Bên trên mảnh rừng núi bất tận, Linh Chiến Tử đứng trên không trung, linh cực cường hãn như gió lốc cuồn cuộn quanh người hắn, mà trên cánh tay hắn, chiến văn lóe sáng, làm cho hắn lúc này giống như một vị chiến thần bất bạt, tràn đầy uy thế.
Ánh mắt Linh Chiến Tử nhàn nhạt nhìn về phía Huyền Vũ chiến linh bị một chưởng đánh bay cùng với linh trận đổ nát quanh người Mục Trần, trên khuôn mặt hắn toát ra một chút giễu cợt: “Nếu thủ đoạn của ngươi chỉ có thể, thì thật làm ta quá thất vọng”.
Mục Trần vẫn như trước không chút xao động, bất quá ánh mắt hắn càng thêm ngưng trọng, Linh Chiến Tử này hoàn toàn là thượng vị Địa Chí Tôn mạnh nhất hắn từng gặp.
Dựa theo hắn suy đoán, Linh Chiến Tử này đã ở vào thượng vị địa chí tôn đỉnh phong, cách đại viên mãn địa chí tôn không xa.
“Thật không hổ là đệ tử thân truyền của Chiến Hoàng”.
Mục Trần tự nói một tiếng, rồi hắn ngẩng đầu lên, trong con ngươi màu đen cũng không có vẻ nào sợ hãi, hắn hướng về phía Linh Chiến Tử cười một tiếng, nói: “Muốn biết ta thế nào, vậy tự mình đến kiểm nghiệm xem, ta sẽ không làm ngươi thất vọng”
Linh Chiến Tử đích xác là bất phàm, nhưng Mục Trần hắn cũng không phải kẻ tầm thường, trận chiến hôm nay ai thắng ai thua còn chưa biết được.
“Đúng vậy không? Ta cũng hy vọng thế nếu không thì thật sự quá không thú vị rồi”.
Đoàng!
Mà lời nói của hắn vừa dứt, thân hình của hắn liền hóa thành từng đạo tàn ảnh bắn mạnh ra.
Linh Chiến Tử khẽ gật đầu, mà sau đó chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt Mục Trần, đánh ra một quyền, trên cánh tay, vô số đạo chiến văn chói sáng, uy lực một quyền này khiến cả không gian đều vỡ vụn ra từng mảnh.
Quyền của Linh Chiến Tử ngày càng gần Mục Trần, nhưng ngược lại dù đối mặt mới một quyền hung hãn như thế, Mục Trần lại không có tránh lui, vì hắn rất muốn thử xem, thực lực của một vị thượng vị địa chí tôn đỉnh phong mạnh đến mức nào.
Sâu trong mắt Mục Trần, có thủy tinh Phù Đồ Tháp hiện ra, linh lực mênh mông trong cơ thể lập tức chuyển hóa thành linh lực thủy tinh, một giây sau, năm ngón tay hắn cũng nắm chặt thành quyền đánh ra.
Trên nắm đấm của hắn, có ánh sáng thủy tinh nở rộ, trong cơ thể linh lực không níu giữ mà bộc phát hoàn toàn, trên nắm tay của hắn như đang nhưng tụ thành một bộ quyền sáo thủy tinh (găng tay).
Đoành!
Một khắc hai quyền chạm nhau, rung động ầm ầm quét ra, rừng núi dưới chân hai người dưới chấn động của quyền này mà nát thành mảnh nhỏ.
Cây cối bay tứ tung, thân thể Mục Trần cũng chấn động mạnh, rồi sau bắn mạnh ra sau, lòng bàn chân cày trên mặt đất thành một vết dài mấy ngàn trượng.
Đến khi thản hình ổn định, khuôn mặt Mục Trần cũng đỏ lên rồi nhanh chóng bình thường lại,hắn nắm lấy bàn tay đau nhói, ánh mắt nóng rực tràn đầy chiến ý nhìn chằm chằm vào Linh Chiến Tử: “Linh lực thật cường hãn, đây chính là sức mạnh của thượng vị địa chí tôn đỉnh phong sao?
Linh Chiến Tử cũng lùi về sau mấy chục bước, bất quá nếu so sánh với Mục Trần, hắn nhãn nhã hơn nhiều, lúc này ánh mắt của hắn lại thêm một tia âm trầm.
Mục Trần dù bị một quyền của hắn đánh bay mấy ngàn trượng, nhưng cũng không xuất hiện thương tích gì.
Hắn cúi đầu nhìn nắm đấm, lúc này bên trên quả đấm, mơ hồ có ánh sáng thủy tinh hiên ra, đây chính là linh lực của Mục Trần, lúc trước 2 quyền chạm nhau, thứ linh lực thủy tinh này đã ảm thầm xâm nhập cánh tay hắn.
Mà điều làm cho Linh Chiến Tử kinh ngạc là, khi thứ thủy tinh linh lực này sượt qua, linh lực của hắn đều ngưng lại, thậm chí thiếu chút nữa làm hắn không khống chế nổi.
Bất quá, may là hắn nhanh chóng vận chuyển linh lực mạnh mẽ đem thủy tinh linh lực trấn áp, nhưng cũng vì thế mà uy lực một quyền của hắn bị suy yếu.
Cho nên, một quyền vốn có thể đưa Mục Trần vào nguy hiểm chí mạng, giờ chỉ có thể đẩy lui Mục Trần mà thôi.
“Linh lực của tên này sao lại kỳ quái như vậy, ngay cả linh lực của ta đều có thể ăn mòn”. Linh Chiến Tử khẽ nhíu mày, chiến linh lực của hắn vốn đặc biệt bất phàm, chất lượng hơn xa linh lực bình thường, nhưng hôm nay còn bị ăn mòn, chứng tỏ linh lực của Mục Trần còn cao cấp hơn hắn một bậc.
“Hừ, cũng có chút năng lực, nhưng nếu dựa vào cái này, sợ rằng cũng không cứu nổi ngươi!”
Ánh mắt Linh Chiến Tử băng hàn phong tỏa Mục Trần, dù Linh lực của Mục Trần quỷ dị thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ là hạ vị địa chí tôn mà thôi.
“Cũng thú vị, ta muốn xem xem, linh lực của ngươi có thể cứu ngươi mấy lần.?”
Âm thanh Linh Chiến Tử hờ hững, mà trên tay phải của hắn hiện thêm càng nhiều chiến văn, mà lúc ấy, một luồng khí tức nguy hiểm, cũng phát ra từ cơ thể hắn.
Cảm nhận được khí tức nguy hiểm, ánh mắt Mục Trần cũng thêm ngưng trọng, Linh Chiến Tử này rốt cục đánh thật rồi.
Ù ù!
Linh Chiến Tử đứng trên không trung, trên cánh tay hắn ngày càng có nhiều chiến văn xuất hiện, trong thiên địa dường như cso thêm ù ù gió lốc, mà khi khi thể của Linh Chiến Tử lên đến đỉnh điểm, thì trong mắt hắn cùng có ánh sáng bắn ra tán loạn.
Bàn tay hắn từ từ nâng lên, mà theo đó,bàn tay hắn phóng phình to dần với tốc độ mắt thường nhìn thấy được, sau vài nhịp thở, liền biến thành một đại thủ che khuất bầu trời.
Mà trên đại thủ khổng lồ ấy, khắc rõ vô số chiến văn, chiến ý ngưng tụ ngập trời, tựa như bàn tay của chiến thần từ trên trời giáng xuống.
Thời khắc này, linh lực trong thiên địa như sôi sục lên
“Đại thần thông, Bách vạn lãm thiên thủ”.
Linh Chiến Tử ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mục Trần, sau đó bàn tay khổng lộ giáng xuống, thanh âm hắn lạnh như băng, mang theo sát ý mãnh liệt vang dội giữa thiên địa.
Mà lúc đại thủ khổng lồ kia giáng xuống, vô số cường giả trên quảng trường bạch ngọc cũng hoảng sợ thất thanh.
“Là đại thần thông?!”
“Linh Chiến Tử kia cũng thật ác độc, đây là muốn dồn vào chỗ chết rồi”.
“Mục Trần kia gặp nguy hiểm rồi”.
Vô số cường giả sắc mặt hoảng sợ nhìn vào màn sáng, đối mặt với thế công như thế của Linh Chiến Tử, dù là một vài thượng vị địa chí tôn đều lạnh cả gáy.
ở bên trên nóc một tòa nhà gần quảng trường bạch ngọc, Liễu Tinh Thần cũng ngẩng đầu nhìn vào màn sáng, khi hắn nhìn thấy bàn tay khổng lồ kia, trong mắt cũng hiện lên vẻ kiêng kị nồng nặc
Lúc trước giao thủ cùng Linh Chiến Tử, hắn cũng ăn không ít thiệt thòi từ chiêu này.
Trên đại thủ của Linh Chiến Tử, dường như ẩn chứa trăm vạn chiến văn, hơn nữa thêm vào linh lực bản thân hắn, thật sự hung hãn bá đạo cực điểm, dù là thượng vị địa chí tôn, nếu sơ xẩy cũng có thề bỏ mạng dưới chưởng này.
Liễu tinh thần nhìn Mục Trần nhỏ bé như con kiến dưới đại thủ khổng lồ, lầm bẩm nói “Mục Trần, ngươi liệu có cản được không?”
Mà trong lúc vô số đạo ánh mắt đang hoảng sợ, Mục Trần cũng nhìn lên đại thủ che ngập trời, hắn cũng không nghĩ tới Linh Chiến Tử này lại thi triển ra một đạo Đại Thần Thông.
“Không hổ là đệ tử của Chiến Hoàng, đúng là đại phú hào”. Mục Trần thở dài nói.
Trên trời, Linh Chiến Tử sắc mặt hờ hững, hàn quang ngưng tụ trong mắt, khi bàn tay khổng lô kia xuất hiện, hắn cũng không có thừa lời, lập tức giáng cự chưởng từ trên trời xuống, sau đó đè xuống phía Mục Trần không chút lưu tình.
Oành!
Mà khi cự chưởng rơi xuống, cả vùng đất này đều bị vùi lấp.
Mục Trần ngẩng đầu lên, hắn nhìn bàn tay khổng lồ che phủ thiên địa, hít sâu một hơi, sau đó hai tay đột nhiên kết ấn.
Ong!!
Linh lực cường hãn từ trong cơ thể ào ạt bộc phát,sau một lúc, lập tức tạo thành một quang ảnh to lớn phía sau hắn, quang ảnh ngưng tụ dần thành thực chất xuất hiện sau lưng Mục Trần.
Quang ảnh cực lớn màu vàng, tích tụ sau lưng Mục Trần, ánh sáng tử kim tản mát ra, tạo cảm giác thần bí khó lường.
Rõ ràng, đối với thế công mạnh mẽ như vậy, Mục Trần cũng nhanh chóng lập tức triệu hồi Bất Hủ Kim Thân.
Bất Hủ Kim Thân vừa xuất hiện, trong lúc thở ra nuốt vào, tạo nên cả dòng sông linh lực, bàn tay tử kim khổng lồ của nó nhấc lên, trong nháy mắt phát ra kim quang sáng chói, rồi sau đó ánh sáng tử kim nhanh chóng ngưng tụ thành 12 đạo quang văn thần bí to lớn.
Ắn pháp Mục Trần biến đổi, 12 quang văn kia liền như cự long bay lên, nhanh chóng ngưng tụ tạo nên một chiếc dù (ô) tử kim khổng lồ.
“Bất Hủ Thần Văn, thiên biến vạn hóa”
“Tử Kim Tán”
Tay áo Mục Trần vung lên, chỉ thấy tử kim tán mạnh mẽ lao tới, sau đó cùng bàn tay khổng lổ va chạm vào nhau.
Ầm Ầm!
Trong khoảng khắc, như có thêm sấm sét ầm ầm vang vọng trong thiên địa, dưới uy áp khổng lồ của cự chưởng, tử kim tán như bị uốn cong xuống, giống như sắp bị bẻ nát.
Bất quá, ngay khi mọi người đều cho rằng Tử Kim Tán kia không chịu được nữa, thì trên Tử Kim Tán lạl có thêm quang văn tử kim hiện ra.
Ằm!
Tử kim tán khổng lồ đang lõm xuống, lúc này như lò xò bị nén đến cực hạn bật ngược trở lại, mà theo đó, một cỗ lực lượng kinh khủng không thể hình dung cũng đánh lên cự chưởng kia.
Ầm Ầm!
Trên cự chưởng khổng lồ chợt phát ra âm thanh như sấm rền, sau đó vô số ánh mắt hoảng sợ nhìn thấy, từng đạo chiến văn trên cự chưởng đều bị đập nát ra.
Ầm Ầm Ầm!
Qua mấy giây, cự chưởng bắn ngược trở lại, thu nhỏ thành bàn tay bình thường của Linh Chiến Tử.
Linh Chiến Tử sắc mặt âm trầm, bàn tay của hắn run rẩy, hiện ra từng sợi tơ máu, rõ ràng đã bị tổn thương sau khi giao thủ với Mục Trần.
“Giỏi, giỏi...” Linh Chiến Tử ánh mắt hung ác như đao nhìn Bất Hủ Kim Thân khổng lồ dưới chân Mục Trần, rõ ràng pháp thân thần bí mà hắn chưa từng nhìn thấy này tuyệt đối không đơn giản!
Mục Trần đứng trên vai Bất Hủ Kim Thân, hai mắt đen kịt nhìn về phía Linh Chiến Tử, từ từ nói: “Triệu hồi chí tôn pháp tướng của ngươi đi, nếu không cũng đừng mong làm gì được ta”.
Đối với lời nói của Mục Trần, Linh Chiến Tử cũng không trào phúng, vì sau khi giao thủ lúc trước hắn đã hiểu, dựa vào sức mạnh của Chí Tôn Pháp Tướng thần bí này, hắn đã không thề làm gì được Mục Trần.
Mà muốn đối kháng Chí Tôn Pháp Tướng, cũng chỉ cỏ thể dùng lực lượng của Chí Tôn Pháp Tướng.
Linh Chiến Tử nhìn chằm chằm Mục Trần “Mục Trần có thể ép ta dùng đến Chí Tôn Pháp Tướng, hôm nay dù ngươi thua cũng có thể kiêu ngạo!”
Ầm!
Âm thanh vừa dứt, sau lưng Linh Chiến Tử bộc phát hào quang vô tận, mơ hồ trong thiên địa tràn ngập tiếng chém giết.
Một đạo cự ảnh chậm rãi thành hình sau lưng Linh Chiến Tử, cùng lúc đó, một luồng cảm giác áp bách khủng bố vô hình cũng dần dần hội tụ giữa thiên địa.
Áp bách tràn ngập, mà giọng nói âm trầm của Linh Chiến Tử cũng vang vọng trong thiên địa.
“Hiện thân đi... Thượng cổ Chiến Đế Pháp Thân!”