- Kazuha...
- Kazuha...
Rèm mi dài khẽ động đậy, đôi mắt Kazuha khép hờ mơ màng. Cô ngồi dậy, ngó nghiêng xung quanh. Tuy vậy, bao phủ
không gian cô nhìn thấy là một màn mây đen kịt. Cô không thể xác định
được phương hướng, và điều quan trọng nhất là... không thấy một ai.
”Vậy... tiếng gọi mình là từ đâu...?”
Cô đứng dậy, hít một hơi thật sâu, thu hết can đảm và đi xuyên qua màn mây mù mịt đó
- Kazuha... cứu...
Tiếng gọi mà cô nghe thấy ban nãy lại vang lên, như tiếng thều thào của một
ai đó. Kazuha sợ hãi, mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo. Cô run run hỏi
- Ai... ai ở đó?
- Ka... Kazuha... là tớ đây...
- Heiji... HEIJI!!!
Cô giật mình khi nhìn thấy bàn tay ngăm đen của cậu bạn thân chìa ra.
Nhưng... bàn tay đó đầy máu. Kazuha vội nắm lấy tay anh, “vén” màn mây
mù và nhìn thấy toàn bộ cơ thể anh. Heiji... đang nằm thoi thóp giữa
vũng máu
Kazuha hốt hoảng vô cùng, cô ngồi sụp xuống cạnh anh, nhẹ
nhàng nhấc bàn tay đang che đi phần bụng. Máu không ngừng chảy, bàn tay
của Heiji dính đầy máu, bàn tay trắng nõn của Kazuha cũng vậy. Cô đau
đớn hỏi
- Heiji... Cậu sao vậy...
- Kaz à, chạy đi, chạy mau lên,
không chúng... chúng sẽ làm... làm hại cậu... khụ khụ...- Heiji co người lại, ho liên tục. Kazuha vỗ nhẹ lưng cho cậu bạn, nước mắt cô lăn dài
trên gò má. Heiji mỉm cười yếu ớt, cậu đưa bàn tay đầy máu chạm vào má
cô. Kazuha nắm tay anh, động viên
- Heiji à... Cố lên... Cậu sẽ không sao đâu!
- Vĩnh... biệt... Kazuha!
- HEIJIII!!!!!
Kazuha bật dậy, thở hổn hển. Mồ hôi ướt đẫm trên trán, làm dính bết mấy sợi tóc mái của cô.
Kazuha rùng mình khi nhớ lại giấc mơ vừa rồi. Có lẽ nào... nó là điềm
báo rủi?
Sáng hôm sau, Thiên nữ Teitan đến trường với khuôn mặt hốc
hác làm bao chàng lo lắng. Kazuha mệt mỏi lết thân lên tầng 3, nơi lớp
11-B cư ngụ. Nhác thấy bóng cô bạn, Shiho đang được Hakuba đút cho miếng sushi liền vẫy
- Kazuha, mau lại đây ăn sushi này! Cyntia làm đấy!
- Ừm... ngon lắm Kazuha à!
Aoko gật đầu lia lịa. Miệng cô không ngừng hoạt động, vì cô vừa nuốt trôi
một miếng là Kaito lập tức đút cho cô miếng tiếp theo, ân cần chăm sóc
cô tận tình. Riêng Shinichi thì được Ran bón cho tận nơi, kèm theo nụ
hôn má nữa khiến cho cực nhiều thằng trong lớp ghen tị. Cyntia cười híp
mí nhìn Shiho và Aoko tỏ ý cảm ơn, rồi tiện tay đút cho Heiji một miếng. Kazuha thấy tim mình như đang dần dần tan vỡ, cô cố nuốt nỗi buồn vào
trong mà mỉm cười gượng gạo, nhập hội với bọn bạn. Miếng sushi cá hồi
sao mà đắng ngắt nơi đầu lưỡi vậy?
- Kazuha này- Cyntia bỗng gọi tên cô, cô ngẩng đầu, cười gượng
- Sao vậy?
- Cuối tuần này là sinh nhật tớ, tớ mời cậu đến tham dự cùng mọi người!-
Cyntia cố nói rành rọt từng từ. Cô sống ở Hàn Quốc cũng đã 10 năm, tiếng Nhật không phải tiếng mẹ đẻ nên có chút không lưu loát. Kazuha nghĩ
ngợi một lúc lâu, rồi gật đầu
- Ok, hôm đó tớ không bận!
- Tốt quá, vậy là mọi người đều đến đủ cả!
Cyntia cười rạng rỡ, nụ cười thiên thần như sáng rực lên, khiến ai cũng phải
mê mẩn. Nhưng không ai biết, nụ cười đó không chỉ đơn thuần là nụ cười
thiên thần thánh thiện, mà còn là nụ cười của ác quỷ
Ngày qua ngày,
cuối cùng cũng đến sinh nhật của Cyntia. Kazuha quyết định rủ Ran, Aoko
và Shiho cùng đi mua quà sinh nhật cho cô bạn, nhưng Shiho và Hakuba lại đi chơi đúng hôm đó, Shinichi và Ran thích đánh lẻ, còn lại mỗi Kaito
và Aoko. Kaito đã không ngần ngại hộ tống cô bạn thân cùng đi, anh không để ý đến chuyện Kazuha có làm kỳ đà cản mũi anh, bởi vì kể cả có những
người kia hay không thì anh vẫn có thể thoải mái biểu lộ tình cảm của
mình với cô bạn gái bé nhỏ. Nhưng chính điều đó lại khiến Kazuha chạnh
lòng. Cô cảm thấy vô cùng ghen tị với Aoko, cô ấy có Kaito là một người
con trai tuyệt vời, sẽ trân trọng, yêu thương và ở bên cạnh cô ấy. Nhưng cô, thì không có ai ở bên cả. Người mà cô thích, người mà cô thầm yêu
thương, cô không dám chắc người đó có yêu mình hay không, vì cô không
dám bày tỏ lòng mình
Dòng suy nghĩ miên man của Kazuha bị cắt đứt bởi tiếng kêu của Aoko
- Ơ kìa, là Hattori và Cyntia!
- Họ đi cùng nhau à?- Kaito nhìn theo hướng Aoko chỉ. Kazuha cũng nhìn theo, và đập vào mắt cô là khung cảnh cực kì ngọt ngào:
Giữa hai dãy gấu bông, một đôi trai gái có ngoại hình nổi bật khiến người ta không thể không chú ý. Cô gái có vẻ là người ngoại quốc, mái tóc vàng
óng ả bồng bềnh dài ngang eo buông dài, đôi mắt xanh dương trong veo
tuyệt đẹp cùng nụ cười thiên thần của cô làm bất kì chàng trai nào cũng
phải rung động. Cô mặc đầm trắng tôn lên vóc dáng mảnh dẻ và nước da
trắng ngần của cô. Chàng trai bên cạnh là một anh chàng có vẻ đẹp trai
vô cùng cuốn hút. Nước da ngăm đen khoẻ khoắn, đôi mắt đen sâu thẳm sắc
lạnh, mái tóc đen bóng, khoé môi nhếch lên thành một đường cong hoàn
hảo. Cô gái khoác tay chàng trai đầy thân mật, nụ cười, ánh mắt họ trao
nhau như thể xung quanh họ chỉ toàn không khí vậy, trong mắt họ chỉ có
nhau. Cô gái nũng nịu chỉ vào mấy con gấu bông, còn chàng trai chỉ cười
cười và gật đầu, ánh mắt không rời khỏi nụ cười thiên thần của cô gái.
Thật là một cặp đôi khiến người ta phải ghen tị!
Aoko và Kaito nhíu
mày nhìn nhau, rồi lại nhìn sang cô bạn thân. Kazuha đứng ngơ ngẩn ra
như người mất hồn, đôi mắt không rời khỏi cặp đôi kia. Aoko hùng hổ nói
- Để em ra giáo huấn cho Hattori một trận!
- Aoko, đừng như vậy- Kaito lắc đầu, níu cô bạn gái lại- Chuyện của họ, để họ tự giải quyết, chúng ta không nên chen vào
- Nhưng Kazuha là bạn thân em, em không thể để cậu ấy như thế được!
Aoko lo lắng nhìn cô bạn. Kaito cười hiền, nhẹ nhàng trấn an
- Em yên tâm, anh tin Hattori sẽ có sự lựa chọn chính xác!
Tối hôm đó, nhóm bạn lớp 11-B tập trung tại nhà Heiji. Ai cũng mặc đẹp, và
đều chuẩn bị một mỏn quà cho cô bạn Cyntia. Ran diện chiếc váy cúp ngực
đỏ dài ngang đùi xếp ly hơi xoè tôn lên vóc dáng thon gọn và đôi chân
dài. Aoko xúng xính váy xanh thiên thanh hai dây bồng bềnh tôn dáng,
Shiho đẹp như một nữ thần trong bộ cánh lụa màu trắng. Kazuha đổi style, cô mặc váy dài tay ngắn ngang đùi xoè nhẹ, chiết eo màu đen. Ba cô bạn
xinh đẹp nổi bật, vẻ đẹp của ánh sáng, mình Kazuha với nét đẹp của một
thiên thần bóng đêm. Tuy chỉ mặc tông màu tối nhưng nét buồn trong đôi
mắt đen láy ấy của cô khiến mọi người xao động tâm trí. Nói là đến sinh
nhật Cyntia, nhưng trông Kazuha buồn man mác như có tâm sự vậy
Heiji
đón các bạn tại cổng, cả hội sẽ cùng đi đến nhà Cyntia ở ngay gần đó. Cả đám ai cũng có đôi có cặp, và tất nhiên là Heiji đi cùng Kazuha rồi.
Tay khoác tay Heiji, nhưng đôi mắt Kazuha thì nhìn chằm chằm xuống đất.
Heiji lúng túng, anh chưa bao giờ thấy bộ dạng buồn bã như vậy của
Kazuha cả. Cô chỉ im lặng, không nói. Anh hỏi, cô đáp lại anh bằng những cái lắc hoặc gật. Trong lòng Heiji dấy lên một đợt sóng, chẳng lẽ... cô đang buồn khi phải đến dự sinh nhật Cyntia? Rõ ràng là cô ấy rất hào
hứng đi mua quà cơ mà? Hay là Kaito nói dối mình?
- Oa, nhà to thật đấy! To hơn cả nhà của Shinichi nữa!
Ran cảm thán, cô cùng bạn bè đang đứng trước căn biệt thự tráng lệ được
trang hoàng lộng lẫy. Khách khứa tập trung trong đại sảnh của biệt thự,
dưới ánh đèn vàng lung linh cùng những món ăn thượng hạng. Cả nhóm thật
sự bị hấp dẫn bởi đồ ăn, và cũng vì không thấy Cyntia đâu nên quyết định sẽ ăn trước, quà đã được nhân viên phục vụ cầm hộ. Khi vừa thưởng thức
các món ăn vừa trò chuyện, Shiho bỗng thấy bóng Cyntia đang khoác tay
một chàng trai cao ráo, tóc vàng mắt xanh y hệt cô ấy. Nhìn cách hai
người nói chuyện, chắc hẳn họ có mối quan hệ rất thân thiết. Hakuba nhíu mày một lúc rồi khẽ kêu
- A, anh ta là con trai cảnh sát trưởng Scotland Yard ở London mà?
- Sao anh biết?- Shiho ngạc nhiên- Anh có ở London đâu
- Bố cậu ta là bạn của bố anh- Hakuba giải thích- Bọn anh từng gặp nhau
vài lần rồi nên cũng có quen biết. Đẹp trai vậy mà vẫn độc thân đấy
- Thế á? Nhưng chắc anh ta là bạn trai của Cyntia rồi- Shiho nói
- Không chắc đâu...
Hakuba lắc đầu. Aoko góp chuyện
- Lỡ đâu đúng thì sao?
- Đâu có phải, nếu đúng thì sao Cyntia còn thân mật quá mức với Hattori như thế?- Shinichi chêm vào
- Kudo à, không phải con gái nước nào cũng như con gái Nhật đâu
Kaito nhếch miệng cười. Ran nhíu mày
- Cậu không thích Cyntia à?
- Có chút không ưa- Kaito nhún vai. Cả Shiho, Hakuba và Heiji cùng quay
sang lườm Kaito, nhưng anh chỉ nhếch môi đầy bất cần rồi quay qua khoác
tay Aoko. Heiji bỗng thấy nóng mặt, Cyntia là bạn anh, và anh không cho
phép bất kì ai nói bạn anh như thế! Đúng lúc anh định xách cổ Kaito đi
dạy dỗ, một cánh tay trắng trẻo đã níu anh lại
- Heiji! Cậu đây rồi!
Giọng nói trong veo như tiếng suối reo vang lên sau lưng, anh quay lại, đôi
mắt ánh lên tia sáng dịu dàng rất nhanh rồi vụt tắt, nhưng tất cả đều
lọt vào mắt Kazuha. Cô ngoảnh đi, cố giấu giọt nước mắt lưng tròng trực
trào. Heiji bị Cyntia kéo đi chào bố mẹ, bỏ lại đám bạn thân. Shinichi
nhăn mặt
- Cái tên này toàn bỏ bạn bè theo gái! Đáng trách thật!
- Ừ, cậu ấy quên mình còn Kazuha à?- Hakuba nói. Shiho lắc đầu
- Hai người đó còn chưa hẹn hò, làm sao cấm Heiji được?
Lời nói của Shiho như thức tỉnh tâm trí Kazuha. Phải rồi, cô và anh đâu
phải người yêu, làm sao mà cô có thể cấm anh có tình cảm với người khác? Cyntia đẹp hơn cô bao nhiêu, sao cô có thể so sánh được với cô gái
người ngoại quốc đó?
- Tiểu thư có tâm sự gì vậy? Có thể nói cho tôi nghe được không?
Kazuha giật mình quay lại. Một chàng trai với mái tóc vàng bồng bềnh cùng đôi
mắt xanh dương sâu thẳm, đẹp mê hồn đang nhìn cô chăm chú. Cô thấy rõ
bản thân mình trong đôi mắt ấy, và cô cảm giác như mình đang bị thu hút
vào ánh mắt ấy, không dứt ra được. Khi giọng nói ám muội của người con
trai lạ mặt kia vang lên bên tai, cô mới bừng tỉnh
- Thưa tiểu thư, tiểu thư đang khiến các vị khách hiểu lầm là muốn hôn tôi đó!
- Xin... xin lỗi anh, tôi không cố ý!
Kazuha bối rối, cô vội vàng xin lỗi rối rít. Người kia mỉm cười và nói
- Bộ dạng của cô lúc này rất đáng yêu đấy!
- Vậy... vậy sao?- đôi mắt Kazuha vụt qua tia ngạc nhiên
- Tôi không nói dối đâu. Cô thật sự là một đại mỹ nhân đấy, có điều cô em họ Cyntia của tôi vẫn xinh hơn nhiều
- Nói thế anh khen tôi làm gì?
Nghe đến chữ Cyntia, lòng Kazuha gợn sóng lăn tăn, cô cảm thấy khó chịu một
cách khó hiểu mà chính cô cũng không biết là gì (là ghen đó thím
>^•^