Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 239

Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Editor: Phương Diên và Phương Đình là một ạ. Tui để nguyên theo bản trung của tác giả nhé.

Sa Nặc Nhân lộ ra một nụ cười khổ sở, "Mỗ phụ đã mất, hiện tại chỉ còn ta, nếu không phải Phương Đình tới tìm ta, ta còn không biết các ngươi đều ở nơi này."

Con ngươi Tư Tạp sâu sắc nhìn về phía Phương Đình, "Nhờ có Phương Đình đại ca thu lưu. Nếu không chúng ta khẳng định cũng không có kết quả tốt."

Vừa nói vừa lén lút dùng đôi mắt liếc nhìn người ngoại tộc duy nhất ở đây, trong mắt đều là đề phòng cùng không tín nhiệm.

Sa Nặc Nhân vội nói: "Các ngươi không cần lo lắng, Xích Linh là người yêu của ta, ảnh đã sớm biết thân phận của ta, đồng thời cũng luôn giúp ta tìm kiếm tộc nhân."

Trong đám người, không biết ai nói thầm một tiếng, "Người ngoại tộc đều muốn tìm được chúng ta, cũng không phải chỉ có mình hắn."

Lời này Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân đều nghe thấy được, bất quá đều không sinh khí, hiểu được cảnh ngộ Thủy Ủy nhân và Sa Nặc Nhân từng trải qua, Xích Linh có thể lý giải địch ý của bọn họ.

Bọn họ không có chậm trễ, Phương Đình để bọn họ trở về tiếp tục làm việc, dẫn Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh vào một phòng, bên trong xếp một dãy bàn dài sát tường đặt kim loại, hộp bày trên bàn, mỗi hộp đều đặt chỉnh tề từng cái nhẫn.

Sa Nặc Nhân lướt qua từng hàng, ở đây có tới vài ngàn chiếc, cậu không rõ nhìn về phía Phương Đình, "Những thứ này đều là nhẫn không gian?"

Xích Linh nhìn thấy đám nhẫn này, mặt cũng lộ vẻ trầm tư.

Phương Đình cầm lấy một chiếc nhẫn di động trên đầu ngón tay, "Không sai, là nhẫn không gian, trong mỗi chiếc đều có cơ giáp."

Sa Nặc Nhân rất kinh ngạc, nói cách khác, chỉ riêng bên trong này đã có mấy ngàn đài cơ giáp, hơn nữa còn đều do Thủy Ủy nhân tự tay chế tạo, đẳng cấp cùng thuộc tính cơ giáp tuyệt đối bảo đảm!

Phương Đình chậm rãi nói: "Đại chiến sắp tới Tinh Diệu đế quốc, cơ giáp bình thường không thể địch nổi cao cấp thú giáp của người Tuy Vĩ Hạt, tham chiến cũng chỉ là đi chịu chết. Nếu có đám cơ giáp trong tay ta, ở trên chiến trường, tuyệt đối có thể đứng ở thế bất bại, đương nhiên, cũng phải có chiến sĩ tốt điều khiển mới được."

Xích Linh đương nhiên cũng biết, bọn họ tham chiến, đơn giản là chịu chết, cho nên anh lần nữa kéo dài thời gian, muốn cho quân bộ cùng Sa gia có nhiều thời gian hơn nữa, chế tạo ra nhiều cơ giáp cao cấp hơn nữa, nhưng vô dụng, thời gian quá ngắn, nhân tài kỹ thuật cao quá ít, đẳng cấp cơ giáp đều dựa vào thủ công cùng tinh thần lực, không thể sản xuất nhiều, trong thời gian ngắn rất khó chuẩn bị đủ mọi thứ cần cho chiến đấu, mà chiến sự đã lửa xém lông mày, không cho phép anh do dự nữa, coi như là chịu chết, trận chiến này cũng nhất định phải đánh.

Xích Linh trầm giọng nói: "Trong tay ngươi có bao nhiêu cơ giáp?"

Xích Linh tin tưởng, trong tay Phương Đình tuyệt đối không chỉ có những thứ bày ra này.

"Hơn mười năm qua, chúng ta đem hết thảy hận thù đều trút vào việc chế tạo cơ giáp, hi vọng có một ngày có thể sử dụng những cơ giáp này giết chết kẻ thù của chúng ta." Phương Đình xuất thần chăm chú nhìn chiếc nhẫn không gian giới chỉ trong tay, "Trong tay ta có mười vạn đài cơ giáp, mỗi một đài đều do Thủy Ủy nhân tự tay chế tạo, đẳng cấp cùng thuộc tính ngươi có thể yên tâm. Nếu như ngươi muốn, ta có thể cho ngươi."

Mười vạn?! Sa Nặc Nhân nghe đến con số này, liền hít vào một ngụm khí lạnh.

Xích Linh híp mắt lại, "Có điều kiện gì?"

Chuyện tốt như vậy, tự nhiên không thể đưa không cho anh, nhưng đế quốc hiện tại thực sự rất cần những đài cơ giáp này.

Phương Đình nói: "Đầu tiên, ta muốn đại biểu hết thảy thủy ủy tộc nhân may mắn còn sống sót đưa ra một yêu cầu, chúng ta muốn liên minh Hồng Hà Bàng Khắc đế quốc —— diệt vong!"

Điều này khiến Xích Linh kinh ngạc, Sa Nặc Nhân cũng không nói với anh kẻ thù chân chính là ai, chỉ biết là quốc gia thuộc liên minh Hồng Hà, không nghĩ tới lại là Bàng Khắc đế quốc?

"Ta đã đáp ứng Nặc Nặc, sẽ báo thù cho em ấy, trả cho các ngươi một nơi an bình sinh hoạt. Chờ sau khi trận chiến này kết thúc, chuyện đối phó Bàng Khắc đế quốc, sẽ bàn bạc lại kỹ càng."

Yêu cầu này, Xích Linh đáp ứng.

Phương Đình nói tiếp: "Thứ hai, chúng ta cần một nơi yên ổn sinh hoạt không bị quấy rầy, cần một chỗ dựa đáng tin."

Xích Linh gật đầu, "Cái này, ta đã từng nói với Nặc Nặc, không có vấn đề."

Phương Đình dừng một chút, nhìn về phía Sa Nặc Nhân, bỗng nhiên lùi về sau một bước, khụy hai chân xuống quỳ rạp trên đất, làm một đại lễ, dọa Sa Nặc Nhân nhảy dựng, vội vàng đem người kéo lên, "Ngươi làm cái gì vậy? Mau đứng lên."

Phương Đình ngồi dậy, nhưng vẫn quỳ bất động, "Cuối cùng, ta hi vọng có được một giọt máu của thiếu tộc chủ, mong thiếu tộc chủ tác thành." Nói xong lại cúi đầu.

Sa Nặc Nhân cuống lên, kéo cũng kéo không lên, "Ngươi muốn máu để..."

"Ngươi muốn máu Nặc Nặc làm gì?" Xích Linh ngắt lời Sa Nặc Nhân, cảnh giác lên, có thể xếp yêu cầu có máu của Nặc Nặc vào bên trong, chỉ sợ sẽ không đơn giản.

Phương Đình ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn về phía Sa Nặc Nhân, nói: "Ta cần dùng máu của thiếu tộc chủ, triệu hoán một người trở về."

trong tròng mắt đen kịt của Xích Linh, lóe lên quang mang sắc bén.

Sa Nặc Nhân nghi ngờ, "Máu của ta có thể triệu hoán ai?"

Phương Đình nói: "Thiếu tộc chủ đã từng nghe tộc chủ nói qua chưa, có liên quan phụ thân ngài?"

Sa Nặc Nhân mờ mịt, lắc lắc đầu, mỗ phụ chưa từng nhắc đến phụ thân với cậu, một lần cũng không có, giống xưa nay cậu không có phụ thân, một mình mỗ phụ sinh cậu nuôi cậu dẫn cậu đào vong, phụ thân của cậu là nơi nào đến?

"Phụ thân ngài là một người cực kỳ mạnh mẽ, năm đó, ông vì tộc chủ để lại một hài tử liền đi xa, hiện tại ngài đã lớn rồi, chỉ có dùng máu của ngài, tác động cảm ứng tình thân, ông ấy mới có thể tìm đến." Phương Đình nhắc tới người kia, đôi mắt trở nên rất sáng, "Nếu như tâm tình của ông ấy tốt, có lẽ còn có thể tiện tay giải quyết nguy cơ của Bạch Ngân tinh hệ."

Lời của hắn làm Xích Linh hơi nhíu mày, "tiện tay" giải quyết Bạch Ngân tinh hệ nguy cơ? Nói dễ dàng như vậy, giống như trong mắt người kia chỉ là một việc nhỏ, đến cùng là người thế nào mới có khả năng như thế?

Sa Nặc Nhân cũng rất nghi hoặc, "Ông ấy thật sự lợi hại như vậy?"

Sa Nặc Nhân ẩn ý là, nếu ông ấy lợi hại đến vậy, vì sao ta kém như thế?

Trong mắt Phương Đình mang theo ước ao, khóe miệng khẽ mỉm cười, "Phi thường lợi hại, ta đã từng thấy ông một kiếm bổ đôi một tinh cầu nhỏ."

Đôi mắt Sa Nặc Nhân trong nháy mắt trợn tròn, "Xùy, khoác lác đi?"

Nào có người lợi hại như thế? Hoàn toàn là tưởng tượng ra đi?!

Phương Đình chỉ cười nói, "Chờ ông ấy trở về, ngài sẽ biết ông là hạng người gì."

Nếu là tìm kiếm phụ thân Sa Nặc Nhân, Xích Linh đương nhiên không thể ngăn cản. Sa Nặc Nhân đối với phụ thân kia của mình rất tò mò, bất quá mục đích cuối cùng của cậu vẫn là vì có được mười vạn đài cơ giáp kia, chứ không phải tìm lại phụ thân gì đó, phụ thân đối với cậu mà nói, thật không có gì tưởng niệm, xưa nay chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe người ta đề cập tới.

Ba cái điều kiện đều bàn xong xuôi, Sa Nặc Nhân cũng hào phóng cho máu của mình, Phương Đình cũng không keo kiệt, lúc này liền đem hàng trữ hơn mười năm đều lấy ra giao cho Xích Linh, những chiếc nhẫn không gian kia đều được thu vào một không gian khác, rất tiện.

Lúc gần đi, Xích Linh còn nói một câu, "Quay vòng tài chính không đủ, có thể hướng đế quốc xin."

Phương Đình cũng không khách khí, nhanh chóng đồng ý. Chế tạo nhiều cơ giáp như vậy, đương nhiên là thiếu tiền, may nhờ của cải Francey tiêu không hết, thêm vào hắn dùng nguồn năng lượng tinh bản kiếm đầu vào, bằng không tài chính trong nhà xác thực khó khăn, còn muốn âm thầm nuôi mấy chục người, nào có dễ dàng như vậy, nếu Xích Linh đã hào phóng như vậy, hắn đương nhiên không khách khí.

Chuyến này Sa Nặc Nhân đi ra phi thường vui vẻ, vừa gặp được tộc nhân nhiều như vậy, còn giúp Xích Linh giải quyết một phiền toái lớn, ngay cả Xích Linh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tâm cũng yên ổn, tiếp theo chính là chiêu thu Reese có tinh thần lực. Trải qua chính sách cổ vũ hơn một năm nay, đế quốc đã có không ít Reese nắm giữ tinh thần lực, bọn họ sẽ là lực lượng mạnh mẽ nhất trên chiến trường, cộng thêm đám cơ giáp trong tay này, tuyệt đối có thể bảo vệ Đại Uyển Toàn Tí!

Trên xe huyền phù, Xích Linh liền tính toán, sau khi trở về lập tức triệu tập hội nghị đồng minh, quân đồng minh còn đang tập trung, chưa có xuất phát, vừa vặn theo kịp.

Sa Nặc Nhân đột nhiên cảm giác được Phượng Hoàng đang vòng qua cánh tay mình bắt đầu chấn động, chấn động đến mức cánh tay cậu tê dại, đột nhiên, Phượng Hoàng biến thành vô số mảnh vỡ màu vàng óng xông ra ngoài!

"Phượng Hoàng?!" Sa Nặc Nhân kinh ngạc thốt lên, Xích Linh vội vàng dừng xe huyền phù, mới vừa xuống xe liền đón tiếp một luồng sát ý dày đặc sau lưng, anh không có quay người, động tay đánh ra một kiếm!

"Cheng!" Đem kẻ đánh lén bắn ra mấy chục mét!

Xích Linh quay đầu nhìn, lại là Tinh Mãng nhân kia, anh đã cùng người này giao thủ hai lần, đây là lần thứ ba!

Địch Tư khom người, một tay chống trên đất, mặt đất bị móng vuốt thép của hắn cào thành mấy đường sâu hoắm, giảm tốc độ ngã về sau. Không chỉ Địch Tư, ngay cả Xích Linh cũng cảm thấy kinh ngạc, thời điểm giao thủ lần đầu tiên, anh căn bản không đỡ được một đòn của Địch Tư, song lần này, một kiếm của anh đã khiến Địch Tư lui ra xa như vậy, lẽ nào huyết mạch truyền thừa của anh đã kích hoạt rồi?

Địch Tư híp đôi mắt màu đỏ, lè lưỡi liếm môi một cái, "Có ý tứ, ngươi cư nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, quả nhiên là con mồi ta nhìn trúng!"

Âm thanh vừa dứt, lần thứ hai vọt tới, tốc độ cực kỳ nhanh, ra tay cũng rất mạnh, mỗi một chiêu của hắn Xích Linh thấy rõ ràng, phòng bị, đón đỡ, công kích, thành thạo điêu luyện, không có lực bất tòng tâm như dĩ vãng, anh cảm thấy cả người mình đều là sức mạnh, dùng mãi không hết! Anh không cần mượn sức mạnh cơ giáp trợ giúp, cũng có thể chiến đấu cùng Tinh Mãng nhân!

Mấy chiêu đón đỡ sau, Xích Linh không có tiếp tục nương tay, bắt đầu phát động tấn công. Trong tay thanh kiếm anh, là Sa Nặc Nhân sau khi trở về một lần nữa vì anh chế tạo, dùng không ít năng lượng Thất Thải Ngọc, tuyệt đối có thể đại sát tứ phương, cũng sẽ không bao giờ bị người một đòn đánh nát.
Bình Luận (0)
Comment