Đại Chúa Tể

Chương 1134 - Thôn Thiên Mãng

Dịch: Phú Phong Trần

“Linh trận cứ yên tâm giao cho ta”

Mục Trần vừa nói xong thì song thủ đã nhanh chóng kết ấn. Linh quang hiện ra, từng đạo linh ấn ngưng tụ rồi bắn ra dung nhập vào hư không.

Linh trận này tuyệt không đơn giản, theo Mục Trần phỏng chừng nếu như là trạng thái hoàn chỉnh thì cũng là linh trận cấp tông sự chứ chả chơi. Cũng may là trải qua năm tháng đằng đẳng thì linh trận đã hư hại nhiều nên Mục Trần mới tự tin phá giải

Linh ấn không ngừng dung nhập vào linh trận thì đại địa rung động lần nữa, có một ít linh lực quang tuyến đã bắt đầu hư huyễn

Mục Trần cũng chưa hoàn toàn phá giải linh trận vì cần tốn thời gian mới phá được, do đó Mục Trần mới chọn phương thức ít tốn công nhất là phá hủy một vài chỗ yếu làm cho linh trận bị hỗn loạn, lúc đó thì linh trận mất đi cân bằng tự nhiên sẽ sụp đổ

Nhận thấy linh trận dao động Tiêu Tiêu hai mắt sáng lên, kinh ngạc nhìn Mục Trần. Nàng không ngờ tạo nghệ linh trận của Mục Trần đã thăng tiến đến mức này Ông ông.

Linh trận chấn động, ba động linh lực không ngừng phát ra. Cuối cùng vượt quá giới hạn chịu đựng, linh trận “ầm” một tiếng liền bị phá hủy

Linh lực quang điểm tản đẩy trời, đồng thời tử khí theo linh trận tan vỡ cũng bộc phát ra. Nháy mắt cả thiên địa trở nên âm lãnh

Cũng may là nhóm Mục Trần có chuẩn bị trước, bắt đầu vận linh lực bảo hộ thân thể, tùy ý để tử khí trùng kích mà không chút ảnh hưởng

Tử khí trùng kích chừng vài khắc liền tiêu tán hết, sau đó Lâm Tinh cùng Tiêu Tiêu ngẩng đầu nhìn. Hai nàng ai cũng vui mừng vi thi linh trận đã biến mất

“Được được! Không gặp ba ngày mà đã khác xưa rất nhiều” Tiêu Tiêu khẽ cười, dĩ nhiên nàng rất thỏa mãn trước thủ đoạn của Mục Trần. Dù sao nếu đổi lại là nàng thì cũng đành dùng biện pháp bạo lực nhất là cường hành phá trận, như vậy không chỉ tốn công sức mà lỡ làm long linh châu bị hủy thì cái được không bù nổi cái mất rồi

“Còn đầu thi khôi long này thôi” Mục Trần chỉ chỉ vào bạch long đầy tử khí đang nằm đó. Hàng này cũng khó chơi đây, tử khí rất bá đạo, chỉ cần bị xâm nhiễm là tạo ra tổn thương nghiêm trọng cho thân thể rồi

“Cái này để tự ta đối phó cho” Tiêu Tiêu mỉm cười nói. Nụ cười của nàng làm thiên địa phải đổi sắc, gió mây cũng phải ngừng trôi, chim ngừng hót. Nàng nhẹ nhàng vươn ngọc thủ vỗ vỗ tiểu xà trên vai

Tiểu xà liền ngóc đầu lên, sau đó hóa thành một đạo quang mang bắn tới bạch long

Bạch long tuy không còn sinh cơ nữa nhưng dù sao vẫn còn bản năng của long tộc. Lúc này có một đạo long ngâm vang lên, sau đó long chủy hé mở, tử khí bắt đầu bộc phát. Tử khí tràn tới đâu không gian liến hôn ám đến đó

Đối mặt với bạch long đầy tử khí đó mà tiểu xà không chút tổn hại, khi tử khí tràn đến gần thì tiểu xà mới há miệng ra, liền có hắc quang ngưng tụ trong miệng nó

Miệng của thất thải tiểu xà không lớn nhưng giờ đây như biến thành hắc động, sau đó có một cỗ hấp lực khủng khiếp phát ra, hấp một phát toàn bộ tử khí vào trong thân thể

Tuy hấp một lượng tử khí khổng lồ như thế mà thất thải tiểu xà không bị ảnh hưởng gì

Mục Trần, Lâm Tĩnh với Cửu U kinh hãi, thất thải tiểu xà khủng bố như vậy? ngay cả tử khí này cũng thôn phệ được?

Tê tê!

Sau khi thôn phệ tử khí xong, tiểu xà há miệng lần nữa, Lúc này trong miệng nó đã hình thành một hắc động, hắc quang chợt lóe phóng đến thân thể của bạch long, hấp lực bộc phát hút lấy bạch long vào hắc động

Tuy bạch long điên cuồng vùng vẫy nhưng nó lại không có linh trí nên không cách nào thoát được, mà càng vùng vẫy lại càng bị hấp mạnh, cuối cùng bị cuốn vào trong hắc động

Bạch long biến mất trong hắc động, tiểu xà liền nuốt lấy hắc động, thân hình như say rượu phiêu phiêu bay về chui vào trong tay áo của Tiêu Tiêu

Bọn người Mục Trần kinh ngạc nhìn cảnh này, chỉ mới vài phút mà một đầu thi khôi long đã bị giải quyết. Tuy rằng thi khôi long không có linh trí nhưng cũng tương đương với cửu phẩm viên mãn chứ chả chơi, đổi lại là bọn hắn thì cũng phải tốn ít công phu mới giải quyết được. Nào ngờ đâu lại bị một con tiểu xà cắn nuốt sạch sẽ

“Đây là thần thú gì thế?” Mục Trần không nhịn được hỏi.

“Đây là thất thải thôn thiên mãng, không phải là thần thú trong Đại Thiên thế giới nhưng khi trưởng thành cũng tương đương với siêu cấp thần thú của Đại Thiên thế giới đấy” Tiêu Tiêu nói.

Lâm Tĩnh tò mò “Ta từng nghe phụ thân nói, vô tận hỏa vực có một chủ mẫu, bên người vị đó cũng có một tiểu xà thần bí có khả năng thôn thiên phệ địa. Tiểu xà đó đã từng thôn phệ một thượng vị địa chí tôn, nghe đồn là dù là cường giả long tộc cũng rất kiêng kỵ tiểu xà này”

“Chủ mẫu đó chính mà mẫu thân của ta” Tiêu Tiêu cười nói. “Bất quá thôn thiên mãng của mẫu thân lợi hại hơn nhiều. Thôn thiên mãng của ta tuy dễ dàng thôn phệ thi khôi long là vì thi khôi long không có linh trí, không biết né tránh. Chỉ cần thoát khỏi phạm vi thôn phệ là dễ dàng thoát được rồi”

Mục Trần cảm thán, đây là lần đầu hắn nghe nói về thôn thiên mãng. Một khi nó trưởng thành thì uy năng bá đạo cỡ nào, hấp phát mất tiêu .

Nội tình Vô tận hỏa vực quá thâm sâu, chỉ là một vị chủ mẫu mà đã kinh khủng như vậy, thì huyền thoại sống Viêm Đế kia còn khủng bố cỡ nào.

E rằng còn có thể xưng hùng xưng bá trong cảnh giới thiên chí tôn.

Sau khi giải quyết thi khôi long xong, Tiêu Tiêu liền đi đến bạch cốt vương tọa. nàng vươn ngọc thủ ra, long linh châu liền nhẹ nhàng rơi vào tay nàng.

Thấy Tiêu Tiêu đã lấy được long linh châu, thất thải tiểu xà liền chui ra, há miệng một cái nuốt luôn linh châu vào bụng. Sau đó bọn người Mục Trần thấy từ cơ thể tiểu xà có một luồng quang mang như có như không phát ra, thất thải xà văn trên thân thể nó cũng trở nên rõ ràng hơn.

Tiểu xà tựa hồ tốn không ít tinh lực nên bộ dáng mệt mỏi quay về tay áo của Tiêu Tiêu, không xuất hiện nữa

Mục Trần kinh ngạc nhìn, hắn chợt cảm giác được khi thôn thiên mãng nuốt long linh châu thì ba động linh lực trong cơ thể Tiêu Tiêu như mạnh hơn một ít

Xem ra Tiêu Tiêu với thôn thiên mãng chắc có một liên hệ vi diệu nào đó, nên mới cộng hưởng linh lực

Tiêu Tiêu nở nụ cười thỏa mãn, xem ra long linh châu rất có hiệu quả. Trên mu bàn tay của nàng chợt xuất hiện một đạo quang văn, trên đó có một hư ảnh cự long, chính là tín vật của long phủ chủ

“Ồ, chúc mừng ngươi” Mục Trần cười. Có được tín vật của long phủ chủ thì có được tư cách vào thiên trì tẩy lễ rồi

“thật ra ta còn phải đa tạ ngươi” Tiêu Tiêu nói với Mục Trần. Nếu như không có Mục Trần đến kịp thì nàng với Lâm Tĩnh còn phải dây dưa hồi lâu, hơn nữa cũng không biết kết quả sẽ thế nào. Dù gì Lâm Tĩnh cũng là tiểu công chúa võ cảnh, chắc chắn phải có bài tẩy cho mình, nếu nói không có thì chả có ai tin

“Đi thôi, lấy được bảo bối rồi thì chúng ta đến thiên trì được rồi” Mục Trần nói, tuy rằng còn Thất phủ chưa tìm thấy nhưng hắn cũng không định đi đến đó. Dù sao nhiều tín vật cũng vô dụng, hơn nữa còn làm các thế lực khác căm ghét. Lúc đó lỡ như chọc giận nhiều người rất là phiền phức, những kẻ tiến vào thiên cung hôm nay kẻ nào mà không có địa chí tôn chống lưng chứ. Nếu đắc tội hết thì ngay cả Mạn Đà La cũng đành bó tay

Tam nữ nghe Mục Trần nói đều gật đầu, các nàng cũng đã có tín vật nên không có lòng tham chiếm đoạt hết mọi thứ

Vì vậy cả bốn người liền rời đi, hóa thành lưu quang hướng về thạch đảo phóng ra

Lúc này bên ngoài long đảo càng lúc càng nhiều nhân mã tụ họp, dù gì thạch đảo trong thiên cung rất là nhiều, đại bộ phận đều bị linh trận che đi. Do đó đi tìm từng cái thì rất mất thời gian, mà long đảo đã xuất hiện nên tự nhiên ai cũng bu về đây

có một nhóm cường giả đang lăng không mà đứng, họ đứng gần thạch đảo nhất, vị trí của họ tạo thành một phòng tuyến ngăn không cho một kẻ nào đến gần

Đối với hành vi của bọn họ tuy bất mãn nhưng không ai dám làm gì, bởi vì đội ngũ của ba kẻ này rất là có danh tiếng

Có ít nhất mười kẻ đạt đến cửu phẩm đỉnh phong, mà những kẻ đó không phải là hạng vô danh tiểu tốt mà là bài danh trước mười lăm trên cường giả bảng

Đặc biệt là kẻ đứng đầu, một kim bào nam tử diện mục anh tuấn, khí độ thản nhiên nhưng không đẹp bằng soái ca. Nở nụ cười cũng có cảm giác uy nghiêm làm người khác phải thần phục

Kẻ này chính là thái tử Đại Hạ hoàng triều, Hạ Vũ

“Thái tử, chúng ta không định vào sao?” cường giả bên cạnh Hạ Vũ hỏi

Hạ Vũ khẽ cười nói “Chuyện đi thám hiểm để những kẻ khác làm đi, nếu có thể từ bên trong thoát ra thì đem kẻ đó lại đây tra hỏi là được”.

Vị cường giả kia nghe vật thì rung động, chiêu này của Hạ Vũ thật âm hiểm mà. Chỉ cần trấn thủ ở đây thì dù ai đoạt được bảo bối từ Long đảo cũng lọt vào tay bọn họ thôi.

Đã vật thì quên chuyện đi thám hiểm thôi, để mấy kẻ xui xẻo làm thay

Hạ Vũ cười cười định nói thì chợt ngưng, hai mắt híp lại nhìn vào trong độc khí. Chỗ đó có động tĩnh truyền ra, sau đó Hạ Vũ nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện

Sau khi nhìn rõ thân ảnh đó thì hắn ngẩn người, rồi cười mỉa

Dĩ nhiên là tiểu tử Mục Trần kia, xem ra vận khí của ngươi không tốt rồi.

Bình Luận (0)
Comment