Cố Quân Thụy ngây người, lập tức từ bãi cát bò dậy.
Tiêu rồi!
Sao đến nhanh vậy?
Họ bay đến sao?
Theo lí, ít nhất phải 1 tiếng.
Mặt Mộ Nguyệt Sâm đầy sát khí, “Nếu tôi không đến sao có thể biết được trò đùa của các cậu? Chơi vui không?”
“Không liên quan đến tớ, Quân Thụy đó!” Quản Dung Khiêm nhanh chóng phản ứng lại, rất quyết định bán Cố Quân Thụy đi, chỉ chỉ cậu ta, biểu thị chủ ý của cậu ta, không liên quan đến anh.
Vì anh còn chưa muốn chết.
“Quản Dung Khiêm tên phản bội!” Cố Quân Thụy híp mắt, hung dữ trừng anh!
Có bạn chết tiệt như vậy, thật là cả đời bất hạnh!
Mộ Nguyệt Sâm di chuyển ánh mắt sang Cố Quân Thụy, “Cậu giải thích một chút”
Cố Quân Thụy toàn thân run rẩy, cảm thấy như bị băng đá công kích.
“Nguyệt Sâm, nếu tớ nói chúng tớ bị ép cậu tin không?” Cố Quân Thụy chột dạ, mong đầy kì vọng nói.
“Tôi nhìn có ngốc vậy không?” Mộ Nguyệt Sâm đi lên 2 bước, Cố Quân Thụy dọa đến lùi sau mấy bước.
“Có gì từ từ nói, đừng động tay, chúng ta cùng ngày sinh mà!” Anh để tay trước người, sợ Mộ Nguyệt Sâm tức giận đánh 1 đấm qua.
Nghe câu cuối, Mộ Nguyệt Sâm càng muốn đánh chết anh, “Tôi đếm đến 3, nếu không nói thật, tôi bảo đảm động tay!” Lời vừa dứt anh liền bắt đầu đếm, “1 2 “
“Tớ nói! Tớ nói!” Cố Quân Thụy liền xua tay.
Mộ Nguyệt Sâm khoanh tay, liếc anh, “Nói đi”
Cố Quân Thụy bình tĩnh lại, nhìn 4 phía, thanh lại cổ họng, giả bộ dễ thương, “Bảo bảo chỉ là muốn thử cảm giác được mọi người quan tâm lo lắng thôi mà ~~~~”
Mặt mọi người đầy hắc tuyến.
Một người đàn ông lớn giả bộ dễ thương, thật ghê tởm đến cực điểm.
“Tôi chịu không nổi nữa, tôi muốn trực tiếp đáng chết hắn!” Ôn Nhã Liên nắm chặt tay đi về trước.
Khương Viên đi nhanh hơn anh nữa, chà sát tay, thuận tiện ấn ấn móng tay.
Bộ dạng giơ nanh múa vuốt khiến Cố Quân Thụy khó khăn nuốt nước miếng.
Cố Quân Thụy chạy trốn, “Được rồi, tôi nói thật, các người đều thành đôi thành cặp, chỉ 3 chúng tôi độc thân. Mà Nguyệt Sâm và em gái Băng Khuynh suốt ngày ân ái, thầy Quý và Tiêu Nhân cũng luôn phóng điện, khiến chó độc thân tôi khó chịu.”
“Cho nên, tôi nghĩ ra cách này”
Nói xong, anh cười như cũng cảm thấy hành động này quá ấu trĩ.
“Vậy tại sao lại gửi tin nhắn cho tôi?” Khương Viên đưa điện thoại lên, bên trong có tin nhắn của Cố Quân Thụy.
“Tôi gửi đại thôi!” Cố Quân Thụy nói rất thật thà thẳng thắn.
Khương Viên cảm thấy hôm nay bản thân không đánh anh một trận thì xin lỗi IQ của mình quá.
“Trác Tùy Hàng, đi đánh Cố Quân Thụy một trận! Đánh thật mạnh! Đánh chỗ hiểm!” Cô quay qua sau kêu Trác Tùy Hàng.
“Cái này vẫn là thôi đi. Anh ta là Cố thiếu đại thiếu, nếu tôi đánh Cố gia truy trách nhiệm thì sao?”
Trác Tùy Hàng xua tay cự tuyệt hành động tìm cái chết.
Mắt đẹp của Khương Viên trừng lên, “Chị chống lưng cho cưng! Nếu Cố gia dám tính sổ, chỉ hủy diệt Cố gia!”
Lời này của Khương Viên, nói rất hào sảng khí chất uy dũng.
Cố Quân Thụy vừa nghe lấy tức thấy đau trứng.
Đến mấy nam nhân bên cạnh cũng bất giác kẹp chân lại.
Nữ nhân này, lúc dữ lên thật tàn ác.
“Hạ Băng Khuynh, chúng ta đi. Để họ ở đây tiêu diệt lẫn nhau đi.” Mộ Nguyệt Sâm lừa quản rồi, quay đầu kêu Hạ Băng Khuynh rồi chuẩn bị rời đi.
- -------- ----------