Đấu La Đại Lục 2

Chương 137 - Bảy Đấu Bảy, Hỗn Chiến! (1+2)

Dịch: HảiFull

Đái Thược Hành liếc mắt nhìn Mã Tiểu Đào với vẻ nghi hoặc rồi trầm giọng nói:

“Trần Tử Phong, Từ Tam Thạch.”

Trần Tử Phong và Từ Tam Thạch lập tức bước về phía Đái Thược Hành.

Mã Tiểu Đào lại nói tiếp sự lựa chọn của mình: “Tây Tây, Bối Bối.”

Hoắc Vũ Hạo vừa nghe nàng nói xong thì suýt chút nữa bật cười, Tây với Bối ghép lại chẳng phải là Tây Bối (đồ giả) sao?

Cả Bối Bối đang đi đến cũng nghĩ đến điểm này nên vẻ mặt hắn có chút quái lạ, muốn cười nhưng vẫn cố kìm lại.

Đái Thược Hành nói: “Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên.”

Hắn có thể chọn trước ba thành viên đội chính thức mà lần tới Mã Tiểu Đào còn có thể chọn hai người nữa nên dĩ nhiên hắn phải chọn trước hai người quan trọng để cho chắc chắn rồi. Nhiều thêm một vị Hồn Vương thì càng tốt thêm một chút. Hơn nữa tất cả còn vốn là đệ tử nội viện nữa chứ.

Lại đến lượt Mã Tiểu Đào chọn nhưng lúc này nàng lại chọn hai thành viên đội dự bị: “Hòa Thái đầu, Vương Đông.”

Lúc này hai bên đã chọn xong rồi, đội dự bị chỉ còn Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu, hai người dĩ nhiên thuộc đội Đái Thược Hành rồi, còn Mã Tiểu Đào nãy giờ đã chọn sáu người Công Dương Mặc, Hoắc Vũ Hạo, Tây Tây, Bối Bối, Hòa Thái Đầu và Vương Đông, thêm nàng nữa là đủ bảy người.

Bên đội Đái Thược Hành là Trần Tử Phong, Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu.

Cả hai đội vẫn giữ số lượng bảy người như cũ nhưng thành viên ban đầu của hai bên đã hoàn toàn bị tách ra.

Không thể nghi ngờ trận đấu này chủ yếu là màn luận bàn của Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, nhưng đồng thời cũng là một khảo nghiệm về năng lực chọn người của mỗi đội trưởng. Chiến đấu theo tổ đội, tổ hợp những người khác nhau sẽ phát huy ra sức chiến đấu khác nhau.

Huyền lão cầm bình rượu uống một hơi rồi cười to nói:

“Tốt lắm, các ngươi đã chọn xong thì ta cho các ngươi mười phút thảo luận chiến thuật, sau mười phút thì trận đấu bắt đầu. Người nào thua thì phải hét lớn một câu "Ta là heo".”

Quả nhiên là một hình phạt kỳ lạ, Vương Đông nghe xong nhịn không được mà bật cười.

Bảy người của hai đội từ từ di chuyển về hai phía của Sát Hạch Khu.

Công Dương Mặc nhỏ giọng nói với Mã Tiểu Đào:

“Tiểu Đào, sao ngươi không chọn hệ Khống Chế nào hết? Không phải ta đã nói với ngươi rằng Tây Tây không được rồi sao? Ngươi cũng biết chiến đấu theo đội mà không có hệ Khống Chế thì thiệt hại nhiều lắm. Bình thường luyện tập ngươi cũng biết bộ đôi khống chế Lăng Lạc Thần và Diêu Hạo Hiên hợp lực lại thì khủng bố đến mức nào còn gì. Mặc dù ta cũng miễn cưỡng có chút tác dụng trong hệ Khống Chế nhưng làm sao so được với Hồn Sư thuần Khống Chế cơ chứ?”

Mã Tiểu Đào trừng mắt nhìn hắn một cái rồi nói:

“Ta làm gì không cần ngươi phải dạy. Lát nữa trận đấu bắt đầu ngươi cứ phát huy tối đa năng lực phụ trợ của mình là được. Ta chỉ lo tên Đái Thược Hành, nhưng ta lại không thể nào trong một thời gian ngắn giải quyết hắn được, ta chỉ có thể cố hết sức giúp đỡ ngươi và mọi người mà thôi. Tây Tây, Trần Tử Phong ta giao cho ngươi.”

Tây Tây nhíu mày: “Sao không để ta lo Lăng Lạc Thần?”

Mã Tiểu Đào lắc đầu nói: “Bên cạnh Lăng Lạc Thần còn có Diêu Hạo Hiên, ngươi sẽ chịu thiệt thòi lớn. Năng lực của Diêu Hạo Hiên còn khắc chế ngươi nữa. Yên tâm, ta có tính toán rồi.”

“Bối Bối, lát nữa ngươi cùng tiến lên với Tây Tây, năng lực của hai ngươi đều là lôi điện sẽ có thể hỗ trợ cho nhau. Hai ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất xử lý Trần Tử Phong sau đó còn quay lại trợ giúp người khác nữa. Bởi vì chúng ta mới phối hợp lần đầu nên tốt nhất nên hạn chế một chút, chiến đấu cá nhân vẫn hơn. Thái Đầu, ta biết ngươi là thiên tài của hệ Hồn Đạo, vậy thì không cần khách sáo với bọn họ, cứ toàn lực oanh kích khắp nơi cho ta.”

“Dạ.” Hòa Thái Đầu đáp.

Lúc này ánh mắt của Mã Tiểu Đào mới dừng lại trên người Hoắc Vũ Hạo, vẻ mặt nàng có chút cổ quái, nàng cười nhẹ nói:

“Tiểu Vũ Hạo, tỷ tỷ chọn đệ không phải vì quan hệ cá nhân của chúng ta, Huyền lão chỉ cho tỷ chọn hai thành viên trong đội chính thức nên trận chiến này mấu chốt thắng lợi là ở đệ. Đệ phải xuất toàn lực cho tỷ. Tỷ cho đệ và Vương Đông tự do tác chiến. Để tỷ xem hai đệ có thể làm được những gì. Hơn nữa, khống chế cả đội cũng là nhiệm vụ của đệ. Chưa thể khống chế đối thủ thì vẫn phải khống chế được người nhà, đệ có làm được hay không?”

Nhìn thấy ánh mắt Mã Tiểu Đào có chút trêu chọc, Hoắc Vũ Hạo không khỏi xấu hổ mà trốn tránh, hắn chỉ đành gật gật đầu nói:

“Đệ sẽ cố gắng hết sức.”

Mã Tiểu Đào hừ một tiếng nói: “Không chỉ cố hết sức mà là nhất định phải thắng. Nếu để bà đây phải nói ra cái câu kia thì đệ cứ liệu hồn.”

Nói xong nàng liền đứng thẳng dậy, bộ ngực vĩ đại suýt chút nữa thì chạm vào Hoắc Vũ Hạo, nàng quay người nhìn về phía đối thủ bừng bừng khí thế nói:

“Ta trở về lãnh đạo đội ngũ, tên Đái Thược Hành ấy có vẻ không phục. Thế thì hôm nay bà đây phải đánh cho hắn phục mới thôi.”

“Tiểu Đào tỷ, đệ có một thắc mắc.” Vương Đông đột nhiên mở miệng nói.

Mã Tiểu Đào liếc mắt nhìn hắn nói: “Đệ có thắc mắc gì?”

Vương Đông trả lời: “Đệ nghe nói trong Sử Lai Khắc Thất Quái phải có một đệ tử hệ Hồn Đạo cơ mà? Tại sao trong đội các tỷ lại không có?”

Mã Tiểu Đào thản nhiên nói: “Dĩ nhiên là có, nhưng sau khi tỷ trở về thì hắn đã bị loại bỏ rồi. Trong đội của tỷ người nào khác không xứng thì tỷ không biết chứ riêng Hồn Đạo Sư là chắc chắn rồi.”

Nghe nàng nói câu này cả Hoắc Vũ Hạo lẫn Hòa Thái Đầu đều nhíu mày, mặc dù Mã Tiểu Đào không cố ý nhằm vào hệ Hồn Đạo nhưng từ lời nói của nàng đã có thể dễ dàng nhận ra địa vị của hệ Hồn Đạo trong nội viện chả đáng để nhắc đến.

Mười phút nhanh chóng trôi qua, bên phía Đái Thược Hành rõ ràng cũng đã an bài xong rồi, khoảng cách của đôi bên là tương đối xa.

Mã Tiểu Đào là người xông lên đầu tiên, nàng điểm mũi chân xuống đất một cái, cả người theo đà lao về phía trước như tên bắn, đôi cánh màu đỏ sau lưng lặng yên xuất hiện, tròng mắt của nàng cũng theo đó mà sáng rực lên.

Ngọn lửa màu đỏ vụt sáng tỏa ra khắp toàn trường.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đều đã từng chứng kiến thời điểm nàng toàn lực tấn công trông sẽ như thế nào, cho nên khi vừa nhìn thấy ngọn lửa Tà Hỏa Phượng Hoàng thì cả hai đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Bọn họ không ngờ rằng lại có thể được kề vai chiến đấu với Mã Tiểu Đào nhanh như vậy.

Thế nhưng đối thủ lần này của nàng lại là đội của Đái Thược Hành chứ không phải những kẻ đã chặn giết Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nên nàng vẫn duy trì tốc độ dẫn đầu đội ngũ của mình.

Ngay lúc Mã Tiểu Đào bắt đầu, Tây Tây cũng chuyển động, tốc độ của nàng hơn xa so với sự tưởng tượng của mấy người ngoại viện, thậm chí còn muốn nhanh hơn cả Mã Tiểu đào nữa, gần như vừa lóe sáng một cái thì nàng đã đến sau lưng Mã Tiểu Đào rồi. Lúc này cả người nàng gần như dung nhập vào bên trong ngọn lửa của Mã Tiểu Đào, ngay lúc nàng biến mất, ngọn lửa Phượng Hoàng đang cháy mãnh liệt dường như đã nguội lạnh xuống vài phần.

Sau đó, hai đôi cánh cực kỳ mỹ lệ cùng xuất hiện trên bầu trời, một trong số đó là đôi cánh Vũ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông. Đôi cánh trên lưng Vương Đông vẫn diễm lệ như thế nhưng hắn lại không lập tức bay lên mà nắm lấy tay Hoắc Vũ Hạo mà vọt về phía trước, nhờ đôi cánh của hắn phụ trợ nên tốc độ của hai người cũng không tính là chậm.

Còn đôi cánh còn lại cũng xinh đẹp, cũng diễm lệ không kém Quang Minh Nữ Thần Điệp một chút nào. Đó là một đôi cánh với bộ lông chim thật lo, cả đôi cánh mang một màu sắc rực rỡ của cầu vòng bảy sắc, biến đổi theo thứ tự từ đỏ phía trong đến màu tím ở phía ngoài, bên cạnh màu tím còn có một màu sắc đặc biệt vô cùng trong suốt nữa. Khi người đó bay lên thì giống hệt như bầu trời vừa xuất hiện cầu vồng vậy.

Chủ nhân đôi cánh ấy chính là Công Dương Mặc. Mà lúc này, mái tóc dài của hắn cũng đã biến đổi thành bảy màu đỏ vàng cam lục lam chàm tím y hệt với màu của đôi cánh hắn vậy, đôi cánh cộng với mái tóc và làn da trắng muốt, nhìn hắn cứ y hệt như một con quái điểu cầu vồng thật lớn, có điều điểm khác biệt chính là đôi chân có phần tráng kiện của hắn, ở cổ chân mơ hồ có một chút vẩy nữa.

Đây là Vũ Hồn gì vậy? Các đệ tử ngoại viện đã học qua không ít loại Vũ Hồn, nhưng Vũ Hồn như của Công Dương Mặc thì bọn họ còn chưa từng nghe nói đến nữa. Độ hiếm của nó chắc hẳn có thể so sánh được với Vũ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp.

Tốc độ của Hòa Thái Đầu không nhanh nhưng đừng quên hắn là một Hồn Đạo Sư cấp bốn, sau lưng hắn đột nhiên lóe lên ánh sáng rực rỡ, Hồn Đạo Thôi Tiến Khí đã được khởi động, hơn nữa hắn còn kéo theo Bối Bối, giúp Bối Bối nhanh chóng đuổi theo sau Mã Tiểu Đào.

Lúc này đội hình của bảy người bọn họ là: bốn người Mã Tiểu Đào, Tây Tây, Bối Bối và Hòa Thái Đầu dẫn đầu, sau cùng là Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, còn Công Dương Mặc thì bay trên không trung.

Bên phía bảy người Đái Thược Hành cũng đã nhanh chóng bày ra trận hình. Đái Thược Hành dẫn đầu phóng xuất ra Vũ Hồn Bạch Hổ, đôi mắt song đồng tràn ngập chiến ý.

Trần Tử Phong phía bên trái hắn, bên phải là Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam thì ở phía sau. Tiếp đến là ba Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế - Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên, Tiêu Tiêu. Cả ba cũng đã phóng xuất ra Vũ Hồn của mình.

Trận hình của bảy người bọn họ là 3 - 1 - 3.

Bảy đấu bảy, trận hỗn chiến đầu tiên giữa các thành viên của hai đội Sử Lai Khắc Thất Quái sắp sửa diễn ra.

Nhưng lúc này, nổi bật nhất trong mắt tất cả mọi người không phải là hai vị Hồn Đế phía trước mà là Hoắc Vũ Hạo chỉ có hai Hồn Hoàn. Đơn giản thôi, vì hai Hồn Hoàn màu trắng của hắn hết sức nổi bật a!

Công Dương Mặc đang bay trên bầu trời vừa trông thấy hai Hồn Hoàn màu trắng của Hoắc Vũ Hạo thì suýt tí nữa ngã oạch xuống đất. Hắn thật sự rất rất rất muốn hỏi một câu đệ tử học viện Sử Lai Khắc có người có thể phụ thêm cho mình đến hai Hồn Hoàn màu trắng hay sao? Hơn nữa người này còn là đệ tử hạch tâm, một thành viên của đội Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị? Mà dáng vẻ Mã Tiểu Đào dường như rất là coi trọng hắn???

Ngay khi những Hồn Hoàn huyễn lệ màu vàng, màu tím thậm chí màu đen của những người xung quanh được phóng thích ra thì đôi Hồn Hoàn màu trắng của Hoắc Vũ Hạo hiển nhiên lại càng nổi bật.

Sát Hạch Khu của học viện Sử Lai Khắc có diện tích rất lớn, mặc dù tốc độ của hai bên đều rất nhanh nhưng muốn đến gần nhau cũng là cả một quá trình. Mắt thấy khoảng cách hai bên chỉ còn không đến một trăm mét thì Hồn Hoàn thứ nhất của Hoắc Vũ Hạo bắt đầu sáng lên.

Vầng sáng màu trắng này không quá lớn nhưng nó xuất hiện liền rất dễ thu hút sự chút ý của mọi người, nhưng chỉ trong tích tắc nó khuếch tán ra ngoài, ngay cả sáu người Mã Tiểu Đào cũng cảm thấy kinh ngạc khi tiếp xúc với nó.

Cái cảm giác bỗng dưng có thêm một cái đầu giúp đỡ mình tính toán và tìm kiếm thật sự rất kỳ diệu. Mình hoàn toàn không cần quan sát cũng biết rõ trước sau trái phải đang xảy ra những chuyện gì. Những hình ảnh vô cùng chân thực không ngừng xuất hiện trong đầu khiến bọn họ nắm được rõ ràng tình hình xung quanh và tự tin hơn rất nhiều. Tuy lúc này đối thủ của bọn họ chưa tiến vào bên trong phạm vi dò xét nhưng một Hồn Kỹ có tác dụng dò xét cực lớn này xuất hiện cũng đủ khiến những vị Thất Quái chính thức chưa rõ năng lực của Hoắc Vũ Hạo chấn động.

Vì sao Mã Tiểu Đào lại chọn Hoắc Vũ Hạo? Thật ra nàng cũng không hoàn toàn biết rõ năng lực của Hoắc Vũ Hạo, nhưng Vũ Hồn Cực Hạn của Hoắc Vũ Hạo đã khắc sâu ấn tượng ở trong lòng nàng a!

Nếu so sánh tu vi, dù nói nàng và Hoắc Vũ Hạo một người trên trời một người dưới đất cũng không ngoa. Vậy mà chỉ cần một ngày một đêm, Hoắc Vũ Hạo dựa vào năng lượng bản năng bé nhỏ ấy đã giúp Mã Tiểu Đào áp chế hoàn toàn tà hỏa trong cơ thể. Từ lần đó đến nay, Mã Tiểu Đào không còn phải chịu đựng cảm giác khô nóng từ tà hỏa nữa, mặc dù nàng vẫn chỉ mới chữa được phần ngọn như lúc trước nhưng Mã Tiểu Đào có thể chắc chắn trong một tháng mình có thể thoải mái tu luyện và chiến đấu mà không sợ bị nó phát tác hành hạ.

Hơn nữa, hôm đó nàng còn tận mắt thấy Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chạy trốn thành công khỏi cuộc truy sát của một Hồn Đế và năm Hồn Vương. Cho nên có thể thấy hai đứa nhỏ kia tuyệt đối không phải hai Hồn Sư có hai Hồn Hoàn và ba Hồn Hoàn bình thường. Mà đích thân Huyền lão còn xét duyệt cho bọn chúng và Tiêu Tiêu vào đội Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị, vậy thì còn gì để mà nghi ngờ về thiên phú của chúng nữa?

Bởi vậy người đầu tiên mà Mã Tiểu Đào lựa chọn trong đội dự bị không phải Bối Bối hoặc Từ Tam Thạch, nàng cũng hi vọng có thể thấy được bất ngờ từ Hoắc Vũ Hạo.

Sự thật đã chứng minh là nàng đúng, Hoắc Vũ Hạo đã mang đến bất ngờ đầu tiên cho nàng, Tây Tây và Công Dương Mặc. Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng vừa xuất hiện liền có khả năng vừa khống chế lẫn phụ trợ. Hơn nữa còn giúp bọn họ chủ động trong việc tìm kiếm mục tiêu nữa.

Công Dương Mặc đang bay giữa không trung với vẻ mặt vừa vui mừng vừa sợ hãi cũng bắt đầu triển khai năng lực của mình. Hắn không thể để thua kém đàn em của mình được.

Ánh sáng cầu vồng trên không trung nhấp nháy không ngừng. Hai cái Hồn Hoàn trăm năm trên người Công Dương Mặc đồng thời sáng lên. Sau đó từ hai cánh của hắn bay ra hai luồng sáng màu đỏ và màu cam, sau đó vô thanh vô tức mở rộng ra bên ngoài, bao phủ xuống tất cả đồng đội ở bên dưới.

Cũng trong tích tắc ấy, một màn kỳ dị đã xuất hiện, trên đỉnh đầu của sáu người Mã Tiểu Đào đều lần lượt xuất hiện hai vòng ánh sáng màu đỏ và màu cam, mà bản thân bọn họ cũng cảm nhận được sự cường đại của phần phụ trợ đó.

Đầu tiên là sức mạnh tăng lên một mức độ lớn. Trong chiến đấu dĩ nhiên Hồn Lực là quan trọng nhất nhưng tác dụng của sức mạnh cơ thể cũng không kém. Sau khi vòng ánh sáng màu đỏ xuất hiện, mọi người liền cảm thấy như mình vừa được uống thuốc tăng lực, sức mạnh tăng lên tận 50%. Tốc độ dĩ nhiên cũng tăng vọt.

Mà quầng sáng màu cam lại càng thần kỳ hơn, khi quầng sáng này vừa tiếp xúc đến cơ thể mọi người thì ai cũng cảm thấy dao động của các nguyên tố trong không khí tăng lên rõ rệt, sau đó các nguyên tố ào ào tràn vào cơ thể bọn họ một cách khủng khiếp. Đây không ngờ lại là một kỹ năng phụ trợ khôi phục Hồn Lực.

Có những kỹ năng này trợ giúp thì thực lực của cả đội sẽ tăng lên rất nhiều, đây cũng là tác dụng quan trọng nhất của Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ trong chiến đấu.

Chỉ riêng chuyện Công Dương Mặc có thể trở thành thành viên chính thức của Sử Lai Khắc Thất Quái đã chứng nhận thực lực của hắn tuyệt đối không kém rồi. Sở dĩ trong đội hắn xếp cuối cùng cũng không phải vì tu vi của hắn thấp hoặc Vũ Hồn yếu kém mà bởi vì hắn là Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ cho nên sức chiến đấu của bản thân hắn không được mạnh như những người khác mà thôi. Mà ở những đội ngũ khác cũng thế, bất cứ người nào có sở trường về phụ trợ cũng đều được xếp cuối cùng.

Mà trong đội chính thức, nếu xét riêng về mặt tu vi thì hắn chỉ kém mỗi Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành.

Mấy người Hoắc Vũ Hạo cũng không biết Mã Tiểu Đào từng một lần vì bị tà hỏa quấy nhiễu mà phải rời khỏi vị trí thành viên chính thức. Khi đó, trong đội Sử Lai Khắc Thất Quái, đội trưởng là Đái Thược Hành còn đội phó chính là Công Dương Mặc xếp cuối cùng trong nhóm kia.

Vũ Hồn của Công Dương Mặc là Thải Hồng Long. Mà Thải Hồng Long là một Hồn Thú tồn tại với số lượng cực ít ỏi quá ít, nó so với Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông cũng không thua kém bao nhiêu.

Thực lực của Long tộc đều rất cường đại, Thải Hồng Long cũng không ngoại lệ. Có điều Thải Hồng Long không hề nổi tiếng trong Long tộc vì bình thường mỗi khi Thải Hồng Long xuất hiện đều chỉ có thể đi theo bên cạnh người mạnh nhất của Long tộc, trở thành người bầu bạn của Long Vương.

Cũng có thể xem Thải Hồng Long là bạn lữ của Long Vương, sở dĩ địa vị của nó không thể bị lay động cũng bởi vì năng lực phụ trợ khủng bố của nó.

Trong Long tộc, gần như loài nào cũng có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ nhưng chỉ có Thải Hồng Long là ngoại lệ, nó không có thân thể cường tráng, sức chiến đấu cũng không cao, Hồn Kỹ bổn mạng cũng chả có gì nguy hiểm. Nhưng chỉ có nó mới có được năng lực pháp thuật phụ trợ mạnh mẽ, bởi vậy Thải Hồng Long còn được gọi là Pháp Long.

Mặc dù Công Dương Mặc là Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ nhưng thật sự xét về Vũ Hồn, Vũ Hồn của hắn đúng là một thú Vũ Hồn.

Xét trong tất cả những Vũ Hồn có tác dụng phụ trợ, khí Vũ Hồn cường đại nhất chính là Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Ninh Thiên. Mà Thất Bảo Lưu Ly Tháp tiến hóa thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp thì năng lực phụ trợ của nó có thể khiến cho cả một vị Phong Hào Đấu La cũng phải cảm thấy sợ hãi.

Mà Vũ Hồn Thải Hồng Long của Công Dương Mặc cũng là một trong những thú Vũ Hồn có khả năng phụ trợ cực mạnh, mạnh đến nỗi có thể so sánh được với Thất Bảo Lưu Ly Tháp. Nhưng nó và Thất Bảo Lưu Ly tháp đều có điểm hạn chế giống nhau chính là sau khi đạt được bảy Hồn Hoàn, muốn tăng cấp cũng rất khó khăn.

Ngoài ra, cả hai Vũ Hồn phụ trợ cường đại này đều có nhiều ưu điểm giống nhau cho nên khi đánh giá tổng hợp thì khó mà có thể phân cấp bậc được. Bởi vậy với tu vi Hồn Vương đỉnh của Công Dương Mặc, người đầu tiên Mã Tiểu Đào chọn dĩ nhiên chính là hắn, cũng chỉ cần có Công Dương Mặc thì thực lực tổng thể của cả đội sẽ tăng vọt lên 30%. Như thế là đã có thể bù đắp được sự chênh lệch về số lượng đội viên của đội chính thức rồi.

Ngay khi Hoắc Vũ Hạo và Công Dương Mặc phát ra Hồn Kỹ khống chế và phụ trợ của bản thân thì bảy người Đái Thược Hành cũng bắt đầu phóng xuất Hồn Kỹ của mình.

Một tiếng động kinh hồn vang lên, người phát ra tiếng động này chính là Diêu Hạo Hiên, người hoàn toàn không chút nổi bật trong Thất Quái. Thân hình ốm yếu của hắn đột nhiên tăng tốc vọt về phía trước, chân phải giơ lên đạp mạnh xuống mặt đất một cái.

Rầm!

Lại một tiếng động nữa vang lên khiến cả khu vực sát hạch rung lên từng cơn, có cảm giác như ở đây có một con rồng vừa chuyển mình vậy. Thật khó tưởng tượng Diêu Hạo Hiên ốm yếu như thế kia mà lại có sức mạnh khủng bố đến vậy.

Ngay sau đó cả người hắn mượn lực bay vọt lên không trung, thế rồi Hoắc Vũ Hạo liền trông thấy một màn mà từ trước đến nay chưa từng thấy ở bất cứ Hồn Sư nào.

Trên không trung vang lên từng tiếng vải bị xé rách, bộ đồng phục trong nháy mắt biến thành từng mảnh nhỏ, Diêu Hạo Hiên có lẽ đã đoán trước được tình huống này nên bên trong có mặc một bộ quần áo co dãn màu vàng nhạt.

Trước đây mặc dù Hoắc Vũ Hạo đã từng thấy không ít Hồn Sư có thú Vũ Hồn sau khi phóng thích ra Vũ Hồn thì cơ thể sẽ có chút ít biến hóa, ví dụ như Mã Tiểu Đào hoặc Đái Thược Hành. Hơn nữa, người có biến hóa nhiều nhất hắn từng gặp cũng chỉ là cơ thể hóa lớn gấp đôi thôi, nhưng những biến hóa của Diêu Hạo Hiên trước mặt hắn đã hoàn toàn phá vỡ tất cả hiểu biết của hắn rồi.

Trên không trung, tứ chi của Diêu Hạo Hiên điên cuồng nở ra, tích tắc sau hắn đã trở thành một người đàn ông vô cùng vạm vỡ. Bất cứ chỗ nào trên cơ thể cũng nở ra, làn da cũng hóa thành chất sừng khiến cả người hắn nổi bật một màu xám đậm, đôi mắt cũng hóa thành màu xanh lá âm u.

Khi hắn tiếp đất thì mới có thể trông thấy rõ cơ thể đã biến hóa của hắn, ban đầu vốn Lăng Lạc Thần cũng cao hơn hắn thế mà lúc này cơ thể hắn đã cao hơn bốn thước. Đúng, chính là hơn bốn thước, chiều cao này vốn dĩ con người không thể đạt đến a.

Càng khủng bố hơn là vai hắn rộng gần ba thước, sau khi rơi xuống đất nhìn hắn y hệt như một tòa thành lũy thu nhỏ. Đồng thời năm cái Hồn Hoàn, hai vàng, hai tím, một đen nhanh chóng xuất hiện.

Hai nắm tay như hai cái búa lớn của hắn liên tục đập vào bộ ngực của mình, hai Hồn Hoàn màu vàng cũng đồng thời sáng lên.

Kình, kình, kình, kình, kình, kình...

Từng tiếng động lớn vang lên, quầng sáng màu vàng trên người Diêu Hạo Hiên cũng nhanh chóng mở rộng, mỗi đội viên bên đội kia lập tức được một quầng sáng màu vàng bao phủ, hơi thở lập tức trở nên sắc bén. Mà bên phía Hoắc Vũ Hạo sau khi nghe từng tiếng động đó đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút choáng váng.

Một Hồn Sư hệ Phụ Trợ và Khống Chế thật giỏi!!! Không biết rốt cuộc Vũ Hồn của hắn là gì đây?

Sau Công Dương Mặc lại thêm một người có Vũ Hồn mà Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không biết.

Trong trận chiến theo đội thế này, những người ra tay trước lúc nào cũng là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế, bởi vì họ không chỉ có thể kiểm soát đối phương mà đôi khi còn có thể đạt đến trình độ khống chế song phương. Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế trên chiến trường luôn nổi tiếng với khả năng chỉ huy và kiểm soát.

Bởi vậy, bên phía Đái Thược Hành, người xuất thủ đầu tiên không chỉ Diêu Hạo Hiên, còn có hai vị hệ Khống Chế khác nữa - Lăng Lạc Thần, Tiêu Tiêu.

Bình Luận (0)
Comment