Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 192

Hôn từ mắt, lỗ mũi, gương mặt, vành tai, cuối cùng là đôi môi ––

Không còn mãnh liệt như mới vừa rồi, lần này dịu dàng cực hạn, từ từ liếm láp, miêu tả tinh tế, mỗi một nụ hôn đều giống như khiến cho người ta cảm thấy anh đang hôn bảo bối quý giá.

Già Đại cảm giác mình nhất định bị trúng cổ độc, sao lại có một cảm giác giống như được người ta nâng niu vật quý, không đúng! Không đúng! Nhất định là mình bị ấm đầu trong chốc lát mà thôi! Ảo giác mà thôi!

Rõ ràng chống lại người đàn ông này, nhưng lại không ghét anh hôn mình, thậm chí có thể nói là hơi thích, cô rốt cuộc thế nào đây? Tại sao lại như vậy?

Một cái hôn dịu dàng triền miên khiến cho cô dần dần mất đi năng lực chống đỡ, mềm nhũn ngã vào trong ngực Quế Bá Lăng, bất lực bám lấy anh.

Một tay Quế Bá Lăng ôm thật chặt hông Già Đại, một tay khác đỡ lấy gáy cô, hôn tỉ mỉ mà triền miên, giống như trút xuống tình cảm của mình.

Đầu lưỡi chạm đến, nhấc lên tia lửa, nổ đến cả người hai người nóng lên, có một ngọn lửa nhỏ đang chạy lung tung tứ phía trong thân thể hai người, chơi đùa lẫn nhau.

Hơi thở lúc này cũng càng ngày càng không yên, Quế Bá Lăng hôn cũng dần dần mãnh liệt lên, hung hăng mút cánh môi mềm mại của Già Đại, trên người cũng bộc phát lên nóng ran khó nhịn.

Già Đại có cảm giác sắp hít thở không thông, nhưng trong hít thở không thông lại mang theo một chút ngọt ngào, khiến cho đầu cô không thể tiếp tục suy nghĩ, khẽ thở hổn hển. d1en d4nl 3q21y d0n

Úy Nam Thừa và Thiên Ca Tuệ tìm một vòng lớn chung quanh, khi hai người sắp bỏ cuộc, trong lúc vô tình liếc nhìn thấy một đôi uyên ương đang đóng cảnh triền miên dưới gốc cây trong công viên.

Cơn tức của Thiên Ca Tuệ lập tức lên tới, vặn cửa xe định xuống, trong miệng hùng hùng hổ nói, “Tiểu Quế tử đáng chết! Không chơi bắt nạt người như vậy! Lại cường hôn Già Đại! Anh ta quả thật là thằng khốn!”

Bởi vì lấy góc độ của cô nhìn sang, Già Đại bị Quế Bá Lăng vững vàng khóa chặt trong ngực, hơi ngước đầu thừa nhận cái hôn nhiệt liệt của anh, thật sự giống như bị ép buộc!

“Tuệ Tuệ, em đừng kích động, đây là vấn đề giữa hai người bọn họ, nên để cho chính bọn họ giải quyết, em đi nhúng tay ngược lại không tốt.” Úy Nam Thừa lanh tay lẹ mắt kéo bà xã lại.

“Em kích động như thế nào! Rõ ràng là tiểu Quế tử không đúng! Già Đại bị anh ấy ép buộc không hề có lực chống đỡ! Hơi sức giữa phụ nữ và đàn ông vốn cách xa!” Thiên Ca Tuệ giận đến tròng mắt trừng tròn trịa.

“Có lẽ, bắt nạt như vậy là thích giữa bọn họ?” Úy Nam Thừa cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy, nếu như giờ phút này Tuệ Tuệ lờ mờ chạy đến, chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại.

“Cái gì gọi là bắt nạt như vậy là thích giữa bọn họ! Tư tưởng đàn ông các anh đều rất xấu xa!” Thiên Ca Tuệ thở phì phò phồng má.

Lời này, Úy Nam Thừa hơi không vui, lưu manh nheo mắt lại, “Anh xấu xa như thế nào?”

“Hừ! Trong lòng anh tự hiểu!” Thiên Ca Tuệ hừ lạnh.

Úy Nam Thừa tức giận đến kéo đầu bà xã lại, nghiêng người hôn tới, càng thêm dùng sức kéo cả người cô lại, để cho cô giạng chân ngồi trên người mình.

Vốn chỉ hơi trừng phạt bằng cách hôn, kết quả đến cuối cùng, hai người đều thở hồng hộc, khó thở, thêm nữa hôm nay do Thiên Ca Tuệ mặc váy, giờ này chỉ vẻn vẹn cách quần lót mỏng manh ngồi trên đùi ông xã, thật sự là, hơi đau khổ.

Úy Nam Thừa cũng không chịu nổi, lửa nóng phía dưới bị bà xã cọ đến căng trướng, nhảy ra, ở đó rục rịch ngóc đầu dậy.

Ngón tay luồn vào trong quần bà xã, sờ chỗ quần lót đã sớm ướt át, ngón giữa đưa vào, một mảnh trơn ướt.

“Anh làm gì thế! Đang ở bên lề đường!” Thiên Ca Tuệ hơi không chịu nổi, ghé vào bên tai ông xã kêu lên.

Tên xấu xa này! Sao mỗi lần đều có vẻ chưa thỏa mãn dục vọng, mặc dù mỗi tuần hai người luôn tách ra mấy ngày, nhưng vừa đến chủ nhật cô luôn hết khả năng thỏa mãn anh! Vậy mà mỗi lần đều ép buộc cô đến không thể động mới thôi!

Nhưng mà, anh còn dễ dàng như vậy đã ––

“Đều do em trứng thúi nhỏ này gây họa!” Giọng Úy Nam Thừa trở nên trầm thấp, tràn đầy quyến rũ.

Mặt của Thiên Ca Tuệ trong nháy mắt đỏ hồng đến như trái cà chua chín, ngón tay của Thừa lại làm chuyện xấu trêu chọc phần thịt nhỏ mẫn cảm bên trong kia, khiến cho cô không nhịn được rên rỉ ra. dinendian.lơqid]on

Giống như cho hả giận cắn lên xương quai xanh của ông xã, “Rõ ràng là anh hôn người ta trước! Biết rõ người ta mặc váy còn cố tình ôm người ta ngồi trên đùi anh! Là anh có ý đồ xấu! Người xấu! Hừ!”

Ngón tay càng thâm nhập vào sâu bên trong, kích thích đến Thiên Ca Tuệ nghẹn ngào khó chịu, răng nanh lưu luyến quên về trên xương quai xanh khêu gợi của ông xã, cắn từng chút từng chút một, chỉ thiếu điều coi anh làm cây mài răng rồi.

Đột nhiên, phía sau truyền đến tiếng còi xe chói tai.

Bị sợ đến Thiên Ca Tuệ vội vàng giả làm đà điểu, chúi đầu hoàn toàn chôn vào trong ngực ông xã không chịu chui ra, ý vị đấm anh, “Trứng thúi! Đi nhanh một chút!”

“Mặc kệ Già Đại của em hả?” Úy Nam Thừa cười đến hả hê.

Thiên Ca Tuệ dùng khóe mắt liếc nhìn chỗ hai người kia vừa ngồi, phát hiện không thấy người, nhất thời ngồi thẳng lên hết nhìn đông lại nhìn tây, “Người đâu? Bọn họ đâu rồi?”

“Đi rồi.”

“Đi khi nào vậy? Anh đồ trứng thúi này! Lại nhìn bọn họ rời đi mà không nói cho em một tiếng!” Ngón tay Thiên Ca Tuệ dùng sức nhéo hông ông xã.

Úy Nam Thừa rất oan uổng, anh cũng không nhìn thấy, tình hình mới vừa rồi anh còn nhàn nhã đi bận tâm người khác sao?

“Bà xã, mới vừa rồi anh đều tập trung tinh thần trên người em, làm sao có thể phân tâm đi nhìn người khác?”

Thiên Ca Tuệ trừng mắt liếc nhìn anh, phát hiện anh không giống như đang nói dối, hơn nữa mới vừa rồi quả thật vô cùng...

Tiếng còi xe phía sau lại vang lên, hình như rất không bình tĩnh, mặt Thiên Ca Tuệ nhất thời mắc cỡ đỏ bừng, đấm lồng ngực ông xã, “Nhanh lái xe đi!”

Sau đó nhân cơ hội ngồi vào vị trí của mình, nhìn ra ngoài cửa sổ tìm kiếm bóng dáng Già Đại khắp nơi, chỉ tiếc không tìm thấy.

Úy Nam Thừa nhìn lều nhỏ chống lên phía dưới mình, ánh mắt u oán nhìn người phụ nữ nhỏ bên cạnh, nổ máy xe chạy đi công ty.

“Em muốn về nhà, anh đưa em về nhà trước.” Thiên Ca Tuệ nhìn thấy đây là đường đến công ty anh, không thuận theo la ầm lên.

“Em định về nhà tiếp tục?”

“Cái gì về nhà tiếp tục? Anh... Anh... Anh đồ sói háo sắc lớn này!” Tay Thiên Ca Tuệ run run, bây giờ là ban ngày! Nếu chạy về nhà lên lầu khóa cửa phòng cuốn ga giường, vậy thành dáng vẻ gì!

Vậy về sau dứt khoát không ra cửa gặp người.

“Em gây họa tự mình giải quyết.” Úy Nam Thừa nói như chuyện đương nhiên.

Thiên Ca Tuệ đỏ mặt liếc nhìn nhô lên giữa hai đùi anh, la ầm lên, “Nó sinh trưởng trên người anh, anh không thể khiến nó rụt về sao? Luôn cứng đầu cứng cổ sưng to lên như vậy, có phiền không!”

Tay nắm tay lái của Úy Nam Thừa thiếu chút nữa trượt xuống, ý tưởng của bà xã anh vĩnh viễn đều cực kỳ sáng tạo như vậy, thật sự khiến cho anh hơi run sợ trong lòng.

“Mặc dù nó sinh trưởng ở trên người anh, nhưng nó rõ ràng thích em hơn một chút.” Bình thản ung dung nói.

“Khụ! Khụ!” Má Thiên Ca Tuệ tụ máu đỏ bừng, không thể tin nhìn ông xã, đường đường là tổng giám đốc công ty top 500 trên thế giới lại có thể chẳng biết xấu hổ nói ra lời như vậy, quá... Quá làm cho cô khó mà tin được rồi. Phải biết mặc dù Úy Nam Thừa là một phúc hắc yêu nghiệt, nhưng lại thật sự không hiểu lãng mạn, là một điên cuồng công việc điển hình, đối với công việc anh là thiên tài mười phần, IQ cao. diee ndda fnleeq uysd doon

Nhưng đối mặt với tình yêu, anh ít nhiều gì cũng hơi chậm chạp, ví dụ như Tiêu Y Y lúc trước, mặc dù hai người đang cùng nhau, nhưng công việc vẫn được anh đặt lên đầu tiên, đây cũng là một nguyên nhân nhỏ tại sao phát sinh bi kịch này.

Sau khi có Tuệ Tuệ, anh thay đổi rất nhiều, từ trước giờ không nói lời tâm tình đến bây giờ có thể mặt không đỏ hơi thở không gấp mà nói ra những lời tâm tình buồn nôn; trước kia anh tuyệt đối không nhớ nổi ngày nào là Valentine, ngày nào là đêm thất tịch, ngày nào là ngày kỷ niệm kết hôn... Nhưng bây giờ anh đều nhớ; trước kia chưa bao giờ nói đến chuyện ăn mặn, mà lúc này ngẫu nhiên có thể nói ra một hai câu.

Rất nhiều thứ, đều đang dần thay đổi ở đây.

Chỉ vì yêu cô.

Cho nên, bằng lòng.

Xe dừng ở nhà để xe dành riêng cho Úy Nam Thừa, may mà ra khỏi nhà để xe thì có thang máy dành riêng cho anh, sẽ không bị bất kỳ ai nhìn thấy.

Thiên Ca Tuệ bị anh mạnh mẽ kéo vào trong thang máy, vững vàng giam cầm trong ngực.

“Làm gì vậy! Sẽ có người nhìn thấy.” Cô dùng sức gạt cánh tay sắt đang giữ eo mình.

“Không ai nhìn thấy.” Úy Nam Thừa lời ít mà ý nhiều.

Khoảnh khắc khi cửa thang máy mở ra, Thiên Ca Tuệ lập tức ngây ngẩn cả người, nơi này... Nơi này lại có một gian phòng ngủ?

Kiểu trang trí đen trắng xám tro! Phong cách của Úy Nam Thừa điển hình!

Giỏi lắm! Trong phòng làm việc còn giấu một gian phòng ngủ!

Ngay sau đó ánh mắt lạnh thấu xương trừng mắt nhìn người nào đó, “Thành thật khai báo cho em, chỗ này có phải là chỗ anh và người phụ nữ khác vụng trộm không!”

“Đây là chỗ nghỉ ngơi khi anh làm việc mệt mỏi, khu vực tư nhân, ngoại trừ anh ra, em là người đầu tiên tiến vào.” Úy Nam Thừa tỏ vẻ thản nhiên, anh nói chính là sự thật.

Có lúc làm việc quá mệt mỏi, anh sẽ nằm trên giường nghỉ ngơi trong chốc lát, không gian riêng tư, không có bất kỳ ai đi vào.

Thiên Ca Tuệ nhìn chằm chằm vào mắt ông xã, phát hiện trong đó hoàn toàn thản nhiên và tinh khiết, không có nửa điểm giả dối, trong lòng dễ chịu hơn rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment