên mặt lại không hiện gì, “Đương nhiên, tôi chỉ là vì muốn người, những thứ khác tôi tuyệt không quan tâm.”

“Ngài hảo hảo dưỡng bệnh đi, tôi còn muốn quay phim, cáo từ.”

Nói xong, anh ta hoàn toàn không quản lão gia không ngừng ho khan, thậm chí đều thấy khăn tay có tơ máu, cũng chỉ là lạnh lùng dịch khai tầm mắt, một câu cũng không có hỏi trực tiếp xoay người đóng sầm cửa phòng.

Vài ngày kế tiếp, toàn bộ thương giới tựa hồ cũng biến thành cuộc chiến giữa Lưu Bạch cùng Côn Luân, hai phe đã như nước với lửa.

Lưu Bạch nửa chết nửa sống, tập đoàn tài chính Côn Luân cũng không yên tĩnh, đại bàn bị Kỳ Phong liên tục trút tiền vào cũng không thể thoải mái, cổ phiếu cứ rơi, mà bệnh của lão gia mấy ngày nay càng chuyển tiếp đột ngột, không có tâm tư đi quản cổ phiếu công ty, ông nhận định Kỳ Phong có nhiều tiền cũng không chống đỡ được mấy ngày, Côn Luân đang bồi y chơi, cho nên vẫn luôn ẩn lui dưỡng bệnh, chờ Kỳ Phong sơn cùng thủy tận (cùng đường) trở về cầu ông.

Không có người cầm quyền đi ra khống chế cục diện, ban giám đốc và cổ đông đã bất mãn,nhưngcổ đông lớn nhất công ty một người là một lão già, một người là Kỳ Phong, hiện giờ một người bệnh bất mãn, một người bị đuổi đi, trong lúc nhất thời sản nghiệp lớn như vậy như rắn mất đầu.

Nhưng tối không xong không phải cái này, mà là nhân tâm tan rã. Lúc bên trong Côn Luân tối rung chuyển, có mấy cổ đông muốn người duy nhất trong Kỳ gia là Hàn Chiêu đi ra chủ trì cục diện, đề nghị này lại bị một phe cổ đông cầm quyền cực lực phản đối vì anh ta là con riêng.

Thời gian này, Hàn Chiêu làm cổ đông lại hoàn toàn không quan tâm tồn vong của Kỳ gia, cầm cổ phần công ty đầu tư cho 1 bộ tân điện ảnh, vừa ra tay liền tốn hơn cả triệu, khiến mỗi đổng sự trong Côn Luân triệt để phân liệt.

Buổi chiều hôm nay tập đoàn tài chính Côn Luân vừa mới mở đại hội cổ đông, lại một lần nữa vì vấn đề này đã xảy ra nhiềuý kiến khác nhau. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m

“Tôi thật không rõ lão gia tìm trở về một đứa con riêng để làm gì, lúc đại thiếu gia cầm quyền công ty cũng không có loạn thành như vậy.”

“Đừng nói nữa, may mắn Côn Luân tài đại khí thô, nếu không tôi thật sợ chút cổ phầntrên tay tôi cũng không bảo đảm.”

Hai đổng sự từ trong tòa nhà đi ra, trong đó một người đi đến bãi đỗ xe, vừa mới mở cửa xe, một chiếc xe màu đen chậm rãi tiến lại đây.

Ông ta nghi hoặc ngẩng đầu, lúc này cửa sổ xe hạ xuống, ông ta vừa nhìn thấy khuôn mặt kia đã lắp bắp kinh hãi.

Kỳ Phong nhíu lông mày, trầm giọng mở miệng, “Triệu đổng sự, có thời gian đi uống ly cà phê không?”

Lời của editor: Em Bạch đến giúp chồng!
Bình Luận (0)
Comment