Chiến Thần Ung Châu!
Có biệt danh là Côn Luân!
Diệp Côn Luân?
Hàn Anh kết nối những thông tin rời rạc này lại với nhau, tự hỏi liệu người đàn ông bí ẩn tên Diệp Côn Luân này có liên quan đến cựu chiến thần Ung Châu hay không?
Sau đó lại bóng dáng Diệp Lâm ở đằng xa.
Hàn Anh càng cảm thấy nghỉ ngờ.
Tại sao Diệp Lâm lại quan tâm đ ến tình hình ở Ung Châu?
Phải chăng anh có mối liên hệ nào đó với Diệp Côn Luân, hay chiến thần Ung Châu?
Mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc nhưng Hàn Anh cũng nhanh chóng bỏ qua sau đầu.
Bởi vì, vào tháng tới, một cuộc thi được tổ chức ở doanh trại Ung Châu sẽ gây chấn động khắp nơi.
Điều này cũng liên quan đến ứng cử viên cho vị trí chiến thần Ung Châu tiếp theo.
Các chiến thần từ các khu quân sự khác cũng sẽ được mời đến đó làm trọng tài và làm nhân chứng.
Đến lúc đó, cho dù là Diệp Lâm hay Diệp Côn Luân, nếu thật sự có quan hệ họ hàng với chiến Thần Ung Châu tiền nhiệm, chắc chắn sẽ xuất hiện.
Hàn Anh có chút mong sẽ được gặp lại Diệp Lâm hoặc Diệp Côn Luân ở Ung Châu.
"Kim Lũ Y nói rằng nếu mình có thể đánh bại Diệp Côn Luân, cô ấy sẽ chịu thua?"
Hàn Anh mỉm cười tin: “Được, mình sẽ đợi anh ta ở doanh trại Ung Châu!"
"Đừng làm tôi thất vọng đấy!"
Lúc này, Diệp Lâm đã lên xe của Hoa Quốc Đống chuẩn bị về nhà.
"Sư phụ, xin lỗi anh. Vốn định mời anh ra ngoài uống một ly để bồi dưỡng tình cảm thầy trò. Kết quả lại xảy ra chuyện lớn như vậy...
Trong lúc lái xe, Hoa Quốc Đống không ngừng xin lỗi Diệp Lâm về chuyện vừa xảy ra.
Mặc dù cuối cùng Hàn Anh đã đứng ra hòa giải và giải quyết sự việc.
Nhưng anh ta vẫn sợ Diệp Lâm sẽ để ý đến những lời không hay của Bàng Văn Hiên.
“Không sao đâu.”
Diệp Lâm không phải là người nhỏ nhen, anh sẽ không bao giờ để ý chuyện cũ.
Hơn nữa, anh cũng đã dạy cho Bàng Văn Hiên một bài học rồi.
Điều đáng tiếc duy nhất là anh đã không thuyết phục được Bàng Văn Hiên giúp anh tìm lại hồ sơ vụ án năm đó.
Nhìn thấy Diệp Lâm trầm ngâm suy tư, Hoa Quốc Đống cũng đoán được Diệp Lâm đang suy nghĩ điều gì.
Thấy vậy, anh ta bèn nói thêm: “Tôi sẽ nhờ cha tôi giúp điều tra sự việc năm đó. Nếu có manh mối gì tôi sẽ báo cho anh"
"Được, cảm ơn anh." Diệp Lâm nhận Hoa Quốc Đống làm đồ đệ cũng một phần là vì chuyện này.
Cha anh ta là thống đốc phủ Thuận Thiên, lại là người trong cuộc, có chức vị cao, cũng dễ dàng dò hỏi.
"Sư phụ, không cần khách sáo, đây là việc tôi nên làm." Hoa Quốc Đống nhân cơ hội nói: "À, đúng rồi, sư phụ này, khi nào anh mới chính thức dạy cho tôi vài chiêu đây. Dạy y thuật hay công phu gì cũng được.”
"Sau khi giải quyết xong tranh chấp với nhà họ Diệp, tôi sẽ đi đến Phụng Thiên một chuyến." Diệp Lâm nói: "Lúc đó, tôi sẽ dẫn anh theo, trên đường sẽ
tiện thể dạy anh mấy chiêu."
Nghe tin tuân sau sẽ đến Phụng Thiên, Hoa Quốc Đống vui mừng khôn xiết, liên tục nói rằng mình sẽ chuẩn bị thật tốt.
Chẳng bao lâu sau, Diệp Lâm về đến nhà. Bạch Vi Vi cũng vừa tan sở.
"Ngày mai, nhà họ Diệp sẽ tổ chức yến tiệc, mời tất cả cổ đông lớn tới. Ngoại trừ nhà họ Bạch ra, người của năm đại gia tộc còn lại cũng được mời."
Bạch Vĩ Vi báo tin này cho Diệp Lâm.