Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 158

Sau lần đầu thất bại Cơ Huyền chưa bắt tay vào luyện chế lần hai, mày hơi nhíu lại. Đôi mắt linh động liếc lại một lần nữa dược phẩm trên thạch thai, trong đầu không ngừng hiện ra đan phương, sau đó Cơ Huyền đem toàn bộ đan phương phân tích cặn kẽ. Xác định rõ dược lực, hỏa hầu, từng bước định hình….

Tiêu Viêm bên kia bây giờ cũng hoàn toàn nhắm mắt, giống như Cơ Huyền chưa bắt đầu luyện chế dược phẩm.

Nhìn thấy tư thái quỷ dị như vậy của hai người, đám đông dưới quảng trường không khỏi có chút kinh ngạc.

- Tên này, rốt cuộc là đang làm gì thế nhỉ?

Hổ Gia không khỏi khẽ nhíu mày thấp giọng nói, trong thanh âm hơi có chút lo lắng.

- Không vội, thời gian vẫn còn, hơn nữa hắn còn có hai lần cơ hội.

Huân Nhi dáng vẻ vẫn bình đạm nhẹ nói với Hổ Gia. Có điều giọng điệu của nàng có chút kì lạ, ánh mắt nàng giống như không có tiêu cự không biết nhìn về ai, cũng không biết “ hắn ” mà nàng ta nhắc tới là ai.

- Phù.

Phía Cơ Huyền bỗng vang lên một âm thanh thở phào. Cậu đứng dậy, phân loại các dược phẩm thành các hàng và các vị trí nhất dịnh, cuối cùng còn dôi ra khoảng năm loại dược liệu với hình thù có chút dị. Nhìn năm loại dược liệu này Cơ Huyền cười lắc đầu:

- Ra là vậy….

Long Uyên thảo, Ngọc Phù dung, Thổ U sâm, Bích Lan diệp, Tiếu Nhi rễ. Năm loại dược này chính là quá trình khiến luyện đan có vấn đề. Vừa hay cả năm cái này lại có tính tương sinh và tương khắc với nhau…… Mà khi dung hợp hai loại tương sinh thì loại tương khắc cũng biến thành tương sinh…. Sau đó phải thứ tự dung hợp tránh giống lần trước.

Trong đầu Cơ Huyền đã tìm được mảnh ghép cuối cùng mà cậu cần trong việc luyện chế Long Lực đan này.

Cơ Huyền đã tìm ra nguồn gốc của phiền phức, nhưng có vẻ muốn luyện thành đan thì còn phiền phức hơn. Từ trong giới chỉ lấy ra 5 bình ngọc, Cơ Huyền để xung quanh mình, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào kim sắc hỏa diễm vẫn bốc lên như cũ, bàn tay rất nhanh lại nắm dược liệu trên thạch thai, sau đó đưa vào trong dược đỉnh.

Mỗi động tác của Cơ Huyền đều cẩn trọng rất nhiều, toàn bộ sự tập trung của cậu dồn vào tinh luyện. Cơ Huyền lựa chọn đưa các dược liệu dễ linh luyện và phù hợp với đại đa số các dược liệu khác vào trước. sau đó mới đến các loại dược liệu khó luyện chế hơn và cuối cùng là các dược liệu mang tính xung đột cao. Tuy việc này tốn nhiều thời gian, nhưng bù lại thành công sẽ tăng lên đáng kể.

Tiêu Viêm kia nguyên lại nhắm mắt gần mười phút, lúc này đã mở mắt, hơn nữa vặn lưng một cái, bộ dáng giống như mới vừa tỉnh ngủ. Đồng thời Tiêu Viêm cũng bắt đầu luyện chế dược liệu.

Nửa canh giờ đồng hồ sau…

Cơ Huyền mới đi được nửa chặng đường, những dược liệu đơn giản đã bị cậu sơ chế xong và đưa vào trong bình ngọc. Sau một canh giờ thì tinh liệu thứ ba được đưa vào trong bình ngọc. Hiện tại đến phần dược liệu khó luyện và dược liệu có tính xung đột cao.

Còn về phần Tiêu Viêm, ngay lúc Tiêu Viêm đem vài loại dược liệu cuối cùng ném vào bên trong dược đỉnh, tinh túy từ mấy chục loại dược tài ngưng tụ thành một đám dược dịch màu đỏ, bỗng nhiên kịch liệt quay cuồng, chợt trong giây lát bộc phát ra trùng kích lực cực kì mạnh mẽ. Ầm một tiếng, lập tức đem nắp dược đỉnh bắn lên trời, mà theo nắp đỉnh bay lên, dược dịch bên trong cũng vung vãi ra ngoài. Cuối cùng rơi trên mặt đất.

- Thì ra là thế…

Ánh mắt nhìn chằm chằm ngọn lửa màu xanh bốc lên, Tiêu Viêm bỗng nhẹ nhàng cười. Trải qua hai lần thất bại, thế nhưng hắn lại mơ hồ nắm giữ một ít huyền diệu trong Long Lực Đan này.

Bởi vậy, lúc này đây, hắn lại tiếp tục không chút chần chờ nghỉ ngơi, tay phải điều khiển ngọn lửa bên trong đỉnh, tay trái chậm rãi di động trên thạch đài. Đột nhiên, bàn tay run lên, ngay sau đó cánh tay hóa thành từng đạo tàn ảnh, mà theo tàn ảnh hiện lên, từng gốc từng gốc dược tài khí thế giống như là đầu đuôi nối tiếp, cuồn cuộn không ngừng bị ném vào trong dược đỉnh.

Hai người lại tiếp tục đắm chìm vào thế giới đan cảnh huyền diệu kia, mỗi người đều lựa chọn con đường thủ pháp luyện đan khác nhau, hiện tại chỉ có thể xem thủ pháp của ai cao minh hơn, hoàn mỹ hơn thôi.

- Chỉ còn lại năm cái dược liệu quái dị các ngươi thôi.

Nhìn năm loại dược liệu khó khăn nhất cuối cùng Cơ Huyền sắc mặt bắt đầu ngưng trọng. Cơ Huyền đưa cái rễ có hình đứa trẻ con cười vào trong dược đỉnh đầu tiên, hỏa diễm trong đinh ngay lập tức quấn lấy ngọn rễ đó. Hồn lực của Cơ Huyền mạnh mẽ tiến nhập vào bên trong chưởng khống dị hỏa cẩn thận, một thời gian ngắn sau rễ cây bị ngưng luyện thành chất lỏng mà lục thẫm. Cơ Huyền nhanh chóng đẩy hai loại dược phẩm khác vào. Ba loại dược liệu hòa vào với nhau một cách nhanh chóng không hề bài xích.

- Bước dung hợp này phải hoàn mĩ.

Hít sâu một hơi áp chế sự do dự của bản thân, Cơ Huyền đem hai loại dược liệu cuối cùng cũng có tính xung khắc với ba loại còn lại đẩy vài trong dược đỉnh. Linh hồn lực kéo lẽo dẫn dắt tạo ra khoảng cách giữa hai loại dược thảo đó… Hiện giờ trong dược đỉnh như chia ra làm hai phe phái vậy.

Bỗng dược đỉnh của Cơ Huyền rung lắc dữ dội, xem ra phản ứng xung khắc đã xảy ra, các dược phẩm xảy ra quá trình bài xích lẫn nhau. Cứ thế này thì Cơ Huyền sẽ bị luyện chế thất bại mất, tuy vẫn còn dược phẩm nhưng cậu đã tiêu tốn quá nhiều thời gian rồi. Lúc này Cơ Huyền bỗng nở ra ý nghĩ điên cuồng.

Năm ngón tay của cậu khẽ động, đem các bình ngọc mạnh mẽ hướng tới dược đỉnh, đem toàn bộ những tinh vật đẩy vào đỉnh. Các tinh luyện vật vừa tiến nhập vào đỉnh khiến nó còn trở nên chấn động hơn rất nhiều.

Hừ lạnh một tiếng, thủ ấn trên tay biến hóa, những đoàn dị hỏa cũng biến hóa theo, một cơn lốc lửa xuất hiện cuốn lấy toàn bộ những gì bên trong đỉnh rồi áp xúc nó lại. Phía trên ngọn lửa hoàng kim hừng hực kia, một đoàn dược dịch tinh thuần lớn màu đỏ đang cấp tốc quay cuồng, đoàn dược dịch này bên trong ẩn chứa lực lượng khổng lồ.

- Tinh luyện sắp hoàn thành, kế tiếp, liền là dung hợp.

Thủ ấn lại biến hóa, đoàn hỏa diễm hóa thành quả cầu lửa khổng lồ, đem vây hãm đoàn dược dịch đó vào bên trong. Giống như cảm nhận được lực lượng áp súc đến từ chung quanh, dược dịch màu đỏ nhạt bỗng nhiên kịch liệt dao động, mà theo mỗi một lần dao động của nó, lại có gợn sóng năng lượng cực kì mạnh mẽ từ trong mạnh bạo xuất ra.

- Tang…!

Trên thạch thai, dược đỉnh khẽ run lên, một trận tiếng va chạm thanh thúy vang lên từ bên trong truyền ra.

Trong lúc dược đỉnh run rẩy, dược dịch trong dược đỉnh kịch liệt bốc lên bị kiềm hãm, vô hình đại thủ do linh hồn lực lượng chung quanh hình thành thành, trong khoảnh khắc lực lượng tăng vọt. Nguyên bản một đoàn dược dịch lớn, bây giờ đã chỉ còn cỡ quả bóng bàn, bất quá thời điểm khi nó thu nhỏ lại đến tình trạng như vậy, lại liền lâm vào tình trạng phản kháng, vô luận như thế nào cũng không chịu tiến vào một bước cuối cùng kia.

- Ngưng cho ta!

Tiếng quát hạ xuống, bàn tay Cơ Huyền đột nhiên nắm thật chặt, mà theo bàn tay ép lại, dược dịch chỉ to cỡ quả bóng bàn bên trong dược đỉnh mạnh mẽ run rẩy một trận, chợt lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ thu nhỏ lại nhanh chóng. Chỉ trong nháy mắt, dược dịch đã không thấy, đổi lại chính là hình thức ban đầu của một viên đan dược màu đỏ nhạt.

Đan dược thành hình, một bước gian nan nhất đã vượt qua, trên trán Cơ Huyền mồ hơi lạnh lộp độp rơi xuống. Thở hổn hển vài hớp không khí, rồi chặt chẽ áp bức thanh sắc hỏa diễm, cũng là bắt đầu chậm rãi phóng xuất ra nhiệt độ nóng cháy, nung miếng đan dược sơ hình bất quy tắc kia.

Nhìn Cơ Huyền kia thở hồng hộc như mất nước, Hách trưởng lão mỉm cười gật đầu, bàn tay chậm rãi vuốt râu.

Trong dược đỉnh, hoàng kim hỏa không ngừng chồm lên, hơi nóng đem dược đỉnh biến thành hỏa lò, mà viên đan dược sơ hình có ngoại hình không theo quy tắc ban đầu, cũng trong lúc bị nung này, chậm rãi trở nên mượt mà hơn, hơn nữa mặt ngoài của nó, nước bóng cũng càng lúc càng lộng lẫy, xa xa nhìn lại, liền giống như một viên hồng bảo thạch, tại bên trong thanh sắc hỏa diễm, tản mát ra quang mang chói mắt.

Mọi bước đều hoàn mỹ nhưng lúc này Cơ Huyền giống như vừa tắm một trận vậy, cả người ướt đẫm, khuôn mặt tái nhợt miệt mỏi có điều cậu vẫn miễn cưỡng duy trì được. Ánh mắt gắt gao nhìn trong dược đỉnh, một viên đan dược màu đỏ sậm như ẩn như hiện. Đan dược lúc này đã muốn nội liễm vẻ chói mắt khi trước, nhìn qua, phổ thông như bình thường đan dược, không có một chút ngoại hình của ngũ phẩm đan dược danh tự hiển hách.

Bên trong hỏa diễm, đan dược màu đỏ sậm bắt đầu quay tròn, mà theo sự quay tròn tăng lên, độ nóng cháy bên trong ngọn lửa hoàng kim đang dần hội tụ thành những sợi tơ nhỏ vô hình vặn vẹo, xa xa không ngừng tiến vào bên trong.

- Đang! Đang!

Trong lúc xoay tròn đó, bên trong đan dược đỏ sậm bỗng nhiên có một vòng gợn sóng ám hồng sắc dũng xuất ra, cuối cùng nện thật mạnh lên vách dược đỉnh, phát ra thanh âm thanh thúy mà vang dội.

- Chỉ là một đan dược vô tri mà cũng kiêu ngạo vậy sao… Ta không tin không trị được ngươi.

Cơ Huyền cắn chặt răng, đấu khí như biển liên tục tiến vào trong dược đỉnh. Đem dị hỏa thúc dục tới cùng cực, dưới nguồn đấu khí cuồn cuộn không dứt thì hoàng kim dị hỏa như được khôi phục lại hình thái bản nguyên, là một đầu hỏa long to lớn, đôi mắt của nó một bên chứa ngân quang một bên phong nhận. Đầu rồng khổng lồ hướng tới viên đan dược đang quậy phá kia triển khai tấn công, đan dược đỏ sẫm cảm nhận thấy năng lượng cuồng bạo của rồng liền phóng thích ra ba động năng lượng đối kháng.

Đan dược đỏ sẫm triển khai tấn công cuồng bạo, nhưng hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới hoàng kim long, cuối cùng hoàng kim với năng lực tuyệt đối đem đan dược màu đỏ sẫm đó nuốt vào trong bụng. Bên trong bụng hoàng kim long, ba đạo năng lượng phong, lôi và hỏa giao thoa đem toàn bộ sự phản khán của đan dược mạnh mẽ chôn vùi. Ba loại năng lượng này cùng nhau tinh hóa đan dược, tiến vào giai đoạn cuối cùng.

Bên ngoài, hai tay Cơ Huyền vẫn giữ nguyên thủ ấn, đôi mắt nhắm chặt lại bỗng mở ra. Cậu gầm lên một tiếng:

- Đan thành.

- BÙM!!!

Từ trong dược đỉnh, một viên đan dược mượt mà màu đỏ đậm phá đỉnh thoát ra ngoài, một cỗ dược hương nhàn nhạt bỗng nhiên tỏa ra khắp quảng trường. Cơ Huyền bật mạnh, thân hình lao về phía trước nắm lấy đan dược.

Khi Cơ Huyền vừa hoàn thành thì bên Tiêu Viêm truyền tới tiếng nứt vỡ của dược đỉnh.

- Răng rắc…

Khe nứt càng lúc càng nhiều, tới cuối cùng, chính ngay cả người trong quảng trường cũng phát hiện biến cố của dược đỉnh. Nhìn ngọn lửa màu xanh lãnh đạm lộ ra từ trong khe. Gợn sóng năng lượng khuếch tán ra, lặng yên cùng dược đỉnh va chạm. Cuối cùng, mọi người liền nghe thấy một đạo tiếng nổ trầm thấp vang mạnh, mảnh nhỏ của dược đỉnh bắn veo véo đầy trời.

Chợt tiếng bước chân vang lên, thanh niên hắc bào ngoại hình có chút chật vật chậm rãi đi ra.

Tiêu Viêm giờ khắc này, trên khuôn mặt có chút lốm đốm đen, hắc bào cũng bị cháy sạch không ngừng xuất hiện khúc cuộn và lỗ đen, bên trong bàn tay nắm chặt, không ngừng chảy ra máu đỏ sẫm. Huyết dịch rơi trên mặt đất, bắn tung tóe thành một đóa huyết hoa. Bàn tay dính đầy máu tươi, sau đó chậm rãi mở ra. Theo bàn tay mở ra của Tiêu Viêm, một viên đan dược mượt mà màu đỏ đậm vẫn dính chút máu.

- Đan thành.
Bình Luận (0)
Comment