Khi Quỳnh Hoa hoàng hậu tỉnh dậy, trời đã xẩm tối. Căn phòng yên ắng dần chìm vào bóng đêm, thấp thoáng đâu đó có thể nghe thấy tiếng chim hót lanh lảnh. Giọng hót réo rắt như nước chảy lúc trầm lúc bổng tạo thành một giai điệu kỳ lạ, làm xáo động hẳn không gian tĩnh mịch trong cung điện rộng lớn. Hoàng Hậu mở to mắt, một lúc sau lệ khẽ lăn trên khuôn mặt mỹ diễm của nàng.
_ Hoàng muội của ta, ngươi đã tỉnh rồi sao? Tiểu oa oa này đã ăn no rồi ngủ ngon chưa này!
Thái Thượng hoàng vui vẻ bồng đứa trẻ vào phòng, xong khi nhìn thấy giọt lệ kia của nàng lại vô cùng hoảng hốt.
_ Ngươi đừng khóc đừng khóc! Ngươi xem điệt nhi (
cháu trai) còn ngủ ngoan thế này mà hoàng muội lại khóc là thế nào?
Khẽ trao đứa bé vào vòng tay của Hoàng hậu, Thái thượng hoàng nhẹ nhàng lau đi giọt lệ kia. Hoàng Muội này của Ngài, có lẽ vẫn còn ám ảnh nỗi đau mất con. Lại nhớ tới Lãnh Nguyệt Thái tử, đứa trẻ này cũng thật tài giỏi, tương lai nhất định có thể trở thành một vị quân vương tốt, nào ngờ lại gặp phải tai ương này.
_ Hoàng huynh! Ta có một thỉnh cầu!
_ Hoàng muội cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được, ta sẽ đáp ứng muội.
Hoàng Hậu lẳng lặng vuốt ve khóe miệng nhỏ xinh của tiểu oa nhi, dưới đáy mắt nàng khẽ lóe lên một tia sáng mong manh, mắt phượng xinh đẹp liếc nhìn ra ngoài khung cửa nơi tiếng chim hót réo rắt vẫn còn thấp thoáng nghe thấy.
_ Một tháng sau, muội muốn mang tiểu hoàng tử xa giá trở về Minh Nguyệt quốc.
Thái Thượng hoàng chấn động, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kia của hoàng hậu, lại nhìn tiểu oa nhi vẫn còn đang say giấc nồng, Ngài thở dài, rồi bất đắt dĩ gật đầu ân thuận.
_ Được, một tháng sau Quả nhân sẽ điều một ngàn Ngự binh hộ tống mẹ con muội trở về Minh Nguyệt quốc, với thân phận là Quỳnh Hoa Hoàng hậu và Cửu Nguyệt hoàng tử của Minh Nguyệt quốc.
Hoàng hậu nhẹ nhàng ôm đứa bé rồi nằm xuống mền gấm, ánh mắt lại vẫn không rời khỏi khuôn mặt đang ngủ say vô cùng yên bình của đứa trẻ.
_ Hoàng Huynh ~ ~ ~
_ Ân?
_ Hai ngàn.
Thái Thượng hoàng trợn tròn mắt nhìn em gái mình, này thì, hai ngàn ngự binh của Sở Thiên triều này đâu phải chuyện đùa a! Xong nhìn thấy ánh mắt đen trong vắt đã phủ một tầng hơi nước vô cùng mỹ lệ đang mở to nhìn Ngài một cách đáng thương, Thái Thượng Hoàng cũng không tài nào từ chối được. A a a…Hoàng muội này của Ngài, lại có thể dùng chiêu này từ nhỏ đến lớn để đánh bại Ngài tuyệt đối!
_ Được, hai ngàn Ngự binh.
_ Đa tạ hoàng huynh.
Nói rồi nàng lại bắt đầu thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ, khuôn mặt trở nên bình thản như thể đã trút đi được một gánh nặng. Thái Thượng Hoàng khẽ ra hiệu cho cung nhân đến hầu hạ cặp mẫu tử đang ôm nhau ngủ đến yên bình kia, rồi lặng lẽ rời khỏi tẩm cung. Ân..Hai ngàn Ngự binh. Hoàng muội của Ngài a, thật đúng là không biết nàng đang suy tính gì trong cái đầu nho nhỏ kia…
…………………………………
_ ….Hiện nay tình hình Minh Nguyệt quốc đang vô cùng hỗn loạn, Tam điện hạ, Lục điện hạ và Bát điện hạ trong một đêm đã bị Bách quỷ ám sát trong vương phủ. Hoàng Đế bệ hạ lại đột ngột ngã bệnh, hiện đạng bị Thất Điện hạ giam lỏng trong tẩm cung. Còn có,…….Thái Tử điện hạ!…
_ Ân, ngươi cứ nói tiếp đi.
_……………Còn có, Hồng Thừa tướng đang tỏ vẻ đứng về phía của Thất điện hạ, nên đã có nhiều quan viên từng thề nguyện trung thành với Thái Tử đang dần quy phục sang Thất điện hạ. Những kẻ này bao gồm Lộc Tướng quân và….
_ Kẻ nào thay lòng, giết.
_ Tuân mệnh.
Lãnh Nguyệt vẫn đưa mắt nhìn ngắm ánh trăng trắng bạc trên trời cao vời vợi, ánh mắt đen thăm thẳm như vũ trụ bao la đang cố gắng thu hết vào tầm mắt cái vầng sáng mờ nhạt kia.
_ Hoàng hậu thế nào rồi?
_ Nương nương đã hạ sinh được một tiểu hoàng tử, dự định một tháng sau sẽ trở về Minh Nguyệt quốc.
_ Xem ra Nàng đã nhận được tin của ta.
Nam nhân một thân hắc y sang quý khẽ phất tay cho lui thuộc hạ. Hiện tại hắn cùng hơn ba mươi ảnh vệ đang hóa trang thành một đoàn thương nhân buôn vải để trở về Minh Nguyệt quốc. Những kẻ đã làm cho hắn suýt mất mạng, hắn sẽ trả lại gấp bội món nợ này. Tương kế tựu kế, đây là cơ hội trời cho để hắn có thể ẩn mình trong tối mà hành động, vạch trần những kẻ phản bội, tiêu diệt thế lực của các hoàng tử khác…
Kế hoạch đã gần như hoàn thiện, tuy nhiên, tuy nhiên,…sao đầu óc nam nhân cứ lơ đãng mãi. Hắn không thể tập trung được….
_ Thiên Đào…
Tiếng thì thầm trầm thấp khẽ gọi tên một người đầy ý niệm, rồi hòa vào màn đêm tản mác dưới ánh trăng kia…Thấp thoáng có thể nghe thấy tiếng chim hót lanh lảnh, âm sắc nhẹ nhàng truyền lại lời nhắn của Quỳnh Hoa Hoàng hậu.
” Một tháng sau, hai ngàn tinh binh.”
…………………….
Hết chương 11Vì chap này ngắn, Bear sẽ nói một chút về tuổi tác các nhân vật như sau_ Lãnh Nguyệt 21
_ Đào Quân 16 (cứ cho là vậy đi)
_ Tiểu Bạch 1000
_ Sở Hoàng 25
_ Thái Thượng Hoàng 39
_ Quỳnh Hoa Hoàng hậu 39 (@_@) èNGẠC NHIÊN CHƯA???!!!??? Đừng thắc mắc vì sao hai huynh muội này bằng tuổi nhau. Vâng, họ là anh em sinh đôi.
_ Thất Nguyệt Hoàng Tử 18
_ Hồng Thừa Tướng 30
_ Hồng Thế Bảo 14
_ Thập nhị Phượng Ngọc Công chúa 12
_ Ảnh Thập 18
_ Ảnh Lục 17
_ Ảnh Tam 20
_ Ảnh Nhất 27
_ Liễu Hầu gia 38
_ Phụng Tử Yên X