Hoắc Nhĩ Phi dẩu môi bất mãn oán trách, nhưng khi cô nhìn thấy trên kính
gọng viền vàng của Đoạn lưu manh dính đầy sữa tươi màu trắng thì tâm
tình lập tức rất tốt, đỡ bụng cười “Ha ha ha”.
Vẻ mặt Đoạn Tử
Lang lập tức tối sầm, tròng mắt híp lại, hít vào một hơi thật sâu, không thể so đo với phụ nữ có thai được, ngay sau đó, xoay người, đi vào
trong nhà.
Hoắc Nhĩ Phi vẫn cười không ngừng, “Ha ha ha...” Hôm nay quả nhiên là một ngày tốt.
Buổi tối Thư Tử Nhiễm về đến nhà, đã bị nhị ca ngăn ở sảnh chính, “Hôm nay em đi biệt thự ở nông thôn?”
Đoạn Tử Lang sao đáng ghét vậy! Nhanh thế đã tố cáo chỗ nhị ca. Thư Tử Nhiễm thầm nghĩ trong lòng. “Vâng, nơi đó có ký ức về mẹ, em muốn đi xem một
chút không được sao?” Cô bĩu môi nói.
Nhắc tới mẹ, Thư Yến Tả
nhìn cô em gái duy nhất, quả thật không có lý do gì ngăn cản con bé đi,
chỉ có điều tình huống bây giờ đặc biệt, nếu không phải mèo nhỏ ở đó,
anh cũng sẽ không để cho con bé đi.
“Chỉ một lần này, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!” Hôm nay là mùng hai Tết, anh cũng không muốn truy cứu nhiều.
Thư Tử Nhiễm lại không sợ chết tiếp tục nói: “Nhị ca, bởi vì anh Lang kim
ốc tàng kiều ở đó nên anh mới không cho em đi đúng không?”
“Kim ốc tàng kiều?” Thư Yến Tả tạm thời không kịp tiêu hóa.
“Đúng vậy! Hôm nay em thấy có một chị ở đó, mang thai đã sáu tháng, chẳng lẽ
chị ấy không phải là kiều mà anh Lang giấu?”Thư Tử Nhiễm úp mặt lên
bàn, hai tay chống cằm, mắt trừng tròn xoe.
Đầu chân mày Thư Yến
Tả nhíu lại, theo như Lang nói, Nhiễm Nhiễm hiểu lầm, nhưng cũng tốt.
“Em không cần die nda nle equ ydo nn hỏi rõ ràng như vậy, dù sao từ nay
về sau không cho phép nữa.”
“Nhưng mà em đồng ý với chị ấy sẽ tới tìm chị ấy chơi, hơn nữa em cảm thấy chị ấy rất tốt, đặc biệt thân
thiết.” Thư Tử Nhiễm vểnh môi lên, làm nũng.
“Hai người trò chuyện rất nhiều?” Thư Yến Tả cảm thấy rất khó tin.
“Vâng vâng.” Thư Tử Nhiễm gật đầu không ngừng, cô hy vọng nhị ca dễ nói chuyện lơn anh Lang, cho phép cô tớimấy lần nữa.
“Trò chuyện những gì?”
“Hoa cỏ, sau đó là chuyện phụ nữ!”
“Chuyện phụ nữ?”
“Vâng, nhị ca, anh cũng biết, em vẫn muốn có chị gái, em cảm thấy chị ấy rất
giống chị gái em.” Thư Tử Nhiễm lắc lắc tay nhị ca làm nũng.
Thư
Yến Tả lại không ngờ tới em gái vào mèo nhỏ lại chung đụng hài hòa như
vậy, hơn nữa em gái còn thích cô ấy, chỉ có điều đại ca vẫn đang tìm mèo nhỏ, anh không hy vọng xảy ra rắc rối gì, tất cả vẫn cứ chờ sau khi mèo nhỏ sinh đứa bé xong rồi nói.
“Không được, phụ nữ có thai cần di1enda4nl3equ21d0on yên tĩnh nghỉ ngơi, về sau sẽ có cơ hội.” Giọng của anh cũng mềm mỏng đi.
“Nhị ca...” Tiếp tục làm nũng.
“Không được là không được.” Trả lời như đinh chém sắt.
Dứt lời, không để ý đến cô em gái dây dưa nữa, trở về thư phòng, anh cũng không muốn cố gắng của chú Đinh thành uổng phí.
Thư Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng nhị ca rời đi, môi trề ra.
Buổi tối, đại ca vừa về đến, cô lại bắt đầu oán trách, nói toàn bộ sự tình đã xảy ra một lần.
Thư Phiến Hữu cũng cảm thấy khó tin, Lang lại có thể kim ốc tàng kiều, hơn
nữa đã mang thai sáu tháng, thật sự là chuyện hiếm có.
Vì vậy,
cái danh Đoạn Tử Lang kim ốc tàng kiều đã lan truyền nhanh chóng rồi,
tất cả người nhà họ Thư đều biết, số ít người biết chuyện cũng đều chấp
nhận tình huống này, dù sao nhị thiếu cũng không giải thích, ai dám tự
tiện nói xấu, vậy cũng chỉ có một con đường chết!
Chuyện này cũng không giải quyết được gì, chỉ có Thư Tử Nhiễm mỗi lần đều ca thán: Nhị ca thật bá đạo!
Ngày nghỉ xuân thoáng cái đã qua, hết Tết nguyên tiêu, Thư Tử Nhiễm lại trở
về nước Anh, lần này đại ca và nhị ca của cô đều ra sân bay tiễn, để cho cô rất hài lòng, có anh trai chính là như vậy, hơn nữa còn đều rất đẹp
trai!