Tiếng gọi "sư đệ” của bộ trưởng Khổng khiến tất cả những người có mặt tại đây đều sửng sốt, sốc đến mức hồi lâu không ngậm được miệng.
Ôi chúa ơi?
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Tôi có nghe nhầm không?
Sư đệ?
Bộ trưởng Khổng lại gọi tên nhóc này là sư đệ?
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Diệp Lâm, trong lòng không khỏi kinh hãi
Đặc biệt là ông Diệp, lúc này như sét đánh ngang. ai, đồng thời đã hiểu ra rất nhiều chuyện.
Ôi trời ơi... Ngày hôm đó người ông ta đến nhờ Khổng đại nhân giải quyết hóa ra lại là sư đệ của Khổng đại nhân?
Cháu trai của ông ta hóa ra lại là sư đệ của Khổng đại nhân?
Sau khi phát hiện ra mọi chuyện, mặt ông Diệp tái đi vì sợ hãi.
Chẳng trách thái độ của Khổng đại nhân đối với ông ta lại thay đổi một trăm tám mươi độ sau sự việc kia.
Tiếp đó, nhà họ Diệp xảy ra biến cố lớn, ông ta bị đuổi ra khỏi nhà.
Sau khi tổng hợp tất cả những điều này lại, ông Diệp nhận ra rằng cháu trai mình có bản lĩnh vô cùng phi thường, vậy mà ông ta còn không biết tự lượng sức mình, muốn chỉ dạy cho Diệp Lâm?
Ngay lập tức, hơi thở của ông Diệp ngày càng đồn dập, nhất thời khó thở và ngất đi vì sợ hãi.
Ông Tiền ở bên cạnh cũng run lên, toát mồ hôi lạnh.
Người đứng đầu họ Hứa càng thêm bàng hoàng, sợ hãi như thể nhìn thấy ma.
Triệu Thiên Thông của nhà họ Triệu không bao giờ tưởng tượng rằng người đứng sau tên nhóc Diệp Lâm này lại chính là bộ trưởng đại nhân?
Chẳng trách cháu gái Triệu Uyển Đình của ông ta, thậm chí cả ông cụ ở nhà đều kiên quyết ủng hộ tên nhóc đó?
Tại sao không ai nói cho ông ta biết tin tức quan trọng như vậy chứ?
Đừng nói ông ta là người cuối cùng trong nhà biết chuyện này đấy nhé?
Mẹ nói Các người giấu tôi hay lắm!
Lúc này, đừng nói là mọi người trong ngũ đại gia tộc đều chấn động.
Ngay cả những người xung quanh Diệp Lâm cũng phải sửng sốt
Họ vừa phát hiện ra rằng Diệp Lâm và bộ trưởng. đại nhân là sư huynh - sư đệ?
Thật không thể tin được!
"Ông Khổng... Sư phụ?" Hoa Quốc Đống nhìn qua nhìn lại giữa hai người, miệng kéo đến tận mang tai.
Phải biết rằng cha anh ta đường đường là thống đống của phủ Thuận Thiên, khi gặp bộ trưởng Khổng
cũng phải cúi đầu chào hỏi, không dám thất lễ.
Nhưng giờ đây, sư phụ anh đang cùng Thượng Thư chủ tôn nghiêm trò chuyện vui vẻ!
Làm sao có thể không ngạc nhiên được đây?
E rằng trong số những người trẻ tuổi, không ai có thể so sánh được với sư phụ của anh ta!
Triệu Uyển Đình bên cạnh cũng choáng váng.
Đây cũng là lần đầu tiên cô ấy biết phía sau Diệp Lâm còn có một vị đại thần như bộ trưởng Khống?
Vừa rồi chú của Triệu Uyển Đình, Triệu Thiên Thông còn đang phàn nàn, cho rằng cả nhà đang ông ta chuyện này.
Nhưng ông ta nào có biết, ngay cả ông nội của Triệu Uyển Đình cũng ngơ ngác!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trùng Sinh Vả Mặt: Được Chồng Dung Túng
2. Thượng Tướng Gấu Một Lòng Si Mê Cô Vợ Thỏ Nhỏ
3. Chiều Hư
4. Thề Độc
=====================================
Nếu biết mối quan hệ của Diệp Lâm có thể đạt đến trình độ này, có lẽ ông Triệu đã đích thân đến kết thông gia rồi.
"Ôi chúa ơi! Long Vương đại nhân, tuyệt thật?"
Nhóm của Hoàng Long thì vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi.
Ai có thể ngờ rằng Long Vương không chỉ kết nghĩa anh em với chiến thần, mà còn là huynh đệ với bộ trưởng đại nhân cơ chứ?
Thân phận như vậy chắc cả nước cũng chỉ có duy nhất một người mà thôi!
Bạch Vi Vi không khỏi giật mình nhận ra.
Cô thầm nghĩ: “Chẳng trách Diệp lại Lâm nhất quyết muốn thành lập một thương hội mới theo kế hoạch ban đầu, còn tuyên bố rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát nữa."
Thì ra phía sau anh có bộ trưởng Bộ Tài chính ủng hộ!
Trước mặt quan chức cấp cao như vậy, năm đại gia tộc ở Yến Kinh và thương hội Yến Kinh chẳng khác gì một con kiến, không đáng nhắc tới!
Bây giờ ai cấm vận ai còn chưa biết!
Lúc này, Diệp Lâm cũng vô cùng kinh ngạc nhìn thấy sự xuất hiện của Khổng Hữu Vi
"Sư huynh, sao sư huynh lại đích thân tới đây?" Diệp Lâm cười khổ: "Việc nhỏ như vậy cứ cử người tới là được"
Diệp Lâm đã nhờ Khổng Hữu Vi hỗ trợ thương hội mới, dù sao Bộ Tài Chính cũng phụ trách việc này.
Vốn tưởng rằng Khổng Hữu Vi chỉ ra lệnh sắp xếp rồi tùy ý phái người đi, không ngờ ông ấy lại đích thân tới đây, khiến mọi người đều kinh hãi.
Ha ha, nếu là chuyện của người khác, đương nhiên tôi sẽ giao cho người phía dưới xử lý” Khổng Hữu Vi cười nói: "Nhưng đây là việc của sư đệ, thân là sư huynh, đương nhiên tôi phải đích thân tới, kéo người phía dưới làm không tốt thì hỏng mất việc lớn của sư.
đệ.
“Sư huynh có lòng rồi."Diệp Lâm cảm ơn.
Thấy Diệp Lâm đang trò chuyện với Khổng Hữu Vi.
Ông Tiền và những người khác thấy tình hình không ổn, chuẩn bị bó chạy, nếu tiếp tục ở lại đây sẽ gặp rắc rối to.
Nhưng không ngờ, vừa quay người lại, giọng nói của Khổng Hữu Vi đã truyền đến từ phía sau.
"Ông Tiền, hôm nay là lễ khai trương thương hội mới của sư đệ tôi, các ông đã tới cả rồi, sao lại vội vàng rời đi như vậy?"
Nghe vậy, ông Tiền toàn thân run rẩy, chậm rãi quay người lại, vẻ mặt còn xấu hơn cả khóc, cười khổ nói: ” Khổng đại nhân, chúng tôi còn có việc khác phải làm, không quấy rầy hai huynh đệ ngài hàn huyên tâm sự nữa”
"Đúng, đúng... Chúng tôi không dám phiền..." Bốn đại gia tộc còn lại cũng phụ họa.
"Được rồi." Khổng Hữu Vi gật đầu: “Nhưng tôi cũng có chuyện muốn thông báo với các ông."
"Khổng đại nhân, xin ngài cứ nói!" Ông tiền vội tiếp lời.
Khổng Hữu Vi nghiêm túc nói: "Một núi không thể có hai hổ, thương hội cũng không thể có hai chủ được."
"Bộ Tài chính chúng tôi đã thảo luận và quyết định rằng từ nay trở đi, chỉ có một thương hội ở Yến Kinh sẽ được giữ lại, đó là thương hội mới do sư đệ tôi thành lập, còn để thương hội cũ của các ông thì hãy thể đi.