Sách lược Tinh Tuyết để bắt con Phi Vân Đà này thập phần đơn giản, nàng nghĩ chỉ cần đến gần mục tiêu quăng dây thừng vào cổ, cỡi lên sử dụng bạo lực thu phục. Đương nhiên người ra tay là Vương Phật Nhi, đồng bọn võ công “cao cường” này, nàng chỉ phụ trách bên ngoài thôi. Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi lập tức cự tuyệt chủ ý ngu xuẩn như vậy, ở đây có trên vạn đầu Phi Vân Đà, trừ phi hắn triệu tập thủ hạ của mình là ba tên Thi yêu, dẫn theo mấy vạn thi binh đến vây khốn, bằng không cho dù võ công cao cường đến đâu cũng không thể trêu vào nhiều súc sinh như vậy.
“Chúng ta trước tiên không nên gấp gáp đi bắt Phi Vân Đà, trước tiên nên làm quen một chút địa thế ở Thương Nhĩ Hồ đã, biết người biết ta trăm trận trăm thắng! Lỗ mạng chỉ tổ vỡ việc mà thôi.”
Vương Phật Nhi để Tinh Tuyết lại, cỡi một đầu Long Thứu bay lên, không ngờ năm đầu Tiểu Long Thứu khác cũng oa oa vài tiếng, không chịu ở lại trên núi vỗ cánh bay theo. Vương Phật Nhi mặc dù có chút không an tâm an toàn của Tinh Tuyết, nhưng nhớ lại nơi này vô cùng tĩnh lặng, chỉ cần mình không bay ra xa xa là được.
Hắn gọi Tiểu Long Thứu hướng trung tâm Thương Nhĩ Hồ bay đi, phát hiện hồ nước này quả nhiên thật lớn. Bay đến tầm bảy tám trăm dặm thì thấy một cái đảo nhỏ phá tan mặt nước mà ngạo nghễ vươn lên. Trên đảo nhỏ hắc khí trùng thiên, thậm chí có khi đặc hơn cả không khí bao phủ.
“Quái, nơi này sao giống như thi khí? Chẳng lẽ có thi yêu ẩn tàng chăng?”
Vương Phật Nhi thao túng Long Thứu ở trên đảo nhỏ đảo một vòng, phát hiện một cái sơn ao nhìn có vẻ bí mật, ở đó có một đám thi binh chừng ngàn tên nghìn nghịt đứng thẳng chỉnh tề. Mà gần chỗ thi binh có hơn trăm người, không ít người đi đi lại lại trong doanh địa.
Tiểu Long Thứu vẫn còn nhỏ tuổi, không to lớn như cha mẹ nó, những người tại doanh địa này nhìn thấy cũng chỉ cho là đại điểu bình thường, không để ý tới.
“Những người này vì sao đến đây? Bất quá ở đây không có phụ nữ và trẻ em. Hẳn không phải là cái loại thôn xóm ẩn cư ở đây, hẳn là mạo hiểm giả đến vô tận lâm hải để đi săn dị thú, thu thập thảo dược a. Xem thi binh mà bọn hắn thu phục, hẳn cũng là nhóm mà ta đuổi đi ở Lôi Âm Tự.”
Lúc Vương Phật Nhi truy đuổi thi binh, đem một vài tên khá lợi hại đều đuổi chạy tới hướng vô tận lâm hải, để về sau có thể thu phục, không cho chạy ra Nam Thiên Môn để đệ lục Ma Đồng thu lấy bổ sung binh lực.
Nhưng dù hắn cẩn thận mấy cũng có sai sót. Đã quên những thi binh này dưới tình huống không có ước thúc, không có mục đích đi loạn lên, đến nay hắn cũng không có tìm được một gã thi binh nào bị hắn khu trục.
Mấy tên này tất cả đều đã thâm nhập vào sâu trong vô tận lâm hải, rất khó phát hiện tung tích.
Trăm ngàn ý niệm thay đổi trong đầu Vương Phật Nhi. Đang không biết có nên hạ xuống ẩn vào doanh địa mà quan sát hay không, đột nhiên trên mặt đất truyền đến một âm thanh thanh minh. Một mũi tên nhọn như tự nhiên xuất hiện ở hư không, rất nhanh bắn về một đầu Tiểu Long Thứu bên cạnh hắn.
Vương Phật Nhi kinh hãi, Kim Lân Mộc như thiểm điện bay ra hướng về lợi tiễn, hai bên va chạm gây một tiếng vang thật lớn, Vương Phật Nhi tuy đánh bay tên đột kích, nhưng cũng chịu một ít phản chấn. Đầu Tiểu Long Thứu kia kinh hô thét lên, hai cánh trải ra, bay loạn lên, sau đó giận tím mặt, đánh xuống phía dưới.
Vương Phật Nhi hô vài tiếng, cũng không thể gọi về, đành phải cưỡi một đầu vọt theo. Đến lúc hắn thu hồi Kim Lân Mộc mới hoảng sợ phát hiện thần binh theo hắn bấy lâu này lại bị một mũi tên của người ta xuyên qua, mũi tên nhọn cắm ở đầu bổng.
“Rất giỏi, có thể bắn thủng Kim Lân Mộc của ta, đối phương ít nhất cũng là tam phẩm cao thủ, cao thủ cấp bậc này ở Trung Thổ Thần Châu cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Thật ra là ai?”
Người trên mặt đất nhìn thấy Long Thứu đánh xuống, âm thanh dây cung bung ra lại vang lên, lúc này, người nọ dùng tài bắn cung hàng loạt, Vương Phật Nhi còn chưa ra tay, đuôi Long Thứu đã bốc cháy lên ngọn lửa màu đen, lan đến hai cánh, hung hăng đẩy mũi tên nhọn của đối phương. Truyện "Đại Viên Vương "
Tiểu Long Thứu tuy còn chưa trưởng thành, nhưng thiên sinh thần uy, luận mức độ chân khí, mạnh mẽ không thua kém gì Vương Phật Nhi. Hơn nữa có thể bay lượn trên không, hai cánh rắn chắc như kim thiết, ỷ vào ưu thế trên không mà lao xuống, so với Vương Phật Nhân sử dụng Kim Lân Mộc còn cứng rắn, nhanh và tiện hơn.
Sắp xuống mặt đất, Vương Phật Nhân hét lớn một tiếng, niệm lực lan xuống Thương Nhĩ Hồ, đột nhiên hình thành một thác nước nghịch thiên bay ngược mà lên. Vương Phật Nhân duỗi tay thi triển Thủy hành biến hóa, dung mạo trong khoảnh khắc đã thay đổi.
“Không biết là bằng hữu phương nào, lại đả thương tọa kỵ của ta?”
Vương Phật Nhi từ trên thân Tiểu Long Thứu nhảy xuống nhìn thấy một đại hán râu quai nón tay cầm một cây cung thật lớn, cả cây cung đỏ đậm như san hô, hẳn hắn là người tập kích.
Đột nhiên nhìn thấy Vương Phật Nhi từ giữa không trung nhảy xuống, những người trong doanh địa đều lắp bắp kinh hãi, Vương Phật Nhi ngưng tụ thân thể, sạch sẽ trần trụi, vô cùng phong độ, làm cho những kẻ này rúng động một hồi. Đại hán râu quai nón hừ lạnh một tiếng như tiếng sấm rền, không đáp vấn đề mà Vương Phật Nhi hỏi, ngược lại quát: “Bằng hữu khống chế điểu thú, ở giữa không trung thăm dò, tựa hồ cũng nên cho ta một cái lý do mới đúng a?”
Vương Phật Nhi chậm rãi vỗ lưng, man thú Thôn Kim Khải mà Mộc Nguyên Trực lưu lại tự động bay lên thân thể, che lấp dáng người trần trụi, lại lấy ra Xà Diễm Đao, Diễm Thú Thương, Cầu Long Cung đeo trên người. Lập tức phả ra một cỗ hơi thở hung thần, đánh tới đại hán râu quai nón kia.
Đại hán râu quai nón không ngờ Vương Phật Nhi hung hăng đến bậc này, cũng vận khởi chân khí lên phát ra khí thế không cùng chống đỡ lại, khí kình giữa hai người lưu động, mặt đất nứt ra, rồi lại bị dồn ép lại.
Vương Phật Trung sử dụng một chiêu trong Ngũ Hành thần biến – Chí Nhu Thủy Biến, khí thế biến hóa vô cùng, yếu mà không suy, tác dụng vô cùng chậm, mang dáng dấp không lường được của đại dương mênh mông, biển rộng sâu thẳm. Mà đối thủ của hắn, đại hán râu quai nón khí thế trên người vô cùng thảm liệt, không biết là được rèn luyện ra sau bao nhiêu lần huyết chiến, luyện ra được Phệ Huyết Cuồng Phách Khí, tiến chứ không lùi, hóa thành huyết sắc quang diễm không ngừng đánh sâu vào hộ thân chân khí của Vương Phật Nhi. Truyện "Đại Viên Vương "
Những người trong doanh địa, biết lão đại của mình không muốn có người nhúng tay trong lúc so đấu với kẻ khác, bởi vậy đều ở một bên nhìn vào. Bất quá khi bọn hắn nhìn thấy võ tướng thần bí này, chẳng những thích tr@n truồng trong lúc cưỡi chim trên trời cao lại cứng rắn đến vậy, cũng có một chút ngạc nhiên.
Huyết diễm từ trên người đại hán râu quai nón bay lên, khi thôi phát đến tột đỉnh, từ huyết diễm mơ hồ có một cỗ hơi thở kỳ dị truyền tới, nhìn như một đầu quạ đen vậy, từ trong huyết diễm hiện ra.
Vương Phật Nhân kinh hãi, trong lòng kêu khổ: Người kia là ai, lại có thể luyện thành Bất Truyện Chi Mật của Ứng Thiên Thư Viện …