Đại Chúa Tể

Chương 1238 - Một Quyền

"Không tránh không né, đón ngươi một quyền "

Thanh âm Mục Trần, ở trong quần hùng lầu truyền ra, dẫn tới rất nhiều hào cường đứng đầu hai mặt nhìn nhau, mắt lộ ra vẻ đăm chiêu, hiển nhiên tư thế Mục Trần như vậy, thật sự là có chút ngoài dự liệu .

Hắn không chỉ khiêu khích, lại nói thể nói ra một câu nói cuồng vọng như vậy .

Một tên Hạ Vị Địa Chí Tôn, muốn lấy tư thế, mạnh mẽ tiếp một quyền công kích từ một vị Thượng Vị Địa Chí Tôn, điều đó tuyệt đối là chuyện không dễ dàng gì

Trên lầu ba, đôi mắt đẹp của Linh Phi Tử vào lúc này cũng hơi lóe lên, cái miệng nhỏ nhắn vi kiều, cười tủm tỉm nói: "Không nghĩ tới nam nhi của Lac Ly có bực này hào khí, thật là làm cho tiểu nữ nhìn chàng với cặp mắt khác, khanh khách, Hùng Vương, nếu người ta đã yêu cầu ngươi làm thế, ngươi cũng nên thành toàn cho người ta đi."

Rất nhiều cường giả nghe đến lời này, đều là âm thầm cười, lời nói chua ngoa của nữ nhân này, thật là làm người ta cảm thấy lạnh lẽo tâm gan, một câu nói lại, liền triệt để phá hỏng đường xoay sở của Mục Trần, sợ rằng bây giờ Mục Trần, chỉ có thể một hơi đem nuốt vào mà chấp nhận khiêu chiến.

Nếu như lúc trước một câu nói kia từ Mục Trần, vẻn vẹn chỉ là cuồng vọng thì hiện tại hắn đã không còn đường lui mà phải khổ sở chấp nhận lãnh lấy hậu quả từ sự cuồng vọng kia.

Bất quá, làm cho mọi người hơi kinh ngạc là, đối với những lời nói châm biếm của Linh Phi Tử, thần sắc người thanh niên này vẫn như trước bình thản, cứ như không nghe thấy mọi lời nói xung quanh vẫn bình tĩnh, thật ra khiến cho một ít cường giả phải âm thầm sinh nghi, chẳng lẽ người này, thật sự chính có chút thủ đoạn đối kháng hay sao?

Với thực lực Hạ Vị Địa Chí Tôn, chính diện chống lại một vị Thượng Vị Địa Chí Tôn, tuyệt đối không thoải mái a.

Rất nhiều ánh mắt kinh nghi nhìn vào hai người, lúc này khuôn mặt Hùng Phách kia đầy sát khí lành lạnh, hắn nhãn thần dử tợn nhìn về Mục Trần, hiển nhiên cũng là không nghĩ tới một tên Hạ vị Địa Chí Tôn dĩ nhiên khinh thường hắn như thế.

Thằng ngu này lẽ nào cũng không biết, Hùng Phách am hiểu nhất chính là ngạnh bính sao? Coi như là một ít Thượng Vị Địa Chí Tôn khi đối mặt với lực lượng cương mãnh, đều không dám khinh thường sao?

"Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự chán sống!" đôi mắt Hùng Phách đỏ bừng nhìn chằm chằm Mục Trần, như một con thú dữ chuẩn bị tấn công.

Mục Trần nhíu mày: "Sao phải nhiều lời như vậy, đến tột cùng còn muốn đánh hay không?"

Hùng Phách cơ hồ là bị thái độ của Mục Trần làm cho tức giận, khói bóc lên đến đỉnh đầu, bất quá cuối cùng hắn vẫn nhẫn nại nén nổi giận, cắn răng nghiến lợi: " Được, ngày hôm nay Bản vương sẽ thành toàn cho ngươi!"

Ầm!

Khi thanh âm hạ xuống trong nháy mắt, chỉ thấy linh lực đỏ ngầu trong cơ thể Hùng Phách ẩn chứa khí tức cuồng bạo không gì sánh được, như phong bạo nhất bạo phát lên, linh lực cuồng bạo, trực tiếp đem mảnh không gian này, xé rách ra từng vết nứt.

Linh lực Hùng Phách, tràn đầy hung ác cùng với khí độ cuồng bạo, trong lúc mơ hồ có âm thanh Gấu vang vọng truyền ra .

Thân thể Hùng Phách vào lúc này bành trướng trong nháy mắt, như một người khổng lồ, thậm chí bộ mặt của hắn đều biến hóa có chút vặn vẹo, nhìn qua, như một Bạo Hùng hình người.

Trong Quần hùng lầu, rất nhiều hào cường đứng đầu nhìn thấy một màn này, ánh mắt cũng hơi đông lại một cái.

"Có người nói công pháp tu luyện của Hùng Phách này, cần dòng máu Hùng từ thượng cổ Thần Thú đã từng xé trời làm đường dẫn. Đồng thời cùng linh lực bản thân cũng phải hòa hợp, lực lượng vô cùng cuồng bạo" Có cường giả lên tiếng cảm thán nói.

Lạc Thiên Thần nhìn thấy Hùng Phách biến thân lực lượng tăng mạnh, thần sắc cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều, trong lòng không nhịn được nổi lên vẻ lo âu, Hùng Phách này hiển nhiên là muốn đem linh lực bản thân thôi động đến mức tận cùng. Trực tiếp một quyền triệt để đánh giết Mục Trần.

Rất nhiều tiếng thở than xung quanh truyền ra, hai mắt Mục Trần chỉ hơi híp nhìn thân thể Hùng Phách, hắn cảm thụ Hùng Phách bộc lộ ra linh lực chi khí hung lệ cuồng bạo, sau đó ánh mắt hơi lóe.

Rống!

Linh lực trong cơ thể Hùng Phách, như thủy triều từng đợt sóng tiếp nối nhau đợt sóng điên cuồng cuộn tuôn ra, trong nháy mắt đạt đến tới đỉnh phong, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, như tiếng gấu gào, mắt trần có thể thấy Âm Ba khuếch tán ra, chấn vỡ không gian.

Ầm!

Linh lực mênh mông như biển, trào đãng ở trong cơ thể Hùng Phách, hai mắt hắn đỏ bừng tập trung vào Mục Trần, một loáng sau vậy, bàn chân bỗng nhiên giẫm một cái, nhất thời mảnh sàn nhà được đúc thành từ nguyên liệu đặc biệt cứng rắng cũng hóa thành bột phấn.

Thân thể Hùng Phách, hóa thành một đạo quang ảnh, soạt một tiếng bạo xạ ra, quyền của hắn lấy một loại tư thế chậm chạp nhưng rất mạnh, chậm rãi đánh ra.

Một chốc này, phía sau Hùng Phách, phảng phất xuất hiện một đầu thượng cổ hung gấu vô cùng to lớn, hung gấu đánh ra Hùng Chưởng, cùng một quyền của Hùng Phách hội tụ vào một chỗ.

Ầm! Ầm!

Quyền lướt gió, mang theo sắc thái đỏ ngầu, không gian đều vỡ vụn ra, vô số mảnh nhỏ không gian đụng vào quyền kia trực tiếp bị chấn nát thành quang điểm.

"Đại Ma Liệt Thiên Quyền!"

Tiếng Gấu rống vang vọng, một quyền đấm ra từ Hùng Phách, lực lượng thanh thế khiến cho rất nhiều sắc mặt Thượng Vị Địa Chí Tôn đang ở đây đều hơi đổi, hiển nhiên là bị một quyền này từ Hùng Phách làm cho dao động.

Một quyền này, cơ hồ là sử dụng toàn bộ linh lực trên người Hùng Phách, con người nhìn rất khôi ngô, nhưng hiển nhiên cũng rất xảo trá, hắn rất sợ Mục Trần có thủ đoạn gì, hắn chọn phương thức trực tiếp nhất, đó chính là lấy lực lượng Thượng Vị Địa Chí Tôn chính diện triệt triệt để để đánh bại Mục Trần.

Thế tiến công như thế, nhìn như ngốc si, nhưng thực sự là một đòn rất bá đạo.

Thầm nghĩ dù cho thủ đoạn của ngươi nhiều hơn nữa, ta cũng có thể nghiền ép để xem ngươi làm sao có thể ngăn cản ta!

Bất kể như thế nào, Mục Trần cũng chỉ mới là Hạ Vị Địa Chí Tôn, bằng vào linh lực mênh mông của Thượng Vị Địa Chí Tôn, đủ để nghiền ép bất cứ phòng ngự của cấp độ Hạ Vị Địa Chí Tôn.

Thời điểm Hùng Phách đấm ra một quyền này, rất nhiều hào cường đứng đầu tán thán 1 tiếng, loại tiến công này, chỉ có tránh đi thì mới là thượng sách, lúc trước Mục Trần khẩu xuất cuồng ngôn, không tránh không né mà trực diện ngạnh kháng điều này giống như là tự mình buộc dây cho đối phương đưa vào Tử Lộ .

Linh Phi Tử nhìn thấy một màn này, khóe miệng cũng nhấc lên nụ cười hài hước, nàng biết, bởi vì cuồng vọng, chắc chắn Mục Trần sẽ trả giá thảm trọng.

Rất nhiều ánh mắt cảm thán nhìn có chút hả hê hướng về Mục Trần, nhìn thiết quyền đánh tới hắn cũng hít sâu một hơi, sau đó hắn hai chân hơi mở, bàn tay chậm rãi vươn, tư thế như sắp đỡ đòn của đối phương.

Không một ai nhìn thấy, hai mắt Mục Trần, bắt đầu có thủy tinh quang mang khởi động, tất cả linh lực trong cơ thể hắn, vào lúc này rót vào thủy tinh Phù Đồ Tháp trong cơ thể trung, chuyển hóa thành Thủy Tinh Linh Lực bàng bạc mênh mông.

Nhàn nhạt quang mang thủy tinh bắt đầu từ trên thân thể Mục Trần như có như không phát ra, một quyền cuồng bạo không cách nào hình dung từ Hùng Phách, cũng đánh vào mặt.

"Ngươi chết cho Bản Vương!"

Tiếng gầm gừ như sấm từ Hùng Phách, khuôn mặt dữ tợn, Hung Sát Chi Khí đáng sợ. Phô thiên cái địa bao phủ đến, dưới mọi ánh mắt nhìn trực tiếp va chạm vào lòng bàn tay của Mục Trần.

Ầm!

Quyền Chưởng giao nhau trong nháy mắt, phảng phất có tiếng sấm rền nổ vang, tất cả mọi người nhìn thấy, áo bào Mục Trần trong khoảnh khắc bay phất phới.

Mà lúc này tay Mục Trần, trở nên đỏ ngầu, mơ hồ có Huyết Tích thấm ra, đều là bởi vì linh lực bá đạo từ Hùng Phách đưa đến.

Linh Lực Xích Hồng hình thành phong bạo, đem hai người che phủ trong đó.

"Bản vương sẽ đem thân thể của ngươi, một quyền chấn vỡ!" Hùng Phách cười gằn nói, sau một khắc. Tâm niệm hắn vừa động, linh lực cuồng bạo đỏ ngầu, như nước đỏ, lấy một loại tư thế không thể ngăn trở, theo chỗ tiếp xúc, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Mục Trần, dự định chấn vỡ thân thể Mục Trần hoàn toàn từ bên trong ra ngoài.

Loại sự tình hung tàn này, không phải là lần đầu tiên Hùng Phách làm, trước đây hắn cũng từng làm như vậy, mà kết cục, là hai vị Hạ Vị Địa Chí Tôn kia nổ thành bọt máu khắp bầu trời.

Ầm!

Linh lực cuồng bạo đỏ ngầu, theo Hùng Phách thôi động, điên cuồng đi vào trong cơ thể Mục Trần, bất quá, cũng chính là vào lúc này. Hùng Phách đột nhiên nhìn thấy, khóe miệng Mục Trần tựa hồ là nhấc lên nụ cười giễu cợt.

"Trước sau cũng phải chết, ngươi còn giả thần giả quỷ!" nhãn thần Hùng Phách âm trầm, đột nhiên thôi động kích nổ linh lực cuồng bạo đang xâm nhập vào trong cơ thể Mục Trần.

Nhưng cũng chính trong một cái chớp mắt này, đồng tử Hùng Phách đột nhiên co rụt lại. Bởi vì hắn có chút kinh hãi phát hiện, linh lực trong cơ thể như hồng thủy liên tục không ngừng tràn vào Mục Trần vào lúc này mất đi liên hệ cùng hắn.

Loại cảm giác này, khiến hắn cảm giác thân thể Mục Trần như hóa thành một cái lỗ đen, bất luận linh lực dung mãnh như thế nào đi vào đều bị cắn nuốt hóa giải.

"Làm sao có thể ? !" nguyên bản khuôn mặt Hùng Phách đang rất dử tợn, nhất thời hiện ra vẻ khó tin. Ánh mắt Mục Trần sáng lên sau đó mỉm cười, đích xác linh lực Hùng Phách cuồng bạo không gì sánh được, nhưng tiếc là, hôm nay Mục Trần không e ngại bất kỳ loại Linh Lực nào xâm nhập vào bên trong cơ thể.

Bởi vì lúc này trong thân thể hắn, Thủy Tinh Linh Lực không ngừng gào thét, mỗi khi những Xích Hồng Linh Lực này tiếp xúc với Thủy Tinh Linh Lực trong cơ thể hắn, trong khoảnh khắc đều trở nên an tĩnh, nguyên nhân là vì chúng bị phong ấn

Giờ này khắc này, rất nhiều hào cường cũng phát hiện chuyện không hợp lý, lúc này sắc mặt đều hơi đổi, bởi vì bọn họ nhận thấy được, mặc kệ Hùng Phách điên cuồng như thế nào thôi động linh lực nỗ lực chấn vỡ thân thể Mục Trần, nhưng thân thể hắn vẫn, như trước không chút sứt mẻ, thậm chí ngay cả bàn chân, đều là chưa từng di động chút nào.

"Tại sao có thể như vậy ? !" trong lòng những hào cường đứng đầu này cũng chấn động, phía sau lộ vẻ ngưng trọng.

Khi tất cả mọi người đang chấn động trong lòng, Mục Trần thì là hướng về phía Hùng Phách chậm rãi giễu cợt nói: "Muốn lấy lại linh lực sao? Vậy ta trả lại cho ngươi."

Cánh tay còn lại của hắn hơi nắm chặt, nhất thời Xích Hồng Linh Lực dũng mãnh tiến ra, trong chớp mắt, hóa thành một quang cầu Xích Hồng Linh Lực ước chừng trăm trượng.

Trong quang cầu ẩn chứa linh lực cuồng bạo cực đoan.

Mục Trần cầm quang cầu trong tay, trực tiếp hướng về Hùng Phách trước mặt vỗ tới.

Đối mặt với cử động từ Mục Trần như vậy, trong mắt Hùng Phách cũng lộ ra một vẻ cuồng tiếu, bởi vì hắn cho rằng quang cầu Xích Hồng Linh Lực này khi chạm vào thân thể hắn sẽ chui vào cơ thể hắn, như hổ được thả về rừng.

"Ha ha, cái tên ngu xuẩn này, vọng tưởng dùng linh lực của ta công kích ta ? Thực sự là si tâm vọng tưởng!" Hùng Phách cười ra tiếng.

"Thật sao?" Nhưng mà, đối với tiếng cuồng tiếu của hắn, ánh mắt Mục Trần cũng xẹt qua nụ cười quỷ dị.

Khi thanh âm hắn vừa mới rơi xuống trong nháy mắt, sắc mặt Hùng Phách chợt kịch biến, bởi vì hắn phát hiện, nguyên bản linh lực thuộc về hắn khi dũng mãnh vào thân thể hắn, thì gần như toàn bộ tất cả linh lực trong cơ thể hắn đều đồng hóa mất đi sự khống chế.

Vì vậy, ngắn ngủi mấy hơi thở, nguyên bản linh lực kinh khủng lượn lờ quanh thân Hùng Phách, trong nháy mắt đều tan biến.

"Linh lực của ta ? !" ánh mắt Hùng Phách lộ ra vẻ nồng nặc kinh hãi .

"Ngươi cũng thử một quyền của ta xem?"

Không đợi hắn tìm hiểu nguyên do linh lực trong cơ thể có biến cố gì, Mục Trần lại hướng về phía hắn cười, sau đó tiến lên một bước, Quyền Phong như sấm, đấm vào cơ thể Hùng Phách lúc này linh lực quanh thân đều tán đi, trên lồng ngực Hùng Phách gần như là thịt không có bất kỳ phòng ngự nào.

Ầm!

Thanh âm trầm thấp vang vọng, thân thể Hùng Phách, vào lúc này như bị một đòn nghiêm trọng, chật vật bay ngược trở về, thân thể kéo lê trên mặt đất tạo thành một dấu vết thật dài, một ngụm máu tươi bắn ra, toàn bộ lồng ngực vào lúc này lõm sâu vào.

Toàn trường vắng vẻ không tiếng động, dù là có rất nhiều hào cường nơi này đều bất phàm, nhưng vẫn không tránh khỏi si ngốc, bọn họ không thể nào tưởng tượng được vì sao bá đạo như Hùng Phách đấm ra một quyền, không chỉ vô hiệu mà ngươc lại linh lực bản thân cũng tiêu tán, lộ ra kẽ hở cực lớn, bị Mục Trần đánh ngược lại một quyền trở thành bộ dáng chật vật như vậy!

Rất nhiều ánh mắt trợn tròn há hốc mồm, Mục Trần lại thu quyền mà đứng, khuôn mặt tuấn dật, hiện lên nụ cười, hắn ngẩng đầu lên, nhìn vào gương mặt kiều mị có chút xanh của Linh Phi Tử, mỉm cười .

"80 triệu Chí Tôn Linh Dịch này, ta thu"

Bình Luận (0)
Comment