Diệp Vũ Lâm nhìn về phía Hòa Thái Đầu và đại diện của thương hội Áo Đô, trầm giọng nói:
- Song phương chuẩn bị chiến đấu. Ta nhấn mạnh đây là trận đấu sinh tử bất luận, đấu cho đến khi một bên nhận thua hoặc mất đi sức chiến đấu mới thôi. Nếu cảm giác được bản thân không cách nào chiến thắng đối thủ, nên tranh thủ nhận thua sớm một chút để tránh xảy ra sai sót.
- Đường Tứ!
Thanh âm của Hòa Thái Đầu ngắn gọn cứng rắn.
- Thương hội Áo Đô, Triệu Thủ Trạch.
- Bắt đầu.
Thân thể của Diệp Vũ Lâm bỗng nhiên bay lên không, đồng thời tuyên bố tranh tài bắt đầu.
Đây cũng không phải là loại luận bàn so đấu như Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái, mà là chân chính sinh tử tranh đấu. Trận đấu ở thế giới ngầm cũng không có nhiều quy tắc và thủ đoạn bảo hộ.
Mũi chân Triệu Thủ Trạch điểm trên mặt đất, lập tức phóng về hướng Hòa Thái Đầu, sáu cái hồn hoàn nhanh chóng bay lên, ba vàng, ba tím, rõ ràng có tu vi Hồn Đế. Đại đao trong tay vẫy một cái, trên thân đao sáng lên một ngọn lửa kim hồng sắc chói mắt, quang diễm ngập trời.
Làm người ta ngoài ý muốn chính là Hòa Thái Đầu bên này, không biết do hắn không thể sử dụng Tốc Xạ Pháo, hay là do không muốn sử dụng, mà khẩu trọng pháo trong tay chẳng những không bắn ra, ngược lại để xuống, tựa hồ như đại gia hỏa này quá nặng nề, làm hắn có chút khiêng không nổi vậy.
Nhưng mà, hồn hoàn trên người hắn đã hiện lên.
Hai vàng, hai tím, hai đen.
Nhìn thấy sáu hồn hoàn phối hợp tốt nhất, dưới đài lập tức tràn đầy bạo động.
Cho dù là hồn sư thì xuất hiện sáu hồn hoàn phối hợp tốt nhất đều cực kỳ thưa thớt, chớ nói chi là xuất hiện trên người hồn đạo sư.
Bên phía Tịch Thủy Minh tự nhiên là vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, mà đối thủ là thương hội Áo Đô và Bình Phàm Minh thì đều biến sắc mặt.
Dưới đài đều thấy được hồn hoàn của Hòa Thái Đầu, dĩ nhiên Triệu Thủ Trạch trên đài cũng nhìn thấy. Nhìn xem người ta, rồi nhìn lại màu sắc hồn hoàn mình, khó coi a! Nguyên bản khí thế thẳng tiến không lùi lập tức bị hạ xuống.
Mặc dù bị hồn hoàn của Hòa Thái Đầu có chút áp chế khí thế của mình, nhưng bộ pháp dưới chân Triệu Thủ Trạch lại không chậm, rất nhanh liền xông qua nửa sân đấu. Đại đao trong tay vẫy thêm một cái, đem một đao bổ về phía Hòa Thái Đầu.
Lập tức, chỉ thấy một ánh đao kim hồng sắc vạch ra một hình vòng cung kinh thiên động địa, đúng là có ý định vượt khoảng cách hơn bốn mươi mét, chém về phía đầu của Hòa Thái Đầu. Khí thế to lớn, phảng phất như muốn đem trọn cái sàn đấu chém thành hai khúc.
Không khí trong nháy mắt trở nên nóng bỏng, thanh trường đao của Triệu Thủ Trạch vậy mà rất có ý tứ, đừng thấy nó chỉ là một kiện hồn đạo khí cận chiến mà xem thường, bên trong lại nhiều đến chín cái pháp trận hạch tâm. Dưới các loại tăng phúc, uy lực của Hỏa Diễm Đao đã tiếp cận rất gần đến hồn đạo khí cận chiến cấp bảy. Hơn nữa khoảng cách công kích cũng lớn hơn nhiều so với hồn đạo khí cận chiến thông thường. Có thể xem là vũ khí hồn lực năng lượng.
Bất quá, Hòa Thái Đầu lại không có chút gì sốt ruột, bộ pháp dưới chân khẽ động, tay kéo Tốc Xạ Pháo lướt ngang một cái, lập tức tránh đi một đao này.
Phốc!
Hỏa Diễm Đao trảm trên mặt đất, lập tức chém ra một khe rãnh thật dài, hai bên khe rãnh đều trở nên rực đỏ, đồng thời nhanh chóng hòa tan ra. Có thể thấy được nhiệt độ của Hỏa Diễm Đao đáng sợ đến cỡ nào.
Bất quá, ở thời điểm này, khán giả cũng không rảnh để đi chú ý đến uy lực của Hỏa Diễm Đao, bởi vì bọn hắn đang bận trợn mắt hốc mồm nhìn vào Hòa Thái Đầu nâng lên Tốc Xạ Pháo, sải bước xông tới Triệu Thủ Trạch.
Hồn đạo sư viễn trình mà lại chủ động chạy đến gần hồn đạo sư cận chiến, đây là tình huống gì thế này?
Dưới sàn đấu, Hoắc Vũ Hạo lúc này đã mở hai mắt ra nhìn vào tình huống trên đài, trên khuôn mặt phía sau mặt nạ của hồn đạo khí hình người sau toát ra một tia mỉm cười thản nhiên. Nếu ai coi nhị sư huynh là đồ đần thì người đó mới là kẻ ngốc. Ở phương diện chiến thuật, nhị sư huynh tuyệt đối sẽ kém hơn so với người khác! Hắn đang muốn hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Triệu Thủ Trạch lại càng tuyệt đối nghĩ không đến Hòa Thái Đầu vậy mà lại xông thẳng về phía hắn, hơn nữa còn với tốc độ hết sức kinh người. Đừng nhìn hắn đang khiêng Tốc Xạ Pháo to lớn, nhưng dưới chân lại hết sức nhẹ nhàng, chạy cực nhanh, thậm chí làm cho Triệu Thủ Trạch cảm thấy một loại cảm giác hư ảo mơ hồ.
Tuyệt học Đường Môn Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ cũng không chỉ có Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo mới biết! Hòa Thái Đầu nhập môn thời gian dài như vậy, hắn chủ yếu tu luyện hai bộ tuyệt học Đường Môn là Tử Cực Ma Đồng và Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ. Lúc này mặc dù phải mang theo kiện trọng pháo to lớn, nhưng Quỷ Ảnh Mê Tung vẫn được thi triển dị thường tinh diệu. Không chỉ như thế, họng pháo trên bả vai hắn cũng rốt cục bắt đầu có quang mang thoáng hiện.
Triệu Thủ Trạch cũng chỉ sững sờ trong nháy mắt, ngay sau đó, đại đao trong tay hắn bỗng quét ngang, lưỡi đao nóng bỏng của Hỏa Diễm Đao đã chém về phía eo Hòa Thái Đầu.
Lúc này, Hòa Thái Đầu cách hắn còn có khoảng chừng mười lăm mét. Hắn tin mình đủ thời gian tung ra một loạt công kích đủ để đem đối thủ chém giết. Triệu Thủ Trạch tuyệt đối không tin dưới loại tình huống này mà Tốc Xạ Pháo của Hòa Thái Đầu có thể bắn kịp.
Nhưng ngay lúc hắn chém về phía eo của Hòa Thái Đầu, hắn lại phát hiện Hòa Thái Đầu đang ngậm một điếu xì gà, một điếu xì gà toàn thân màu vàng nhạt. Miệng của Hắn lại đang thôn vân thổ vụ, khói bay mù mịt. Một tầng kim quang cũng từ trên người hắn sáng lên.
Hòa Thái Đầu giơ cao Tốc Xạ Pháo, hoàn toàn là dùng thân thể của chặn lấy một đao này.
Keng!
Một âm thanh giòn tan vang lên, Hòa Thái Đầu vẫn đang nhanh chóng chạy đi, mà ánh đao đang lướt qua người hắn lại bị lồng ánh sáng màu vàng ngăn cản toàn bộ.
Vô Địch Hộ Tráo?
Hắn phạm quy! Đây là ý nghĩ đầu tiên trong lòng Triệu Thủ Trạch, nhưng Diệp Vũ Lâm đang lơ lửng giữa không trung lại không có ý tứ muốn gián đoạn trận đấu này chút nào. Cũng ngay lúc này, khoảng cách mười lăm mét đã bị kéo gần lại. Tốc Xạ Pháo trong tay Hòa Thái Đầu vậy mà quét ngang ra, quả thật nhìn như đang quất một cây cột nhà về phía Triệu Thủ Trạch.
Triệu Thủ Trạch giật nảy cả mình, vội vàng dùng đại đao đi cản, hắn dù sao cũng là hồn đạo sư cận chiến, đối với sức mạnh thân thể của bản thân vẫn rất có lòng tin.
Đáng tiếc, hắn lại không nghĩ đến một chuyện. Trên thế gian, có một loại người có thiên phú dị bẩm. Hòa Thái Đầu chính là một trong số đó, mặc dù lực lượng của hắn không có khả năng so sánh với loại cực hạn sức mạnh của Vương Thu Nhi, nhưng so với hồn sư mà nói thì lớn hơn rất nhiều.
Ầm!
Triệu Thủ Trạch cả người lẫn đao bị đánh đến lảo đảo, hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng lớn truyền đến, cán đao trực tiếp đập ngược vào lồng ngực của bản thân. Khiến hắn vội vàng mở ra trạng thái thứ hai của chiến đao, toàn bộ đầu đao biến thành kim hồng sắc chói mắt. Mặc dù chiến đao trong loại trạng thái này không thể tiếp tục công kích từ xa, nhưng lực phá hoại khi cận chiến được tăng phúc trên phạm vi lớn.
Nhưng ngay sau đó, Triệu Thủ Trạch lại thấy Hòa Thái Đầu cầm Tốc Xạ Pháo đánh thẳng về phía ngực mình. Hắn không chút do dự dựng lên đại đao, muốn dùng lưỡi đao nóng bỏng chặn lại Tốc Xạ Pháo.
Chớp mắt sau, lòng tin của hắn đã lạnh như băng. Bởi vì hắn nhìn thấy ánh sáng trong họng pháo của Tốc Xạ Pháo lại đột nhiên bạo phát!
Tốc Xạ Pháo, tên như ý nghĩa, mục đích của nó là để phát xạ nhanh chóng. Công dụng trên chiến trường là dùng hỏa lực để áp chế đối thủ. Cho nên uy lực công kích của Tốc Xạ Pháo sẽ không quá mạnh. Nên uy lực đạn pháo của Tốc Xạ Pháo cấp bảy so với Cao Bạo Đạn cấp sáu không kém bao nhiêu.
Đương nhiên, Tốc Xạ Pháo của Hòa Thái Đầu cũng có chỗ khác nhau với Tốc Xạ Pháo thông thường, đó chính là thể tích.
Thể tích quá lớn, thành ra vô cùng cồng kềnh. Nhưng tương tự, thể tích và uy lực có quan hệ trực tiếp. Đạn pháo của Tốc Xạ Pháo của hắn ít nhất lớn gấp ba lần Tốc Xạ Pháo thông thường. Uy lực lại càng như nước lên thì thuyền lên.
Đòn thứ nhất dùng trọng pháo quét ngang, chấn văng đối thủ, đòn thứ hai chính là dùng họng pháo nhắm vào đối thủ mà đâm tới.
Nhưng suy cho cùng thì nó vẫn là một khẩu pháo a! Như thế nào cũng không phải là một kiện hồn đạo khí cận chiến chân chính, mà hễ là pháo thì đều có thể bắn ra. Nhưng hiển nhiên, sau khi Triệu Thủ Trạch bị chấn văng đi, liền vô ý thức quên đi chuyện này.
Cho nên, khi lưỡi đao kim hồng sắc chém tới, dưới tình huống bình thường thì chỉ cần chém trúng vào họng pháo, là có thể dễ dàng cắt Tốc Xạ Pháo như cắt đậu hũ. Vậy mà, hiện tại Hòa Thái Đầu cơ hồ là dùng Tốc Xạ Pháo đè hắn ra mà bắn a! Thế là...
Ầm ầm!
Tất cả mọi người lập tức nhìn thấy một vầng ánh sáng mãnh liệt trong nháy mắt nổ tung ở giữa Hòa Thái Đầu và Triệu Thủ Trạch. Lực bạo tạc to lớn khiến cả người Hòa Thái Đầu đang ôm lấy Tốc Xạ Pháo bay ngược ra sau.
Chuôi trường đao của Triệu Thủ Trạch xác thực rất mạnh, không hổ là hồn đạo khí cận chiến tiếp cận cấp bảy. Lưỡi đao kim hồng sắc vẫn như cũ dựng đứng tại chỗ, ngay cả đạn pháo của Tốc Xạ pháo đều bị nó chém làm hai nửa.
Thế nhưng hai nửa của viên đạn pháo này vẫn đánh vào người Triệu Thủ Trạch.
Tuyệt đối đừng quên, trận đấu này không giống với trận đấu thông thưởng của hồn đạo sư. Khi ra sân chỉ có thể sử dụng hồn đạo khí do bản thân chế tạo ra trong trận trước. Nói cách khác, thân mình của Triệu Thủ Trạch cũng không có mang theo Hồn Đạo Hộ Tráo Tự Động trên người. Dù là đạn pháo đã bị chém thành hai nửa, nhưng nó vẫn là đạn pháo. Đánh vào thân mình, cũng sẽ đau lắm...
Triệu Thủ Trạch cũng bay ra ngoài, bất quá, thân thể hắn không có bay ra ngoài, mà là thịt nát bay ra. Cả người hắn chỉ còn lại có hai cái đùi đứng ngay chỗ cũ. Mà chuôi trường đao của hắn lắc lư mấy lần mới ngã ầm sang một bên. Ánh sáng cũng theo đó mờ đi. Lưỡi đao kim hồng sắc trực tiếp hòa tan mặt đất, cắm vào trong đó.
Mọi người lặng ngắt như tờ.
Mặc dù tất cả mọi người biết trận đấu của các thế lực ngầm không có quy tắc, nhưng tràng diện máu tanh thật sự xuất hiện trước mặt bọn hắn, một người sống sờ sờ lại bị bị Hồn Đạo Pháo trực tiếp đánh nát nửa người trên, vẫn khiến tuyệt đại đa số người không tiếp thu được.
Trong lúc nhất thời, âm thanh nôn khan liên tục vang lên.
Trong khu nghỉ ngơi của Tịch Thủy Minh, ngoại trừ vị Phó Giáo Chủ bên ngoài, những người khác đều đã đứng lên. Cho dù là vị hồn sư đã từng mang số 98 hết sức thống hận Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu, vào lúc này cũng nhịn không được mà lớn tiếng khen hay.
Hồn đạo khí viễn trình lại còn có thể dùng như thế sao? Lại có thể đem đập vào người ta rồi mới phát xạ, cũng quá là bưu hãn nha!
Hòa Thái Đầu nương theo lực phản chấn bay ngược ra sau, lúc này đã vững vàng rơi trên sàn đấu. Cũng không thèm nhìn tàn thi của Triệu Thủ Trạch, khiêng khẩu Tốc Xạ Pháo to lớn của hắn quay người hướng về phía Tịch Thủy Minh.
- Trận đầu kết thúc. Đường Tứ, thắng!