Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

Chương 115.2

Hoắc Nhĩ Phi nhìn Nhiễm Nhiễm trên bục, cô gái nhỏ tính tình sảng khoái thẳng thắn cô thích khi vừa mới bắt đầu gặp, mặc dù bây giờ thành thục rất nhiều, nhưng vẫn giữ vững tính cách, không bị xã hội ô nhiễm này nhuộm bẩn, thật sự rất khó được. Mà ba anh em nhà họ Thư, thật sự mỗi người đều không giống nhau, tính tình mỗi người đều khác xa như thế, Thư đại ca và Nhiễm Nhiễm đều dễ dàng chung đụng, mà Thư Yến Tả, giống như luôn khiến người ta nhìn không rõ...

“Bữa tiệc tối nay, cũng muốn mời mọi người tới chứng kiến sự trưởng thành của Á Ninh chúng tôi, sau này trên đường còn dựa vào các vị nhiều nhiều hơn, phát triển mơ ước là một quá trình cũng cần chúng ta bỏ ra nỗ lực, ở đây tôi cũng chúc tất cả những người trẻ tuổi có mơ ước đều có thể thực hiện được ước mơ của mình, trở thành chúa tể của mình.” Thư Tử Nhiễm rất nhanh chóng khôi phục vẻ tao nhã mê người lúc trước của mình, vỗ tay.

Phía sau cô chính là một màn chiếu lớn chậm rãi kéo màn che ra, để chiếu lên quá trình đường đi tới gian khó ba mươi năm qua của Á Ninh.

Bản chiếu mười phút nhanh chóng chiếu xong, trong sảnh chính một lần nữa phát ra tiếng vỗ tay như sấm, thực lực làm việc của giải trí Á Ninh quả thật đã không thể khinh thường, nhìn quá trình gian khổ đi tới của người ta cũng coi như cảnh tỉnh mình.

“Mặt khác, tôi còn muốn cám ơn die~nd a4nle^q u21ydo^n hai vị khách quý đặc biệt tối nay, một vị là nhị ca của tôi, chắc hẳn mọi người đều nghe nói tới danh tiếng của anh ở Hương Cảng, xưa nay không tham gia bất kỳ bữa tiệc nào trong giới người nổi tiếng, tối nay lại có thể cho tôi mặt mũi lớn lao!” Ánh mắt Thư Tử Nhiễm tìm kiếm vị trí nhị ca của cô trong đám người, đột nhiên phát hiện đứng bên cạnh anh là một người đẹp xa lạ, không khỏi cau mày, nhị ca lại có bạn gái?

Ở đây cũng có rất nhiều người nghe thấy tên Thư Yến Tả tiên sinh bá chủ hai nhà hắc bạch tung hoành Hương Cảng, phải biết anh được gọi là ma vương khát máu, mặt khác rất nhiều người nghe tiếng đã sợ mất mật, nhưng mà dù sao anh cũng là anh trai ruột của Thư Tử Nhiễm, hơn nữa Á Ninh cũng là công ty của nhà anh, dù sao cũng cần cho chút mặt mũi.

“Một vị khách quý quan trọng khác – được toàn bộ thế giới ca tụng là ông trùm truyền thông Hoắc Đạo Phu – Connery tiên sinh, rất vinh hạnh vì ông trong lúc cấp bách bớt chút thời gian tới cổ vũ, chúng ta cho Connery tiên sinh tràng vỗ tay nhiệt liệt nhất đi.” Thư Tử Nhiễm dẫn đầu vỗ tay trước, nói thật sự có mặt của Connery tiên sinh làm cho bữa tiệc này thêm không ít màu sắc, tăng lên một cấp bậc, cũng có tác dụng tuyên truyền danh tiếng tiềm ẩn của Á Ninh.

Toàn hội trường lập tức bộc phát ra tiếng vỗ tay vang y hệt sấm rền, các phóng viên trong sảnh chính rối rít cầm máy chụp hình lên chụp hình “Tách tách”, đều chụp lấy một hình ảnh khó có được ở đây.

Hoắc Đạo Phu – Connery mỉm cười đứng đó, ông ngược lại rất thích cô gái nhỏ Thư Tử Nhiễm này, một người rất chân thành tha thiết thẳng thắn, ít dối trá và làm bộ giốn như của rất nhiều người trong xã hội này, khiến cho ông rất thưởng thức, cũng tin tưởng ánh mắt của mình không sai.

“Lần này tôi tới đây, cũng mang cho mọi người một tin tức tốt, tôi sẽ dành một số trên tạp chí “E-S” vì Á Ninh.” Tuyên bố này của Hoắc Đạo Phu – Connery không thể nghi ngờ đưa tới rung động của mọi người ở hội trường, phải biết “E-S” là tạp chí thời thượng đưa tin về các minh tinh có chút danh tiếng trên thế giới, ai không muốn trèo vào trong đó, Á Ninh có thể nhận được một chuyên đề, đây quả thật là một tin vui quá lớn, cứ như vậy, Á Ninh cũng có cơ hội phát triển trên trường quốc tế, có thể không khiến cho mọi người kêu lên sao?

Thư Tử Nhiễm cũng không ngờ tới Connery tiên sinh sẽ tuyên bố một tin vui kinh người như vậy, hơi kích động, mọi người phía dưới càng thêm nâng chén chúc mừng chuyện tốt quá lớn của Á Ninh.

Phóng viên tòa soạn báo càng thêm chụp vài bức ảnh chung của Thư Tử Nhiễm và Connery tiên sinh, tít trang đầu ngày mai quả nhiên rất mạnh mẽ, Á Ninh thật sự là vận số thêm thực lực, khiến cho người ta hâm mộ!

“Vô cùng cám ơn khẳng định và khích lệ của Connery tiên sinh đối với Á Ninh, tôi tin tưởng Á Ninh sẽ càng ngày càng tốt, hy vọng tối nay mọi người có thể chơi tốt, chơi được vui vẻ, coi như một đên vui chơi điên cuồng đi, chúng ta cùng nhau HAPPY!” Thư Tử Nhiễm rất kích động nói.

Tiếng nhạc nhất thời vang lên, Connery tiên sinh rất lịch sự muốn mời Thư Tử Nhiễm nhảy một điệu, Thư Tử Nhiễm rất tao nhã đưa tay, tỏ ý hết sức bằng lòng.

Nhảy xong một điệu, cô nhìn thấy nhị ca đứng chung một chỗ với một người đẹp xa lạ, không khỏi nghi ngờ đi tới, thân thiết ôm cánh tay nhị ca, ngọt ngào kêu một tiếng, “Nhị ca, anh tới khi nào vậy, chị Phi Phi đâu? Anh không nhìn thấy chị ấy sao?” Vốn không để ý tới người đẹp bên cạnh anh.

Camilla đương nhiên cảm thấy Thư Tử Nhiễm xem thường, chỉ có điều cô không thèm để ý, nhưng chị Phi Phi trong miệng cô ấy là ai? Chẳng lẽ không chỉ có một tiểu Miêu?

“Anh vào trước khi em lên tiếng năm phút, die nda nle equ ydo nn Nhiễm Nhiễm, bữa tiệc lần này làm rất tốt!” Thư Yến Tả cố ý nói sang chuyện khác, vốn không định nói bất cứ chuyện gì về mèo nhỏ.

“Cám ơn nhị ca khích lệ, thật nhớ đại ca và chị Tuyết Nghê đó! Đi thôi, em dẫn anh đi tìm chị Phi Phi, bữa tiệc hôm nay đều do chị ấy thiết kế, sao em không nhìn thấy chị ấy? Chúng ta đi tìm chị ấy thôi.” Thư Tử Nhiễm hưng phấn nói.

“Anh đã biết rồi.” Thư Yến Tả nhàn nhạt trả lời.

Anh bình thản lập tức khiến Thư Tử Nhiễm hoài nghi, “Nhị ca, anh và chị Phi Phi cãi nhau?”

“Anh không muốn nói tới cô ấy.” Giọng điệu Thư Yến Tả tuyệt đối được gọi là bình thản.

“Nhị ca, anh nói một chút với em đi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói không chừng em còn có thể giúp gì đó.” Thư Tử Nhiễm một lòng hướng về chị Phi Phi của cô.

“Xin chào Thư tiểu thư, tôi tên là Camilla, là tổng giám đốc thị trường của tập đoàn Thư Á, rất hân hạnh được biết cô.” Camilla bên cạnh đã nhìn thấu tổng giám đốc không bình tĩnh, rất lập tức lên tiếng giới thiệu mình.

Thư Tử Nhiễm lúc này nhìn cô ta, quan sát trên dưới một lần, “Tổng giám đốc thị trường? Tôi còn tưởng rằng là khuê tú hào môn nhà nào đó? Xem ra ánh mắt của tôi kém cỏi rồi.”

Camilla giống như không để ý chút nào, “Cha mẹ tôi chỉ là Hoa kiều định cư ở New Zealand mà thôi, đương nhiên kém cỏi dòng dõi quý tộc những nhà giàu có ở Hương Cảng này.” Camilla cười đến mê người.

Thư Tử Nhiễm nhàn nhạt liếc nhìn Camilla, cảm thấy người phụ nữ này thật sự không đơn giản, chủ yếu nhất là nhị ca lại có thể chọn lựa chị ta làm bạn đồng hành tối nay.

Đột nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc đang chào hỏi mình, thì ra là Kim Thế Thành tiên sinh giám đốc điều hành công ty giải trí nổi danh khác, vội vàng nói “Bye bye” với nhị ca.

Bưng ly rượu đỏ vô cùng tao nhã xoay người sang chỗ khác, nhiệt tình đưa tay, “Kim tổng, thật vui mừng khi ngài có thể trong lúc bận rộn bớt ra chút thời gian tới tham gia buổi lễ mừng Á Ninh chúng tôi tròn ba mươi năm!”

Thư Yến Tả thật ra không thích đi xã giao với người ta, tối nay tới nơi này cũng là không có cách nào, ánh mắt quét qua một vòng toàn hội trường, phát hiện mèo nhỏ đang cười híp mắt nói chuyện với một người đàn ông đẹp trai trông thật vui, nụ cười kia đơn giản đâm vào anh.

Trong tròng mắt đen dần dính vào một tầng lửa giận, nhất là ánh mắt người đàn ông kia thỉnh thoảng liếc nhìn về phía bộ ngực của mèo nhỏ, càng thêm vô cùng căm tức.

Camilla nhìn sang theo ánh mắt tổng giám đốc, vẫn là người phụ nữ tiểu Miêu đó, cô ra rốt cuộc là ai? Tiểu Miêu? Là tên thật hay là biệt danh của cô ta?

Trong sảnh chính, từng đôi nam nam nữ nữ quần áo hoa lệ tiến vào sản nhảy, nhẹ nhàng khiêu vũ, cũng có không ít người đứng bên cạnh bàn đồ ăn và ăn điểm tâm vừa nói chuyện, không khí thật hòa hợp.

Hoắc Nhĩ Phi chỉ cảm thấy bụng rất đói, d1en d4nl 3q21y d0n mà người đàn ông trước mắt này vẫn nhiệt tình bàn về thiết kế ánh đèn với mình, còn có anh ta cảm thấy đặc biệt hứng thú gì đó với mình, nghe được mà cô nhàm chán lại vô vị, nhưng lại không thể ra vẻ không nhịn được.

“Vị tiên sinh này, ngượng ngùng cắt đứt trò chuyện của hai người, tôi muốn dẫn bạn gái đi ăn chút gì đó.” Âu Dã Sâm rất thức thời xuất hiện, giải cứu Hoắc Nhĩ Phi vô cùng lúng túng.

Người đàn ông kia biết đây là tổng giám đốc giải trí Âu Kỳ, rất thức thời rời đi.

“Âu đại ca, cám ơn anh nha.” Hoắc Nhĩ Phi vô cùng cảm kích nói.

“Cô bé ngốc, đi ăn chút gì đi, lần sau gặp hạng người như vậy thì trực tiếp mượn cớ đi toilet không được sao, ai lại ngây ngốc đứng ở đằng kia nghe người ta giảng giải đạo lý như em vậy!” Âu Dã Sâm cưng chiều nói, anh vẫn coi Phi Phi như em gái.

Hoắc Nhĩ Phi đáp lại anh bằng một nụ cười ngọt ngào, tròng mắt cong cong, cánh môi đỏ thắm như anh đào, dưới ánh đèn chiếu rọi tỏa ra sáng rỡ chói mắt.

Ít nhất lúc này Thư Yến Tả cảm thấy như vậy, từ khi Âu Dã Sâm xuất hiện đến khi hai người cùng đi về phía bàn đồ ăn, ánh mắt của anh vẫn luôn hơi giận, nhất là khi nhìn thấy cô cười đến rực rỡ như vậy thì trong lòng càng thêm cực kỳ khó chịu.

“Nhị thiếu, chúng ta cũng đi ăn chút gì đi, bụng thật sự hơi đói.” Camilla rất biết suy đoán lòng người, cô đương nhiên không dám gọi thẳng tên tuổi tổng giám đốc, chức danh “Nhị thiếu” này do tổng giám đốc cho phép.

Thư Yến Tả nhìn cô một cái, gật gật đầu, hai người cùng đi về phía bàn để đồ ăn.

Hoắc Nhĩ Phi đang nhét một chiếc bánh ngọt kiểu Nhật vào miệng, thật nghẹn, bưng ly nước uống định uống, thiếu chút nữa bị sặc, đột nhiên vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Thư Yến Tả mặt lạnh đi về phía này, sặc đến lợi hại hơn.

Thật ra thì Thư Yến Tả không phải đi về phía cô, bên cạnh người ta còn có một cô gái xinh đẹp Camilla đấy.

Âu Dã Sâm rất săn sóc vỗ vỗ lưng cô, dịu dàng nói: “Chậm một chút, không có ai giành với em.”

Hoắc Nhĩ Phi rất không có hình tượng “Khụ” mấy tiếng, phồng má gật gật đầu.

Camilla rất hữu nghị đưa tay về phía Hoắc Nhĩ Phi, “Xin chào, tôi tên là Camilla, chúng ta vừa mới gặp nhau ở cửa ra vào.”
Bình Luận (0)
Comment