Đại Chúa Tể

Chương 1184 - Ma Đế Sống Lại

Hội fan Đại Chúa Tể

Bang!

Tiếng kiếm ngân thanh thúy vang lên, tựa như âm thanh từ trong thiên địa phát ra khiến mọi người run động.

Hơn nữa vào lúc này, hàng tỉ đạo kiếm quang óng ánh sáng long lanh phun ra, kiếm quang kia cực kỳ nhu hòa, cũng không lộ vẻ phá hoại, nhưng khi nhìn vào ánh kiếm quang đó tất cả các cường giả đã bước chân vào cấp độ Địa Chí Tôn lại cảm thấy con tim đập nhanh.

Bọn hắn không nghi ngờ, nếu là bọn họ bị cuốn vào bên trong kiếm quang kia, chỉ sợ trong khoảnh khắc sẽ bị chôn vùi.

Thanh kiếm này đến tột cùng là cường đại cỡ nào…

- Làm sao có thể?!

Những ánh mắt động trong, thậm chí Lục Hằng cũng ngốc trệ không nhịn được thì thào, Thiên Đế kiếm không phải chỉ có Thiên Đế mới có thể rút ra sao? Vì sao, một tiểu tử Cửu phẩm viên mãn, lại có thể làm được?

Ánh mắt Lục Hằng biến ảo, hắn nhìn sau lưng Mục Trần một thân ảnh Tử Kim ngàn trượng, là Chí Tôn Pháp Thân của Mục Trần, hắn đã nhận ra một hương vị cực kỳ kỳ lạ.

Đó là Bất Hủ hương vị.

Loại hương vị này, phảng phất nói lên thậm chí bản thân Mục Trần chết đi, nhưng được tòa Chí Tôn Pháp Thân cọ rửa theo thời gian sẽ, Vĩnh Hằng Bất Hủ. (Bất tử đại đế nhé) - Cái đó là… Bất Hủ Kim Thân?!

đồng tử Lục Hằng co lại, rốt cục cũng đã nhận ra được quang ảnh Chí Tôn Pháp Thân, bởi vì hắn kỳ vọng Già Lâu La có thể tiến hóa, nhưng đáng tiếc là kỳ vọng của hắn vào Già Lâu La, đã thất bại dưới tay Mục Trần.

Hiển nhiên điều này nói lên Mục Trần đã thành công rồi.

- Bên trong Thượng Cổ Thiên Cung, Thiên Đế từng nói qua, muốn trở thành người kế thừa của hắn, điều kiện tất yếu, là tu luyện ra Bất Hủ Kim Thân.

Mạn Đồ La nhìn về phía sắc mặt kịch biến của Lục Hằng, thản nhiên nói:

- Muốn rút ra Thiên Đế Kiếm, ngoại trừ Thiên Đế ra, phải đạt được Thiên Đế Kiếm tán thành mới được, mà để Thiên Đế kiếm tán thành thì chỉ có thể là Bất Hủ Kim Thân. - Chẳng qua là khi xưa bên trong Thượng Cổ Thiên Cung không có ai có thể tu luyện ra Bất Hủ Kim Thân, cho nên cũng dần dần bị quên lãng, ngươi chỉ là kẻ đến sau tự nhiên sẽ không biết được những bí mật này.

Mạn Đồ La nói đến chỗ này, cũng cười lạnh. Nàng bấm tay một cái, vô số đạo hoa văn u ám nổ bung, trực tiếp là đem cái ma miệng kia quấn quanh, làm cho nó không cách nào phát ra lực lượng. - Mục Trần, động thủ!

Cùng lúc đó nàng quát khẽ vang lên bên tai Mục Trần.

Nghe được tiếng quát của Mạn Đồ La, hai tay Mục Trần nắm thật chặt Thiên Đế Kiếm, hắn có thể cảm giác được bên trong chuôi kiếm này lưu động một lực lượng khủng bố, loại lực lượng này so với Phong Thần Phiến trong tay hắn, tựu như lửa đom đóm so với ánh trăng.

Đương nhiên, hắn cũng biết được, bằng vào thực lực hắn bây giờ, coi như là đem toàn bộ Linh lực, thậm chí thiêu đốt huyết nhục bản thân, chỉ sợ đều khó có khả năng thúc dục thiên đế kiếm.

Bất quá, cũng may là, Thiên Đế kiếm tựa hồ cũng là đã nhận ra Ma Đế dần dần sống lại, cho nên không cần Mục Trần điều khiển, tự thân thiên kiếm cũng chấn động xuất ra thanh âm kiếm ngân vang phóng lên trời.

Ông!

Vạn trượng kiếm quang bắt đầu khởi động, Thiên Đế Kiếm trực tiếp biến thành một đạo kiếm quang mang theo Mục Trần mãnh liệt bắn ra, cái loại trình độ này, nhanh không đến nỗi không cách nào hình dung. Coi như là những Hạ vị Địa Chí Tôn ở đây, cũng chỉ có thể đủ trông thấy một ánh sáng xẹt qua hư không, căn bản không cách nào trông thấy quỹ tích di chuyển.

Thiên Đế Kiếm xuất hiện ở trước thân ảnh "Thiên Đế", sau đó mũi kiếm run lên, như muốn đâm vào trong cơ thể hắn, muốn phong ấn hắn lần nữa.

Xùy!

Mũi kiếm đâm vào thân thể, nhưng sắc mặt Mục Trần lại biến đổi, bởi vì trong lúc đó, đứng trước mắt hắn không phải là thân ảnh "Thiên Đế", mà là, Lục Hằng!

Thiên Đế Kiếm đâm vào thân thể Lục Hằng, kiếm quang bắt đầu khởi động, kiếm khí đáng sợ tuôn ra, trực tiếp làm cho thân thể Lục Hằng xuất hiện từng vết rạn.

Mục Trần cảm thấy có chút kinh hãi, nguyên bản hẳn là Lục Hằng đang tại một phương hướng khác, nhưng lại quỷ dị hiện ra cảng lấy mũi kiếm, khuôn mặt của hắn cũng khó có thể tin cùng thống khổ.

Hiển nhiên, hắn cũng không muốn chủ động dùng thân thể ngăn trở một kiếm này.

Hắn không chủ động, chẳng lẽ là Ma Đế?!

Đồng tử Mục Trần rồi đột nhiên co rút nhanh, sau đó hắn là nhìn thấy, sắc mặt Mạn Đồ La cùng rất nhiều cường giả đỉnh tiêm, vào lúc này trở nên vô cùng kinh hãi.

Bộ dáng kia, tựa như là gặp được cái gì làm bọn hắn sợ hãi.

Đát.

Một bàn tay thon dài trắng nõn, đột nhiên từ phía sau Lục Hằng, nhẹ nhàng đặt lên trên bờ vai hắn.

- Ha ha, ngươi không tệ.

thanh âm mỉm cười ôn hòa, sau lưng Lục Hằng truyền đến, sau đó một đạo thân ảnh đi ra, một thân áo bào xanh, đương nhiên đó là vị "Thiên Đế" kia!

Hai mắt hắn đã mở ra, trong mắt là một màu đen, phát xuất ra một cỗ khí tức tà ác.

Hắn chính thức sống lại!

Lục Hằng cũng là có chút gian nan quay đầu, nhìn qua vị "Thiên Đế " này, bờ môi giật giật, tựa hồ là đang cầu cứu, kiếm khí trong cơ thể hắn, đã muốn hủy diệt hắn. - Yên tâm, bổn tọa sẽ không để cho đại công thần của mình chết một cách đơn giản như vậy.

- Thiên Đế

cười cười, sau đó bàn tay lần nữa vỗ, nhất thời, hắc sắc ma khí khôn cùng vô tận theo lòng bàn tay hắn tuôn ra, dũng mãnh đi vào trong cơ thể Lục Hằng, đem những kiếm khí trong cơ thể hắn hủy diệt đi.

Bất quá, tuy nói hắn trợ giúp Lục Hằng xóa tan kiếm khí, nhưng thân hình Lục Hằn lúc này bị triệt để ma hóa, tại mặt ngoài thân thể hắn ma văn dữ tợn che kín, ma khí cải tạo thân hình Lục Hằng, hơn nữa Lục Hằng cũng cảm nhận được, linh lực trong cơ thể hắn, đang bị ăn mòn cuối cùng biến thành ma khí.

Trong thiên địa cũng bắt đầu sinh ra một loại kháng cự đối với hắn, làm cho hắn không có biện pháp hấp thu Linh lực từ Thiên Địa.

Hắn đã bị Đại Thiên Thế Giới đào thải rồi.

Phát giác được bản thân biến ảo, ánh mắt Lục Hằng biến ảo một phát, nhưng cuối cùng nhất là đối với "Thiên Đế" khiêm tốn cúi đầu xuống:

- Đa tạ chủ nhân đã cho thuộc hạ trùng sinh!

trong cơ thể Lục Hằng kiếm khí bị đánh tan, Mục Trần lập tức rút kiếm bắn ngược lại, trên mặt tràn đầy vẻ âm trầm, không nghĩ tới vị Ma Đế này đã sống lại, cục diện trước mắt, đã triệt để thoát ly khống chế của bọn hắn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạn Đồ La cũng căng cứng, còn lại những đỉnh tiêm kia cường giả kia thậm chí cũng ngoác mồm kinh hoảng, người trước mắt là Ngoại Vực tộc Ma Đế đó!

Thậm chí trước kia vào cuộc chiến của Đại Thiên Thế Giới một trong các vị Thiên Đế, chỉ có thể phong ấn được hắn. Hôm nay hắn lại sống lại, bằng vào thực lực của hắn những người đang tại đây cũng không đủ để hắn nhét kẻ răng.

Sauk hi Ma Đế cải tạo Lục Hằng thành ma thân, thì là lười biếng duỗi cái lưng mệt mỏi, cười nói:

- Thiên Đế thật đúng là nhân vật khó lường. Nhất Khí Hóa Tam Thanh, quả thật lợi hại, nếu không có vận khí tốt, thật đúng là bị hắn tàn phá.

Nói xong, ánh mắt của hắn chuyển hướng nhìn về những cường giả đỉnh tiêm kia, thoả mãn mà nói:

- Bất quá phục sinh lại có thể trông thấy nhiều huyết thực như vậy, thật đúng là một điều khiến cho ta cảm thấy vui vẻ.

- Chạy mau!

Một ít cường giả đỉnh tiêm sắc mặt kịch biến, không nhịn được nữa linh lực trong cơ thể điên cuồng bạo. Đem hết toàn lực mãnh liệt bắn trở ra, ý muốn rời khỏi nghĩa trang Thiên Đế.

Nhưng mà, mặc cho bọn hắn chạy trốn, vị Ma Đế kia chỉ cười, sau đó miệng hắn mãnh liệt phun ra một đạo ma khí như phong bạo đuổi theo những cường giả đang chạy trốn, sau khi ma khí chạm vào cơ thể thì tất cả đều hóa thành huyết nhục, sau đó ma khí cuốn ngược quay về bị Ma Đế nuốt lấy. - Bổn tọa vất vả lắm mới có thể phục sinh, các ngươi phải để cho bổn tọa no bụng đã.

Ma Đế cười mỉm, bàn tay chợt duỗi ra. Vô số đạo ma khí như nước lũ cuốn ra, hóa thành Ma Long, gầm thét hướng về các cường giả đỉnh tiêm tại đây mà thôn phệ.

Trong lúc nhất thời, thiên địa đại loạn.

Mạn Đồ La cũng là bị gần hơn mười đạo Ma Mãng hướng đến, mặc dù là dựa năng lực Địa Chí Tôn Đại viên mãn, nàng cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình.

Oanh!

Mục Trần vung Thiên Đế Kiếm, tuy không cách nào thúc dục lực lượng của hắn, nhưng mượn nhờ năng lực của Thiên Đế Kiếm cùng uy năng bản thân hắn cũng miễn cưỡng bảo trụ bản thân.

Trong tình cảnh hỗn loạn, vị Ma Đế kia chỉ cười tủm tỉm thỉnh thoảng đưa tay ra, mà mỗi lần hắn đưa tay ra thì có thêm một đạo ma khí rơi vào trong miệng hắn, bị hắn thôn phệ.

Tại liên tiếp nuốt mấy vị Hạ vị Địa Chí Tôn, ánh mắt của hắn, quét thấy Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh cùng Cửu U, lúc này cười cười:

- Tốt gái mới lớn =)), để bổn tọa thử xem huyết nhục của các ngươi như thế nào.

Hắn cười nhẹ, ngón tay chỉ ra, lập tức một đạo ma khí như tấm lụa xuyên thủng hư không, trực tiếp là đem bao phủ tam nữ.

Phát giác được công kích bất thình lình, khuôn mặt tam nữ kịch biến, một vị Ma Đế ra tay các nàng thậm chí cơ hội chạy trốn đều không có.

Bá!

Bất quá, ngay khi ma khí tới, thân ảnh Mục Trần, lúc này cưỡng ép vọt ra, hắn đứng ở phía trước tam nữ, hai tay nắm chặt Thiên Đế Kiếm, trên thân kiếm kim quang bắt đầu khởi động, bảo vệ phía trước tam nữ.

Phanh!

Ma khí nước lũ phóng đến, quần áo trên thân Mục Trần lập tức hóa thành bột phấn, ma khí xẹt qua giống như lưỡi đao sắc bén vô cùng, trên thân thể của hắn còn lưu lại một vết thương thật sâu, nếu không phải là Thiên Đế Kiếm phát ra kiếm quang che chở hắn, hắn đã sớm trở thành bột phấn.

Thân thể của hắn lại điên cuồng run rẩy, hiển nhiên cũng sắp ngã quỵ, mà một khi hắn quỵ xuống hiển nhiên cũng là điều báo trước hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Phía sau, khuôn mặt Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh, Cửu U cũng đại biến.

- Mục Trần!

Các nàng đều lo lắng cho hắn.

- Đi!

Hai mắt Mục Trần đỏ bừng, nghiêm nghị hét to, lúc này hắn ở đâu còn khí lực dư thừa, chỉ có thể cầm cự một ít thời gian cho tam nữ rút đi.

Tuy nhiên hắn biết rõ làm như thế cũng chỉ là châu chấu đá xe, theo tính tình của hắn, hắn sẽ không để tam nữ phía trước hắn chết đi, tựa như có phải chết hắn cũng phải chết trước. - Ha ha, thật là cảm động, ngươi muốn chết trước, vậy ngươi đi chết đi.

Vị Ma Đế kia mỉm cười nhìn qua một màn này, sau đó cong ngón tay búng ra, lập tức ma khí vô cùng vô tận gào lao ra, giống như Lang Yên đầy trời muốn đem Mục Trần triệt để gạt bỏ.

Ma khí khủng bố lao đến, lúc này ngay cả Mục Trần, đều sinh ra cảm giác tuyệt vọng, bực này tồn tại, chỉ cần hắn thoáng liếc nhìn chăm chú hắn liền hóa thành bột phấn.

Rầm rầm!

Ma khí vọt tới, tràn ngập ánh mắt, Mục Trần gần như tuyệt vọng mà cuối đầu.

Kết thúc rồi?

Rầm rầm!

Mí mắt Mục Trần sụp xuống hắn đã tuyệt vọng để mặc cho ma khí tấn công đến, khi ánh mắt của hắn đã không còn hy vọng thì đột nhiên có tiếng nổ vang giữa thiên địa sau đó, vô tận Hỏa Viêm, phảng phất theo hư vô cuốn ra, Hỏa Viêm bá đạo không cách nào hình dung, thậm chí ma khí khủng bố như thế đều bị Hỏa Viêm thiêu đốt nhanh chóng.

Hưu!

Tựa hồ là một khỏa hỏa diễm thiêu đốt lưu tinh, xuyên thấu không gian ầm ầm trực tiếp đánh vào phía trước Mục Trần…

Hỏa Viêm tuôn ra, mí mắt Mục Trần vốn đã cụp xuống, rốt cục cũng mở ra nhìn về phía trước, tại đó trên mặt đất, một cây thước cực lớn màu đen, lẳng lặng cắm trên mặt dất, phía trên cây thước, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt lên, Hỏa Viêm bắt đầu khởi động, đem ma khí đốt sạch đi.

Cùng lúc đó, một tiếng cười hơi lười nhác, đột ngột vang lên ở trong thiên địa.

- Này, tuy ngươi là Ma Đế, nhưng không thể khi dễ nữ nhi bảo bối của ta như vậy chứ?

Bình Luận (0)
Comment