Cuộc Đối Đầu Đỉnh Cao Của Tra Công Và Tra Công

Chương 92

Lý Hổ ngơ ngác rụt ở trong góc, nhìn Tạ Viễn từ bên cạnh đi qua, rồi dần dần đi xa.

Hắn đi theo sau đầu trọc đứng ở trên đài, đám người thoáng lao xao ở dưới đài làm thành một vòng tròn.

Đầu trọc vung găng tay trắng, đứng ở đó dõng dạc nói gì Lý Hổ không để ý, hắn chỉ nhìn thấy Tạ Viễn thẳng eo, nghiêm mặt đứng ở phía sau, vẻ mặt nghiêm túc, thậm chí có chút u sầu, cùng bộ dáng xuất hiện ở trường hợp này luôn là rạng rỡ, hòa ái dễ gần trước đây một trời một vực.

Vài năm không thấy, hắn càng hao gầy, càng có vẻ ngũ quan sắc bén như đao phong. Hai tay chắp sau lưng, hai mắt giấu dưới bóng râm vành mũ tướng quân rộng, ánh mắt khó lường bất minh, chỉ nhìn thẳng về phía trước, vẫn không hướng về phía cạnh hắn quăng một cái liếc.

Lý Hổ lặng lẽ trốn ở sau đám người, nhìn thẳng Tạ Viễn, trong lòng từng đợt co chặt. Lo lắng cũng hy vọng hắn nhìn qua, trong lòng rốt cuộc là cái tư vị gì, lại không phân biệt được…

Trong lúc đó, Ủy Viên trưởng diễn thuyết xong, Tư lệnh Trưởng quan Lý Tông Nhân hiện quản Vũ Hán chiến khu V lại tiếp nhận mi-crô, nói vài câu. Chư vị đại nhân vật liền đi xuống đài, bắt đầu chia ra cùng một ít nhân viên quan trọng trong sân hàn huyên.

Vương Minh đi đến bên cạnh Lý Hổ.

– Chúng ta phải đi qua chào hỏi Tạ Viễn một chút.

Tạ Viễn tại trong ngũ đại Tư lệnh Trưởng quan, lập trường hướng tới là một vị thân Cộng nhất. Một chuyện Chaha’er, sau này cũng chứng minh Tạ Viễn lúc ấy vẫn chưa từng cấu kết với Tưởng Giới Thạch, cho nên về tình về lý, Vương Minh làm Bí thư cục Trường Giang Trung Quốc, cảm thấy mình cần phải cố gắng đắp lại khe hở này, cái này đối với thành lập Mặt trận Dân tộc thống nhất kháng Nhật lấy Đảng Cộng Sản Trung Quốc làm trung tâm cực kỳ trọng yếu.

Lý Hổ phản xạ có điều kiện rụt về phía sau.

– Hắn… Ta…  Giữa chúng ta, từng có một ít… hiểu lầm… hắn nhìn thấy ta, có lẽ sẽ mất hứng, ngược lại là chuyện xấu.

– Chính bởi vì có hiểu lầm, mới phải giải thích rõ ràng! Năm đó cũng là Phó Chủ nhiệm kia của các ngươi tình báo sai, mới làm Trung ương nhận định sai lầm, sau đó không phải đã hiểu rõ hết sao?! Vừa lúc thừa dịp cơ hội này, nói rõ với người ta! Cái này đối với tất cả đoàn kết mới có sức mạnh, đối với Mặt trận Dân tộc thống nhất kháng Nhật đảng ta thành lập, chính là rất trọng yếu!

Mắt thấy Tạ Viễn vừa mới kết thúc chào hỏi với người nào đó, tự mình đi tới một chỗ cầm lên một ly trà. Không cho Lý Hổ từ chối tiếp, Vương Bí thư đã nắm tay hắn, kéo hắn tới trước mặt Tạ Viễn.

– Tạ Tướng quân, bỉ nhân Vương Minh, xin đại biểu Trung Quốc Trung ương, tỏ ý chào hỏi với ngài. Nơi này còn có một vị tướng quân người quen cũ, cũng muốn thăm hỏi ngài.

Tạ Viễn tay cầm ly thủy tinh xoay người lại…

Trong nháy mắt, Lý Hổ chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân đều cứng đờ, cứng đờ thành từng khối đá! Hắn thậm chí cảm giác đầu gối phát ra đôi chút tiếng “két kẹt”. Tạ Viễn chậm rãi nhìn qua, ánh mắt từ người Vương Minh, chậm rãi chuyển sang lên người hắn, mặt không chút thay đổi mắt nhìn hắn, rồi lại chuyển trở về, trên mặt treo lên một cái mỉm cười tiêu chuẩn nhã nhặn hữu lễ.

– Vương Bí thư, đã sớm nghe nói đại danh ngài, kính đã lâu kính đã lâu!

Sau đó, hắn vẫn duy trì nụ cười này quay đầu, gật gật đầu với Lý Hổ.

– Vị này là Lý Chủ nhiệm. Đã lâu không gặp, Lý Chủ nhiệm mọi chuyện đều tốt?
Bình Luận (0)
Comment