Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 193.1

“Vậy về sau không cho phép anh mang những người phụ nữ khác đi vào! Bị em phát hiện anh sẽ chết chắc!” Thiên Ca Tuệ dẩu môi bá đạo tuyên bố.

“Trước kia không có, về sau lại càng không có, bà xã em có thể yên tâm.” Úy Nam Thừa nói rất khẳng định.

Đột nhiên một phát túm lấy tay nhỏ bé của Tuệ Tuệ đặt lên lồng ngực mình, thâm tình khẩn thiết tỏ vẻ trung thành: “Bà xã, nơi đây chỉ vì em mà nhảy lên.”

Theo lòng bàn tay truyền đến nhảy lên và nhiệt độ khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiên Ca Tuệ trong nháy mắt đỏ bừng lên, gắt giọng: “Buồn nôn chết được! Sao trước kia không thấy anh nói nhiều lời tâm tình như vậy, càng ngày càng không nghiêm chỉnh.”

Khóe môi Úy Nam Thừa lại gần bên tai bà xã, “Bây giờ không giống ngày xưa, con người luôn dần tiến bộ! Chẳng lẽ em không thích... Hả?”

Một chữ cuối cùng âm cuối kéo dài thật dài, rất dài, mơ hồ mang theo chút... Quyến rũ.

“Yêu nghiệt! Anh là đồ yêu nghiệt!” Thiên Ca Tuệ tức giận véo cánh tay ông xã, mỗi khi người kia thâm tình khẩn thiết mà chăm chú nhìn vào mình, tất cả đều tước đoạt vũ khí đầu hàng, một đau buồn tuyệt vời làm sao!

Quả thật mỹ nam kế chính là dùng tốt!

Trong điện quang hỏa thạch, hai người hôn kịch liệt, một đường dây dưa ngã thẳng xuống giường. die nda nle equ ydo nn

“Đợi... Đợi một chút!” Thiên Ca Tuệ ngã ngửa trên giường thở mạnh, chỉ vào rèm cửa sổ còn chưa khép kín bên cạnh, xã hội hiện giờ nói gì cũng không chính xác, lỡ như có một người thầm mến ông xã quay lén núp ở đối diện hoặc ở lầu bên cạnh thì làm thế nào, bây giờ ống nhòm cũng có kỹ thuật khoa học cao, nhìn xem hết sức tinh vi, không thể không đề phòng!

“Ừmh...” Úy Nam Thừa khẽ thở dài ngẩng đầu liếc mắt nhìn cửa sổ, nhìn mơ hồ lộ ra một khoảng này, hơi bất đắc dĩ, chỉ đành phải để trần thân trên đi kéo rèm cửa sổ lại, đóng cực kỳ chặt chẽ, không lưu lại một chút khe hở nào.

Xoay người đã nhìn thấy mái tóc đen nhánh của bà xã bay tán loạn trên giường đơn tơ lụa, có một sức hấp dẫn mượt mà, quần áo bị vén lên, vừa lúc tuột đến bả vai, dáng vẻ hoàn mỹ nửa ẩn nửa hiện, làn váy vén lên, quần lót màu trắng vừa tụt đến bắp đùi. Bởi vì vừa mới hôn nóng bỏng, sắc mặt của cô ửng đỏ, trong mắt phủ một làn hơi nước mơ hồ mê người.

Hầu kết Úy Nam Thừa lăn lăn hai cái, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, Tuệ Tuệ của anh thật sự càng ngày quyến rũ, động tác nhanh chóng cởi dây lưng, cởi quần dài xuống, đè lên thân thể cô, đầu gối đẩy hai chân khép lại của cô ra, chen vào giữa hai chân cô, dưới thân sưng to đến dọa người, lửa nóng dán sát vào khe u tối hơi ẩm của cô.

Thiên Ca Tuệ cảm thấy nhiệt độ không thể tưởng tượng nổi tập kích cô, thứ cứng rắn kia truyền đến hơi thở điên cuồng, cô hơi khó thở rồi.

Mờ mịt mở to mắt, cánh môi mềm mại khẽ chu ra, hai gò má ửng đỏ, không tiếng động quyến rũ người khác.

Úy Nam Thừa rất nhanh lột sạch quần áo trên người mình và bà xã không còn gì cả, da thịt hai người đều hơi nóng bỏng, dán tại một chỗ càng thêm hừng hực, đùng đùng, như muốn bốc cháy lên.

Hai mắt đỏ ngầu, nặng nề vọt vào, vừa nhanh lại mãnh liệt...

“Ừ... A...” Thiên Ca Tuệ không nhịn được khe khẽ thở gấp, âm thanh quyến rũ đến tích nước, thẳng khiến nhiệt huyết toàn thân Úy Nam Thừa sôi trào, ý vị ở đó kêu gào, lực độ xuyên qua cũng lớn hơn chút.

Thiên Ca Tuệ bị anh đâm đến ý vị dời lên trên, không khỏi cố ý co rút nhanh, kẹp chặt Úy Nam Thừa càng thêm kích tình mênh mông, hoàn toàn đạt tới cảnh giới quên mình.

“Chậm... Chậm một chút.” Thiên Ca Tuệ hơi không chịu nổi thở gấp.

“Ừ... Chậm một chút? Như vậy phải không?” Úy Nam Thừa quả thật chậm lại, cố ý xấu xa cọ xát điểm mẫn cảm của Tuệ Tuệ, chính là không cho cô thoải mái chút nào. d1en d4nl 3q21y d0n

“Không phải... Anh nhanh lên một chút...” Thiên Ca Tuệ bị ông xã hành hạ đến rất khó chịu, ngón tay cào tới cào lui trên lưng anh, từng vết đỏ lập tức hiện ra.

“Rốt cuộc là nhanh một chút... Hay chậm một chút?” Úy Nam Thừa cười khẽ một tiếng, gian manh giống như Satan.

“Ghét! Nhanh một chút á...” Thiên Ca Tuệ bất mãn dùng chân đá đá mông ông xã.

Kết quả ––

Đưa tới anh chạy nước rút mãnh liệt hơn, từng đợt rồi lại từng đợt, độ sâu kết hợp, khiến hai người đạt tới ngọn núi vui sướng trong nháy mắt, giống như pháo hoa nổ tung trên không trung trong nháy mắt, phóng ra vẻ đẹp của nó, có một vẻ tốt đẹp xán lạn đến mức tận cùng.

...

Chờ khi Thiên Ca Tuệ một lần nữa tỉnh lại, bên trong phòng đã không một bóng người, chỉ có một chút ánh đèn yếu ớt, cô ngồi dậy, cái mền trôi xuống, dưới thân không một mảnh vải, cô vội nắm chăn lên che trước ngực.

Nhớ tới vận động kịch liệt mấy giờ trước cùng ông xã, thật sự khiến cho cô đỏ tận mang tai, dưới thân còn một chút cảm giác hơi đau nhức, khiến cho cô không nhịn được lầm bầm một tiếng: “Ghét! Mỗi lần bản thân sảng khoái còn cô phải khó chịu.”

Liếc thấy đầu giường có một bộ quần áo giặt sạch sẽ, khóe miệng miễn cưỡng nhếch lên nụ cười ngọt ngào, ôm lấy chúng đi vào phòng tắm.

Nửa giờ sau, tắm rửa sạch sẽ, rực rỡ hẳn lên bước ra.

Nhẹ nhàng mở cửa thông tới phòng làm việc, phát hiện anh đang ngồi trên ghế bằng da tập trung nhìn vào máy vi tính, ngón tay thon dài thỉnh thoảng gõ trên bàn phím, rất nghiêm túc làm việc.

Đều nói người đàn ông chăm chỉ làm việc có sức quyến rũ nhất, Thiên Ca Tuệ cảm thấy nói vậy cực kỳ chính xác, lúc này Thừa có vẻ đẹp trai không giống bình thường, hoàn toàn thoát khỏi phong cách yêu nghiệt, cả người tản mát ra sức quyến rũ của đàn ông thành thục. dinendian.lơqid]on

Nhẹ chân nhẹ tay đi tới, hai tay nhẹ nhàng che mắt anh, giọng thì thầm nũng nịu nói: “Đoán một chút em là ai?”

“Em gái hàng xóm từ trên trời rớt xuống?” Úy Nam Thừa cũng chơi cực kỳ phối hợp, khóe môi nhếch lên.

“NO! Không đúng...” Thiên Ca Tuệ bĩu môi lắc đầu, giọng mềm mại cực kỳ đáng yêu.

“Hay là yêu tinh nhỏ chui từ dưới đất lên?” Ý cười trên khóe môi càng sâu.

“Lại càng không đúng!” Thiên Ca Tuệ lắc đầu như trống bỏi.

“A... Vậy khẳng định là...” Tăng sức, kéo Tuệ Tuệ vào trong ngực mình, ôm cô hôn một cái, “Là bảo bối Tuệ Tuệ của anh.” Hai tay càng thêm làm chuyện xấu thọc nách cô.

“Ha ha ha...” Thiên Ca Tuệ bị anh thọc lét đến cả người ngứa ngáy, cười đến sắp không chịu nổi.

“Trứng thúi nhỏ.” Lỗ mũi Úy Nam Thừa cọ cọ lỗ mũi bà xã, cười nói.

“Hừ! Anh mới là trứng thúi lớn!” Thiên Ca Tuệ không thuận theo cãi lị.

“Được, anh là trứng thúi lớn, em là trứng thúi nhỏ, chúng ta đúng là một đôi trời đất tạo nên.”

“Vậy Học Học và Tập Tập của chúng ta không phải thành đản đản * rồi sao, hai đứa sẽ không chịu, em cũng không thích.”

(*) đản đản: trứng, trứng tròn

“Ok, lời của bà xã anh nói chính là thánh chỉ, ai dám không nghe lệnh, nhưng mà bây giờ anh còn nửa giờ làm việc chưa làm xong, em đi chỗ nghỉ ngơi đọc báo, chờ anh cùng về nhà?” Úy Nam Thừa khẽ chạm lên cái miệng nhỏ nhắn của bà xã.

“Ừm, chỉ có điều anh phải đi ăn đồ nướng với em, bung người ta thật đói.” Thiên Ca Tuệ dẩu môi làm nũng.

“Không thành vấn đề.”

Thiên Ca Tuệ rất nghe lời nhảy xuống từ trên đùi ông xã, cầm một quyển tạp chí lên, vùi đầu ở bên cạnh ghế sa lon lật xem, nhưng cô rõ ràng ngồi không yên.

Lúc thì lắc lắc cánh tay; lúc lại duỗi duỗi chân; lúc thì dãn gân cốt một chút; lúc thì ngã nằm trên ghế sa lon; lúc lại ngồi dậy; lúc thì đứng lên rót ly nước uống; lúc lại đi tới bên cạnh cửa sổ nhìn xa xăm vài lân... Tóm lại, giống như con bọ chó nhảy tới nhảy lui, tạo thành quấy nhiễu cực lớn cho Úy Nam Thừa.

Bản thân anh luôn tâm lặng như nước trên công việc cũng bị quấy nhiễu, hơn nữa người này là bà xã của anh, vừa nhìn thấy cô, đã không quản được ánh mắt của mình rồi, nơi khóe mắt luôn có bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện, lắc lư khiến suy nghĩ của anh đều không tập trung được.

Dứt khoát tắt máy vi tính, sáng sớm ngày mai tới sớm một chút làm, xem ra sau này kiên quyết không thể mang Tuệ Tuệ đến khu vực làm việc, anh vốn không tập trung tinh thần được, không cách nào tập trung làm việc, trong đôi mắt luôn có bóng dáng nho nhỏ của cô.

Đây chính là lần đầu tiên anh chưa làm xong việc đã chuẩn bị tan làm, xưa nay chưa từng có!
Bình Luận (0)
Comment