Đào Mềm

Chương 17

Trong phòng đen kịt, ngoài ban công có tiếng chuông gió bị gió nhẹ thổi vang, cũng có ánh trăng chiếu rọi một mảnh mông lung sáng tỏ.

Quần áo rơi rớt đầy đất, sô pha đã sớm lệch khỏi vị trí vốn có.

Nguyễn Đào bị cầm tù không còn chỗ trốn, cậu mẫn cảm đến mức chỉ chạm vào một cái đã liên tục run lên, cắm vào đã chảy nước, giữa tiếng rên rỉ đứt quãng lại lần nữa kẹp lấy căn dương v*t giống như đang hành hung trong cơ thể, triều xuy phun nước đến rối tinh rối mù.

Nguyễn Đào không ngừng chui vào trong lồng ngực Hàn Mạc, nói năng lộn xộn cầu xin: "Tiên sinh... A! Tiên sinh... Chậm..."

Hàn Mạc cúi người ngậm lấy một đoàn thịt vú mềm mại chịu đủ chà đạp vào trong miệng, hàm răng cắn chặt đầu v* lôi kéo mút vào, khiến cho Nguyễn Đào đáng thương co rụt lại, cậu đẩy đẩy bả vai của nam nhân nhưng lại không dám dùng sức, cũng không dám gãi, tiếng thở dốc êm tai giống như đã nghiện còn ngại.

Hàn Mạc đã giải thèm tạm thời, đâm vào chỗ sâu nhất hưởng thụ thịt mềm từng đợt siết chặt, hắn vùi đầu liếm cắn một đường từ thịt vú đến xương quai xanh, lại hôn đến cái miệng không biết khi nào đã học được nói lời âu yếm mê người, hôn môi không hung ác như lúc nãy, ôn nhu làm cho Nguyễn Đào nổi lên lá gan, cậu một mặt ngoan ngoãn mà rên, một mặt nhẹ nhàng đan ngón tay vào trong mái tóc Hàn Mạc.

"Còn yếu ớt nũng nịu hơn cả lúc trước, thao một lát đã không chịu nổi, em nói xem có đúng không?"

Chỉ một lúc đã bị thao bắn đến hai lần, còn triều xuy không biết bao nhiêu lần.

Còn không phải là tại ngài quá dã man sao.

"Muốn... Muốn ngài..."

Nguyễn Đào chu môi muốn hôn, chất cồn còn quấy phá trong cơ thể, cậu chỉ cảm thấy cái não muốn phồng lên, vô cùng kích thích sao còn rảnh để quan tâm lời nói của mình có bất kính hay không.

Hàn Mạc cười nhẹ, lần nữa đưa đẩy eo mông, đồng thời duỗi tay xuống sờ soạng một phen, ướt át trơn trượt, hắn bôi lên cặp vú đã bị mình xoa nắn đến nóng rực, chê cười nói: "Tiểu Hồng Hồ." (*)1

(*): Tui tạm thời vẫn chưa nghĩ ra chỗ này ông Mạc ổng có ý gì nên cứ để nguyên như vậy. Mấy cô đọc xong ngữ cảnh rồi góp ý giúp tui nhé 

"A! A ưm... Chậm một chút... Tiên sinh!" Ghế dựa trên sô pha đều rớt xuống đất, đầu Nguyễn Đào dựa vào trong góc, cẳng chân đáp trên bả vai nam nhân bị thao đến run rẩy, cậu bất lực ôm bụng nhỏ, nơi đó bị bắn đầy tinh dịch nhão nhão dính dính cũng tê rần, giống như là đã bị thao xuyên, ngoài sướng ra thì không còn cảm giác gì khác, lỗ nhỏ mềm mại nhiều nước bọc lấy dương v*t, bộ dạng mê mẩn giống như chỉ muốn bị thao to bụng.

Quá sâu, cậu chịu không nổi mà khóc kêu: "Muốn... sắp hỏng rồi... A!..."

Hàn Mạc từ trên cao nhìn xuống, bóp lấy cặp đùi trắng nõn, hung hăng đâm sâu vào bên trong phá vỡ tầng tầng thịt non, hắn quỳ một gối trên sô pha, một cái chân khác chống trên mặt đất, lực đạo gọn gàng dứt khoát làm cho sô pha bị đâm đến nhúc nhích. Hắn nghe vậy quay đầu hung hăng cắn một ngụm lên thịt mềm chỗ bắp đùi đang run rẩy, để lại một loạt dấu răng đỏ tươi, chắc chắn ngày mai sẽ bị sưng lên, hắn sung sướng nói: "Lại sắp hỏng rồi sao?"

"Sắp, sắp hỏng rồi...Ưm! Muốn... tan thành từng mảnh..."

"Tan thành từng mảnh sao? Vậy em với cái sô pha này thì ai tan thành từng mảnh trước đây?"

"Em trước...A! Quá to... Huhu... Em trước mà..." Nguyễn Đào bị cắn, bắp đùi như có dòng điện đang chạy loạn, mũi chân tê dại cuộn tròn, cậu phát giác mình rõ ràng không phải là người có khuynh hướng chịu ngược, thế nhưng tràn đầy cõi lòng đều là chờ mong, một đôi mắt tràn đầy hơi nước cầu xin: "Lại, lại cắn cắn em nữa đi, tiên sinh... Thật sướng! A! Chậm một chút... A..."

Hàn Mạc bị cậu dâm đến máu nóng dâng lên, dương v*t lại phồng lên một vòng, chôn sâu vào trong lối đi trơn trượt, không ngừng cọ xát nghiền ép điểm dâm bên trong, khiến cho đôi cẳng chân kia đá loạn lung tung. Hàn Mạc nhẹ nhàng giữ chặt cậu, há miệng liên tục cắn xuống một loạt dấu răng không sâu.

Nguyễn Đào bị cắn đến cao trào, eo nhỏ căng chặt dựng thẳng về phía trước, Hàn Mạc bị cậu cắn chặt đến sung sướng, ác độc nắm chặt hai cục bột đang dâm đãng run rẩy trước ngực cậu, thao vào chỗ sâu nhất, hận không thể khiến cho hai viên trứng no đủ cũng thao vào trong cái lỗ nhỏ này, trong lúc nhất thời phòng khách đều là tiếng vang dâm mĩ, che đậy tiếng chuông gió cùng với tiếng khóc kêu êm tai muốn hỏng mất.

Nguyễn Đào choáng váng, côn th*t bắn không ra mềm oặt chảy ra một ít nước sốt trong suốt, lúc triều xuy linh hồn của cậu cũng muốn bay mất, phía dưới lòng bàn tay là cái bụng đã bị luân phiên đâm đến phồng lên, làm cậu có một loại ảo giác khủng bố sẽ bị căn dương v*t này thao cho đến chết mà không thể tránh thoát, cậu khóc lóc duỗi tay đòi ôm, khóe môi ướt át dính nước miếng thổ lộ lời khẩn cầu đến chính cậu cũng không biết.

Hàn Mạc đặt hai cái đùi vô lực của cậu quấn quanh eo mình, lúc này mới cúi xuống ôm lấy cậu: "Có phải bị thao hư mất rồi không?"

Nguyễn Đào còn đang đắm chìm trong khoái cảm quá độ dư vị chưa tan, lỗ tai còn chưa tìm về thính giác, dựa vào bản năng chui vào trong lòng ngực hắn, rõ ràng là vô cùng hưởng thụ lại còn bày ra bộ dạng nhỏ vô cùng tủi thân.

Hàn Mạc bị sự đáng yêu của cậu làm cho bật cười, không cho cậu chui nữa, hơi rời ra một chút thưởng thức khuôn mặt ửng hồng lại ướt át của cậu, càng nhìn càng cảm thấy thích, lại nghe được tiếng nức nở hỗn loạn, thế là kiên nhẫn hôn lên lỗ tai cậu dỗ dành: "Nói thầm gì thế hả?"

Nguyễn Đào bám vào bả vai hắn, hô hấp nóng rực thổi qua bên tai: "Đừng đi... Đừng đi..."

Hàn Mạc bật cười, không trả lời cậu, trực tiếp ôm lấy eo cậu, một tay khác đỡ cái mông nhỏ bế lên, sau đó xoay người ngồi xuống sô pha, để cho cậu khóa ngồi trong lòng ngực mình.

"Như vậy đã được chưa?" Hàn Mạc bị lỗ nhỏ bỗng nhiên chặt lại mút đau hắn hít một hơi, giơ tay không khách khí đánh một cái lên cánh mông thịt kia một cái, thấy không đủ, lại đánh xuống vài cái nữa mới đã thèm. Hắn tiếp tục phát lực, từ dưới hướng lên trên tiến hành lần thứ hai đoạt lấy.

Nguyễn Đào sắp bị thao đến mất khống chế.

Khoái cảm giống như là không có điểm cuối, mỗi một lần Nguyễn Đào cho rằng sẽ không còn có gì sướng hơn nữa thì cây dương v*t đang thọc trong cơ thể kia sẽ mang đến cho cậu thể nghiệm cực hạn làm cho cậu điên đảo, cậu giang rộng hai chân, côn th*t cứng không dứng dậy nổi vội vàng muốn tìm kiếm cơn sảng khoái đã từng được hưởng thụ - - muốn bị thao đến tè ra quần.
Bình Luận (0)
Comment