Đại Viên Vương

Chương 301







Bụi bặm tan hết, trên Xích Tinh đài ba vị đại tông sư Ứng Thiên Thư Viện trông coi Đại Kiền Vương Hoàng Thiên bảng trên mặt đều lộ ra đầy vẻ nghi hoặc nhìn nơi sao băng rơi xuống. Thanh Vi tiên sinh sắc mặt ngưng trọng nói:



- Vẫn thạch kia ẩn chứa khí tức tàn nhẫn hung sát, tựa hồ có hung vật xuất thế gần đây.



Ngũ Liễu tiên sinh đè thần binh tùy thân Bách Tước Nguy xuống, hờ hững nói:



- Vậy để ta đi quan sát xem, rốt cuộc là vật gì!



Minh Kính tiên sinh lắc đầu, sau đó mới nói:



- Ba người chúng ta cùng nhau đi, ta dự cảm có chút không ổn, Ngũ Liễu huynh không nên sơ ý!



Ngũ Liễu tiên sinh khẽ gật đầu, tam đại tông sư cùng nhau rời khỏi Xích Tinh đài, đi theo hướng vẫn thạch rơi xuống. Thống lĩnh năm nghìn Quy tượng quân dưới Xích Tinh đài cũng lập tức phân ra một tiểu đội trăm người, theo sau tam đại tông sư, muốn tìm kiếm chỗ vẫn thạch rơi xuống.



“Ta sao lại xuất hiện ở chỗ này?”



Ngẩng đầu nhìn bầu trời còn chưa sáng, cúi đầu nhìn vào hai tay mình vẫn như trước là võ giả mạnh mẽ, dường như không đối thủ nào có thể chịu được một kích nhẹ nhàng của nó.



Không phải Thủy Câu Thần phong ấn ta trong Ác Quỷ đạo, cả đời này không thể siêu sinh sao?!



Bên trong vẫn thạch chính là một sinh vật hùng vĩ có chút hoang mang có chút sững sờ. Đầu sinh vật này so với Thái Cổ ma viên do Vương Phật Nhi biến thành có vài phần giống nhau, cũng là hình dáng một đầu viên hầu hung hãn.



Thế nhưng lông trên toàn thân lại có mầu xanh nhàn nhạt, thân hình cao đến hơn mười trượng, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, tựa hồ có thể bộc phát ra lực đạo vô tận.



Để cho mọi người chú ý lại là sau đầu viên hầu hung ác này. Có ba tai lớn đối diện nhau, đang hơi run trong gió.




Uy có người tới rồi, hơn nữa là người Cự Linh tộc, không, không phải Cự Linh tộc. Hình như so với Cự Linh tộc yếu hơn, lại có chút khí tức Bạch Nguyệt Yêu tộc chúng ta, lẽ nào Thủy Câu Thần vừa thả ta ra, đã phải chiến đấu ngay sao?



Nghĩ tới hai từ ‘chiến đấu’ hai con mắt cự viên cổ quái này liền sáng long lanh, một tiếng trầm đục vang lên đã phá tan đi tầng bụi bặm truyền đến tai tam đại tông sư.



Mà tiểu đội hơn trăm Quy tượng quân dưới tiếng chấn trầm đục kia. Lập tức có hơn mười tên tướng sĩ tu vi yếu kém, hai tay bưng lấy lỗ tai kêu lên thảm thiết, còn lại thì đều đứng yên một chỗ, không thể tiến lên nửa bước.



Ta là thuộc hạ của Thủy Câu Thần, đệ nhất Hồng Hoang Vệ. Lôi phách Thạch Linh Thông. Người tới có thể xưng tên!



Thạch Linh Thông! Hồng Hoang Vệ!



Tam đại tông sư đưa mắt nhìn nhau, không biết hôm nay vận khí thế nào vậy mà lại trêu chọc để nhân vật tàn nhẫn này xuất hiện.



Trong truyền thuyết Bạch Nguyệt chi vương, thuộc hạ Thủy Câu Thần có hai mươi tám gã Hồng Hoang Vệ. Hai mươi tám gã Hồng Hoang Vệ này chính là do Thủy Câu Thần tung hoành trong thiên hạ gặp phải những đối thủ cường đại mà thu phục. Bởi vậy trong Hồng Hoang Vệ cũng vài người công lực năm đó tiến gần với Thủy Câu Thần.



Chỉ là Thủy Câu Thần vô tư phá toái hư không mà đi, khi đó Trung thổ Thần Châu cũng không có tin tức gì về Hồng Hoang Vệ, cự viên này từ trên trời giáng xuống đến tột cùng là có lai lịch thế nào?



Trong lòng tam đại tông sư nghi hoặc chồng chất, vẫn là Thanh Vi tiên sinh hăm hở quát lên: Truyện "Đại Viên Vương "



- Tại hạ là Thanh Vi của Ứng Thiên thư viện, không biết người tới có ý gì? Truyện "Đại Viên Vương "



Cự viên tự xưng Thạch Linh Thông kia, nhe răng nhìn Thanh Vi tiên sinh, hét lớn:



- Ứng Thiên thư viện là cái gì? Ta chưa bao giờ nghe qua? Thủy Câu Thần ở đâu, hắn muốn ta đến giết các ngươi hay là giúp các ngươi?



Ngũ Liễu tiên sinh cả giận nói:



- Thủy Câu Thần mấy vạn năm trước phá toái hư không đến dị giới tham ngộ thiên đạo! Đã không còn ở trung thổ Thần Châu rồi.



- Ngươi! Nói! Cái này! Thật không! Thủy Câu Thần đã rời khỏi thế giới này?



Cự viên Thạch Linh Thông tung ra một trảo, dù Ngũ Liễu tiên sinh có tu vi cấp tông sư cũng không thể trách thoát. Để cự viên Thạch Linh Thông bắt được:



- Thủy Câu Thần đã mất thật sao?



- Đó là đương nhiên, ngày nay đã là thiên hạ của Đại Kiền vương triều cùng nhiều thế hệ Bạch Nguyệt yêu tộc nắm quyền!



- Ha ha ha! Thủy Câu Thần đã mất không ai có thể làm gì được ta!



- Ha ha ha! Lôi phách Thạch Linh Thông ta sau này có thể thỏa sức tung hoành, cuối cùng cũng không có người kiềm chế ta rồi!



Cự viên Thạch Linh Thông buông tay thả Ngũ Liễu tiên sinh xuống, ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, đối với nửa câu sau của Ngũ Liễu tiên sinh cũng không thèm để ý.



Bị nắm đến gần đứt hơi, Ngũ Liễu tiên sinh vừa mới rơi xuống liền giận dữ rút ra thần binh Bách Tước Nguy, một nhát Sơn Hà thiết kiếm chém về phía đầu cự viên.



Tam đại tông sư tâm ý tương thông, Ngũ Liễu tiên sinh xuất thủ, hai đại tông sư Thanh Vi tiên sinh cùng Minh Kính tiên sinh, cũng phân biệt xuất ra Huyết Nha Càn Khôn chỉ cùng Tử Hỏa Xà Diễm tiễn, chuẩn bị kiềm chế đại địch đáng sợ này.



Đầu cự viên này không biết năm xưa có đúng là Hồng Hoang Vệ thuộc hạ của Thủy Câu Thần không, nhưng quả thật một thân chân khí sâu không lường được, sâu tựa như biển, bọn họ thật sự không nắm chắc có thể đánh bại được hay không.



- Uy! Tiểu tử kia hấp dẫn lôi kiếp, tựa hồ có chút phiền phức!



Trước đây Cưu Ma La Cấp Đa xông vào Xích Tinh Đài, đối mặt với tam đại tông sư cũng phải cẩn trọng, thế mà đầu cự viên này lại không để công kích của tam đại tông sư vào trong lòng, mà đột nhiên để tâm đến phương diện khác. Truyện "Đại Viên Vương "



- Ta phải đi Ác Quỷ đạo, xem trò hay!




Đuôi cự viên đột nhiên dài ra, ngay lập tức ngăn chặn công kích của tam đại tông sư, như một cỗ lôi điện mãnh mẽ dâng trào, đối mặt với chiêu thức cường hãn như vậy sắc mặt tam đại tông sư lập tức trở nên xám xịt. Đều xuất ra hết thực lực, hóa giải phản kích bá đạo như vậy.



Đuôi dài của cự viên lại hung hăng đập trên mặt đất, dư chấn chưa hết trực tiếp ảnh hưởng đến tiểu đội hơn trăm Quy Tượng quân. Sau khi trận lôi điện qua đi trên mặt đất lưu lại một đống giống như bụi than, cường binh tinh nhuệ Đại Kiền vương triều hôi phi yên diệt (tan thành tro bụi) chỉ trong khoảnh khắc.



Đến khi tam đại tông sư rơi xuống mặt đất, nhìn dấu vết lôi điện trên người của nhau cùng bộ dáng lấm lem bụi đất đều vô cùng lo lắng, một cỗ hàn khí trong lòng chợt nổi lên.



Dưới đáy hố vẫn thạch, đã sớm mất đi dấu vết đầu cự viên. Biến cố này làm cho tam đại tông sư thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi đối phương chỉ lắc nhẹ cái đuôi liền đánh bại ba người, giết chết hơn một trăm Quy Tượng quân, nếu là thật sự ngang ngược hành động, thử hỏi ai có thể khống chế?



- Lôi phách Thạch Linh Thông này sợ rằng chỉ có Hoàng thúc ra tay mới có thể ngăn cản.



Tam đại tông sư trăm miệng một lời nói ra.



Tại Ác Quỷ Đạo bởi vì lôi kiếp hắc hỏa đột nhiên biến mất, Vương Phật Nhi không biết chính mình đã độ kiếp thành công hay thất bại, đang đứng ngây ngốc tại một chỗ, bỗng nhiên trên bầu trời lại xuất hiện dị tượng…



Một dòng xoáy kì dị không mang theo một chút ba động nào, cũng không lướt trên bất luận cái gì, cứ yên tĩnh xuất hiện trên bầu trời, mà duy nhất bị ảnh hưởng bởi dòng xoáy kì dị này chính là Vương Phật Nhi.



Sao lại cổ quái vậy chứ?



Vương Phật Nhi liều mạng chống lại lực hấp dẫn vô cùng lớn của dòng xoáy, hắn cũng biết rằng nếu để cho dòng xoáy kia cuốn vào sẽ có kết quả không tốt. Phân thân Hắc Giáp Huyền kị sau khi vượt qua thiên kiếp, diễm quang hộ thể chợt hiện chợt mất, gần như biến thành trong suốt xanh biếc, rồi chuyển sang hắc hỏa đen như màn đêm, sau đó lại từ hắc hỏa chuyển sang xanh biếc, bây giờ Vương Phật Nhi cũng không có thời gian để quan tâm, đến tột cùng phân thân còn biến hóa ra bộ dạng gì nữa, hắn dồn hết tâm lực vào chống đỡ dòng xoáy kì dị.



“Rõ ràng phân thân độ kiếp, vì sao hiện tại lại trở thành chân thân gặp nạn?”



Nghi hoặc trong lòng Vương Phật Nhi vừa mới xuất hiện, ngay sau đó hấp lực của dòng xoáy kì dị trên bầu trời đột nhiên tăng lên gấp mười lần, một người thân ảnh hùng vĩ lặng lẽ xuất hiện phía sau lưng hắn.



- Hóa ra là một đầu Tiểu hầu tử, ngươi không đối phó được với Tinh Tuyền, hãy để nó cho ta!



Vương Phật Nhi ngạc nhiên quay đầu lại thì thấy khuôn mặt Thạch Linh Thông đang cười ôn hòa thơ ngây, con mắt trợn trừng to lớn khác thường. Thạch Linh Thông biến thành thái cổ Ma Viên so với Vương Phật Nhi nhỏ hơn mười lần, thế nhưng trên thân thể lại toát ra khí thế cường giả nồng đậm hơn rất nhiều.



- Hầu tử ngươi từ đâu tới?



- Ha ha! Tiểu hầu tử ngươi cũng có chút hứng thú, hãy chờ ta tiêu diệt Tinh Tuyền rồi trả lời ngươi nhé!



Thạch Linh Thông hơi cong người, đột nhiên dài ra gấp bảy – tám chục lần, lập tức làm Thái cổ ma viên do Vương Phật Nhi biến thành so ra còn thấy nhỏ bé. Tuy nhiên khí tức trên cơ thể cùng Thập Phương Đống Ma đạo rèn đúc ra băng hàn lại hoàn toàn bất đồng, mà lại là lôi điện mạnh mẽ bá đạo, cự chưởng lông lá xồm xoàm hư không ra một trảo. Chính là một đoàn giống như những lôi cầu nhỏ bé rực cháy, sau một lúc liên tục ra những thủ thế đơn giản, xung quanh thân thể Thạch Linh Thông đã đầy lôi quang điện hỏa, lôi cầu lớn nhỏ như một núi cao, mang theo theo điện quang tí tách, cùng đối kháng với dòng xoáy kỳ dị trên bầu trời.



Thạch Linh Thông vừa ra tay, Vương Phật Nhi liền cảm thấy sức ép trên thân thể nhẹ bớt, linh cơ hắn nhất động, liền thu biến hóa thái cổ ma viên lại, hiệu quả không ngoài dự liệu. Hấp lực từ Tinh Tuyền kia tức khắc biến mất.



Hóa ra dòng xoáy cổ quái này vì đại hầu tử mà đến. Ta chỉ đúng lúc gặp phải liền trở thành vật thế thân mà thôi!



Hiểu được tất cả trong lòng Vương Phật Nhi bình tĩnh lại, thấy Thạch Linh Thông bằng uy lực thần kì của lôi điện cùng ngạnh cứng với Tinh Tuyền, sâu trong lòng càng thêm tán thưởng.



“Lôi cầu này thật lợi hại, cho dù thực lực lão quỷ Chi Hiếu Long cũng tuyệt đối không mạnh mẽ như vậy…không biết so với Hoàng thúc Đại Kiền vương triều thì thế nào. A, cùng là Bạch Nguyệt Yêu tộc vậy không phải là Võ thánh Bạch Thương Hoang chứ? Không phải Thủy Câu Thần vì ta mà hàng thế chứ?



Trong lòng Vương Phật Nhi suy đoán lung tung. Hắn cũng không phải nhà tiên tri nên càng đoán càng lệch xa chân tướng. Truyện "Đại Viên Vương "



Thạch Linh Thông rõ ràng biết rõ biến hóa của Tinh Tuyền, dưới sự oanh kích ầm ầm của mấy trăm đạo lôi cầu, Tinh Tuyền đã nhỏ lại còn phân nửa. Áp lực giảm đi, đã có thời gian trả lời Vương Phật Nhi:



- Tiểu hầu tử! Thuật biến hóa của ngươi lão Thạch ta cũng chưa có gặp qua, ngươi học được từ ai bản lĩnh kỳ diệu này?



Vương Phật Nhi ha ha cười nói rằng:



- Bí thuật Thập Biến Ma Phật Đà này chính là nhất mạch sư môn ta, có thể tùy thời biến hóa thái cổ thần thú. Ngươi lấy công phu khác ra trao đổi, ta sẽ dạy ngươi!



Thạch Linh Thông ha hả cười to, rồi nói:




- Tiểu hầu tử thật giảo hoạt, một thân bản lĩnh Lôi phách Thạch Linh Thông ta ngươi học cũng không nổi. Nhìn công phu ngươi luyện chính là Thập Phương Đống ma đạo của Thủy Câu Thần, cùng với Lôi phách điện hồn là hai con đường khác nhau, không bằng ta lấy đồ vật gì đó đổi lấy pháp quyết của ngươi là được rồi!



Vương Phật Nhi hiếu kỳ hỏi:



- Bạch Nguyệt yêu tộc chúng ta không phải đều luyện tập Thập Phương Đống Ma đạo sao? Sao ngươi lại biết Lôi phách điện hồn?



- Hống! Tinh Tuyền tan!



Thạch Linh Thông hét lớn một tiếng, hơn mười đạo lôi cầu xông lên bầu trời không khoan nhượng xé rách dòng xoáy kỳ dị kia, thân hình cao lớn thu nhỏ lại hơn mười trượng, lúc này mới đối mặt với Vương Phật Nhi nói: Truyện "Đại Viên Vương "



- Thủy Câu Thần trời phú dị năng thích hợp với Băng hệ thần thông. Mà trời sinh thể chất ta thích hợp với pháp lực lôi điện. Bạch Nguyệt tộc chọn võ học đều phải dựa vào thể chất chính mình mà lựa chọn, tại sao đều phải luyện Thập Phương Đống Ma đạo.



Vương Phật Nhi gãi gãi đầu, thu hồi phân thân Hắc Giáp Huyền Kỵ, lúc này mới nói với Thạch Linh Thông :



- Nhưng bây giờ Bạch Nguyệt Yêu tộc chỉ có Thập Phương Đống Ma đạo còn có thể học, cũng chỉ còn có bí quyết Nhật Nguyệt triều Tịnh làm phụ trợ. Đâu có lựa chọn nào khác?



Thạch Linh Thông hơi ồ lên một tiếng, đột nhiên hỏi phong thổ, lịch sử, chuyện đời trước Trung Thổ Thần Châu. Vương Phật Nhi tuy không hiểu biết nhiều, những cái mình biết đều nói ra hết. Thạch Linh Thông lúc này mới gãi gãi đầu cười hắc hắc nói:



- Hóa ra là ngươi nói thật, hiện tại đã trải qua mấy vạn năm, không chỉ Thủy Câu Thần, ngay cả Lý Hư, Hình Kiền …những đối thù này đều đã mất. Truyện "Đại Viên Vương "



Nói xong những lời này, Thạch Linh Thông ngửa đầu lầm bẩm:



“Lôi phách Thạch Linh Thông ta trong Bạch Nguyệt yêu tộc dũng khí và nghị lực chỉ sau Thủy Câu Thần. Trong toàn bộ thái cổ thần thú, xếp hạng đại khái cũng phải trên trăm người, tuy nhiên không còn những lão đối thủ tại trung thổ Thần Châu, vậy còn ai có thể chống lại ta chứ?”



Vương Phật Nhi ở bên cạnh nghe thấy rành mạch, đột nhiên mở miệng nói:



- Chẳng lẽ tiền bối là một trong những thủy tổ Bạch Nguyệt Yêu tộc, thời kỳ tồn tại thái cổ thần nhân có phải không?



Lôi phách Thạch Linh Thông ngạo nghễ gật đầu, Vương Phật Nhi lại tiếp tục nói:



- Vậy không biết tiền bối từ đâu trở về, còn lại mấy phần bản lĩnh!



Thần sắc Thạch Linh Thông ngơ ngác, rồi lập tức nói:



- Đương nhiên là một trăm phần trăm lực lượng, để ta thử cho tiểu hầu tử ngươi thấy!



Vừa nói xong Lôi phách Thạch Linh Thông liền vận khởi thần thông, trống rỗng hút lấy một ngọn núi trên Vô Danh sơn, bay lên không oanh tới một quyền.



Vương Phật Nhi đã sớm suy đoán, bản lĩnh Thạch linh Thông chắc chắn sẽ mạnh mẽ vô cùng, thế nhưng so với truyền thuyết về thái cổ thần thú khác biệt rất nhiều. Chí ít, từ người đứng đầu Lý Hư mà phán đoán, nếu mở ra hết bản lĩnh Bạch Nguyệt Yêu tộc, còn phải kém hơn biến hóa vừa rồi của Thạch Linh Thông gấp trăm lần.



Sau một quyền oanh nát đỉnh núi, Thạch Linh Thông sững sờ hạ xuống đất, đột nhiên gào khóc:



- Lực lượng hiện tại của ta chỉ bằng ba tuổi lúc trước, một thân pháp lực thần thông tuyệt thế đã biến đi đâu rồi?


Bình Luận (0)
Comment