Diệp Nhân Sênh rất tiều tụy.
Nhưng Diệp Nhân Sênh cũng rất phơi phới.
Vì thế Diệp Nhân Sênh sau đêm kết hôn vô
cùng hưng phấn hại cả đêm không chợp mắt được đang vừa làm mẫu động tác
cho khách hàng vừa cười dâm tà.
Khách hàng kinh sợ nuốt nước miếng.
Vất vả lắm mới chấm dứt buổi tập, Diệp
Nhân Sênh happy đi thay quần áo, nhưng đúng lúc cô mới xách balo đi ra,
đã thấy quản lí đứng chờ ở cửa, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hà tổng nói có
việc tìm cô.”
Diệp Nhân Sênh trầm xuống, mấy ngày nay
tâm tư của cô không đặt vào công việc, ngày hôm qua còn coi thường thái
độ kịch liệt của quản lí mà xin nghỉ một ngày, tuy là việc không ra thể
thống gì, nhưng cũng không thể nào để bụng được.
Cô thấp thỏm gõ cửa văn phòng Hà tổng, có người mở cửa cho cô, không ngờ chính là huấn luyện viên yoga-ông Lâm,
hơn nữa chen chúc trong phòng Hà tổng toàn là các huấn luyện viên nữ.
Đây là cái thể loại khỉ gì thế…
“Tiểu Diệp đến đây nào.” Hà tổng thấy cô, cười nói: “Tất cả đã đến đông đủ, khụ khụ, gần đây mọi người vất vả
rồi, tôi cũng biết…”
Kế tiếp là những cảnh kể lể thường lệ,
Diệp Nhân Sênh nghe mà buồn ngủ, nhưng nhìn thế này, ít nhất cũng có thể khẳng định không phải phê bình cô là tốt rồi.
“Thứ hai này một đạo diễn hành động rất
có tiếng tăm trong ngành tới đây, tôi với ông ấy là bạn cũ, lần này cũng là vì nể mặt tôi mới đồng ý tuyên truyền giúp công ty của chúng ta.” Hà tổng cười ý vị sâu xa: “Một câu bóng gió của ông ta còn hơn chúng ta
làm mấy trăm quảng cáo… Đến ngày đó ông ta sẽ tham dự tiệc rượu ở khách
sạn Tương Giang, đến lúc đấy mọi người hãy tham dự, tất cả mọi người
phải thúc đẩy hoặc níu kéo lại bằng được, đây là bữa cơm rất quan trọng
với công ty của chúng ta, rõ rồi chứ?”
Diệp Nhân Sênh không khỏi nghi hoặc, làm sao đi dự tiệc mà toàn bộ huấn
luyện viên nữ trong công ty cũng phải đi? Huấn luyện viên nam cũng có
rất nhiều mà…
Hay là… Đấy chính là “quy tắc ngầm” trong truyền thuyết?
Từ trước đến nay Diệp Nhân Sênh chưa từng gặp chuyện nào như thế này, thế nên nhanh chóng về nhà cùng mẹ Diệp bàn bạc đối sách.
Nhưng không ngờ rằng trên bàn ăn mẹ Diệp
cười đến nỗi cơm văng vào mặt ba Diệp: “Sênh à, không phải mẹ nói con
đâu, có ai dám liếc mắt “ngầm” với con chứ…”
Lông mày Diệp Nhân Sênh giật giật, ba
Diệp nói còn dễ nghe hơn mẹ Diệp: “Con gái à, mẹ con là đang khen con
đó.” Ông lau mấy hột cơm dính trên mặt đi, kiêu ngạo nói: “Con gái của
chúng ta có thể để cho người khác xem thường sao?”
Cô cũng biết là, sẽ phải “chăm sóc” bọn họ như thần như tiên, nhưng nếu có gây rối, thì sẽ được “hầu hạ” bằng một cú đấm thép.
Cơm nước xong, Diệp Nhân Sênh bị mẹ Diệp
kéo đi chợ trời mua đồ giảm giá, để cô lo lắng bồn chồn trở về cũng đã
hơn tám giờ tối, đúng lúc đông người nhất trong game.
Xem ra muốn âm thầm online là điều không
thể, Diệp Nhân Sênh bất đắc dĩ nhìn chằm chằm thanh tiến trình, hạ quyết tâm không thèm nghĩ đến tin tức tám chuyện trên diễn đàn ngày mai sẽ ra sao nữa.
Cô lòng đầy mong chờ mở danh sách bạn tốt ra, Lệnh Hồ không có trong đó. Diệp Nhân Sênh đứng ở miếu Nguyệt Lão,
nhanh chóng cởi bộ hỉ phục mà hôm qua không cởi ra, thừa dịp không ai
chú ý cô liền cưỡi ngựa chuồn thẳng.
[Bang Phái] Thân Hổ Chấn Động: Sênh ca!
…
Quái gì mà lại gặp phải cái người miệng rộng kia chứ…
[Bang Phái] Sênh Sênh Ly Nhân: = =
[Bang Phái] Thân Hổ Chấn Động: Đến miếu Nguyệt Lão làm gì thế, trúng ý cô em nào rồi sao, hay là…
[Bang Phái] Thân Hổ Chấn Động: Ta nhổ vào.
Có thể tưởng tượng sau khi được đồng chí Thân Hổ để lại hai chữ “hay là” kia, là kinh thiên động địa như thế nào.
[Bang Phái] Bầu Tiên Tử: Sao sao?
[Bang Phái] Thân Hổ Chấn Động: Sênh ca, ngươi vẫn làm hại tuổi thanh xuân của người ta sao.
[Bang Phái] Dưới Bụng Thu Lại: Cầu chân tướng.
[Bang Phái] Hoa Cúc Căng Thẳng: Cầu tin tức.
[Bang Phái] Sênh Sênh Ly Nhân: = = Chỉ là ca lập gia đình mà thôi.
…
[Bang Phái] Không Tàng Pháp Sư: …Ai! Ai dám lấy ngươi!
[Bang Phái] Thân Hổ Chấn Động: Hồ ca…
[Bang Phái] Bánh Mỳ Đại Vương: … Không thể tưởng được Hồ ca lạnh như băng, không ngờ lại có ham mê này.
[Bang Phái] Cố Phì Dương: A a a a a a a a a a a a
[Bang Phái] Tô Vi Hải: A a a a a a a a a a a a
[Bang Phái] Chén Trà Nhỏ: A a a a a a a a a a a a
[Bang Phái] Cố Phì Dương: Rốt cuộc vì sao Sênh ca lại lựa chọn đồ đệ mình?!!!
[Bang Phái] Tô Vi Hải: Thế Lâu ca thì sao? Lâu ca? Sênh ca không muốn 3P sao?
[Bang Phái] Hoa Lê: Nhanh đi an ủi lão đại, hắn thất tình rồi.
[Bang Phái] Chén Trà Nhỏ: Không được mơ
mọng chia rẽ Lâu ca! Ca ấy sinh là người của Sênh ca, chết là ma của
Sênh ca!! Cả đời ca ấy đều phải thủ thân như ngọc vì Sênh ca!!
[Bang Phái] Sênh Sênh Ly Nhân: …
[Bang Phái] Vân Sinh Hải Lâu: …
Về phía Lâu Vân Phong, Diệp Nhân Sênh cứ
truy đuổi anh ta như ác ý trả thù, coi như giải quyết xong một câu “quỷ
cái đầu ngươi” năm kia, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cũng là cô thiếu
anh ta một câu trả lời chính thức.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Vân Sinh Hải Lâu: = = Ca là nam, ngại quá.
…
Đây là câu trả lời chính thức sao Sênh ca!
[Mật Ngữ] Vân Sinh Hải Lâu nói với bạn: Không sao.
[Mật Ngữ] Vân Sinh Hải Lâu nói với bạn: Nếu có hối hận, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tới ta (biểu tượng mỉm cười)
Tìm cái đầu ngươi!
Diệp Nhân Sênh suýt nữa lại không nhịn
được mà phát ra ba câu kia, ngay lập tức hít sâu vài cái, không để ý đến đám hũ nữ trong bang đang điên cuồng gào thét, cô nhìn chăm chú vào màn hình, tựa hồ cảm giác như mình đã quên mất chuyện gì.
Diệu Thiềm?
Không đúng, chuyện cô và Lệnh Hồ kết hôn đã truyền ra rồi, cô ấy phải không tiếp tục hiểu lầm mình mới đúng.
Như vậy chỉ còn…
Xung quanh Diệp Nhân Sênh đột nhiên bốc lên băng khí màu lam nhạt, đông cứng tại chỗ không thể động đậy.
Là phép khống chế của Lưu Vân
Hôm nay quả thật Bất Khả Tiểu Bảo rất u buồn.
Anh ta nhớ tới Long Nộ của mình, nhất
thời trong lòng lại nhuốm máu lần nữa. Lại nghĩ đến nét mặt lạnh như
băng của Lệnh Hồ khi lỡ nói Sênh Sênh Ly Nhân, oán niệm trong người lập
tức thiêu đốt hừng hực: Suy cho cùng, tất cả chuyện này đều do tên nhân
yêu —— À không, là cô gái ấy!
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm trà trộn
vào đám con gái hoa hòe của anh ta, Diệp Nhân Sênh có thể qua mặt được
những ngươi kia, nhưng tuyệt đối không tránh được ánh mắt anh, cô gái
ấy… Tuy rằng Bất Khả Tiểu Bảo không muốn thừa nhận, nhưng thao tác của
cô rất tốt, thậm chí so với con trai còn lợi hại hơn.
Nhưng mà sự việc đã phát triển đến bước
này, nghề nghiệp nhạy cảm khiến Bất Khả Tiểu Bảo không khỏi nghi ngờ cô, tuy anh ta tin Lệnh Hồ không nói gì, nhưng cô gái khó bảo này cũng
không phải là đội ngũ nhân viên của trò chơi, có lẽ thông qua ít nhiều
nào đó đã biết thân phận của Lệnh Hồ, cô ấy tiếp cận cậu ta là có mục
đích gì? Liệu có ảnh hưởng đến hình tượng mà anh đã tạo dựng không…
Bất Khả Tiểu Bảo cười buồn, quyết định thừa dịp Lệnh Hồ đi vắng áp dụng hành động.
Kế hoạch một.
Bất kể nói thế nào, cô là sư phụ của Lệnh Hồ, cũng nên chừa lại ít mặt mũi, tốt nhất là không cần xung đột ngay.
Anh chạy đến Thương thành mua “nặc danh truy nã”, trực tiếp cưỡi Ô Quy đến sai dịch truy nã “Sênh Sênh Ly Nhân”.
[Hệ Thống] Đã bắt đầu truy nã Sênh Sênh Ly Nhân, nặc danh truy nã, có thời gian hiệu lực trong vòng ba giờ.
Bất Khả Tiểu Bảo nhe răng cười, mở danh sách bạn tốt lên.
…
Cái tên Sênh Sênh Ly Nhân một màu xám xịt.
Cô ta thoát game cô ta thoát game cô ta thoát game…
Được rồi, dù sao cũng chi ra hơn một ngàn, năm đồng tiền nặc danh truy nã thì tính làm gì!
Khóe miệng Bất Khả Tiểu Bảo co rút.
Kế hoạch hai.
Dựa vào kinh nghiệm một đời phong lưu
“tài tuấn” của anh đã lăn lộn trong đống son phấn năm năm, để một cô gái bị căm thù công khai, cách tốt nhất là biến cô ta thành người thứ ba.
Vì thế Bất Khả Tiểu Bảo ra vẻ thâm khuê oán phụ, mở kênh bang phái ra.
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Từ khi Lệnh Hồ có sư phụ, đều không để ý đến người ta nữa.
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Nhưng ta là thanh mai trúc mã của hắn ta nha!
[Bang Phái] Không Tàng Pháp Sư: Yên tâm đi Tiểu Bảo xinh đẹp, Sênh ca là đàn ông, có thể có cái gì chứ…
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Nhưng chính là ta sợ có cái gì ấy (biểu tượng khóc lóc)
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Nhất định là Sênh Sênh Ly Nhân xen vào ta và Lệnh Hồ!
[Bang Phái] Làn Da Xinh Xắn: Đồ khốn đồ khốn.
[Bang Phái] Làn Dan Xinh Xắn: Mấy cô nương dưới đây đều biết.
[Bang Phái] Cố Phì Dươg: Bất Khả Tiểu Bảo, vẫn là ngươi nên tự động rời đi đi.
[Bang Phái] Sỉ Sỉ: Đúng thế, ta thấy bọn họ là thật lòng yêu nhau.
[Bang Phái] Bầu Tiên Tử: Trước mặt tình yêu cấm luyến vĩ đại, tất cả các bạn gái đều là hổ giấy!
[Bang Phái] Tô Vi Hải: Dám chia rẽ bọn họ thử xem lão nương đuổi giết ngươi thế nào!!
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: …
…Đầu năm nay con gái thật đáng sợ.
Bất Khả Tiểu Bảo rơi lệ đầy mặt.
Kế hoạch ba.
Sênh Sênh Ly Nhân online! Đáng tiếc thời
hạn ba giờ nặc danh truy nã cũng đã qua, châm ngòi chia rẽ cũng không
thành công, anh ta đang do dự, lại nhìn thấy đối thoại trong kênh bang
phái, biết Lệnh Hồ tối hôm qua đã kết hôn với cô, nhất thời bị lửa hận
chiếm mất lí trí.
Không phải chỉ là một thanh Tình Đao sứt mẻ thôi sao? Có cái khỉ gì tốt cơ chứ? Lại còn kết hôn nữa!
Long Nộ đáng thương của anh ta…
Bất Khả Tiểu Bảo lập tức đi làm mấy cái
truy nã khiến tên mình chuyển tím, sau đó nhanh chóng nhào đến hướng tọa độ của Sênh Sênh Ly Nhân.
Vì thế xuất hiện cảnh Diệp Nhân Sênh bắt đầu bị đánh lén.
Hơn mười giây sau.
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: A!
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: Ngại quá ta cho là có người đánh lén ta, không thấy rõ là ngươi ha.
Bất Khả Tiểu Bảo choáng váng, trơ mắt
nhìn Diệp Nhân Sênh tung ra chiêu phép sống lại với mình, do dự một lúc, lập tức ôm nỗi hận click chấp nhận.
Anh lại có thể thua một cô gái…
Diệp Nhân Sênh còn thấy lạ sao Bất Khả
Tiểu Bảo không nói chuyện, chẳng lẽ giết chết cô cô ấy còn tức giận?
Nhưng mà là cô ấy công kích trước mà… Cô đang buồn bực, đã thấy Bất Khả
Tiểu Bảo khôi phục xong, không ngờ lại một chiêu đóng băng xuất ra.
Vừa rồi nhất định là sai lầm, Bất Khả
Tiểu Bảo tràn đầy tự tin, nhất định là anh vì tức giận mà quá kích động, mới có thể rối loạn thất thường như thế, làm sao anh ta có thể thua một cô gái cơ chứ…
Hơn mười giây sau.
Bất Khả Tiểu Bảo trực tiếp chọn chạy thi thể, che mặt khóc ròng mà đi.
Diệp Nhân Sênh trước màn hình gãi đầu mù
mịt, lập tức đột nhiên tỉnh ngộ, cuối cùng cũng đã nhớ lại quên cái gì,
chỉ nghĩ bên Vân Sinh Hải Lâu còn có Diệu Thiềm muốn ăn dấm chua, nhưng
lại quên mất bên đồ đệ còn có Bất Khả Tiểu Bảo!
Cô ấy nhất định là ao ước ghen tị căm hận, nên mới tìm riêng cô giết để trút căm phẫn đây mà.
Đột nhiên Diệp Nhân Sênh cảm giác mình có chỗ quá phận, mặc dù là lập trường của tình địch, nhưng cô hoàn toàn có thể lý giải được cảm nhận của Bất Khả Tiểu Bảo, nếu sớm biết thế vừa
rồi đã không ra tay mạnh như vậy, để cho người ta giết vài lần cũng
chẳng là gì.
Vì thế thánh mẫu Sênh ngay lập tức mật ngữ với Bất Khả Tiểu Bảo.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Bất Khả Tiểu Bảo:
Khụ, bất luận ngươi muốn gì, nhưng ta vẫn xem ngươi là bằng hữu, nếu
giết ta vài lần có thể khiến trong lòng ngươi thoải mái, thì ta đây sẽ
không đánh trả.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Bất Khả Tiểu Bảo: Nhưng ta nói trước, đồ đệ ta tuyệt đối sẽ không nhường ngươi = =
Kế hoạch bốn.
[Mật Ngữ] Bất Khả Tiểu Bảo nói với bạn: Ngươi đang nói cái gì thế?
[Mật Ngữ] Bất Khả Tiểu Bảo nói với bạn: Sư phụ, ta nói thật với ngươi, ta là nam.
…
Làm quái gì mà bọn con trai trong bang đều không nhìn ra hắn là gay 100%!
Khóe miệng Diệp Nhân Sênh giật giật.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Bất Khả Tiểu Bảo: Vậy vừa rồi ngươi giết ta làm gì.
[Mật Ngữ] Bất Khả Tiểu Bảo nói với bạn: Ta là vì yêu mà sinh hận, ai bảo ngươi gả cho Lệnh Hồ mà không gả cho ta.
[Mật Ngữ] Bạn nói với Bất Khả Tiểu Bảo: …
[Mật Ngữ] Bất Khả Tiểu Bảo nói với bạn: Kỳ thật ta thích ngươi đã lâu lắm rồi.
Hừ hừ, trước hết là lôi kéo ngươi tới tay, sau đó vất bỏ, để Lệnh Hồ nhận thấy rõ bản tính của ngươi!
Trong bang phái vô cùng náo nhiệt, anh ta cười tà ác, trực tiếp thổ lộ trong bang phái.
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Ôi ôi, không nghĩ rằng bọn họ thật sự kết hôn.
[Bang Phái] Bất Khả Tiểu Bảo: Thật ra người ta thích không phải là Lệnh Hồ, mà là Sênh Sênh Ly Nhân.
…
[Hệ Thống] Đồ đệ Lệnh Hồ của bạn đã online.
Diệp Nhân Sênh run rẩy còn chưa xong, đã thấy đồ đệ phát lời mời tổ đội.
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Làm gì thế?
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Truy nã Bất Khả Tiểu Bảo.
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: …vì sao…
[Đội Ngũ] Lệnh Hồ: Dám chơi vợ ta.
…
Cái gọi là tự gây nghiệt không thể sống…