Vì thế mà Diệp Nhân Sênh đem tất thảy cảm xúc đó phát tiết trong bang chiến.
Phó bản bang chiến kỳ thật rất đơn giản,
hai bang phái ở hai đầu nam bắc, bản đồ chia làm năm vùng lớn là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mỗi vùng đều có một cờ chiến, quy định trong một giờ,
bang phát nào đạt được số cờ nhiều nhất thì giành chiến thắng, bang
chiến trong Đỉnh Hoa Sơn đặc sắc ở chỗ là không giới hạn số người, cho
nên quần chiến thì quả là đã. Nhưng mà, nếu bang phái có nhiều người cấp bậc thấp thì bang chiến cũng không ai chịu nhận.
Quả nhiên Gió Mát Mưa Phùn Lâu vô cùng
mạnh mẽ, cột bang chiến cho thấy đối phương xuất chiến có đến 168 người, trong khi bang Hòa Thượng chỉ có 154 người, tuy số người chỉ kém có 14, nhưng quan trọng là nếu nhiều hơn 14, thì đúng là một uy hiếp không
nhỏ. Lâu Vân Phong bình tĩnh chỉ huy trong UT, bởi vì vấn đề địa thế,
nên vừa vào chiến trường bang Hòa Thượng đã chiếm lấy được cờ Mộc, còn
Gió Mát Mưa Phùn Lâu thì lĩnh được cờ Hỏa, hai bên đều nhanh chóng phái
tiểu đội ra chém giết giành ba lá cờ còn lại, ai trang bị kémì ở lại giữ cờ, còn những ai trang bị tốt thì đều được phát ra đoạt cờ, mà Diệp
Nhân Sênh không những trang bị tốt mà thao tác còn rất nhanh, được phái
cùng ba tiểu đội khác ta chặn được đối phương, nói trắng ra, chính là
giết người.
Trong bang chiến có cái gọi là số lượng
giết địch và số lượng tử vong, vì Lâu Vân Phong chỉ huy thế cục, không
thể không ở lại giữ cờ Mộc, anh nhìn chằm chằm vào bản đồ, ánh mắt bất
chợt xẹt qua số lượng giết địch, nhất thời hai đầu lông mày nhíu lại.
Bốn cái chữ Sênh Sênh Ly Nhân to đùng
đắng đầu bảng, hơn nữa sau tên là số lượng người đã giết được, cư hồ cứ
năm giây cô giết một người, một lát sau số tử vong của cố rốt cuộc cũng
biến thành 1, vì thế nên số lượng giết địch ngừng lại ba mươi giây, rồi
sau đó lại bắt đầu nhảy lên ——
Xem ra người nào đó tâm tình không được tốt lắm.
“Đương ca, ca hạ lệnh đi, ở bên cờ Kim lại thêm một đội nữa, ta đến cờ Thổ xem, có việc thì báo cho ta biết.
“Không thành vấn đề, oa bên kia giết thật là mãnh liệt —— là Sênh Sênh Ly Nhân ——” Người tên Đương ca vốn muốn
hỏi cô là ai, đột nhiên nhớ đến cái chủ đề trên diễn đàn, nhất thời cười vô cùng tà dâm: “À à, không có việc gì, ngươi mau tới đi.”
…
Diệp Nhân Sênh một đội năm người, bởi vì bố trí rất mạnh, nên luôn luôn xông lên giết chết tiểu đội phía trước.
Một Cây Hải Đường và Hoa Lê mở đường ở
trước, Lệnh Hồ cùng Bất Khả Tiểu Bảo thì cản phía sau, Diệp Nhân Sênh
liền trốn bên trong phóng ám chiêu, cơ hồ giết được mười mấy người của
đối phương cùng một lúc, khiến cho Một Cây Hải Đường mở rộng tầm mắt,
thì ra Ngọc thành cũng có thể trở thành tiến công chính. Mặt khác, sự
phối hợp ăn ý giữa cô và Lệnh Hồ cũng không thoát khỏi liên quan, Một
Cây Hải Đường nghiên cứu một lúc, thấy Hoa Lê ở một bên bị Phạm Âm đánh
lén, liền xông lên xuất chiêu.
[Đội Ngũ] Một Cây Hải Đường: Hổ mẹ, đừng có mạnh như vậy chứ, phải chú ý học tập phối hợp của người ta.
[Đội Ngũ] Hoa Lê: Biến, lão nương đây không muốn phối hợp với ngươi.
[Đội Ngũ] Một Cây Hải Đường: Ngươi chẳng yêu bạn bè gì cả… Ca khẳng định còn giết nhiều hơn ngươi!
[Đội Ngũ] Hoa Lê: Nực cười…dám so với ta sao?
[Đội Ngũ] Một Cây Hải Đường: Cho dù thua ca cũng dám lấy ngươi!
…
Gian tình đã sớm như vậy, cần gì phải cứ
quấn lấy nhau như thế, Diệp Nhân Sênh tiêu diệt xong một Thiên Kiếm,
thêm cho mình đồng thời còn không quên xem tin nóng. Cô xoay người vừa
định đi giúp Lệnh Hồ, bỗng thấy Bất Khả Tiểu Bảo cưỡi một con Ô Quy vô
cùng to lớn đuổi theo, xông đến phía Lệnh Hồ vây đánh.
Cô thật sự không đành lòng bỏ tiền chi
tiêu vào game… Vật cưỡi này trang bị này đều mua thay xoành xoạch. Diệp
Nhân Sênh chua xót nhìn hai bóng người hài hòa cạnh nhau kia, không ngờ
bị một Lưu Vân đóng băng làm đứng nguyên tại chỗ, mắt thấy sắp bị cầm
chân chôn sống, Lệnh Hồ một chiêu làm hôn mê Lưu Vân kia, mấy đạo hạ
xuống đã giết xong.
Không hổ danh là Long Nộ…
Cô nhớ lại lúc mình làm Tình Đao, không
khỏi có chút buồn rầu. Vì thế ngón tay vừa động lại vọt vào chiến đoàn,
số lượng giết địch ở phía sau tên không ngừng tăng lên ——
Bởi vì địa hình của cờ Thổ là sa mạc, nên lá cờ ở đây luôn là nơi bang chiến tranh giành nhau tốt nhất, mắt thấy
bên kia không tiến công, hơn nữa Vân Sinh Hải Lâu cũng đã đi, Đón Gió
Nghe Mưa đành phải cẩn thận, vất vả lắm hắn mới luyện lại mãn cấp với
trang bị dày đặc như thế này, không muốn xảy ra sai lầm gì trong bang
chiến nữa.
“Cờ Thổ bên kia làm sao vậy?” Hắn nói trong UT.
“Đón Gió, bên này có mấy người, đúng là điên, không sợ chết mà cứ xông lên!”
“Kì quái đấy chính là Ngọc Thanh!”
“Ta nhổ vào thì ra cái con Ngọc Thanh kia mới là sát khí, lão tử ta đây nguyền rủa cô ta sáu lần!”
“Còn có một tên Ma Ẩn cầm Long Nộ —— “
“Lại chết rồi… con khốn đáng khinh Ngọc Thanh kia đi cút đi!”
Những người chơi không đủ năng lực để
cạnh tranh thì bắt đầu buôn chuyện, sắc mặt Đón Gió Nghe Mưa đông cứng
lại, âm thầm dẫn hai đội chạy về phía cờ Thổ.
Diệp Nhân Sênh trong lòng khó chịu, xuống tay rất mạnh, làm cho mấy người chơi bên Gió Mát Mưa Phàn Lâu tự sát
tập thể công kích cô, Lệnh Hồ chú ý đến, nhảy vọt đến sau lưng cô, hai
người thường xuyên cùng nhau bị một nhóm người vây đánh cho đến chết,
rồi cùng nhau chạy thi thể sống lại tiếp tục giết người.
Anh không nói gì, nhưng trong lòng Diệp
Nhân Sênh nửa ngọt ngào nửa chua xót. Kỳ thật Lệnh Hồ không biết gì,
chuyện này không thể trách anh, nhưng không biết tại sao cô lại thấy
giận dỗi, nên không chịu nói chuyện với anh.
“Không cần phải nán lại ở cờ Thổ này đâu, bốn đội ở lại rút hết đi.” Đột nhiên Lâu Vân Phong nói: “Bây giờ đi trợ giúp cờ Thủy.”
Mấy tiểu đội nhanh chóng rời đi, Diệp
Nhân Sênh với Lệnh Hồ vừa mới chạy thi thể sống lại, Vân Sinh Hải
Lâu đứng nguyên tại chỗ chờ đội của mình tới, cách đó không xa Đón Gió
Nghe Mưa dẫn theo hai tiểu đội ồ ạt chạy đến.
“Xem ra không xong rồi.” Lâu Vân Phong khẽ cười nói: “Ta biết Đón Gió Nghe Mưa, những người khác giảm tốc độ đi.”
Trong lúc hai bang chủ trang bị sàn sàn
nhau gặp nhau, tuy Diệp Nhân Sênh muốn đến xem, nhưng bọn người Gió Mát
Mưa Phùn Lâu không cho cô đến, Một Cây Hải Đường dẫn đầu đám người xông
lên, hắn giết được số địch nhiều hơn Hoa Lê ba người, Diệp Nhân Sênh
muốn đi giúp Hoa Lê, nhưng bản thân lại không thể thoát ra, rồi lại nghe thấy trong UT một giọng nam chưa từng nghe qua: “Có bảy tám đám người
xuống cờ Thổ rồi!”
Diệp Nhân Sênh thất kinh, cờ Thủy là lá
cờ khó khăn nhất, phần lớn bang Hòa Thượng đều tập kết ở đây, vốn là hai bên đều trông coi hai lá cờ, chỉ còn cờ Thủy thì chưa, vừa rồi bọn họ
chiếm được ưu thế, không ngờ rằng Đón Gió Nghe Mưa lại quyết đoán thế,
hắn bỏ cờ Thủy, trực tiếp điều động binh mã đến cướp cờ Thổ, mà giữa hai ngọn cờ Thủy Thổ là cờ Hỏa của bọn hắn, muốn chặn bang hòa thượng trợ
giúp thật sự rất dễ dàng.
[Hệ Thống] Ngày Trước Trên Đỉnh Núi Có Một Ngôi Chùa Trong Ngôi Chùa Có Một Tiểu Hòa Thượng giành được cờ Thủy.
Gần như cùng lúc đó,
[Hệ Thống] Gió Mát Mưa Phùn Lâu giành được cờ Thổ.
TrongUT bắt đầu loạn lên, Lâu Vân Phong
bị Đón Gió Nghe Mưa chặn lại, trong lúc nhất thời có có thể phân thắng
bại. Diệp Nhân Sênh trong lòng lo lắng, đang chú tâm thì bị bốn người
hợp lực tiêu diệt, cô nhìn bản đồ màu xám, bang Hòa Thượng bị chặn đường ở cờ Hỏa, chỉ còn chưa đến mười phút, nếu đuổi thì sẽ không đến…
Cô oanh liệt gõ ra một hàng chữ, vẻ mặt chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
[Bang Phái] Sênh Sênh Ly Nhân: Vân Sinh Hải Lâu, ngươi dám cướp đồ đệ của lão đây sao!
…
Kết quả là vô cùng hiệu quả.
[Bang Phái] Miên Dương Miên Miên: A, xem ra chủ đề trên diễn đàn là thật rồi!
[Bang Phái] Chén Trà Nhỏ: 3P trong truyền thuyết a a a a a
[Bang Phái] Bầu Tiên Tử: Sao lại thế này! Không phải Lâu ca yêu Sênh ca sao!!
[Bang Phái] Tô Vi Hải: Chẳng lẽ lại có couple mới xuất hiện?!
[Bang Phái] Sỉ Sỉ: Mau mau bọn họ ở bên phía cờ Thổ!
…
Vì thế mà các môn sinh của Gió Mát Mưa
Phùn Lâu vốn đang chặn được đường của mấy tiểu đội bang Hòa Thượng thì
vô cùng đắc ý, đột nhiên thấy sáu bảy tiểu đội bang Hòa Thượng đông
nghịt người từ bên cờ Thủy kéo đến với tốc độ rất nhanh, hơn nữa tất cả
đều là nữ, trong chốc lát không khỏi cảm thấy chấn động.
Tuyến đường cờ Hỏa bị nghiền ép dễ dàng, con gái một khi hành động thì thật đáng sợ..
Số kẻ thù nằm chết dưới đất càng lúc càng nhiều, Vân Sinh Hải Lâu bị Đón Gió Nghe Mưa ám toán, bị 3V1, Đón Gió
Nghe Mưa dẫn một đội người chạy đến cờ Thổ, bị Lệnh Hồ chặn trước mặt.
Diệp Nhân Sênh nhìn qua bản đồ, hai bên đều có người nhanh chóng phi thân xuống cờ Thổ, còn hai phút.
“Toàn bộ Lưu Vân xung quanh cờ Thổ phóng
Băng Sương Cửu Thiên, không được để bọn chúng đến gần cờ Thổ.” Lâu Vân
Phong còn đang chạy thi thể.
Lâu Vân Phong phóng một chiêu giới hạn,
hình ảnh kia vô cùng mỹ lệ. Đám người Một Cây Hải Đường đứng ở phía dưới mặt đất, cướp cờ cần nhất là quá trình, phải có mười người đứng đầy
phía dưới trong vòng một phút, cờ mới có thể cướp.
Đón Gió Nghe Mưa chỉ còn lại một tia máu.
Diệp Nhân Sênh triệu hồi cục cưng Hỏa Hồ
ra, xông lên mị hoặc hắn. Trên bang chiến thư lập tức hiện ra số lượng
giết địch của cô: 266 người. Đại cục đã định, sau bang chiến ngày hôm
nay, tên của cô sẽ được mọi người nhớ kỹ.
Trên đầu Đón Gió Nghe Mưa bay lên một cơn lốc xoáy nhạt, cả đầu rũ xuống, trình ra một tư thế nửa đứng nửa quỳ.
Mà Diệp Nhân Sênh đứng ở trên bậc thang cờ Thổ trước mặt hắn, giống như
nữ vương thiên hạ.
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: Lúc ngươi vứt bỏ Hoa Vương, có từng nghĩ đến hôm nay không?
Cô vừa dứt lời, một chiêu công kích cực mạnh của Ngọc Thanh hạ xuống.
Số lượng giết địch của Sênh Sênh Ly Nhân: 267.
[Hệ Thống] Ngày Trước Trên Đỉnh Núi Có Một Ngôi Chùa Trong Ngôi Chùa Có Một Tiểu Hòa Thượng giành được cờ Thổ.
[Hệ Thống] Bang chiến chấm dứt, Ngày
Trước Trên Đỉnh Núi Có Một Ngôi Chùa Trong Ngôi Chùa Có Một Tiểu Hòa
Thượng giành được cờ Mộc, cờ Thủy, cờ Thổ, chiến thắng Gió Mát Mưa Phùn
Lâu, đạt đến bang phái cấp năm.
[Hệ Thống] Bang chiến chấm dứt, Gió Mát
Mưa Phùn Lâu giành được cờ Kim, cờ Hỏa, bại bởi Ngày Trước Trên Đỉnh Núi Có Một Ngôi Chùa Trong Ngôi Chùa Có Một Tiểu Hòa Thượng, hạ xuống bang
phái cấp ba.
[Bang Phái] Hoa Lê: Moa ha ha ha, tỷ giết được nhiều hơn ngươi sáu người.
[Bang Phái] Hoa Lê: Vợ à, còn không kết hôn đi?
[Bang Phái] Một Cây Hải Đường: Kêu là chồng!
[Bang Phái] Hoa Lê: Vợ à, ta muốn một bộ lễ phục xa hoa nhất, mau lên mau lên.
[Bang Phái] Một Cây Hải Đường: …
Bang chiến chấm dứt, thì ra hai phó bang
của Quang Vinh muốn kết hôn, nhóm ‘hóng hớt’ sôi trào, vừa hay mượn hôn
lễ chúc mừng một phen, Diệp Nhân Sênh vô cùng hoài nghi Một Cây Hải
Đường cố ý thua Hoa Lê, nhưng mà đối với kẻ dở hơi đấy thì cũng đã tu
thành chính quả. Chuyện khiến người khác ngạc nhiên là, Vân Mạt và Dẫn
Huyền cũng muốn kết hôn.
Quả nhiên bọn họ có gian tình!
Hôn lễ của Vân gian thương, nhất định
phải vô cùng xa hoa. Diệp Nhân Sênh cũng chạy đến xem náo nhiệt, cô đứng ở rất xa, đột nhiên trông thấy Lệnh Hồ cũng chạy đến, liền mời anh tổ
đội.
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Ơ? Không phải đồ đệ ngươi không có hứng thú với những chuyện này sao.
Anh im lặng một lúc.
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Hình như tâm tình ngươi không tốt.
Ngón tay Diệp Nhân Sênh dừng một chút, nhìn những chữ ấy, đột nhiên đờ ra.
Anh không biết cô làm gì, cơn hờn dỗi của cô thật sự có chút cố tình gây sự. Nhưng mà anh lại cảm thấy được nỗi
lòng của cô, sau đó đứng ở đây cùng cô.
Lệnh Hồ như vậy, liệu anh sẽ để ý đến thuộc tính của cây đao kia thế nào sao?
Nhưng vì sao cô lại để ý như vậy, thật ra mặc kệ Tình Đao như thế nào, thứ cô muốn cho anh chính là tâm ý, sẽ
không vì thuộc tính mà giảm bớt nửa phần.
Ngẫm lại rồi đột nhiên bình thường trở lại.
Cô gửi một lệnh giao dịch.
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Khụ khụ…có thể thuộc tính không tốt bằng của ngươi hiện tại…
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Nhưng mà cũng là hiếm thấy, thiếu của ngươi 2500 bạc không trả vậy (biểu tượng nhe răng)
Lệnh Hồ ngẩn ra.
Bất Khả Tiểu Bảo sau khi log-out thì đi
vào phòng anh, trông thấy vũ khí màu cam trên màn hình, nhất thời thất
kinh trợn mắt há mồm.
“Cô ấy thật sự hái Anh Ly Thảo sao… Sư phụ cậu thật là cố chấp.”
Là ma Ẩn, Lệnh Hồ đối với cây đao này tự
nhiên sẽ không xa lạ gì. Anh di chuột xẹt qua thuộc tính đao phía dưới
đao có một hàng chữ nhỏ: độc hướng phù sinh, bất ngộ ly nhân.
Trong đầu hiện lên bộ dáng của cô trước
khi bang chiến, Lệnh Hồ nghĩ ngợi một hồi, lập tức hiểu ra vì sao cô
không vui. Anh đồng ý giao dịch, sau đó kéo Long Nộ ra khỏi thanh, trực
tiếp lựa chọn bỏ đi.
“Đại ca! Tôi bỏ ra hơn một ngàn đồng đấy!!!” Bất Khả Tiểu Bảo vô cùng đau đớn: “Rốt cuộc cậu —— “
Ánh mắt của anh chạm đến biểu tình trên mặt Lệnh Hồ, nhất thời không nói gì thêm nữa.
“Cậu không biết…thật sao?” Bất Khả Tiểu Bảo lập tức lùi về phái sau từng bước: “Sư phụ cậu là nam!”
…
“Cứ xem như không phải nam… thì cậu đã
quên thân phận của mình rồi sao…” Anh ta dừng một chút, rồi quay đầu
sang chỗ khác không nhìn anh: “Chọn lợi ích yêu đương, thì sớm đã không
có cậu.”
Diệp Nhân Sênh thấy Lệnh Hồ không nói gì, trong lòng có chút không yên.
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Ngươi làm ăn như vậy sẽ thâm hụt tiền đấy.
Những lời này thật quen mắt, là lúc cô
nói xàm khi nhận được trang bị từ anh, thì ra anh vẫn còn nhớ rõ. Khóe
miệng Diệp Nhân Sênh cong lên, hai người cứ cưỡi ngựa như vậy, đối mặt
với miếu Nguyệt Lão, đứng lặng người.
Giống như thế giới cách ly khỏi thiên hạ, chỉ thuộc về hai người họ, năm tháng bình yên.
Không chọn lợi ích yêu đương, thì không
có tư cách đứng bên cạnh cô. Anh không hề cho cô thứ gì, thậm chí một
câu hứa hẹn. Nhưng mặc dù là như vậy, dũng khí xúc động vẫn không đè nén được, giờ phút này, anh chỉ muốn buông thả bản thân một lần.
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Sư phụ.
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: = = ừ?
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Chúng ta kết hôn đi.