Đại Chúa Tể

Chương 1239 - Tự Cược

Bên trong Quần hùng lâu, một vệt dài sâu hoắm kéo dài tới cửa lớn, nhìn qua vệt dài kia, sắc mặt của tất cả các cường giả bên trong quần hùng lâu, đều dần dần trở nên nghiêm nghị.

Trước đó tình cảnh, quá mức quỷ dị, bọn họ hoàn toàn không biết đến tột cùng phát sinh cái gì.

Cú đấm kia của Hùng Bá (lúc Phách lúc Bá o hiểu được), vốn là rất hung hãn, thậm chí một vị Thượng Vị Địa Chí Tôn cũng phải toàn lực chống đỡ, nhưng Mục Trần chỉ giơ tay đón lấy, kết quả cuối cùng, không phải Mục Trần bị một quyền đánh chết mà trái lại Hùng Bá bị đấm một quyền nổ đến thổ huyết ra.

Tình huống như vậy, dù như thế nào cũng lộ ra một luồng quỷ dị vô cùng.

Từng đạo từng đạo ánh mắt nghi ngờ không thôi, bắt đầu chuyển hướng lên vẻ mặt bình tĩnh của Mục Trần, bọn họ hiển nhiên sẽ không cho là Hùng Bá giả ngây giả dại, nhưng kết quả như vậy cũng chỉ có một, vậy thì lúc trước Mục Trần triển khai thủ đoạn gì mà bọn họ không cách nào phát hiện.

Nhưng bất kể nói như thế nào một quyền của Hùng Bá không hề là giả, trái lại rơi vào kết cục chật vật như vậy, đủ khiến cho bọn họ rõ ràng, chỉ có thanh niên này với thực lực Hạ Vị Địa Chí Tôn, mới có thể làm được sự tình này, hiển nhiên hắn nắm giữ một ít năng lực phi phàm.

Từ biểu hiện như vậy, cho thấy hắn có tư cách tham gia chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn. Một ít tên đứng xem nguyên bản còn đang bất mãn đối với Mục Trần, vào lúc này trầm mặc lại, bắt đầu ghi nhớ tên của hắn và ghi nhớ ở trong lòng, bởi vì, từ lúc trước Mục Trần ra tay, bọn họ mơ hồ cảm giác được một chút khí tức nguy hiểm.

Nếu như bọn họ vẫn ôm tâm thái khinh thường như trước, thì một khi ở bên trong chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn gặp phải Mục Trần, bọn họ sẽ dẫm vào vết xe đổ của Hùng Bá.

Khắp nơi trong Quần hùng lâu đều nổi lên khí tức kiên dè thì vào lúc này Hùng Bá chật vật đứng dậy với hai mắt đỏ chót, lúc này linh lực cuồng bạo của hắn nguyên bản biến mất lúc này như bão táp dâng lên.

Ngực hắn lúc trước lúc trước bị lõm sâu vào thì hiện tại đã khôi phục, cú đấm kia từ Mục Trần, cũng không có sát chiêu, vì lẽ đó Hùng Bá nhìn như chật vật, nhưng thương thế bực này sức sống ngoan cường đối với Thượng Vị Địa Chí Tôn mà nói, chỉ là việc nhỏ.

Bất quá tuy nói thương thế không nặng, nhưng đối với Hùng Bá mà nói, bộ mặt gần như đã bị ném đi.

Hai mắt hắn đỏ ngầu nhìn Mục Trần, lớn tiếng gầm hét: "Hỗn trướng, ngươi đã làm cái gì ? !"

Trong lòng Hùng Bá buồn bực hiển nhiên tột đỉnh, hắn không nghĩ đến, vì sao linh lực trong cơ thể hắn, ở khắc mấu chốt lại biến mất đồng thời không còn bị hắn khống chế, loại biến cố này, hiển nhiên là thủ đoạn của Mục Trần.

Nhưng mà đối với tiếng rít gào của hắn, Mục Trần không để ý tới, bàn tay nắm bình ngọc thản nhiên nói: "Tài nghệ không bằng người mà thôi."

"Ta không phục!"

Hùng Bá nổi giận nói, bàn chân giẫm một cái, lần thứ hai thân hình hóa thành thiển điện bắn mạnh tới, hiển nhiên còn ra tay mạnh mẽ hơn.

Bất quá, đối với cơn giận dữ của Hùng Bá, mí mắt Mục Trần chỉ là nhấc lên, lãnh đạm nói: "Đánh thêm một quyền nữa sao? Vậy 80 triệu Chí Tôn Linh Dịch nữa nhé."

Bạch!

Bóng người Hùng Bá chật vật ngừng lại, hắn nổi giận nhìn Mục Trần, tóc đều dựng ngược vì tức, hắn gầm hét lên: "Còn muốn lừa gạt ta sao? Ngươi nằm mơ đi!"

Mục Trần nở nụ cười, nói: "Không có chuyện gì, đến thời điểm đó ta sẽ để vị kia Địa Chí Tôn đại viên mãn của Mục Phủ chúng ta tìm ngươi để thu món nợ, ta nghĩ với lý do này, coi như là Tây Thiên Chiến Hoàng cũng không có cách nào nhúng tay."

Gương mặt Hùng Bá tái nhợt, quả đấm của hắn run rẩy, nổi giận trong lòng của hắn khiến cho lý trí của hắn chỉ muốn đánh giết Mục Trần tại chỗ, nhưng cuối cùng hắn vẫn là mạnh mẽ dồn nén lại, bởi vì thanh niên trước mắt, cũng không phải một tên Hạ Vị Địa Chí Tôn, bình thường hắn có thế lực và giao thiệp không nhỏ.

"Ngươi nhớ kỹ nỗi nhục này ta sẽ trả lại cho ngươi!"

Sắc mặt Hùng Bá kịch liệt biến ảo, cuối cùng chỉ có thể nói lên lời hung ác, sau đó ảo não rời khỏi Quần hùng lâu để lại bao nhiêu ánh mắt đùa cợt nhìn hắn.

Một bên Huyết Linh Tử nhìn Hùng Bá ảo não mà rời đi, sắc mặt cũng là có chút khó coi, ánh mắt hắn nhìn Mục Trần, hắn không nghĩ tới, Hùng Bá đều không thể hạ gục được Mục Trần.

"Tên tiểu tử này, tựa hồ lại mạnh hơn rồi!"

Huyết Linh Tử cắn răng, tuy nói một tháng trước, ở Lạc Thần Tộc, biểu hiện Mục Trần cũng tương đương bất phàm, nhưng Huyết Linh Tử dám khẳng định, khi đó Mục Trần, tuyệt đối không làm được như hiện tại, hời hợt chống đỡ thế tiến công của một vị Thượng Vị Địa Chí Tôn. Vì lẽ đó, hắn biết được thực lực Mục Trần lại to lớn tăng lên trong một tháng này.

"Lần sau nếu muốn động thủ, thì không cần phải mượn nhờ người khác xuất thủ, trực tiếp đứng ra nói chuyện với ta." ánh mắt Mục Trần mang chút hàn ý nhìn Huyết Linh Tử, cười nói.

Hắn có thể thấy, hôm nay Hùng Bá này, chính là bị Huyết Linh Tử lợi dụng, mà nguyên do, hiển nhiên chính là muốn gây phiền toái cho hắn.

Huyết Linh Tử nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, âm lãnh nói: "Tuy không biết ngươi sử dụng thủ đoạn gì, bất quá ngươi bại lộ thủ đoạn như vậy, thời điểm tiến vào chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn, không ít người biết sẽ phòng bị ngươi, đến thời điểm đó ngươi cũng sẽ không quá dễ chịu."

Huyết Linh Tử tuy nham hiểm giả dối, nhưng nhãn lực kính vẫn không yếu, hắn cũng chút ít nhìn ra Hùng Bá đã âm thầm bị chịu thiệt, bởi vì trực tiếp tiếp xúc với linh lực của Mục Trần, chỉ cần ngày sau phòng bị điểm này, như vậy lá bài tẩy này của Mục Trần, sẽ mất đi không ít hiệu quả.

" Lão già đê tiện!"

Lạc Thiên Thần nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là tức giận Huyết Linh Tử đến cực điểm.

Mục Trần vẫn bình tĩnh, mỉm cười nhìn chằm chằm Huyết Linh Tử, nói: "Nếu như đến thời điểm đó chúng ta gặp phải, ta sẽ để cho ngươi biết được, trong tay ta còn có bao nhiêu lá bài tẩy"

Nhìn vẻ mặt Mục Trần như vậy, trong lòng Huyết Linh Tử cũng hơi nhảy chấn động, cười lạnh nói: "Ồ? Lão phu chờ mong thời khắc đó, chỉ mong là ngươi cũng phải cẩn thận, nếu như ở bên trong chiến trường bị lão phu không cẩn thận chém giết, e là cho dù là Viêm Đế, cũng không có cách nào báo thù cho ngươi."

Mục Trần thản nhiên nở nụ cười, nói: "Lão thất phu ngươi mà cũng có loại năng lực này sao."

Bị Mục Trần xem thường như vậy, cái trán Huyết Linh Tử cũng nổi đầy gân xanh, bất quá hắn vẫn nhẫn nại, âm trầm nhìn Mục Trần một chút, sau đó phẩy tay áo bỏ đi.

Huyết Linh Tử cùng Hùng Bá rời đi, không khí bên trong Quần hùng lâu bầu cũng là dần dần khôi phục như cũ, bất quá trải qua trận chiến lúc trước sau, những cường giả đúng xung quanh kia đã nhìn về Mục Trần với ánh mắt kiêng kỵ, ít đi một phần ngạo mạn.

Xem ra lần này làm cho Hùng Bá chật vật rời đi, ngược lại cũng chiếm lấy một chút hiệu quả, chí ít sau khi, hẳn sẽ có một ít gia hỏa muốn chèn ép hắn sẽ phải thu liễm tâm tình.

Trên lầu ba, mặt Linh Phi Tử đổi sang xanh nhìn bóng người Hùng Bá chật vật rời đi, cuối cùng có chút tức giận nói: "Rác rưởi!"

Nàng trả bỏ ra cái giá 80 triệu Chí Tôn Linh Dịch, hi vọng Hùng Bá có thể khiến cho nhuệ khí Mục Trần giảm bớt, điều đó cũng sẽ khiến cho nàng cảm thấy vui hơn khi Lạc Ly bị đả kích nhưng nào ngờ tới, Hùng Bá không làm gì được Mục Trần, trái lại còn làm mất đi của nàng 80 triệu Chí Tôn Linh Dịch.

Số lượng Chí Tôn Linh Dịch, coi như nàng là Thánh Tử của Tây Thiên Chiến Điện, cũng không phải một số lượng nhỏ.

"Linh Phi Tử tiểu thư, nếu như ngươi thực sự nhàn cư vô sự, chẳng bằng chờ thêm một ít thời gian, đợi đến khi chiến trường Hạ Vị Địa Chí Tôn mở ra, ngươi muốn đấu như thế ta sẽ đáp ứng cùng ngươi."

Lạc Ly đột nhiên cười lên tiếng, con mắt giống như lưu ly biểu lộ tâm ý hơi lạnh lẽo nhìn Linh Phi Tử, âm thanh lành lạnh, ở này bên trong Quần hùng lâu vang lên.

Khi thanh âm Lạc Ly vang lên thì bên trong Quần hùng lâu vô số đạo ánh mắt hội tụ ở trên người nàng, sau đó rất nhiều ánh mắt ngang ngược mặt lộ vẻ cân nhắc, xem ra lúc trước Linh Phi Tử giúp đỡ Hùng Bá đối phó với Mục Trần, chủ ý chính là chọc giận vị Nữ Hoàng của Lạc Thần Tộc.

Lúc này, xác thực trong lòng Lạc Ly hơi có tức giận, nàng nhìn ra Linh Phi Tử có địch ý đối với nàng rất sâu, nhưng nàng cũng không thể để ý, nhưng nàng không chấp nhận đứng nhìn Linh Phi Tử lấy loại thủ đoạn này gây phiền phức ho Mục Trần.

Vì lẽ đó, nàng trực tiếp hướng về Linh Phi Tử để đánh mạnh chủ ý.

Trên lầu ba, Linh Phi Tử cũng là không ngờ tới Lạc Ly lại nói ra những lời này, chợt ngẩn ra sau đó tức giận, cười lạnh một tiếng, nói: "Tốt, đến thời điểm đó ta sẽ cho ngươi biết, ai hơn ai!"

Dứt tiếng, nàng cũng lười lại dừng lại, mặt cười lạnh lẽo xoay người đi.

"Đối với người này, đến thời điểm ngươi nên cẩn trọng một chút." Mục Trần nhìn bóng lưng Linh Phi Tử rời đi, sau đó quay về Lạc Ly thấp giọng nhắc nhở, nữ nhân ám hại tranh cướp, có lúc so với nam nhân còn tàn nhẫn hơn.

Linh Phi Tử này, hiển nhiên không phải là người hiền lành.

Lạc Ly nghe vậy, nhưng là khẽ mỉm cười, nói: "Ta biết, bất quá những năm này ta cũng không phải không thay đổi"

Mục Trần cười gật gù, Lạc Ly có thể duy trì Lạc Thần Tộc trong lúc bấp bênh cho tới bây giờ, thủ đoạn kia, tự nhiên cũng giống như, Linh Phi Tử không phải người hiền lành, nhưng muốn đấu pháp cùng Lạc Ly, không chắc có thể nhặt được tiện nghi gì.

"Đi thôi."

Lạc Thiên Thần, mang hai người đi nghỉ ngơi một phen.

"Chờ chút đã."

Mục Trần bỗng nhiên nở nụ cười, hắn liếc mắt nhìn tấm bia, sau đó trực tiếp cầm bình ngọc chứa 80 triệu Chí Tôn Linh Dịch trong tay ném về phía một vị hầu gái, cười nói: "Đem những Chí Tôn Linh Dịch này đều cá cược cho giúp cho ta."

"Không biết đại nhân muốn đặt cược cho ai?" Vị thị nữ kia ngẩn người.

Mục Trần nhe răng mỉm cười, nếu những hào kiệt tại Tây Thiên Đại Lục đều có địch ý với hắn, vậy hắn cũng lười trốn tránh.

Hắn nở nụ cười: "Cược cho ta đoạt giải quán quân."

Trong lúc nhất thời, bên trong Quần hùng lâu, rất nhiều cường giả hàng đầu chấn động trong lòng, trong mắt đều xẹt qua vẻ kinh dị, Mục Trần này trực tiếp muốn đoạt giải quán quân trong chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn sao?

Người trẻ tuổi này cũng thật là tự tin mười phần a.

Lẽ nào lần này chiến trường Thượng Vị Địa Chí Tôn, sẽ có một con hắc mã khiến cho mọi người không ngờ tới sao?

Bình Luận (0)
Comment