Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 88

Ngu Nhân Vãn đoán được ngọn nguồn của sự việc từ các câu hỏi dồn dập của Khương Yếm.

Mạnh Hận Thuỷ từng có ơn với con chồn trắng, nên con chồn cũng tình nguyện báo đáp cô ấy, vì vậy giữa hai con người hình thành một mối quan hệ "Tôi thắp hương cúng đồ ăn cho anh, anh giúp tôi thực hiện những yêu cầu hợp lý."

Hai người đã duy trì được mối quan hệ này trong vài năm, mỗi lần Mạnh Hận Thuỷ đến nhà xưởng thắp hương cầu nguyện thì năng lượng của nhà xưởng sẽ xuất hiện điều bất thường, nhưng bởi vì nó ổn định lại nhanh chóng nên người của Cục Quản lý siêu nhiên mỗi lần đến đây đều ra về tay trắng.

Nửa tháng trước, Mạnh Hận Thuỷ lại đến đây thắp hương, cô ấy cầu rằng có thể giết được ba lão già trong nhà xưởng.

Là Thượng Đức Dân, Lý Dung Hải và Mạnh Hướng Giang.

Có lẽ đây là lần đầu tiên Mạnh Hận Thuỷ đặt ra ước muốn giết người, cũng có thể không phải, nói tóm lại là con chồn không muốn chịu gánh chịu hậu quả nên đã từ chối yêu cầu của Mạnh Hận Thuỷ.

Mạnh Hân Thuỷ tới bước đường cùng, thế là cô ấy nghĩ ra một cách đó là sẽ không để cho con chồn phải hứng chịu nhân quả*, mà để cô chịu hết hậu quả.

*Nhân quả: Nguyên nhân và kết quả (nói khái quát). Hoặc nguyên nhân có từ kiếp trước tạo ra kết quả ở kiếp sau, và ngược lại kết quả ở kiếp sau là do nguyên nhân từ kiếp trước, theo quan niệm của đạo Phật.

Sau đó cô ấy đã thuê người mua rắn gần nhà xưởng, để tạo ra ám hiệu tâm lý cho những người như Thượng Đức Dân là có thể bán rắn kiếm tiền, như vậy hễ bọn họ nhìn thấy rắn là sẽ g**t ch*t nó ngay lập tức, mà không phải là để chúng rời đi.

Sau khi đưa ra đủ ám hiệu, Mạnh Hận Thuỷ lại thuê người bán đệm ở đầu con ngõ nhỏ, mấy người Thượng Đức Dân lần lượt mắc bẫy, bọn họ mang đệm chứa rắn về, sau khi rắn bò ra thì lại đập chết để bán lấy tiền

Mà những con rắn được bỏ vào trong đệm trước đó đã bị Mạnh Hận Thuỷ cúng cho Hoàng Đại Tiên

Mà ba lão già đó lại đánh chết đồ cúng của Hoàng Đại Tiên tức là vô lễ với Hoàng Đại Tiên, vì vậy Hoàng Đại Tiên g**t ch*t bọn họ là điều hợp tình hợp lý, không cần phải chịu nhân quả gì hết.

Từ khi Khương Yếm nói "rắn là đồ cúng", con chồn trắng cứ nhìn chằm chằm vào Khương Yếm không chớp mắt tí nào.

Ngu Nhân Vãn thông qua màn hình cảm nhận được cảm giác rợn ngợp này thì bắt đầu cảm thấy khó chịu trong người, em ấy không nhịn được mà lùi lại nửa bước, nhưng Khương Yếm không bị ảnh hưởng tí nào.

Cô cười hỏi: "Có thật là không phải gánh chịu nhân quả gì không?"

"Mày hiểu ý đồ của Mạnh Hận Thuỷ mà."

Nghe được lời này, con chồn trắng đó cụp mắt xuống, nó chuyển sang nhìn bát hương cúng trước mặt.

Bỗng chốc nó nhoẻn miệng cười toe toét, để lộ ra chiếc miệng mọc chi chít răng.

"Không nghĩ không nghe."

Giây sau, cả màn hình livestream bị bao phủ bởi một đống dấu chấm than.

Tiếng người, là tiếng người hả?!!

Vãi, tôi phải đi tìm mẹ đây, mẹ mẹ…

Âm thanh vang lên chói tai, giống như là đứa trẻ sơ sinh đang bóp họng mình nói chuyện, khiến cho hai giọng nói non nớt và già nua pha lẫn với nhau, làm cho người ta phải sởn gai ốc.

Con chồn nói xong thì nhắm mắt lại.

Khương Yếm cũng không có hứng thú ép nó phải thừa nhận.

Cách lừa người này có thể tránh được nhân quả trong một thời gian ngắn, nhưng sau này thì chưa chắc, Khương Yếm không bình phẩm gì hết, cô chỉ muốn biết chuyện mà mình đang tò mò.

"Thái độ của mày hôm qua rất lạ."

Khương Yếm hỏi câu cuối cùng.

"Hai kẻ theo mày sau khi nhập vào con rắn cũng không có ý muốn giết bọn tao, dù là để doạ bọn tao đi chăng nữa thì cũng biết tiết chế. Như con chồn mắt xám kia kìa, rõ là nó đã dọa cho Thẩm Tiếu Tiếu ngất đi nhưng vẫn thu lại lá chắn để cho Thẩm Hoan Hoan nghe được tiếng động ở phòng khách và để em ấy đi xem tình trạng của Thẩm Tiếu Tiếu."

"Đúng là thú vị mà." Khương Yếm: "Tối qua mày đã tạo ra một loại…"

"Con rắn này hình như có chút sức mạnh, nhưng không phải là quá ghê gớm, vừa không dám xuất hiện trước mặt của hai người, vừa không nguy hiểm đến tính mạng của mọi người, do đó có thể tiếp tục điều tra… Mày đang muốn tạo ra cảm giác này."

Khương Yếm nói ra phán đoán của bản thân: "Tao nghĩ mày muốn cùng lúc đạt được hai mục tiêu."

"Mục tiêu thứ nhất là không muốn mắc nợ Mạnh Hận Thuỷ, mày sẽ dựa theo ý muốn của cô ta đó là dùng xác rắn để hù dọa những người đến đây thám hiểm, khiến chúng tao tưởng là lũ rắn đang báo thù, như vậy hễ cô ta chất vấn mày, thì mày có thể trả lời là mày đã giúp cô ta, là do chúng tao không rời đi thôi. Mục tiêu thứ hai là mày muốn bọn tao ở lại và tìm được chân tướng của sự việc và bắt Mạnh Hận Thủy."

Khương Yếm hỏi nó: "Mày nhờ cô ta mới có được cơ duyện để tu luyện được, nhưng mày lại không muốn giúp cô ta nữa?"

Lời vừa dứt, con chồn trắng đã lắc đầu.

Mắt của nó còn chưa mở, nhưng giọng nói của nó lại vẫn chói tai và khó nghe như cũ: "Tôi nợ cô ấy quá nhiều, nên bây giờ tôi đang giúp cô ấy."

"Nếu cô ấy muốn sống thì phải dừng lại ngay."

Lời vừa dứt thì màu lông của con chồn đã nhạt hơn hẳn.

Nó không nói gì nữa.

*

Khương Yếm đứng dậy.

Đã có đủ thông tin nên cô muốn tự đi điều tra những thứ khác.

Cô rất thích quá trình điều tra, cũng hưởng thụ cảm giác k*ch th*ch khi tiếp cận với chân tướng.

Khương Yếm rút điện thoại và đèn pin từ phía cửa động, sau đó quay qua để nhét cục gạch đỏ về lại chỗ cũ.

"Quay về thôi."

Ngu Nhân Vãn vẫn đang trong trạng thái ngạc nhiên xen lẫn khiếp sợ vì thấy con chồn nói tiếng người, lúc này bỗng nghe thấy tiếng của Khương Yếm thì cả người run lên, điện thoại trong tay trượt xuống, đập vào trán Tiểu Oa.

Vận xui từ trên trời rơi xuống, Tiểu Oa giống như một con quạ oan ức nằm trên sàn.

Ngu Nhân Vãn nhanh chóng ngồi xổm xuống: "Hai hạt trân châu."

Tiểu Oa yếu ớt kêu lên mấy tiếng.

Ngu Nhân Vãn: "Con chồn không ổn rồi, chị đổi đối tượng khác thôi…"

Tiểu Oa lẩm bẩm rồi chổng mông vào Ngu Nhân Vãn, Khương Yếm nhìn vào cái mông đầy lông tơ, nhướn mày, nhấc chân đá bay, Tiểu Oa lập tức ngã đập mặt xuống đất.

"Cảm giác cũng được lắm." Khương Yếm nói.

Tiểu Oa ríu rít bay vào trong lồng.

Ngu Nhân Vãn ôm theo lồng chim đi theo Khương Yếm lên trên tầng, khẽ cảm thán: "Tiểu Oa hôm nay nghe lời quá."

Khương Yếm: " Nó còn có thể nghe lời hơn nữa đấy."

Tiểu Oa: "..."

Quay trở lại phòng, Tiểu Oa không muốn nhìn thấy Khương Yếm một lần nào nữa, dùng cánh che mông rồi chui vào dưới sofa.

Ngu Nhân Vãn đun nước úp mì, Khương Yếm quay trở về phòng ngủ.

Cô lấy ra cái máy tính vừa mua trước lúc đi từ trong vali ra, rồi mở trang tìm kiếm.

Sau một hồi suy nghĩ, Khương Yếm nhập vào thanh tìm kiếm:

Nệm giường hiệu Phú Như Đông Hải

Màn hình thay đổi, kết quả tìm kiếm đầu tiên là một thương hiệu nệm giường không liên quan.

"Combo bộ chăn ga gối nệm cao cấp, phù hợp với người già, chúc những người già trên thế giới phúc như nam hải, thọ như nam sơn"

Khương Yếm kiên nhẫn lướt về sau, các nhãn hiệu đệm giường nhiều không kể hết, những kết quả tìm kiếm có liên quan đến "Phúc Như Đông Hải" thì toàn là những lời chúc.

Hoàn toàn không có nhãn hiệu ga đệm Phúc Như Đông Hải.

Không có ảnh, không có link mua hàng, không có feedback của khách, chẳng có gì hết.

Bình Luận (0)
Comment