Chứng kiến tất cả các ông lớn từ khắp nơi trên thế giới tụ tập lại.
Dường như trước mắt không còn chỉ là một thương hội của một vùng mà giống như thương hội chung của toàn bộ Đại Hạ, vô cùng nhộn nhịp và sôi động.
Nhóm ông Tiền, những người vừa đe dọa cấm Diệp Lâm sẽ bao vây cấm vận Diệp Lâm trên khắp cả nước, giờ đây tất cả đều sững sờ.
Không ngờ lại có nhiều người ủng hộ đột nhiên xuất hiện như vậy.
Chết tiệt thật!
Nhìn thấy thương hội mới của Diệp Lâm thay đổi từ đơn phương độc mã đến đông vui nhộn nhịp như vậy.
Đám người vốn muốn xem trò đùa của Diệp Lâm đều tái mặt, giờ đây chính họ lại trở thành một trò đùa.
“Tốt quá rồi, nhà họ Diệp chúng ta được cứu rồi!"
"Có nhiều đơn hàng hợp tác tìm đến quá, thậm chí còn nhiều hơn số lượng đơn hàng trong một năm của những năm trước nữa!"
"Tân gia chủ của chúng ta đúng là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi! Chẳng trách cậu ấy lại dám bất chấp mọi ý kiến, sáng lập ra thương hội mới, thì ra là vì vậy!"
“Có sự ủng hộ từ khắp nơi trên cả nước, nhà họ Diệp chúng ta không sợ bị Yến Kinh cấm vận nữa, mất một vùng mà được cả nước, tương lai chúng ta sẽ còn hưng thịnh hơn nữa!"
Thấy cảnh này, mọi người trong nhà họ Diệp cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời, họ cũng thầm kính phục năng lực của Diệp Lâm, có thể đảo ngược hoàn toàn tình thế bất lợi trong nháy mắt.
Những nghỉ ngờ và bất mãn ban đầu đối với Diệp Lâm đều bị xóa sạch.
Giờ đây, mọi người trong nhà họ Diệp đều đã công nhận vị tân gia chủ trẻ tuổi này.
"Sư phụ, anh tuyệt quá!" Hoa Quốc Đống không khỏi thán phục.
Anh ta cũng không ngờ rằng sư phụ có thể mời nhiều người từ khắp nơi trên cả nước đến ủng hộ như vậy.
Điều này này không phải là thứ mà người bình thường có thể làm được!
“Long Vương đại nhân!" Lúc này, Hoàng Long cũng bước lên báo cáo tình hình hiện tại của nhà máy dược phẩm Phụng Thiên.
“Theo yêu cầu của ngài, dây chuyền sản xuất đã được cải tạo hoàn toàn, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì tháng sau sẽ có thể đi vào sản xuất hàng loạt!"
“Được, anh làm tốt lắm!" Diệp Lâm hài lòng gật đầu.
Mọi thứ đều tiến hành từng bước đúng như trong kế hoạch của anh.
Điều bất ngờ duy nhất là những ông lớn từ khắp nơi đã đến sớm hơn dự kiến.
“Hừ! Tên nhóc họ Diệp kia, lần này coi như cậu may mắn tìm được nhiều người ủng hộ!"
Lúc này, ông Tiền và những người khác thấy tình hình không thuận lợi, ở lại đây cũng chẳng ích gì nên chuẩn bị rời đi.
"Nhưng cậu hãy nhớ cho kỹ, chuyện này còn chưa xong đâu! Năm đại gia tộc chúng tôi sẽ không buông tha nhà họ Diệp các cậu đâu!"
"Cho dù có sự ủng hộ của các ông chủ lớn từ các châu khác, ít nhất chúng tôi cũng có thể khiến các cậu không thể có chỗ đứng ở Yến Kinh này nữa!"
Gia chủ nhà họ Chu cũng nói: "Đúng vậy! Trừ khi cậu lập tức cuốn gói khỏi Yến Kinh
Nghe vậy, Diệp Lâm cười nhạo: "Tôi sẽ chờ xem cuối cùng ai mới là người phải cuốn gói khỏi Yến Kinh!"
Nhìn thấy nhóm người này tức giận rời đi.
Diệp Lâm lại nói: "Chờ một chút!”
"Sao lại rời đi vội vàng như vậy? Kịch hay thực sự còn chưa bắt đầu mà!"
Cái gì?
Nghe vậy, ông Tiền và những người khác lại do dự, tỏ vẻ nghĩ ngờ.
Không biết kịch hay mà Diệp Lâm nói là có ý gì?
Có rất nhiều ông lớn đến ủng hộ anh, đó chẳng phải là con át chủ bài rồi sao?
Chẳng lẽ anh còn có lá bài nào mạnh hơn chưa sử dụng?
Không thể nào... Tuyệt đối không thể nào!
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe công vụ chậm rãi chạy tới.
Dù không phải là một chiếc xe sang nhưng biển số đặc biệt vẫn thu hút rất ánh nhìn của mọi người xung quanh.
Không biết là thần thánh phương nào đây?
"Không... Không phải là tới đây đấy chứ?" Ông Tiền thầm cầu nguyện trong lòng, chỉ là đi ngang qua thôi, đừng dừng lại.
Nhưng trái với mong ước đó, chiếc xe lại từ từ dừng lại ở đây.
Trước sự chứng kiến của mọi người, cửa xe mở ra, một ông già mặc đồ cổ tàu bước ra
Ngay sau đó, có thêm hai vệ sĩ đi theo để bảo vệ hai bên trái phải.
Mọi người nhìn kỹ hơn, không khỏi hít một hơi lạnh.
"Khổng... Khổng đại nhân?"
“Là Khổng đại nhân, bộ trưởng Bộ Hành chính ư?”
"Làm sao có thể? Khổng đại nhân sao lại tới đây?"
Mọi người có mặt tại hiện trường đều tỏ ra sửng sốt và khó tin.
Người tới không ai khác chính là Khổng Hữu Vi, bộ trưởng Bộ Hành chính!
Khi nhìn rõ người đến là ai, Ông Tiền không khỏi run rẩy, hơi thở đần trở nên đồn dập.
Đây chính là bộ trưởng Khổng!
Ngay cả ông Diệp, người đang tức đến ngắc ngoải, vừa tỉnh dậy cũng run lên vì sợ hãi, khó thở khi nhìn thấy đối phương.
Đây là người chống lưng trước đây của nhà họ Diệp, không rõ vì lý do gì mà đột nhiên cắt đứt liên lạc với ông Diệp, không còn can thiệp vào chuyện của nhà họ Diệp nữa. Kể từ đó, nhà họ Diệp đã trải qua những biến cố to lớn, không còn ai để dựa dẫm nữa.
Ông Diệp vẫn luôn thắc mắc, rốt cuộc ông ta đã xúc phạm Khổng đại nhân ở chỗ nào?
Hôm nay, nhìn thấy Khổng đại nhân đích thân đến đây, ông Diệp chợt dấy lên hy vọng, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ Khổng đại nhân đến đây gặp mình sao?”
Mọi người trong năm đại gia tộc đều muốn bước tới chào hồi.
Kết quả là lại bị bảo vệ ở bên cạnh chặn lại.
Sau đó, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, Khổng Hữu Vi đi thẳng về phía Diệp Lâm.
Tiến lại gần, Khổng Hữu Vi mỉm cười nói: "Sư đệ, nghe nói cậu thành lập thương hội mới nên tôi tới đây ủng hộ."
Tiếng gọi "sư đệ” của Khổng Hữu Vi ngay lập tức khiến tất cả những người có mặt tại đó phải kinh ngạc, há hốc mồm.
Ông Diệp thì kêu lên một tiếng và ngất xỉu tại chỗ.