Nghe lời sư bá mình, cô bắt đầu cảm nhận xung quanh. Cô nhìn thấy rất nhiều đốm nhỏ màu khác nhau. Cô thắc mắc hỏi sư bá:
_ Sao con cảm nhận thấy nhiều màu khác nhau vậy người.
Nghe cô hỏi, anh nghĩ: chắc con bé được tứ hệ đây. Thật ra thì anh là người tứ hệ, bây giờ tất cả các hệ của anh đều đã là Huyền Thánh nhị nguyệt hết rồi. Hồi lúc tu luyện, sư phụ khen anh là thiên tài ngàn năm có một, bởi vì trong môn phái chỉ có anh là tứ hệ thôi. Sư đệ - tức là sư phụ của Thiên Nguyệt cũng chỉ có tam hệ thôi. Nhưng anh lại cảm thấy khá là bình thường, tứ hệ thì tứ hệ thôi. Chỉ hơn người ta có một hệ mà khoe khoang gì. Vâng đây là suy nghĩ của những đứa thiên tài, khác người. Trong khi anh đang suy nghĩ,thì cô đang rất là bối rối,lo sợ bởi vì màu khác nhiều. Cô chẳng biết mình có mấy hệ nữa, liền rồi gọi:
_ Sư bá ơi!
Anh giật mình, liền trấn an cô và bảo:
_ Con hãy đọc tên từng màu sắc lên cho ta nghe để ta biết con có hệ gì.
_ Dạ
Nói đoạn, cô thấy có một đốm màu đỏ đang xoay trước mặt cô. Cô liền nói:
_ Màu đỏ ạ .
Anh gật đầu, và nói:
_ Ừ là hoả hệ, khá tốt có thể luyện đan, luyện khí được.
Tiếp theo cô thấy có một đốm màu nâu, cô nói:
_ Dạ,màu nâu.
Anh cũng chẳng ngạc nhiên gì, dù gì anh nghĩ cô cũng tam hệ hay tứ hệ gì á. Bởi vì tốc độ tu luyện của con rất nhanh,chưa đầy một năm đã tới luyện khí rồi. Còn hơn anh hồi đó nữa, hồi đó anh cần một năm mới lên tới luyện khí, mà được sư phụ chỉ cách tu luyện nữa chứ. Đúng là cô giỏi thật.
_Ừ là thổ hệ, có thể phòng thủ rất tốt.
Cô lại thúc dục linh lực của mình và cảm nhận tiếp. Kỳ này là một quả cầu nhỏ bằng ngón tay, cô nhìn kỹ nó thì thấy nó có màu đen, rất đậm luôn. Cô nói:
_ Sư thúc ơi kỳ này là một quả cầu màu đen á.
Nghe cô nói,anh khá là ngạc nhiên, bởi vì đây là một hệ rất hiếm. Trên một ngàn người có một người có. Anh nói:
_ Đây là một hệ rất hiếm, đó là ám hệ rất khó tu luyện.
Nghe sư bá mình nói vậy, cô hơi lo sợ. Thấy cô mất tập trung,anh ân cần bảo:
_ Không cần lo lắng, chỉ cần con chăm chỉ là có thể tu luyện được.
_ Dạ
Lời nói của sư bá như trấn tĩnh cô, có gì phải sợ chứ. Mình là Thiên Nguyệt mà! Phải cố lên mới được. Thấy cô đã lấy lại tinh thần thì anh cũng đỡ lo hơn. Cô vừa thúc dục linh lực, vừa cảm nhận các nguyên tố xung quanh. Sau một hồi, cô chẳng cảm thấy gì hết, cô nghĩ: đúng là con của bà tác giả có khác,tứ hệ luôn. Đúng là không thể nào đánh bại nữ chủ được. Cô định bước ra, dù gì có ba hệ đã làm cô vui rồi. Nhưng mà bỗng cô thấy trước mặt cô xuất hiện một bông hoa tuyết màu lam rat đẹp. Cô không biết đây là cái gì cả, có phải hệ của mình không. Cô liền hỏi ngay sư bá mình:
_ Sư bá, con cảm thấy có một bông tuyết màu lam đang ở trước mặt con. Đó là gì vậy người.
Kỳ này, anh bật người dậy. Anh đang rất là bất ngờ đây. Là hệ băng, đã nghìn năm trôi qua vẫn chưa từng người nào có nó cả. Anh nói với giọng run rẩy:
_ Là hệ băng, một hệ hiếm.
Cô thắc mắc: sao giọng sư bá kỳ vậy ta. Chưa kịp để cô suy nghĩ nhiều thì một đốm nhỏ màu xanh lá xuất hiện. Cô khá là ngạc nhiên, dù gì nữ chủ chỉ có tứ hệ thôi, cô tưởng cô bằng với nữ chủ chứ. Sao giờ tự nhiên xuất ra một hệ nữa vậy ( tác giả: mình cho bạn á, bạn phải cảm ơn mình nha(>