Đại Viên Vương

Chương 300







Hắc Truyện "Đại Viên Vương "



Một tiếng gào to, Thập Hung Sát Thần bổng của Vương Phật Nhi đánh văng cự phủ của Linh Đế, Linh Đế lật tay một cái, đem thuẫn lớn ngăn trở, hai người cuốn lấy nhau chém giết hơn một nghìn chiêu.



Vốn Vương Phật Nhi vô cùng khiếp sợ võ học của Đại Kiền Vương Triều hoàng tộc, nhưng chiến đấu lâu dần khiến cho lòng tin của hắn càng ngày càng cao, bởi vì Linh Đế chung quy ngay cả nhất phẩm võ giả cũng chưa đạt đến, tuy chỉ dựa vào võ học Hoàng tộc, vương triều bí bảo để duy trì, nhưng không có cách nào có được tinh thần lực chịu đựng lâu dài như Vương Phật Nhi đã đạt đến Hoang Thần.



Công lực dần dần yếu đi khiến cho Linh Đế càng lúc càng khó khống chế Ngũ Đế long quyền và Đông Hoàng Tỳ.



Vương Phật Nhi mỉm cười quát lớn:



- Linh Đế bệ hạ, ngươi có chuyện của ngươi, ta có chuyện của ta, mỗi người đi một đường, không phải là tốt sao?



Linh Đế hừ lạnh một tiếng, bộ dáng không cam lòng, nhưng hắn cũng biết rằng nếu còn tái chiến thì chỉ sợ bất lợi sẽ là mình, nếu còn cố tình dây dưa thì lúc sau chưa chắc đã có thể xuống đài.



- Không xong, ngươi đã để đầu U Đế kia chạy đi đâu?



Vương Phật Nhi một bổng bức lui Linh Đế, lợi dụng một chút rảnh rỗi này vội lướt qua chiến trường, đột nhiên hắn thấy Đao Nhất trên thân thể phát ra vô số thi khí, nhất thời kinh hãi liền vội vàng rút khỏi chiến trường.




- Chẳng lẽ phải tổn thất một đầu thi yêu hay sao? Đao Nhất so với thi yêu bình thường còn lợi hại hơn nhiều.



Vương Phật Nhi vừa đi, Linh Đế cũng không truy kích tiếp, mắt thấy Vương Phật Nhi lao đến Đao Nhất, xoay người đánh về phía đầu U Đế đang ở sâu trong sơn mạch.



Từ trong trạng thái chiến đấu Vương Phật Nhi đã cảm ứng được trong cơ thể Đao Nhất mất đi sự khống chế, hai tay hắn kết thành pháp ấn cứ như vậy lăng không, để niệm lực của mình tiếp cận Đao Nhất.



Đầu U Đế kia quả nhiên ở trong cơ thể của Đao Nhất, thế nhưng lại không biết Đao Nhất dùng thủ đoạn gì lại hợp lực cùng Vương Phật Nhi dùng chân khí nguyên thai liên tiếp đẩy lui, khiến cho đầu U Đế này trong nhất thời không có cách nào khống chế được Hắc Giáp Huyền Kỵ.



Vương Phật Nhi toàn lực trợ giúp khiến cho U Đế nhất thời không thể chống đỡ. “Đáng tiếc, ta không có cách nào thu phục được yêu quỷ, không thể trực tiếp luyện hóa đầu U Đế này thành phân thân.”



Vương Phật Nhi đang tiếc rẻ, đột nhiên cảm ứng được chân khí nguyên thai dần dần lớn lên, chân nguyên nội thể Đao Nhất và U Đế cùng nhau cắn nuốt đi vào. Trong lúc hoảng hốt, Vương Phật Nhi thấy như mình từ một phân thành hai, một phần nằm lại trong thân thể, còn lại một phần khác nằm trong cơ thể Đao Nhất.



Hai cỗ thân thể có được tư tưởng giống nhau, đồng dạng tinh thần ấn ký. Nguyên bản Đao Nhất đang đắc ý, bỗng nhiên truyền tới một thanh âm trong trẻo. “Năm tháng cuối đời đều tung hoành sa trường, sau này không muốn làm nô bộc vất vả chiến đấu. Chủ công pháp lực thông huyền. Có thể đưa tiểu tướng đi luân hồi đạo chuyển thế hay không?



- Hóa ra ngươi đã sớm có tâm nguyện, cho ngươi đi luần hồi đạo ta miễn cưỡng có thể làm được, thế nhưng nếu muốn cho ngươi chuyển thế thành công, lại không đủ khả năng.



- Sinh tử hữu mệnh, tiểu tướng cũng không khiên cưỡng.



Vương Phật Nhi cùng Đao Nhất câu thông, thở dài một tiếng, Đại Nhật Thần Quyền đánh ra, cùng tinh thần ý chí Đao Nhất đưa vào trong luân hồi đạo. Hắn muốn đem cụ thân thể này luyện thành phân thân. Cũng hủy diệt đi toàn bộ ý chí, kết cục như vậy lại là hay nhất.



Đầu U Đế kia thống khổ rên rỉ một tiếng, hướng về phía Vương Phật Nhi với dáng vẻ cầu xin, bất quá lần này Vương Phật Nhi cũng mặc kệ, xuất ra Đại Nhật Như Lai mạnh mẽ xóa đi thần thức của đầu U Đế này chiếm lấy Thuần U Minh chân hỏa tích lũy vạn năm, sau đó thu nạp cả chân khí nguyên thai.



Vương Phật Nhi cũng là lần đầu tiên sử dụng pháp lực kiểu này, hiện tại hấp thu lực lượng của đầu U Đế kia, thân thể liền phát sinh biến hóa, chân khí như cơn lốc trong cơ thể không ngừng bị dồn nén, tựa hồ như muốn đột phá.



“Cụ thân thể này, hẳn là không thể nào biến hóa đến thân thể Hoang Thần, thế nhưng có thể thử một chút thiên kiếp.”



Chân thân của Vương Phật Nhi, ngay cả khi có Đại Nhật Như Lai gia trì thì tu vi vẫn chưa đủ để dẫn đến thiên kiếp, mà đầu Hắc Giáp Huyền Kỵ này không chỉ bản thân đã tới cảnh giới âm thức dương thần hợp nhất, để đột phá nhất phẩm cảnh giới cũng không phải là chuyện xa vời, hơn nữa lại thu được tinh phách của đầu U Đế kia, so với chân thân còn muốn gần hơn.



Võ công của Đao Nhất bản thân Vương Phật Nhi cũng chưa hề gặp qua, nếu hắn kiên quyết muốn nếm thử thiên kiếp, vậy thì ta nên quyết định, đề thăng võ học bane thân Đao Nhất, hay là lấy Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần Biến đánh vỡ chân khí nội thể hắn, quy về hệ thống Đại Nhật kinh.



Đại nhật kinh bài xích tất cả lực lượng quỷ quái, dùng để rèn đúc thi yêu sợ rằng không thích hợp, Thập Phương Đống Ma đạo, cùng Thập Biến Ma Phật Đà đều không thích hợp, vậy cứ để tự thân võ học của hắn vậy.



Vương Phật Nhi rất nhanh quyết định chủ ý, chân khí nguyên thai lập tức tỏa ra, triệt để dung nhập vào thân thể Đao Nhẩt, khiến cho đầu Thi Yêu này rốt cục cũng đột phá được cảnh giới cự hạn.



Thương viêm thi khí cháy lên cuồn cuộn càng lúc càng tăng, dần dần chuyển hóa thành minh khí, sau khi thần thức U Đế bị xóa đi hơn mười đầu Thi yêu kia không còn bị khống chế, chỉ huy bộ hạ tản ra bốn phía, có mấy thi binh lại tiếp cận gần đến bên Đao Nhất, minh khí liền chuyển biến lao về phía trước, ngay lập tức thi binh hóa thành tro bụi, tinh khí hồn phách đều bị minh khí hút đi.




Thương viêm càng lúc càng mạnh, dần dần hóa thành ngọn hỏa diếm yêu dị gần như trong suốt, đầu U Đế trong Đao Nhất như một U minh chân hỏa như một cục nam châm điên cuồng thu nạp.



Dù không là minh hoàng minh khí, nhưng vẫn là u minh chân hỏa của U Đế đối với thi khí bình thường mà nói thật sự rất khác biệt, đó chính là khác biệ về cấp độ. Hai loại lực lượng hấp dẫn lẫn nhau, thế nhưng tuyệt đối khó có thể cùng tồn tại.



Theo lực lượng không ngừng đề thăng của Vương Phật Nhi, trên bầu trời mơ hồ như có tiếng sấm rền vang, Ác Quỷ đạo quanh năm không có ánh mặt trời đột nhiên hiện lên những đạo lôi điện quang hoa long lánh, cách khoảng một vạn dặm lôi vân như những đàn tuấn mã, cuồn cuộn lao đến, tụ tập trên bầu trời Vô Danh sơn mạch.



“Hóa ra đầu U Đế này chưa vượt qua thiên kiếp, Minh Hoàng U Đế cư nhiên lại còn chia ra nhiều cấp bậc như vậy.” Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi dùng ngũ thức thần thông thăm dò thức hải của Đao Nhất cùng U Đế, ngay tức khắc hiểu được.



Trên bầu trời lôi vân đè xuống, Vương Phật Nhi đã chuẩn bị sẵn tinh thần, đối mặt với võ giả trung thổ Thần Châu này, không khỏi biến sắc trước chi uy của ông trời.



Lúc này Vương Phật Nhi cũng không thấy từ trên trời cao xa xa, một đạo thiểm điện cực kỳ mạnh mẽ, hướng về phía hắn phóng tới.



Chủng tộc của Đao Nhất chính là nhân tộc Đại Kiền Vương Triêu, sử dụng đao pháp, cùng võ học nhân tộc có rất nhiều điểm chung, có cương mãnh phong cách trong phong cách cổ xưa, cùng con đuòng hai môn Nho Đạo hoàn toàn khác nhau.



Bất quá với nhãn lực của Vương Phật Nhi có thể nhìn là có thể thấy ưu khuyết của đao pháp này, đồng thời có thể tăng cường để thích hợp với cảnh giới của mình cũng không phải là việc khó.



Răng rắc.



Một tiếng vỡ ròn vang lên, quan đao trong tay Vương Phật Nhi vỡ tan, hắn phất tay một cái, mũi trường đao tám thước, chuôi đao năm thước, thân đao cực mỏng thoạt nhìn qua có hình dạng phi thường kỳ lạ, cả thanh đao bay lên trước người.



Nhẹ nhàng nắm đao vào trong tay, một cỗ đao khí mạnh mẽ, trên người hắn phát ra, hợp nhất cùng bản thể, phóng thẳng lên trời cao, ngay khi đạo hắc hỏa lôi kiếp đánh xuống, đao khí đã đã giành trước chặt đứt liên hệ giữa lôi kiếp và bầu trời.



Một đao này tuy không uy phong bá đạo, cũng không có lực lượng kinh thiên động địa gì, chỉ hời hợt lướt qua phá vỡ cảm ứng của hắc hỏa lôi kiếp, khiến cho lôi kiếp mất đi mục tiêu. Uy lực này như là một tiểu thiên kiếp cao thủ toàn lực phát ra một kích lôi hỏa, rồi rơi xa mấy trăm dặm đánh vào một khối cự thạch, khiến cho khối cự thạch này nổ mạnh tạo thành vô số những viên đá nhỏ.



“Thiên kiếp hung hiểm, chân thân bản tôn và phân thân tất cả hợp lại cùng đối kháng mới tốt.”



Vương Phật Nhi nhanh chóng hóa thân thành Thái Cổ cự viên, trong tay cầm Băng Tinh Cự bổng, ngạo nghễ đứng, mà phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ tay nắm trường đao, mặt cúi gằm xuống đất, ngay cả nửa điểm ý tứ ngẩng lên cũng đều không có.



Trên bầu trời kiếp hỏa lôi vân vừa xuất hiện thì ở dưới Vô Danh sơn mạch, vô số thi yêu khắp nơi cuồn cuộn chạy trốn, thậm chí dẫm đạp lên nhau, khắp đồi núi nơi đâu cũng là thi binh, dưới áp lực khủng bố của lôi vân thì đám thi yêu trông thật nhỏ bé đến đáng thương, dưới oai phong của thiên địa chúng sinh chỉ có thể gào khóc mà thôi.



Đệ nhị lôi hỏa, chia làm ba đoàn, trên bầu trời đột nhiên phân tán, quỹ tích thập phần quỷ dị, Vương Phật Nhi quan sát hồi lâu biết hắc hỏa lôi kiếp sắp tiếp cận phạm vi trăm trượng, mới liên tục xuất ra ba đao, phân biệt chặt đứt cảm ứng của ba đoàn hắc hỏa kiếp lôi, hắc hỏa kiếp lôi mất đi mục tiêu liền điên cuồng oanh kích lên mặt đất gần đó, một trong số tam đoàn hắc hỏa lôi kiếp còn đánh trúng mặt đất chỉ cách chỗ Vương Phật Nhi đứng một trăm bước. Truyện "Đại Viên Vương "



Oanh! Oanh! Oanh!



Ba đoàn lôi hỏa nổ tung, khiến cho đám thi binh trong vòng vài dặm chịu tai họa, dưới uy lực của kiếp lôi đám thi binh đứng gần liền lập tức bị chấn thành tro bụi, đám thi binh xa hơn một chút thì bị cháy đen, nhìn như không hề bị sứt mẻ gì, nhưng chỉ một cơn gió nhẹ thổi qua liền bay lên như khói bụi.




Ngay cả phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ của Vương Phật Nhi cũng bị uy lực của kiếp lôi khiến cho rung động, hỏa diễm trong suốt trên người dường như có chút tái nhợt, uy lực cường đại của kiếp lôi khiến cho hắn thấy giật mình.



“Hắc hỏa lôi kiếp này cư nhiên lại lợi hại như vậy, nếu như chính diện ngạnh kháng ta không có cơ hội thắng, chắc chắn là phải chết không nghi ngờ.”



Trong lòng minh bạch điểm ấy, trường đao trong tay Vương Phật Nhi không chờ kiếp lôi trên bầu trời tiếp tục hạ xuống, đã nhanh tay chém ra hơn một trăm đạo đao khí….đao khí phá không bay đi lập tức liền nhanh chóng trừ khử ba đạo lôi kiếp, sau đó lại tiếp tục trên không trung dây dưa cùng lôi hỏa.



Đao pháp của Vương Phật Nhi vừa mới luyện, tuy rằng có được ký ức của Hắc Giáp Huyền Kỵ nhưng cũng không thể thi triển đến cực hạn, vì thế hơn một trăm đạo đao khí cũng có có hơn mười đạo có thể chặt đứt cảm ứng của lôi kiếp, chỗ còn lại cũng chỉ dây dưa được một chút liền tan biến, hắc hỏa lôi kiếp trên bầu trời lúc này mới phát ra uy lực cường đại, trên mặt đất Vương Phật Nhi cũng cảm thấy đại địa rung lên, hộ thân chân khí ảm đạm đi rất nhiều, dường như ngay cả dư thế còn lại cũng không chịu nổi.



Chỉ có chân thân của hắn lúc này đã hóa thân thành cự viên đối với uy lực của lôi kiếp lại tựa hồ như rất hờ hững, thân thể Hoang Thần mạnh mẽ không có gì có thể sánh được, hơn xa tiểu thiên kiếp cao thủ, mà phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ của Vương Phật Nhi ngay cả tiểu thiên kiếp cũng còn chưa vượt qua, càng không có tư cách nói đến hai chữ ‘mạnh mẽ’.



Nếu cứ tiếp tục thế này, cũng không biết có thể chịu được mấy kích, xem ra phải nhanh chóng giải trừ!



Vương Phật Nhi vỗ mặt đất niệm lực phát ra, nhất thời mặt đất nổi lên một tầng tường đất, trong nháy mắt đã cao đến trăm mét, trong lúc hắn liên tục tạo ra bảy bức tường bằng đất thì đạo hắc hỏa lôi kiếp thứ tư đã hung hăng đánh xuống.



Ngay trong lúc này, phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ của Vương Phật Nhi chui vào trong lòng đất, dĩ nhiên là dùng phương pháp độn thổ để tránh né đạo thiên lôi kia, bảy bức tường đất do Vương Phật Nhi ngưng tụ pháp lực, mặc dù vẫn như cũ không thể ngăn cản lôi kiếp nhưng ít ra cũng có thể khiến cho nó chậm lại một chút.



Mà ngay khi tường đất sập xuống, ở trên mặt đất lại có thêm một tầng bảo hộ, tuy lôi hỏa lúc sau đã hoàn toàn đem tầng bảo hộ phá hủy, để lại trên mặt đất từng hố lớn hố nhỏ, thế nhưng Vương Phật Nhi lúc sau lại từ trong đất chui ra, bộ dáng tuy có chút chật vật nhưng lại không hề bị thương.



Trên bầu trời lôi vân cuồn cuộn, một đạo lôi điện mạnh mẽ đánh xuống, rồi lại một đạo nữa… Vương Phật Nhi dùng hết mọi thủ đoạn cũng không biết chịu bao nhiêu đạo lôi điện, minh khí hộ thân hắn bị lôi điện làm cho suy yếu dần mờ đi, cuối cùng ngay cả thương viêm cũng bị tiêu diệt gọn ghẽ, lực lượng xuất thủ càng ngày càng yếu.



Đối mặt với khốn cảnh như vậy, sau khi Vương Phật Nhi phá vỡ ba trăm bảy mươi hai đạo hắc hỏa lôi kiếp, cuối cùng hét lớn một tiếng để chân thân phóng ra.



Phân thân Thái Cổ cự viên đã sớm được nghỉ ngơi dưỡng sức từ lâu, lúc này so với phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ tất nhiên là khác nhau, phân thân Hắc giáp Huyền Kỵ này có tuyệt thế đao pháp, hơn nữa lại có chút thủ đoạn dùng ít sức lực nhất để đánh tan uy lực của thiên lôi, chân thân thì lại muốn dùng Thập Hung Sát Thần bổng để liều mạng với lôi hỏa.



Lực lượng Hoang Thần so với tiểu thiên kiếp thì chịu đựng bền bỉ hơn, khi Vương Phật Nhi cảm ứng được liên tiếp hơn mười đạo lôi hỏa thì Thái Cổ ma viên đã ở bên cạnh khiến cho hắn liền an tâm rằng lần này sẽ vượt qua được lôi kiếp.



Ngay khi thiên kiếp sắp sửa giáng xuống, thì đạo thiểm điện từ xa đã bay đến Vô Danh sơn mạch, hơn nữa đạo thiểm điện này có chút quỷ dị, bay vòng vòng rồi mới lao xuống, ngay khi lôi vân vừa đánh tới, dường như bị một cỗ hấp lực nào đó vô cùng cường đại mạnh mẽ hấp thu.



Vương Phật Nhi cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là bỗng nhiên nhìn lên trên thấy lôi hỏa đột nhiên biến mất, hắn liền có chút sững sờ.



Mà đạo thiểm điện kia sau khi hấp thụ được lôi vân cũng không hề dừng lại ở Vô Danh sơn mạch mà vội vàng bỏ trốn, cùng lúc đó tại Xích Tinh đài cách đế đô An Nguyên Thành hơn ba trăm dặm, năm nghìn tướng sĩ quy tượng quân phụ trách trông coi Đại Kiền Hoàng Thiên Bảng, đều thấy giữa thanh thiên bạch nhật trên bầu trời nổi lên một đoàn lôi hỏa như sao băng, mang theo từng tia lôi điện rơi xuống.


Bình Luận (0)
Comment