Đại Ma Vương Và Huyết Quỷ Mang Số 13

Chương 40

- Cọt cét.

Một người mở cửa đi vào, vừa vào trong nữ nhân mở cửa liền cảm thấy uy áp nặng nề, rung động trong không gian lại thật dữ dội.

Nàng nhìn đến một góc tối trong căn phòng, tò mò đi tới, nàng nhìn thấy một con người đang tu luyện.

Những luồng sáng đen và đỏ quay quanh con người huyết sắc này, từ từ hòa nhập vào người của kẻ này.

Từ luồng hắc khi đi vào, mái tóc lại trở thành một màu đen, huyết khí đi vào, mái tóc thành màu đỏ, cứ liên tục như vậy không ngừng.

Cho đến khi, những luồng khí hòa nhập vào người của con người này toàn bộ, thì những luồng khí mới xoay quanh, lần này thì là tỏa ra ánh hào quang huyết sắc.

Thăng cấp thành công.

Dạ Nhược Y từ từ mở mắt ra, nhìn thấy trước mặt của mình là một nữ nhân, nhìn lướt qua nàng cũng nhận ra con người trước mặt này là ai rồi, Tà Âm Linh.

- Dạ Nhược Y...sao ngươi lại lấy cái tên là số 13?

Tà Âm Linh nhìn Dạ Nhược Y khi thăng cấp, thấy mái tóc của nàng trở thành màu đen, xung quanh cả người lại huyết khí và hắc khí, thì Tà Âm Linh liền nhận biết ra được, người này chính là Dạ Nhược Y nàng.

Đi theo dõi Dạ Nhược Y đến ba năm, không lí nào lại không biết, lực lượng của nàng chính là hắc và huyết, không chỉ vậy, Tà Âm Linh còn biết một bí mật của Dạ Nhược Y là có thay đổi màu tóc, nhưng lại không biết được rằng, nàng còn có thể thay đổi giọng nói.

Chính vì không biết mà lần gặp đầu tiên ở Tà Thiên thế giới này, lại không có cảm giác, hay nhận biết nàng, chỉ đến bây giờ, Ta Âm Linh mới nhận thức được Dạ Nhược Y.

Dạ Nhược Y nhìn Tà Âm Linh, không biết từ lúc nào, Demon đã kế tới cổ của Tà Âm Linh, nàng lạnh nhạt, như một sát thần:

- Nếu còn muốn sống thì im miệng lại đi.

Lời nói của nàng còn lúc càng nhỏ, khi vừa nói xong, bóng dáng của nàng cũng biến mất trước mặt Tà Âm Linh.

Đối diện Tà Âm Linh, Dạ Nhược Y biến mất mà nàng đứng sững ra, cứ như vừa rồi nàng đang nhìn một cái ảo giác, bất chợt lại biến mất.

Dạ Nhược Y đi đến phòng của Hàn Tử Lôi, trong phòng trống không, chẳng có lấy một người.

Đi dạo một vòng trong phòng, Dạ Nhược Y phát hiện là hắn đang ở trong phòng tắm.

Nhìn trên bộ đồ của hắn một cái, vốn là Dạ Nhược Y định lướt qua không để ý, những bất chợt nàng quay lại.

Cần lấy một sợi dây đặt ở trên bộ đồ, một cái đồng hồ có mười ba số, nhìn đến bộ phận trung tâm.

Đúng như Dạ Nhược Y đoán, nó mất đi phần lõi trung tâm, nhưng ba cây kim vẫn không bị rơi ra, chúng chỉ không hoạt động.

Nếu theo suy đoán của Dạ Nhược Y, thì cái lõi trung tâm nó giống như pin để cho những cây kim hoạt động.

Nhưng sau đó, Dạ Nhược Y lại cảm thấy rất lạ, khi nàng gặp chiếc đồng hồ này ở Trái Đất, nó đâu có hai cái tai bên cạnh.

Nàng cầm lấy chiếc đồng hồ, trút ngược nó xuống, hai cái tai tròn chạy thẳng xuống dưới, va vào nhau.

Dạ Nhược Y nâng hai cái tai tròn này lên, đôi tay run run, sao nàng lại có thể không nhận ra hai cái vật này chính là hai chiếc nhẫn chứ?

Hai chiếc nhẫn này, chính là nhân kết hôn của nàng và Hàn Tử Lôi, trên thế gian này không thể có cái thứ hai.

Một chiếc nhẫn là do Kiệt Khắc làm cho Hàn Tử Lôi, một chiếc lại là do Dạ Qua Thần làm cho Dạ Nhược Y nàng.

Nhẫn cặp độc nhất vô nhị, cho dù muốn giả thì cũng không được, bởi vì, bên trong chiếc nhẫn khắc lấy tên của hai người.

Dạ Nhược Y biết điều này, nhìn vào bên trong chiếc nhẫn, một dòng chữ nhỏ khắc lên: Hần Tử Lôi và Dạ Nhược Y.

Nhìn chiếc nhẫn kia cũng đồng dạng như vậy.

Đôi mắt của Dạ Nhược Y nhìn bóng hình của Hàn Tử Lôi đang tắm trong phòng, nàng lại đau khổ, không tự chủ được rơi nước mắt từ lúc nào không hay.

Nhưng trên đôi môi anh đào lại nở lên một nụ cười nhẹ nhàng mà êm ái.

- Vậy ra, ta nợ ngươi hai cái mạng.

Dạ Nhược Y nói xong, thân hình cũng biến mất tại chỗ, sự tồn tại của nàng như chưa từng có ở nơi này.

Lúc này, Hàn Tử Lôi cũng vừa đi ra ngoài, hắn đi tới, chỗ quần áo, thấy hai chiếc nhẫn ở vị trí rất lạ, cầm lấy hai chiếc, ngắm nghía nó một hồi.

- Hàn Tử Lôi và Dạ Nhược Y...

Hàn Tử Loi nhìn vào bên trong chiếc nhẫn, bây giờ, hắn mới để ý bên trong chiếc nhẫn có một dòng chữ.

- Dạ Nhược Y?

Hàn Tử Lôi kinh ngạc, người con gái hắn gặp hai tháng trước cũng có tên là Dạ Nhược Y.

Hắn chạy đi khắp nơi, tìm kiếm Tà Âm Linh, tìm thấy nàng, hắn khẩn trương nói:

- Tà Âm Linh, ngươi có nhìn thấy số 13 đâu không?

Tà Âm Linh gật đầu, tay chỉ hướng Tây Bắc:

- Thuộc hạ vừa mới thấy hắn đi về hướng Tây Bắc, ra khỏi lâu đài.

Hàn Tử Lôi nhận được đáp án, không nói tiếng gì liền bỏ đi tìm lấy số 13.

Khi ở trong khu rừng, Hàn Tử Lôi chỉ cảm nhận được sự hiện diện của hắn và một người khác mà thôi, cái đám người bị chết kia thì không cần tính bọn chúng thì quả thật trong khu rừng chỉ có hai người.

Không tính Hàn Tử Lôi thì còn lại một người, một người à hắn gặp chính là Dạ Nhược Y, nhưng sau đó, lại không cảm nhận được khí tức của Dạ Nhược Y, nhưng lại xuất hiện khí tức của số 13, hai loại tuy khác nhau, nhưng vẫn không thể có tốc độ nhanh đến mức chưa đến một giây là người khác xuất hiện thay thế một người.

Chạy đi hơn vạn dặm, Hàn Tử Lôi mới nhìn thấy được Dạ Nhược Y đang cùng một nhóm người đánh nhau.

- Keng.

Hàn Tử Lôi chạy đến bên cạnh Dạ Nhược Y đánh một cây phi tiêu đang hướng nàng đâm tới.
Bình Luận (0)
Comment