Đại Việt Sử Kỳ

Chương 2 - Long Tộc Hậu Duệ

Nếu hỏi rằng bạn cảm thấy trên thế giới này cái gì đáng sợ nhất, thì chắc chắn sẽ nhận được vô vàng câu trả lời. Có người sợ những thứ hữu hình như dao, kiếm, súng đạn, có người sợ nhưng thứ vô hình như ma quỷ, thần linh. Lại có những người sợ những thứ không thể xác đinh như bóng tối, lỗ,... Nhưng dù là gì thì cũng chung quy lại được nỗi sợ của con người là nỗi sợ những thứ mình không biết. Thời xa xưa, con người sợ hãi sấm chớp mưa bão, tôn thờ như thần linh. Hiện đại, con người lại sợ ma quỷ.

Nếu có một ngày bạn phát hiện trong bụng mình nhét vào một vật lạ, liệu rằng bạn có thể bình tĩnh được. Huống hồ, lúc này, trong đầu Hoàng Minh trôi nổi một thứ kỳ lạ mà chính bản thân hắn cũng không hiểu tại sao mình có thể nhìn thấy nó nữa. Đáng ra, hắn phải cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Nhưng lạ thay, mọi việc cứ bình thản như đáng ra nó phải ở đó vậy. Giống như việc một giọng rên rỉ cầu cứu vang lên trong đầu hắn ba tháng trời mà hắn vẫn tỏ ra thản nhiên vậy.

Đúng vậy, việc này không phải lần đầu tiên xảy ra. Từ khi tỉnh dậy hắn đã phát hiện vật lạ trong tâm trí mình. Lúc đầu còn hoảng sợ, dần dà thành quen. Cũng như việc bị những kẻ ở đây thí nghiệm vậy. Hắn đã quen rồi.

"Thuộc tính". Hoàng Minh gọi thầm.

Trước mặt hắn lơ lửng một cửa sổ bán trong suốt. Cửa sổ này chỉ duy nhất một mình hắn thấy được. Theo suy đoán của hắn việc hắn nhìn thấy cửa sổ chỉ là ảo giác. Thực tế, cái rubic ảnh hưởng lên thần kinh thị giác hoặc trung khu tiếp nhận thông tin trong đầu hắn mới tạo nên giả tượng này. Hắn đang cố gắng phân tích chuyện gì đang xảy ra với mình. Nhưng hắn biết chắc, công nghệ hiện tại của thế giới chưa thể tạo nên hiện tượng này mà không thông qua môi vật dẫn như kính AR được. Đây là một loại công nghệ đen.

"Ký chủ: Hoàng Minh.

Trạng thái: Suy nhược 1 (*)

*Huyết mạch:

- Hỗn huyết long tộc (vô cùng mỏng manh)

- Tiên tộc (vô hạn tiếp cận không)

- Nhân tộc.

Kỹ năng:

- Sinh vật học (lv3)

- Cơ khí (lv1)

- Hóa hợp (lv4)

- Tăng tốc suy nghĩ (lv1)"

Hắn đã nghiên cứu bảng này gần ba tháng rồi, chỉ có trạng thái của hắn là thay đổi từ "sắp chết" về "suy nhược" và một bộ đếm giờ đang tiến dần về 0, thì còn lại không thay đổi.

Và bây giờ, hắn đang chờ đợi bộ đếm sắp về đến 0.

"3...2....1...0... Thời gian bổ sung năng lượng hoàn tất. Tiến hành tiếp dẫn. Quý khách vui lòng thắt chặt dây an toàn, Cảm ơn đã sử dụng bộ tiếp dẫn R-331 của tập đoàn Rich 303. Chúc chuyến đi vui vẻ."

Một tiếng nổ to vang lên giữa phòng, một vòng xoáy màu xanh lục hiện lên ẩn chứa một sức hút cực kỳ to lớn. Nhưng lạ thay, sức hút này chỉ ảnh hưởng đến Hoàng Minh, mọi vật xung quanh dường như không hề thay đổi.

Hoàng Minh hoảng sợ, hắn cố bám lấy thành giường nhưng không thể nào chống lại sức hút to lớn từ vòng xoáy. Móng tay hắn gần như bật tung ra, luu lại trên thành giường một đường máu dài.

"Mẹ nó, chẳng lẽ trên đời mười ngàn thứ xui xẻo ta đều phải gánh hết sao????"

Hắn bị hút vào vòng xoáy. Trước khi đi hắn chỉ để lại trên thế giới này một câu mắng truyền kỳ.

Cửa phòng bị đạp tung ra, một toán người mặc quân phục ập vào.

"Chuyện gì xảy ra? Người đâu? Báo cáo bộ tư lệnh, có chuyện lớn xảy ra. Mẫu M biến mất."

----------------------------------------------------------------------------------------------

"Đã đến rồi sao?"

Âm thanh vang lên từ một pho tượng nằm sâu giới đáy biển đông.

Từng mảnh trên pho tượng vỡ dần ra để lộ ra một người thanh niên mặc trường bào màu xanh. Trên thanh dán mười tám lá đạo phù khiến hắn như đóng đinh vào phiến đại địa phía dưới.

"Lạc Thủy, cố chịu đựng. Nhân quả của con sắp trả hết. Bọn chúng sẽ trả giá khi lừa gạt chúng ta, giam thần hồn con ở đây, lưu đày long tộc ra ngoại vực. Kẻ đó đã đồng ý sẽ đưa chúng ta trở lại." Một giọng nói vang lên từ sâu thẳm hư không.

"Cha. muộn rồi. Đây có thể là lần cuối con nói chuyện với ngài. Thần hồn con đã bị mục nát. Số kiếp con đã tận. Bọn chúng đã phá nát tử long thần hồn của con rồi. Kẻ đó hứa sẽ cứu tộc ta nếu con giúp việc cuối cùng cho hắn. Cha người đi đi."

Một tiếng thở dài vang lên từ sâu thẳm như đã đoán trước kết quả. Hắn hận. Hắn hận nghĩa phu thê. Hắn hận người bội nghĩa. Hắn hận bản thân quá tin người. Hắn hận. Hắn - Lạc Long hận.

Một ánh sáng màu xanh loé lên. Không gian trước ngược pho tượng gơn sóng. Hoàng Minh mở mắt ra. Hắn sửng sốt nhìn mọi thứ xung quanh. Hắn nhìn kẻ to lớn đang đứng trước mặt mình.

"Ngươi... ngươi là ai?"

"Ta là Long tộc Thủy tinh, Lạc Thủy." Giọng nói ngạo nghễ từ pho tượng phát ra như sóng ầm. Hắn như muốn tuyên bố với thế giới này. Hắn - Lạc Thủy không phục.

Bình Luận (0)
Comment